• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

HUYỀN NỮ KINH – Chương 58. Dẫn Xúc Mị Noãn (Hạ)
Tác giả: Vương Thiểu.
Dịch: Vmvm
Huyền Tử ở trong không gian trong Huyền Nữ Kinh kêu lên một tiếng thống hận và cả kinh. Bao nhiêu công sức bấy lâu hiện giờ coi như tan tành mây khói, khiến nàng tức giận đến chửi không thành lời: “Chủ nhân đáng chết, người rõ ràng đã tiến nhập vào tầng thứ nhất đạt được cảnh giới tàn bạo, vì sao lại đem năng lượng cực khổ lắm mới hút được phún xuất ra hết chứ? Chỉ cần đưa ra động tác ngự nữ tàn bạo, ả ấy sao vượt qua không bị người tiêu diệt, tại sao người lại bỏ qua?”

Huyền Tử đột nhiên trầm mặc trở lại, rơi nhẹ xuống từ không trung, rung rẫy thất thần. Nàng đột nhiên nghĩ đến chuyện vì sao mà có nữ nhân gặp thất bại khi tu luyện Huyền Nữ Kinh. Đó là vì khi nữ nhân ấy gặp được người mà mình thực sự yêu, không còn muốn cặp ba cặp bốn nữa, sợ nam nhân trong lòng mình thương tâm, nên tuyển lựa con đường tán công, đem tu vi và mị lực ngưng kết thành trứng, chuyển vào trong thể nội.

Không biết tên Tiểu Lục Tử tham dâm háo sắc này có vì người yêu chân chính của mình mà bỏ luôn việc tu luyện không? Huyền Tử hiển nhiên không tin, nhưng nàng không thể tưởng tượng vì cớ gì mà chủ nhân lại tán công, cho dù đó chỉ là công lực vừa mới tu luyện được có hai ngày. Huyền Tử muốn tĩnh tâm tìm hiểu suy nghĩ của Tiểu Lục Tử. Tuy nhiên nàng không làm sao mà tĩnh tâm lại được, nên không thể cảm thụ hoạt động tâm lý của Tiểu Lục Tử là như thế nào.

Tiểu Lục Tử chủ động phóng ra hết nguyên âm đã luyện chế, cổ hấp lực từ trong nội thể của Sở Sở đột nhiên tiêu thất. Hắn tựa hồ đã sớm dự liệu đến chuyện như vậy sẽ xảy ra, lập tức vận chuyển tàn bạo công pháp, tung hoành trên cơ thể của Sở Sở, tựa như con ngựa đứ cương. Mỗi lần tấn công đều khiến chiến lũy của nữ nhân rung động thành những đợt sóng dồn, không thể nào khống chế được cổ năng lượng đó, khiến hắn tha hồ tham tiến mọi chỗ trên thân thể của Sở Sở.

“A a a!” Sở Sở bị cổ nguyên âm thuần tĩnh đã được chế luyện đó phóng vào khiến cho rên rĩ quên mình, không còn biết ất giáp gì, chỉ ôm chầm lấy cổ của nam nhân. Nàng không biết phải làm gì, không biết mình muốn gì. Nàng chỉ muốn gần hắn thêm chút nửa, thậm chí muốn tiến vào thân thể của hắn, muốn bị hắn nuốt chửng luôn.

Tiểu Lục Tử không hề nhúc nhích, từ từ nhắm mắt lại, không lý gì đến Sở Sở dâm mị nhập cốt nữa. Hắn cẩn thận thôi động cổ thuần âm năng lượng vừa mới phún xuất ra. Nó không ngừng dung hợp và lan truyền vào mọi ngóc ngách trong cơ thể của Sở Sở, và không ngừng bành trướng. Rồi nó đột nhiên như một cái phao, bao nhiêu năng lượng trong thân thể ấy chợt quay ngược bắn trở lại, thuận theo kinh mạch vừa rồi tụ lại ở đan điền.

Tiểu Lục Tử đột nhiên dấn sâu vào, vận dụng Tàn bạo quyết điên cuồng hút ra, sản sinh hấp lực tương đồng với Sở Sở. Chỉ có điều, hắn khai thác lộ tuyến vận công rất khác với sự điều động của Sở Sở, khiến cho toàn bộ số âm nguyên bàng đại trong cở thể nàng được thu hút vào thể nội của mình theo một thông đạo mới khai.

Huyền tử đang ảo não cảm thương chợt trợn to mắt. Nàng có thể cảm giác được âm nguyên nặng lượng của Tiểu Lục Tử lại quay trở về thân thể, thậm chí còn dẫn đầu cho một cổ năng lượng cực lớn tiến vào trung tâm, hình thành một năng lượng cầu màu đỏ chót lớn bằng nắm tay. Cổ năng lượng này tuy còn pha tạp không thuần, chỉ mới vừa kinh qua sự luyện hóa rất giản đơn, nhưng so với năng lượng hiện tại của hắn còn lớn hơn gấp mấy chục lần.

Tiểu Lục Tử tiếp tục động công, tiếp tục tham tác kinh mạch thông đạo của Sở Sở, rồi phong tỏa lộ tuyến vận công vốn có của nàng lại. Thứ lộ tuyến hành công này chính là công pháp tiêu chuẩn của Huyền nữ kinh, nguyên là pháp môn tu luyện dành cho nữ nhân.

Vận hành vài vòng, hắn lại đem năng lượng nhu yếu của nữ nhân quay về thân thể của Sở Sở, rồi đánh thức Sở Sở đang vùi mê trong tiếng rên la dâm đãng. Sở Sở ư ư gật đầu, mắt môi đều đầy nước. Hiện tại Tiểu Lục Tử có bảo nàng làm chó hay nô lệ, chỉ sợ nàng cũng đáp ứng không chối từ.

“Fuck!!! Thái dương thượng đế lão đầu gỗ! Đây rõ ràng là song tu công pháp, sao lại chỉ cho một phía hưởng thụ thôi! Chính là cần nam nữ cùng luyện, thì mới có thể đạt đến chí thiện chí mĩ, hỗ tương bổ ích, cùng đạt đến thiên nhân chi cảnh. Người sáng tạo ra Huyền Nữ Kinh nhất định là kẻ cừu hận nam nhân rất cực đoan, nên mới chế thành thứ kinh thư này lưu truyền trong nhân gian. A ha hah a, ý nghĩ thiên tài này cuối cùng cũng bị bổn thiếu gia tìm ra!” Tiểu Lục Tử điên cuồng cười lớn, giống như ta đây là thiên tài vậy.

Hai ngày vừa qua hắn nhất mực thí nghiệm ngự nữ chi thuật trên thân thể các bà vợ của Cao Cầu, lại dùng công pháp tàn bạo hấp thụ tinh hoa của họ, không cho họ một chút gì gọi là tốt đẹp. Cùng hoan hảo với bọn họ xong, Tiểu Lục Tử thì tinh thần phấn chấn gấp trăm lần, trong khi nữ nhân thì mệt mỏi bất kham, thậm chí không còn sức mà lết xuống giường nữa. Nếu mà cứ để tình trạng như thế lâu dài, nữ nhân cứ một mực biến thành lô đỉnh luyện công, thì nhất định sẽ bị hương tiêu ngọc nát!

Huyền Tử bên trong sách lại hung hãn chửi rủa: “Chủ nhân ngu ngốc! Chỉ có cách hút đoạt cho nhanh, bằng không thì sẽ khiến cho ngươi chết già trên mình một nữ nhân duy nhất. Hừ, nếu ngươi mỗi lần đều dạt cho nữ nhân biết Huyền nữ kinh công pháp, thì ngươi còn lấy được cái gì tốt nào? Dù cho có tu luyện hàng vạn năm đi chăng nữa cũng không thể phi thăng! Hơn nữa, hiện giờ ở trên không lại có một tên giới thần ngu ngốc. Một khi có lượng lượng cường đại xuất hiện, y sẽ không lưu tình tìm đến hạ sát. Muốn phi thăng, phải lén lừa hắn mà tu luyện, chờ khi thật lực vượt qua giới thần, mới có thể trùng phá giới này, tiêu diêu tự tại ở cõi thiên ngoại thiên.”

Tiểu Lục Tử cùng Sở Sở lúc này đã chuyển chiến trường sang màn trướng. Có một không gian êm ái như vậy, hai người lại tiếp tục chiến đấu một phen. Thân thể Sở Sở lưu chuyển một thứ năng lượng không hề yếu kém, nên hôm này nàng kiên trì rất dài lâu, nhất mực bồi tiếp hắn vui vầy hưởng tận mọi hứng thú.

“Tướng công, mang Sở Sở cùng li khai Trung Châu được không? Người ta hiện giờ không thể li khai huynh được! Huynh nói xem nào, nói xem!” Sở Sở cuộn trong lòng Tiểu Lục Tử nủng nịu vòi vĩnh. Nàng cố làm vẻ bà chị hai năm, hôm nay mới chủ động ra vẻ yếu ớt nủng nịu, hiển nhiên là bị khuất phục dưới thần uy của nam nhân.

“Ha ha, có thật nàng nghĩ như vậy khôgn?” Tiểu Lục Tử niết vào bờ mông tròn lẳn và phì nộn của nàng, ngắm nhìn gò má hây hây ửng hồng, cất tiếng hỏi.

“Hừ! Biết là huynh sẽ hỏi lại như thế mà! Ta biết huynh đang chạy nạn, Sở Sở mà đeo theo huynh, chính là gây khó cho huynh, ta đâu có ngu! Bất quá, người ta muốn cùng huynh vĩnh viễn ở chung một chỗ!’ Cánh tay phấn nộn của Sở Sở véo mạnh vào eo lưng hắn. Nàng bíêt càng dụng lực, thì nam nhân càng cảm thấy nhột, rõ ràng là nàng cũng không từ thủ đoạn nào.

Trời đã bắt đầu hửng sáng, trên không trung chợt truyền đến tiếng gầm lớn uy nghiêm, giống như lôi thần đang trừng phạt yêu ma đang tác loạn. Toàn bộ Trung Châu thành bị chấn động. Vòm cầu huyền lực ma pháp bảo vệ trung Châu thành bị lôi điện đánh trúng. Hỏa diễm hồng quang loạn chiến, trông giống như lửa của ngày tận thế đang cuồn cuộn bốc lên.

“Giới thần? Oa ha ha kha kha, cái lão dâm tăng khốn kiếp Tạp Khâu đó đã dẫn dụ Giới Thần xuất hiện rồi, ta cuối cùng cũng có khả năng rời khỏi Trung Châu thành rồi!” Tiểu Lục Tử phóng xuống giường, nhanh chóng rút ra một bộ y phục mới từ trong giới chỉ, nhanh nhẹn phóng lên. Chợt thấy nét mặt không vui của Sở Sở, hắn bèn cất tiếng an ủi: “Sở Sở, nàng yên tâm đi, chờ ta đến địa phương khác tạo lập thế lực mới rồi, sẽ tự thân đến Trung Châu rước nàng. Hừm, nếu Trung Châu có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, nàng có thể đến Tam Tinh thành tìm Hoa Vương gia giúp cho, hãy dùng giới chỉ ta tặng nàng ấy.”

Nghĩ đi nghĩ lại, Tiểu Lục Tử lại nói tiếp: “Nếu ở Trung Châu thành không sống nổi, hoặc là nhớ ta, thì có thể đến Tế Bần Bang tìm A Tinh hoặc Ngô Dụng. Ta và họ có phương pháp bí mật để liên hệ. Từ chỗ bọn họ có thể biết được nơi ta ở. Ta sẽ nhớ đến nàng, mỗi ngày đều nhớ nàng!”

Sở Sở cố gắng gượng cười, ôn nhu nói: “Lên đường cẩn thận, mọi chuyện đều phải lấy an toàn làm trọng. Ta sẽ nhớ chàng, sẽ chờ chàng về cưới ta!”

Thiên không lại truyền tới âm thanh giận dữ của giới thần Một đạo điện quan lạc đến ma pháp giới hộ thành. Luồng hào quang màu đỏ hồng xuất hiện các vết chằn chịt, trông giống như lưới nhện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK