Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rain vừa mới bước sang tuổi mười sáu.

Đối với mỗi thiếu niên, đó là một ngày đặc biệt. Nó mang ý nghĩa nhiều hơn lời nói có thể diễn tả, bởi từ thời điểm đó trở đi, trong khoảng hai đến ba năm, họ sẽ dễ bị nhiễm Ác Mộng Ma Pháp (Spell).

Cô đã mong đợi sẽ cảm thấy một sự thay đổi lớn trong bản thân, nhưng thật ngạc nhiên là mọi thứ về cô dường như vẫn không thay đổi nhiều.

...Tuy nhiên, thế giới xung quanh cô thì đã thay đổi rất nhiều.

Lịch trình hàng ngày của cô vẫn giống như trước, nhưng dưới bề mặt, mọi người đang hành động khác đi. Bố mẹ cô cố giấu nỗi sợ hãi, nhưng cô biết họ thực sự lo lắng thế nào. Các bạn học của cô thì cố tỏ ra dũng cảm, nhưng chẳng ai trong số họ diễn giỏi như họ nghĩ. Ngay cả các giáo viên cũng có vẻ trầm lặng hơn nhiều.

Không khí trên các con phố của thành phố cũng thay đổi một cách tinh tế.

Dĩ nhiên, Rain không phải là trung tâm của vũ trụ. Hầu hết những thay đổi này chẳng liên quan gì đến cô, mà thay vào đó là do sự kiện khiến tất cả mọi người dán mắt vào các cổng tin tức - cuộc di tản vĩ đại của Khu Phía Nam (Southern Quadrant). Dù sao thì đó cũng là một sự kiện lịch sử.

Dù vậy, không gì trong số đó thực sự ảnh hưởng đến NQSC (Thủ Đô Phòng Thủ Khu Phía Bắc). Những người tị nạn vẫn chưa đến, và mối nguy hiểm mà họ đang chạy trốn ở quá xa khiến nó không có vẻ gì là thật. Chỉ là ai cũng dường như có một ý kiến về những gì đang xảy ra, và thỉnh thoảng có các phương tiện quân sự trên đường.

Có rất nhiều tấm áp phích tuyển dụng quanh thành phố, khuyến khích mọi người ghi danh vào Đội Quân Sơ Tán Thứ Hai (Second Evacuation Army). Đội Quân Sơ Tán Đầu Tiên (First Evacuation Army) đã giành được chiến thắng sau chiến thắng ở Antarctica (Nam Cực) đẩy lùi các Nightmare Creatures (Sinh Vật Ác Mộng) mỗi ngày. Bất cứ ai muốn giành lấy vinh quang và giúp các anh hùng chiến thắng bảo vệ nhân loại đều được mời tham gia vào cuộc chiến.

Hoặc ít nhất đó là những gì tin tức nói với họ. Hầu hết mọi người chỉ đơn giản tin vào tuyên truyền, tin rằng chiến dịch ở Antarctica đang tiến triển tốt, nhưng Rain lại có chút lợi thế hơn họ khi nói đến những điều như thế. Bố của cô làm việc cho chính phủ, và dù ông hiếm khi nói về công việc ở nhà, cô đã học được một vài điều trong những năm qua.

Những ngày gần đây, bố cô trông rất căng thẳng. Và mỗi ngày trôi qua, ông càng trông căng thẳng hơn.

...Còn Sunny thì đã biến mất.

Rain đã quen với việc người hàng xóm lập dị của cô đến và đi theo ý mình, đôi khi biến mất trong thời gian dài. Ít nhất thì lần này cô biết anh ấy đang ở đâu... nếu có điều gì khiến cô buồn cười, thì đó là ý nghĩ về việc Sunny ra lệnh cho binh lính.

'Những người tội nghiệp đó...'

Dĩ nhiên, cô biết rằng giáo viên tinh nghịch của mình thực sự là một Master. Mặc dù thái độ kỳ quặc và những hành động lạ lùng của Sunny, anh ấy là một Ascended (Người Thăng Hoa) có sức mạnh đáng kể... không phải ai cũng có thể là thành viên trong cohort của Changing Star (Ngôi Sao Đổi Thay).

Nhưng vẫn, vẫn...

Lady Nephis, Effie, Night... tất cả bọn họ đều là những chiến binh cao quý. Nhưng Sunny chỉ là một trinh sát. Ngay cả khi anh ấy là một kiếm sĩ tài ba và một chiến thuật gia khôn ngoan, Khía Cạnh (Aspect) của anh ấy không phù hợp với chiến đấu, chưa kể đến những trận chiến kinh hoàng đang diễn ra ở Antarctica.

Tên ngốc đó đang làm cái quái gì giữa cuộc chiến cơ chứ?

Và tại sao anh ấy không trả lời tin nhắn của cô?!

'Chết tiệt, Sunny!'

Ngồi trong lớp học và không thể tập trung vào bài giảng - dù sao đây cũng chỉ là một khóa học hè qua loa, và mọi người đều buồn ngủ sau một buổi huấn luyện chiến đấu căng thẳng - Rain đang chăm chú nhìn vào màn hình của thiết bị giao tiếp của mình với vẻ nghiêm trọng.

Lúc đầu, mọi thứ vẫn ổn, nhưng rồi mọi chuyện bắt đầu rối tung lên. Khi Sunny ngừng trả lời, cô không lo lắng lắm. Trong vài tuần.

Nhưng giờ đã hai tháng trôi qua, và vẫn không có dấu hiệu gì từ anh.

Tại một thời điểm nào đó, Rain trở nên lo lắng và, không biết làm gì khác, cô liên lạc với Aiko. Nhưng Aiko chỉ bảo cô cứ yên tâm, và rằng Sunny chắc chắn đang ở đâu đó và làm rất tốt. Có vẻ như cô gái nhỏ bé đó có rất nhiều niềm tin vào khả năng của Sunny.

Và thế nhưng, Rain vẫn không yên lòng.

Thật buồn cười... ngay bây giờ, cô nên lo lắng phát ốm về việc bị chọn bởi Ác Mộng Ma Pháp (Spell) nhưng sự im lặng kỳ lạ của Sunny lại khiến cô lo lắng hơn rất nhiều.

Và vì thế, Rain tiếp tục nhìn chăm chăm vào màn hình của thiết bị giao tiếp giữa buổi học.

Nhật ký tin nhắn của cô hẳn là đáng xấu hổ, nếu mọi chuyện không đáng sợ đến thế.

"Hey, anh nhận được tin nhắn cuối của tôi chưa?"

"Rain gửi Sunny, xin chào?"

"Ngừng lờ tôi đi."

"Tại sao anh không trả lời?"

"Sunny?"

"Nếu anh bận quá, thì cứ nói, tôi sẽ tìm việc gì thú vị hơn mà làm."

"Sao, ngay cả một câu 'okay' cũng không có? Thôi nào."

"Thật đấy, anh ổn chứ?"

"Có chuyện gì xảy ra à?"

"Nếu tôi phát hiện ra anh chỉ quên đọc tin nhắn của tôi, anh chết chắc."

"Không phải là anh chết thật rồi chứ?"

"Ha-ha, chỉ đùa thôi."

"Cái quái gì, anh thậm chí không chúc mừng sinh nhật tôi?"

"Sunny, anh ổn không?"

"Trả lời tôi đi."

"Sunny, trả lời tôi."

"Tôi có thể hơi lo lắng một chút, vì vậy... xin hãy gửi tin nhắn cho tôi khi anh có thời gian rảnh."

"Làm ơn trả lời tôi đi."

Rain nghiến răng và cất chiếc thiết bị giao tiếp đi. Cô cố gắng lắng nghe bài giảng, mặc dù rất khó để nghe bất cứ điều gì với tiếng thì thầm râm ran của các bạn xung quanh, bàn tán về hết chuyện này đến chuyện khác.

Buổi học, mấy cuộc tán gẫu, tất cả dường như... vô nghĩa.

Toàn bộ lớp học dường như không thật chút nào. Nó quá yên bình, quá ấm áp và quá bình thường. Đâu đó ngoài kia, hàng triệu người đang bị đẩy khỏi nhà hoặc chết. Sự mất mát của một trong bốn Khu có thể có những hậu quả lâu dài và thảm khốc đối với toàn nhân loại. Những điều đang diễn ra ở Antarctica có thể dễ dàng xảy ra với các lục địa khác sớm thôi.

Và thế nhưng, mọi người vẫn cư xử như thể không có gì bất thường đang xảy ra. Họ cứ tiếp tục sống cuộc sống của mình, hành động như không quan tâm. Họ không hiểu những gì đang xảy ra sao? Họ không biết rằng binh lính đang chết dần mỗi ngày trên chiến tuyến sao?

Rằng cả các Người Thức Tỉnh (Awakened) cũng đang chết sao?

'Đồ ngốc... lũ ngốc chết tiệt...'

Ngay lúc đó, một trong những bạn cùng lớp của cô quay lại, nghiêng người về phía trước và thì thầm:

"Này, Rain. Dạo này sao trông cậu buồn vậy? Muốn đi ăn món cay sau giờ học không? Có lẽ sắp tới sẽ có khẩu phần lương thực đấy, sau khi mấy người tị nạn đến, nên đây có thể là cơ hội cuối cùng của chúng ta..."

Trước khi Rain biết mình đang làm gì, một câu trả lời tức giận đã bật ra khỏi miệng cô:

"Thức ăn là tất cả những gì cậu nghĩ đến thôi sao?!"

Cô chớp mắt, nhận ra rằng mình đang đứng dậy, và cả lớp đang nhìn chằm chằm vào cô. Rõ ràng, cô đã quên hạ thấp giọng... và quên luôn việc ngồi yên tại chỗ...

Giáo viên nhìn Rain với ánh mắt ngơ ngác.

"...Tại sao lại không? Chủ đề này có vẻ không

quá thú vị đối với các cô cậu thanh niên, nhưng sẽ là thiếu chuyên nghiệp nếu tôi nghĩ về điều gì khác khi đang giảng bài. Bây giờ, hãy ngồi xuống và cư xử đúng mực đi, tiểu thư. Cậu để phép tắc ở đâu rồi?"

Ngượng ngùng, Rain ngồi trở lại ghế và quay người nhìn ra cửa sổ.

Lớp học tiếp tục, và những lời bàn tán cũng tiếp tục. Chỉ có điều, lần này cô là chủ đề của những lời thì thầm.

Trên đường về nhà, Rain đi ngang qua ngôi nhà màu xám quen thuộc. Cô dừng lại một lúc, nhìn vào chiếc hiên nơi một Master khó ưa nào đó thường xuất hiện trong quá khứ, uống cà phê và cư xử như thể không có chút lo lắng nào trong thế giới.

Hiên nhà trống không, và ngôi nhà cũng trống không.

Thở dài, cô quay người và tiếp tục bước đi.

'Tại sao mình lại quan tâm đến gã ngốc đó chứ? Tên Sunny chết tiệt. Ngay cả khi anh ta gửi tin nhắn cho mình bây giờ, mình sẽ không trả lời.'

Ngay lúc đó, chiếc thiết bị giao tiếp của cô rung lên, thông báo có một thông báo mới.

Rain liếc qua nó một cách lơ đễnh, rồi đột nhiên đứng sững lại. Có một tin nhắn mới trên màn hình.

Nó viết:

"Sunny: Trời ạ! Chuyện gì với mấy tin nhắn này vậy? Nhóc là kẻ theo dõi sao? Tôi chỉ bị mắc kẹt ở một khu vực không có mạng trong một thời gian, không cần phải tấn công hộp thư của tôi như thế! Dù sao... chúc mừng sinh nhật muộn nhé, tôi đoán vậy. Nhóc thế nào rồi? Việc truyền dữ liệu bị hạn chế ở chỗ tôi đang ở, nên tôi sẽ nói ngắn thôi. Tôi ổn. Ồ... và tôi vừa nhận thêm một huy chương nữa. Ngầu phết, đúng không?"

Rain nhìn chằm chằm vào màn hình trong vài giây, rồi thở hắt ra và bắt đầu gõ phím một cách điên cuồng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Alexsander sam
22 Tháng mười hai, 2024 14:07
Có khi nào cái áo choàng của kẻ điều khiển đã nói lên tất cả, mọi thứ đều được kẻ khác điều khiển ở phía sau, những kẻ nô lệ của sự tự do
VPRMA03539
22 Tháng mười hai, 2024 13:44
truyện hay, cảm ơn bác Hưng đã dịch bộ này.
đi dạo xung quanh
22 Tháng mười hai, 2024 12:05
Đoạn này ad dịch hơi sai rồi phải xưng hô là anh em chứ tôi vs cậu ko cách biệt về tuổi
đi dạo xung quanh
22 Tháng mười hai, 2024 11:50
Gửi hoa ở đây có nghĩa là gì á
phantomktm
22 Tháng mười hai, 2024 10:51
truyện tiến độ ra hàng ngày à các đạo hữu, hôm thì mình k thấy chap, hôm thì 2-3 chap, thi thoảng cách ngày mới có 1 chap k thấy đc quy luật ra chap như các bộ khác
Túy Ngọc Hiên
22 Tháng mười hai, 2024 10:51
nếu nightmare spell biến mất quái vật biến mất tất cả sức mạnh đều mất ..vậy những người này trở thành bình thường r họ sẽ làm j nhĩ...? chính phủ lên làm trùm...r những ng này chắc lại đi làm công ăn lương
Thanh Hưng
22 Tháng mười hai, 2024 10:11
có chương rồi lát chiều làm nha ae
Nhàn Hạ Tiên Quân
22 Tháng mười hai, 2024 00:22
13 chap rồi, Sức mạnh của 1 Awakening phân biệt dựa vào Rank hay Soul Core vậy nhỉ?
Thỏ Đế
22 Tháng mười hai, 2024 00:16
Sunny phải bật haki vũ trang mới chém đc goblin :))
widjh42265
21 Tháng mười hai, 2024 23:03
tính ra đọc đến đoạn nô lệ k đọc spoil neph với sun mà k đến dc với nhau cucng drop bộ LN hay như này r hên là bộ này vẫn hay như hôm đầu đọc :))
Thanh Hưng
21 Tháng mười hai, 2024 22:46
Tác mới về nước nên nay k chương nha ae
zDXMg17936
21 Tháng mười hai, 2024 22:24
đọc xong thấy mấy truyện tàu như truyện thiếu nhi vậy
zDFZo62432
21 Tháng mười hai, 2024 21:38
Hôm nay có thuốc không ad
gz3rlYqZfz
21 Tháng mười hai, 2024 17:32
cái tên scavenger này trưởng thành nhanh thế nhờ phi logic quá mới có mấy tháng mà đã tha hoá devil rồi để sau này chắc vài năm nữa nó thành terrot vĩ đại luôn quá
võ quốc sơn
21 Tháng mười hai, 2024 17:22
đoạn changing star giải cứu bộ xương trên cây tập mấy v mn
oRtqb89726
21 Tháng mười hai, 2024 16:31
Tính ra mỗi người thường khi thành thánh nhân sẽ bão hòa lõi 3 lần là 3000 mảnh linh hồn mà sunny nếu đủ 7 lõi thì sẽ cần 28000 mảnh bảo sao k out trình
VTMHBRVT
21 Tháng mười hai, 2024 11:54
đọc 500 chương và nhận ra cơ thể main vẫn thuộc dạng nhỏ con ko lớn nổi, này mà là truyện tàu or hàn thì tầm này thành các anh trai 1m8, 6 múi, cơ thể cân đối/hoàn mỹ các kiểu rồi
Baechu
21 Tháng mười hai, 2024 10:58
Đọc quen xưng hô ngươi ta rồi, đọc tớ, mình, cậu ngượng thật sự. Đến mấy đoạn nói chuyện toàn phải đọc lướt qua.
LHHL07
21 Tháng mười hai, 2024 08:43
ai biết bộ truyện mà main dc chuyển sinh với một nhóm người vào trong một cuốn tiểu thuyết xong thg nhân vật chính của câu truyện cũng dc tái sinh xong sau này main biến thành loài zinger gì ấy nó đẻ trứng tạo đội quân đánh boss ko mn
Thuyết thư
20 Tháng mười hai, 2024 22:39
tác đang thiếu 2c, hóng trả
eOOTB16449
20 Tháng mười hai, 2024 16:45
Unpopular opinion: Nội dung truyện ngày càng kém chất lượng và diễn biến câu chuyện ngày càng lan man. Hùng ca ngày xưa giờ như Rom-Com.
gz3rlYqZfz
20 Tháng mười hai, 2024 16:37
ừm tôi vẫn thắc mắc sao Sky Tide lại có thể chiến đấu với Titan Tha Hoa trong khi chính cô chỉ là một dã thú siêu việt
Trương Đạt
20 Tháng mười hai, 2024 16:35
Cãi nhau 1 hồi xong nhận ra 2 lựa chọn mà Sunny và Cassie phải đưa ra có khá nhiều điểm giống nhau: 1) Cả 2 đều phải lựa chọn giữa 2 thứ quý giá với bản thân (Sunny thì là giữa việc được tự do và được mọi người nhớ lại, Cassie thì là giữa Sunny và Nephis) 2) Cả 2 đều hối hận dằn vặt vì quyết định của bản thân [1] 3) Cả 2 đều không biết mình muốn cái gì hơn, hối hận thế thôi chứ cho chọn lại cũng chẳng biết phải chọn cái gì. [2] Chắc lúc cho Sunny lựa chọn Cassie cũng muốn Sunny hiểu cảm giác khi phải lựa chọn giữa thứ cả hai quý giá. Vì vậy chương 2 người gặp lại mới tên là 'Lời xin lỗi muộn màng" [1] : Nhưng tôi… thành thật mà nói, tôi đã buông bỏ vài thứ trong cuộc đời mình. Vì vậy, nếu có điều gì mà tôi thực sự muốn, đó là quay lại và thử lại lần nữa. Nhưng đó không phải là một ước mơ. Vì nó ở trong quá khứ, đó chỉ là một nuối tiếc [2] : Một số ngày, Sunny thức dậy và mong muốn không gì hơn là được nhớ đến. Một số ngày khác, cậu lại cảm thấy rằng cậu sẽ không bao giờ từ bỏ sự tự do mà mình đã đánh đổi quá đắt
Thanh Hưng
20 Tháng mười hai, 2024 16:29
K biết nay tác về chưa nhưng nay 1 chương :))) Nhma càu đề cử ạ
Bất Dạ Minh
20 Tháng mười hai, 2024 12:31
Giờ sunny 3 some vs neph, cass thì tuyệt vời ;-;'
BÌNH LUẬN FACEBOOK