• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sunny đang tận hưởng một cơn mưa nóng hổi.

Sau cuộc trò chuyện ngắn, Master Jet đã bảo cậu đi tắm rửa, nói rằng cậu “bốc mùi Ác Mộng”.

Giấc ngủ bất thường của Spell đã làm chậm quá trình trao đổi chất của cơ thể, và thiết bị y tế cậu bị gắn vào lẽ ra đã phải xử lý phần còn lại, nhưng cậu vẫn ngủ li bì suốt ba ngày.

Dù có thể chỉ là tâm lý, nhưng mùi máu và sự tuyệt vọng vẫn bám quanh cậu.

"Ah, mình đang ở thiên đường rồi," Sunny nghĩ, cố quên đi thảm họa sắp xảy ra của Flaw (Khuyết Điểm).

Cậu ở một mình trong phòng tắm của sở cảnh sát, thư giãn dưới dòng nước nóng. Sau một lúc, Sunny miễn cưỡng tắt vòi và bước về phía giá khăn.

Tình cờ, cậu thấy mình phản chiếu trong gương.

Những thay đổi trên cơ thể cậu tuy nhỏ, nhưng rõ rệt. Làn da nhợt nhạt của cậu trông khỏe khoắn hơn, các cơ bắp cũng hiện rõ hơn.

Cậu trông mảnh mai và cân đối thay vì gầy yếu và xanh xao như trước.

Mái tóc đen của cậu có chút ánh sáng, và đôi mắt cậu cũng có chút sáng lấp lánh.

Tuy nhiên, cậu vẫn khá nhỏ bé. Không hẳn là hình mẫu của sự nam tính và điển trai.

“Chàng trai hoa hả?” Sunny nghĩ, đầy chua chát.

Rồi cậu đột nhiên sững lại, nhận thấy điều gì đó lạ. Khi đang nhìn mình trong gương, hình bóng của cậu như thể di chuyển.

Nó giống như cái bóng cúi đầu và che mặt một cách im lặng.

Sunny nhanh chóng quay lại, nhìn cái bóng của mình với ánh mắt lo lắng. Tuy nhiên, mọi thứ có vẻ bình thường. Cái bóng đang làm đúng như điều nó nên làm, phản chiếu mọi động tác của cậu.

“Tôi rõ ràng thấy cậu di chuyển,” cậu nói, cảm thấy có chút kỳ lạ. “Cậu vừa di chuyển một mình, đúng không?!”

Sunny nhìn chằm chằm vào cái bóng, nó cũng chằm chằm nhìn lại.

“Cậu có di chuyển không?”

Cái bóng nhiệt tình lắc đầu.

“Cái gì chứ?!”

“Ý cậu là "không" hả?! Cậu vừa lắc đầu mà! Cậu nghĩ tôi là kẻ ngốc à?”

Cái bóng dường như suy nghĩ một chút rồi nhún vai.

Sunny há hốc miệng, ngỡ ngàng.

“Cái bóng của cậu độc lập hơn so với hầu hết mọi người. Nó là một trợ thủ vô giá,” cậu lẩm bẩm cuối cùng.

Đúng vậy.

Đây là cách mà Spell đã mô tả Khả Năng Aspect của cậu.

Nhưng chính xác thì cái bóng có thể làm gì?

Cậu quyết định thử nghiệm một chút.

“Này, cậu. Nói cho tôi biết cậu có thể làm gì.”

Cái bóng im lặng và không động đậy.

“Phải rồi. Nó không có dây thanh quản.”

Dù sao, điều đó có nghĩa lý gì chứ! Cái bóng vốn dĩ không có cơ bắp, nhưng nó vẫn biết cách di chuyển.

“À… cho tôi thấy?”

Không có phản ứng. Có vẻ như cái bóng hài lòng khi giả vờ là một đám tối vô tri.

Sunny thở dài.

“Mình đang làm sai rồi.”

Dù độc lập hay không, cái bóng vẫn là một phần của cậu.

Nó là biểu hiện của Khả Năng Aspect của cậu. Thay vì hỏi cái bóng, cậu thực sự nên hỏi chính mình.

“Cậu không định nói, đúng không?”

Sunny nhắm mắt và hướng sự nhận thức vào bên trong, khám phá bản thân lần đầu tiên kể từ khi trở về thế giới thực.

Cậu cảm nhận nhịp tim đang đập, sự phập phồng nhẹ của lồng ngực, cái lạnh thoáng qua của phòng tắm.

Cậu nghe tiếng giọt nước nhỏ xuống sàn gạch. Cảm nhận sự chuyển động của không khí được lọc đi qua da.

Và ở đó, trên rìa của nhận thức, có điều gì đó mới mẻ.

Một giác quan hoàn toàn mới.

Sunny tập trung vào nó, và đột nhiên một thế giới khác hoàn toàn mở ra với cậu.

Thật khó để miêu tả bằng lời, giống như cố giải thích cảm giác của thính giác hay xúc giác.

Như thể cậu có thể giao tiếp với các hình thể khổng lồ quanh mình và hiểu được cả hình dạng của chúng lẫn không gian xung quanh, dựa vào các mức áp lực khác nhau mà chúng tác động lên ý thức của cậu và lên nhau.

Sự hiểu biết đó đến một cách tự nhiên và tức thì, giống như một bản năng.

Những hình thể đó là các cái bóng. Và trong số đó, có một cái — không lớn nhất, nhưng sâu nhất — không giống như một thực thể bên ngoài.

Nó giống như một phần của linh hồn cậu.

Khi Sunny nắm bắt được cảm giác này, cậu có thể cảm nhận cái bóng giống như cách cậu cảm nhận các chi của mình.

Điều duy nhất là các chi của cậu làm bằng da thịt, còn cái bóng làm từ sự thiếu vắng ánh sáng.

Sunny mở mắt và nhìn cái bóng.

Rồi, chỉ bằng một ý nghĩ, cậu điều khiển nó giơ một cánh tay.

Cái bóng giơ cánh tay lên.

Cậu điều khiển nó ngồi xuống, đứng lên, xoay người, đá. Rồi cậu điều khiển nó thay đổi hình dạng, biến thành một vòng tròn, rồi thành một đường thẳng, rồi thành một con quái vật.

Và cuối cùng, trở lại thành hình bóng của chính mình. Cái bóng linh hoạt và biến đổi, như nước.

Chỉ có kích thước của nó là không đổi.

“Haha! Thế nào?”

Cái bóng nhăn mặt, rồi miễn cưỡng giơ ngón cái lên.

“Nhưng cậu có ích gì không?”

Cậu điều khiển cái bóng đá vào giá khăn. Nó nghe lời di chuyển và tung ra một cú đá mạnh mẽ.

Tất nhiên, vì nó chỉ là một cái bóng, chân của nó lướt qua khăn mà không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, ngay cả một chút rung chuyển.

“Đó là… tất cả những gì cậu có thể làm sao?”

Trong tâm trí, hình ảnh của những xúc tu bóng tối xé toạc bạo chúa thành từng mảnh nhỏ vụn nứt vỡ không thương tiếc. Có vẻ như cậu sẽ không sánh được với Shadow God (Thần Bóng Tối) trong thời gian sớm.

Thật đáng tiếc.

Cái bóng nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ.

Rồi nó nhún vai và ngừng chuyển động hoàn toàn, rõ ràng là đang giận dỗi.

Sunny thở dài và lấy một chiếc khăn từ giá.

“Được rồi. Tôi sẽ khám phá nó sau.”

***

Vài phút sau, cậu mặc một bộ đồ thể thao do cảnh sát phát và tiến về phía căn tin. Master Jet đang đợi cậu tại một trong những bàn, với hai khay đầy đồ ăn tổng hợp bốc khói trước mặt.

“Cứ tự nhiên đi.”

Sunny liếc nhìn chén cháo rẻ tiền, không khác mấy so với món cậu thường ăn ở ngoại ô, và thở dài. Bằng cách nào đó, cậu đã mong bữa ăn đầu tiên sau khi trở thành Sleeper sẽ xa hoa hơn.

Nhưng dù sao, nó vẫn là đồ ăn.

Cậu ngồi xuống và bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Cậu thực sự rất đói.

Trong quá trình ăn, suy nghĩ của Sunny bắt đầu lan man.

Cậu liếc trộm Jet và tự hỏi. Spell đã bảo cậu tìm một Master (Bậc Thầy) và ngay sau đó có một người phụ nữ tự xưng là Master ngay trước mặt cậu.

Cậu cố hình dung mình là một nô lệ ngoan ngoãn dưới sự chỉ đạo của ai đó như cô ấy.

Những ý nghĩ kỳ lạ bắt đầu xuất hiện trong tâm trí cậu…

"Cậu biết không, Sunny," cậu nghĩ với sự châm biếm đen tối. "Biết đâu với vận may của mình, đây sẽ là lúc cô ấy hỏi…"

“Cậu đang nghĩ gì vậy?”

Sunny nghẹn cháo. Cậu cảm thấy miệng mình chuẩn bị mở ra và dồn hết ý chí để giữ im lặng.

Một giây trôi qua mà cậu không nói gì.

Rồi một áp lực kỳ lạ xuất hiện trong tâm trí, nhanh chóng chuyển thành cơn đau dữ dội.

Cậu chịu đựng thêm vài giây trước khi bỏ cuộc.

“Tôi đang nghĩ rằng đây sẽ là thời điểm hoàn hảo để cô hỏi tôi đang nghĩ gì,” cuối cùng cậu nói.

Jet nhìn cậu với ánh mắt kỳ lạ.

“Được rồi. Cậu gần ăn xong chưa?”

Sunny gật đầu.

"Vậy tôi sẽ bắt đầu. Theo quy trình, tôi có nghĩa vụ thông báo cho cậu vài điều. Đó chủ yếu chỉ là thủ tục. Trước hết, về Ác Mộng của cậu…”

Cô liếc nhìn cậu và thở dài.

“Cậu có quyền được tư vấn tâm lý miễn phí. Dù cậu đã trải qua điều gì đáng sợ, không có gì phải xấu hổ khi nhờ giúp đỡ. Tâm trí của cậu quan trọng không kém gì cơ thể — việc giữ cho nó khỏe mạnh là điều hoàn toàn đúng đắn. Cậu có hứng thú không?”

Sunny lắc đầu.

Jet nhún vai và tiếp tục:

“Như cậu muốn. Cậu cũng có thể nói chuyện với tôi. Nó có rất khó không?”

Cậu có thể trả lời thế nào?

“Nó đồng thời còn tồi tệ hơn tôi mong đợi và chính xác như tôi đã mong đợi.”

Cô gật đầu, hài lòng với lời giải thích đó.

“Đó là một thái độ tốt. Tôi sẽ không hỏi thêm. Những đứa trẻ ở ngoại ô như chúng ta cứng rắn hơn người ta nghĩ nhiều.”

Sunny nhìn cô ngạc nhiên.

“Master Jet… cô lớn lên ở ngoại ô sao?”

Cô cười toe toét.

“Sao hả? Cậu không nhận ra vì phong thái tao nhã và vẻ bề ngoài thanh lịch của tôi à?”

Cậu chớp mắt vài lần, ngạc nhiên.

“Tôi hoàn toàn không nhận ra.”

Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu thêm:

“Có nhiều người như chúng ta trong số những Người Thức Tỉnh không?”

Nụ cười của Jet biến mất.

“Không. Rất ít. Thực tế, chỉ đếm trên đầu ngón tay.”

Như cậu nghĩ. Tỉ lệ thực sự không đứng về phía những người như họ.

Điều đó làm cho ba ngôi sao trên phù hiệu của Jet càng thêm đặc biệt.

“Một ngày nào đó, tôi cũng sẽ trở thành một Master.”

Nếu cô ấy có thể làm được, thì tại sao cậu lại không?

“Vậy… giờ thì sao? Còn gì mà cô bắt buộc phải nói với tôi không?”

Sunny không có ý tưởng nào về việc mình nên làm sau khi rời khỏi sở cảnh sát.

Đông chí chỉ còn vài tuần nữa.

Jet dựa lưng vào ghế và trả lời:

“Đó là về cơ bản. Có vài thủ tục bổ sung, chủ yếu liên quan đến gia đình của cậu, nhưng… tôi đã đọc hồ sơ của cậu, nên tôi biết nó không áp dụng. Điều còn lại là quyết định cách cậu sẽ chuẩn bị cho chuyến đi đầu tiên vào Cõi Mộng.”

Cô nhìn vào thiết bị liên lạc của mình và nhăn mặt.

“Phải nói rằng, vận may của cậu thực sự kém may mắn. Thời gian không còn nhiều lắm. Trước hết: cậu tự do làm điều mình muốn. Không ai ép buộc cậu phải chọn một quyết định nào đó. Nghĩa là cậu có thể chọn tự chuẩn bị, hoặc không chuẩn bị gì cả. Tiệc tùng cho đến khi đèn tắt.”

Sunny không quá thạo về tiệc tùng.

“Tuy nhiên, tôi khuyên không nên làm vậy. Là một Sleeper, cậu cũng có quyền đăng ký vào Học Viện Người Thức Tỉnh. Cậu sẽ được cung cấp thức ăn, chỗ ở và một loạt các lớp học chuẩn bị. Dù đã trễ trong năm, cậu sẽ không học được nhiều. Nhưng còn hơn là không gì cả.”

Cô im lặng vài giây, rồi thêm:

“Quan trọng hơn, cậu sẽ được làm quen với hầu hết những người sẽ vào Cõi Mộng cùng cậu. Một số trong họ có thể trở thành đồng đội của cậu suốt đời.”

“Và một số có thể sẽ kết thúc cuộc đời của cậu khi chúng ta vào trong Spell,” Sunny thêm vào, đọc được giữa những dòng mà Master Jet nói.

“Vậy, cậu nghĩ sao? Cậu muốn tôi đưa cậu đến Học Viện không?”

Sunny suy nghĩ một chút. Kỳ lạ thay, Khuyết Điểm của cậu vẫn im lặng, không buộc cậu phải trả lời theo cách nào.

“Có phải vì mình chưa quyết định không?”

Cuối cùng, cậu nhìn xuống khay thức ăn trống không của mình và đưa ra quyết định.

Chỗ ở và đồ ăn miễn phí, nói sao?

“Vâng. Tôi muốn đến Học Viện.”..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Yêu vợ bạn thân
13 Tháng mười, 2024 23:38
ô truyện lão Hưng dịch à, cố lên lão, cos đk ta sẽ ủng hộ =)) đang tích chương quang âm hơi lâu r
Thanh Hưng
13 Tháng mười, 2024 23:29
mai tiếp nha anh em, nghỉ ngơi mai đi làm, nay tận 50c ạ
Alexsander sam
13 Tháng mười, 2024 23:23
ơ khoan, cái đoạn mảnh bóng tối phải là 12/100 chứ nhể, sao lên 1000 rồi, hay mình nhớ nhầm?
Bátướcbóngđêm
13 Tháng mười, 2024 22:35
1k9 chương hố cũng sâu đấy bỏ tủ nhiều chương quay lại
RItQy47245
13 Tháng mười, 2024 22:20
Chưa đọc mà thấy review cuốn quá . Ủng hộ
Alexsander sam
13 Tháng mười, 2024 21:32
Thật chứ đọc bản gốc nhiều đoạn khó hình dung thật, tí tí lại phải tra từ, giờ có bản dịch rồi đọc nhẹ nhõm hẳn☺️☺️
Kinh Tâm
13 Tháng mười, 2024 20:45
con dịch đọc chữ tiếng anh nó sao sao á mọi người :)
zaCpp82685
13 Tháng mười, 2024 20:11
ủng hộ bác Hưng vì hiếm khi thấy người dịch novel phương Tây. Tin tưởng vào mắt bác :))))
HieuIhaw
13 Tháng mười, 2024 19:01
Truyện hay quá, cảm ơn Thanh Hưng
Thanh Hưng
13 Tháng mười, 2024 18:37
chút lên chương tiếp nha anh em, mọi người ráng đọc 50-100c đầu là vô form ngay
Beldemon King
13 Tháng mười, 2024 18:19
Main có dảk lỏ k???
tran phan duc thinh
13 Tháng mười, 2024 17:15
có 18+ nhé cân nhắc khi xem
Alexsander sam
13 Tháng mười, 2024 17:04
dễ hiểu hơn thì Memories là mấy vật phẩm trang bị như giáp, v·ũ k·hí. . ., còn Echose thì giống kiểu pet, sẽ có tỉ lệ nhỏ nhận được khi hạ gục quái vật, memories cũng vậy
Alexsander sam
13 Tháng mười, 2024 16:51
bộ này mình có đọc, nhưng đang dừng ở cơn ác mộng thứ 2, công nhận là hay thật
Alexsander sam
13 Tháng mười, 2024 16:49
á đù Shadow Salve này
BÌNH LUẬN FACEBOOK