Phong Lãnh Nguyệt từ trong phòng bước ra khó hiểu hỏi:“có chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”
Kiều Ngân Hy chạy đến bất ngờ ôm chầm lấy Phong Lãnh Nguyệt.
Huyền Vũ buồn bã kể lại mọi việc.
Phong Lãnh Nguyệt nhíu mày nói:“Hạ Diệp Ân dùng mạng mình nghịch thiên cải mệnh để hồi sinh mạng sống cho Hoàng Tiểu Long à? Cô ta còn bị lôi kiếp đánh cho trọng thương nặng sao?”
Hàng Lão gật đầu nói:“đúng vậy, bây giờ mạng sống của Hạ Diệp Ân cũng khó giữ”
Phong Lãnh Nguyệt cười nói:“đúng là chín đạo lôi kiếp nghịch thiên cải mệnh mạnh thật nhưng muốn lấy đi mạng sống của cô ta thì tôi còn chưa cho phép đâu”
Dạ Thiên Yên ngơ ngác hỏi:“cô có cách cứu nữ đế sao?”
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu cười rất tà mị đáp:“tôi lúc trước vì để tìm cách thoát khỏi sự khống chế của Phong gia mà phải tìm đọc những cuốn sách chứa đựng thuật pháp cổ đại và trong đó tôi vô tình nhìn thấy cách cứu mạng người bị thiên đạo trừng phạt lôi kiếp vì chống đối với quy luật vận hành của thiên địa”
Kiều Ngân Hy lên tiếng:“vậy cô làm ơn hãy cứu Hạ Diệp Ân đi”
Phong Lãnh Nguyệt bình tĩnh nói:“muốn cứu được mạng sống của cô ta thì phải cần nguồn nguyên liệu của Bạch gia”
Hàng Lão thở dài đáp:“để lão già này đi tìm Bạch gia”
Kiều Ngân Hy lau nước mắt hỏi:“nếu Bạch gia không đồng ý thì sao?”
Phong Lãnh Nguyệt cười tàn ác đáp:“không đồng ý thì dùng sức mạnh cướp hết tài nguyên của Bạch gia”
Hàng Lão gật đầu nói:“ta hiểu rồi”
Hàng Lão nói xong thì chống gậy rời khỏi Ma Giới, mở ra cánh cổng lên Huyền Giới.
Phong Lãnh Nguyệt trầm tư nói:“có thể Bạch gia sẽ không có nhiều nguyên liệu quan trọng nên cần một người đi tìm những nguyên liệu bị thiếu về đây”
Huyền Vũ cười nói:“muội hãy để ta”
Phong Lãnh Nguyệt đưa tờ giấy cho Huyền Vũ nói:“đây là một số nguyên liệu quan trọng vô cùng khó tìm mà có thể Bạch gia không sở hữu”
Huyền Vũ nhận tờ giấy đó rồi cũng chạy đi.
Tại Huyền Giới, Hàng Lão đi đến gõ cửa thành phủ của Bạch gia.
Một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạch kim bước ra, người đến không ai khác là đại tiểu thư Bạch Nhã Thanh của Bạch gia.
Bạch Nhã Thanh khó hiểu hỏi:“ông lão đến đây có chuyện gì sao?”
Hàng Lão cười nói:“Ma Giới hiện tại cần sự hỗ trợ của Bạch gia, liệu các người có muốn giúp đỡ chúng ta vào khoảng thời gian khó khăn này không?”
Bạch Nhã Thanh cười nói:“thì ra ngài đến từ Ma Giới sao? Vậy Bạch gia chúng tôi có thể giúp được gì cho Ma Giới của ngài?”
Hàng Lão thở dài đáp:“chúng tôi đang thiếu một ít tài nguyên chữa thương”
Bạch Nhã Thanh lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật nói:“trong này có rất nhiều tài nguyên dược liệu quý hiếm có thể các vị đang cần dùng đến đó, chúng tôi vẫn mong có cơ hội hợp tác được với Ma Giới của mọi người”
Hàng Lão nhận lấy chiếc nhẫn vui vẻ nói:"
tôi sẽ thông báo với nữ đế về tấm lòng của Bạch gia các vị"
Hàng Lão nói xong thì liền rời khỏi Bạch gia.
Một tên thuộc hạ khó hiểu hỏi:“chúng ta thật sự sẽ hợp tác với Ma Giới sao?”
Bạch Nhã Thanh lạnh lùng đáp:“ngươi thì biết cái gì, đối tác làm ăn lớn nhất của Bạch gia chúng ta chính là Phong gia bây giờ gia tộc đó đã bị Tuyệt Thần Giới xoá sổ rồi vì thế chúng ta đang bị tổn thất vô cùng nặng nề. Bạch gia chúng ta muốn thoát khỏi tình trạng khó khăn này thì phải hợp tác với một thế lực lớn và Ma Giới hiện tại chính là một thế lực có tầm ảnh hưởng khá lớn, chỉ mong Ma Giới không thất hứa”
Một khu rừng rậm rạp, Huyền Vũ đã thu thập đầy đủ nguyên liệu trong tờ giấy.
Trên cành cây nào đó, Triệu Tử Hàn vẫn đang ngồi ăn táo. Đột nhiên người mặc áo choàng đen xuất hiện khiến Triệu Tử Hàn phải hốt hoảng nhảy ra khỏi cành cây đó.
Triệu Tử Hàn tức giận nói:“ta trước nay chưa từng gây thù với Hoàng tộc các ngài, tại sao vẫn không tha cho ta?”
Người mặc đồ đen ngồi tựa lưng vào gốc cây lạnh lùng nói:“ngươi đừng hoảng hốt, ta đến đây để nói chuyện với ngươi thôi”
Triệu Tử Hàn thở phào nhẹ nhõm vì nếu phải chiến một trận sinh tử thì chắc chắn hắn sẽ chết trong tay của kẻ mặc đồ đen này.
Người mặc đồ đen lạnh lùng lên tiếng:“ngươi có biết tại sao Hoàng tộc bọn ta là bất khả xâm phạm không?”
Người mặc đồ đen nói xong thì giơ tay lên trời nắm chặt bàn tay lại.
Cùng lúc đó tại một vũ trụ xa xôi nào đó chứa hàng triệu tỷ dải ngân hà bị hủy diệt.
Sau đó người mặc đồ đen búng tay một phát thì toàn bộ vũ trụ kia được khôi phục lại hoàn toàn.
Triệu Tử Hàn cười nói:“là sức mạnh có thể hủy diệt cả vũ trụ sao?”
Người áo đen cười lạnh lẽo đáp:“đó là thứ sức mạnh có thể hủy diệt và thay đổi quy luật của toàn bộ vũ trụ không thể ảnh hưởng được đến Hoàng tộc, ngươi hãy giúp ta giám sát sự trưởng thành của nhóc con kia nếu thằng bé mà chết thật thì cái vũ trụ nhỏ bé này cũng phải chôn cùng thằng nhóc đó”
Triệu Tử Hàn nuốt một ngụm khí lạnh nói:“các người còn đáng sợ hơn cả quái vật”
Ở Ma Giới,Huyền Vũ và Hàng Lão đưa nguyên liệu về đầy đủ.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:“Kiều Ngân Hy và Dạ Thiên Yên hãy giám sát xung quanh đây tuyệt đối không để bất kỳ người nào bước vào phòng”
Kiều Ngân Hy và Dạ Thiên Yên gật đầu.
Phong Lãnh Nguyệt bước vào phòng của Hạ Diệp Ân đang nằm.
Tiểu hồ ly thấy có người đến thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.
Phong Lãnh Nguyệt lập trận pháp khiến cho người ngoài không thể nhìn lén vào được, sau đó bước đến cởi hết quần áo của Hạ Diệp Ân ra để lộ một cơ thể trắng trẻo nõn nà, một cảnh sắc tuyệt mỹ động lòng người nhưng trên thân thể ấy lại có những vết thương vô cùng kinh khủng đây chính là hậu quả của việc chống lại lôi kiếp của thiên đạo.
Phong Lãnh Nguyệt luyện hoá nguyên dược liệu thành những giọt trong suốt rồi di chuyển những giọt đó vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân khiến cô ấy đau đớn gào lên những tiếng xé lòng. Cô ôm lấy thân thể yếu ớt của Hạ Diệp Ân mà vuốt ve tấm lưng mảnh mai ấy.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:“Hồng Diệm Hoả trùng sinh cải mệnh cho ta”
Một ngọn lửa màu đỏ sẫm đi vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân.
Phong Lãnh Nguyệt phát hiện trong cơ thể của Hạ Diệp Ân có Hắc Tinh Chi Hạch chưa bị hấp thụ nên cô đã dùng ngọn lửa màu đỏ này giúp Hạ Diệp Ân luyện hoá toàn bộ sức mạnh của Hắc Tinh Chi Hạch.
Sau một lúc giúp Hạ Diệp Ân luyện hoá Hắc Tinh Chi Hạch thì cơ thể của cô ấy bỗng nhiên toả ra ma khí nồng nặc.
Phong Lãnh Nguyệt nhíu mày nói:“thì ra đây là lý do mà Hạ Diệp Ân không dám luyện hoá thứ sức mạnh này, bởi vì năng lượng của Hắc Tinh Chi Hạch quá tà đạo có thể dẫn đến mất lý trí hoặc tình trạng tự bạo mà chết. Muốn có thể dung hợp được sức mạnh tà đạo này thì phải cần một thứ năng lượng có thể chống lại được Hắc Tinh Chi Hạch nhưng mà ta lại có thứ đó”
Phong Lãnh Nguyệt lấy ra một viên đan dược màu vàng rồi bỏ vào miệng của Hạ Diệp Ân.
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:“viên này là Cổ Kim đan chính là viên đan dược được những vị thần tối cao cổ xưa tạo ra nên có thể khống chế được Hắc Tinh Chi Hạch vì vậy nên đây là cơ hội duy nhất để dung hợp tất cả”
Phong Lãnh Nguyệt nói xong thì liền dung hợp hai thứ sức mạnh này vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân khiến cho xung quanh Ma Giới chịu những cơn địa chấn dữ dội điều này cũng vô tình chứng minh rằng thực lực của Hắc Ám nữ đế bây giờ đã đáng sợ hơn trước gấp vạn lần.
Sau khi hấp thụ được hai thứ sức mạnh cổ bá đạo này thì vết thương trên cơ thể của Hạ Diệp Ân biến mất hết, thay vào đó là một cơ thể mảnh mai trắng trẻo. Phong Lãnh Nguyệt mặc đồ áo vào lại cho Hạ Diệp Ân sau đó hủy trận pháp rồi bước ra khỏi phòng.
Huyền Vũ đi đến hỏi:“Hạ Diệp Ân sao rồi?”
Phong Lãnh Nguyệt liền lập tức kiệt sức ngã vô người của Huyền Vũ mà bất tỉnh.
Kiều Ngân Hy chạy đến bất ngờ ôm chầm lấy Phong Lãnh Nguyệt.
Huyền Vũ buồn bã kể lại mọi việc.
Phong Lãnh Nguyệt nhíu mày nói:“Hạ Diệp Ân dùng mạng mình nghịch thiên cải mệnh để hồi sinh mạng sống cho Hoàng Tiểu Long à? Cô ta còn bị lôi kiếp đánh cho trọng thương nặng sao?”
Hàng Lão gật đầu nói:“đúng vậy, bây giờ mạng sống của Hạ Diệp Ân cũng khó giữ”
Phong Lãnh Nguyệt cười nói:“đúng là chín đạo lôi kiếp nghịch thiên cải mệnh mạnh thật nhưng muốn lấy đi mạng sống của cô ta thì tôi còn chưa cho phép đâu”
Dạ Thiên Yên ngơ ngác hỏi:“cô có cách cứu nữ đế sao?”
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu cười rất tà mị đáp:“tôi lúc trước vì để tìm cách thoát khỏi sự khống chế của Phong gia mà phải tìm đọc những cuốn sách chứa đựng thuật pháp cổ đại và trong đó tôi vô tình nhìn thấy cách cứu mạng người bị thiên đạo trừng phạt lôi kiếp vì chống đối với quy luật vận hành của thiên địa”
Kiều Ngân Hy lên tiếng:“vậy cô làm ơn hãy cứu Hạ Diệp Ân đi”
Phong Lãnh Nguyệt bình tĩnh nói:“muốn cứu được mạng sống của cô ta thì phải cần nguồn nguyên liệu của Bạch gia”
Hàng Lão thở dài đáp:“để lão già này đi tìm Bạch gia”
Kiều Ngân Hy lau nước mắt hỏi:“nếu Bạch gia không đồng ý thì sao?”
Phong Lãnh Nguyệt cười tàn ác đáp:“không đồng ý thì dùng sức mạnh cướp hết tài nguyên của Bạch gia”
Hàng Lão gật đầu nói:“ta hiểu rồi”
Hàng Lão nói xong thì chống gậy rời khỏi Ma Giới, mở ra cánh cổng lên Huyền Giới.
Phong Lãnh Nguyệt trầm tư nói:“có thể Bạch gia sẽ không có nhiều nguyên liệu quan trọng nên cần một người đi tìm những nguyên liệu bị thiếu về đây”
Huyền Vũ cười nói:“muội hãy để ta”
Phong Lãnh Nguyệt đưa tờ giấy cho Huyền Vũ nói:“đây là một số nguyên liệu quan trọng vô cùng khó tìm mà có thể Bạch gia không sở hữu”
Huyền Vũ nhận tờ giấy đó rồi cũng chạy đi.
Tại Huyền Giới, Hàng Lão đi đến gõ cửa thành phủ của Bạch gia.
Một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạch kim bước ra, người đến không ai khác là đại tiểu thư Bạch Nhã Thanh của Bạch gia.
Bạch Nhã Thanh khó hiểu hỏi:“ông lão đến đây có chuyện gì sao?”
Hàng Lão cười nói:“Ma Giới hiện tại cần sự hỗ trợ của Bạch gia, liệu các người có muốn giúp đỡ chúng ta vào khoảng thời gian khó khăn này không?”
Bạch Nhã Thanh cười nói:“thì ra ngài đến từ Ma Giới sao? Vậy Bạch gia chúng tôi có thể giúp được gì cho Ma Giới của ngài?”
Hàng Lão thở dài đáp:“chúng tôi đang thiếu một ít tài nguyên chữa thương”
Bạch Nhã Thanh lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật nói:“trong này có rất nhiều tài nguyên dược liệu quý hiếm có thể các vị đang cần dùng đến đó, chúng tôi vẫn mong có cơ hội hợp tác được với Ma Giới của mọi người”
Hàng Lão nhận lấy chiếc nhẫn vui vẻ nói:"
tôi sẽ thông báo với nữ đế về tấm lòng của Bạch gia các vị"
Hàng Lão nói xong thì liền rời khỏi Bạch gia.
Một tên thuộc hạ khó hiểu hỏi:“chúng ta thật sự sẽ hợp tác với Ma Giới sao?”
Bạch Nhã Thanh lạnh lùng đáp:“ngươi thì biết cái gì, đối tác làm ăn lớn nhất của Bạch gia chúng ta chính là Phong gia bây giờ gia tộc đó đã bị Tuyệt Thần Giới xoá sổ rồi vì thế chúng ta đang bị tổn thất vô cùng nặng nề. Bạch gia chúng ta muốn thoát khỏi tình trạng khó khăn này thì phải hợp tác với một thế lực lớn và Ma Giới hiện tại chính là một thế lực có tầm ảnh hưởng khá lớn, chỉ mong Ma Giới không thất hứa”
Một khu rừng rậm rạp, Huyền Vũ đã thu thập đầy đủ nguyên liệu trong tờ giấy.
Trên cành cây nào đó, Triệu Tử Hàn vẫn đang ngồi ăn táo. Đột nhiên người mặc áo choàng đen xuất hiện khiến Triệu Tử Hàn phải hốt hoảng nhảy ra khỏi cành cây đó.
Triệu Tử Hàn tức giận nói:“ta trước nay chưa từng gây thù với Hoàng tộc các ngài, tại sao vẫn không tha cho ta?”
Người mặc đồ đen ngồi tựa lưng vào gốc cây lạnh lùng nói:“ngươi đừng hoảng hốt, ta đến đây để nói chuyện với ngươi thôi”
Triệu Tử Hàn thở phào nhẹ nhõm vì nếu phải chiến một trận sinh tử thì chắc chắn hắn sẽ chết trong tay của kẻ mặc đồ đen này.
Người mặc đồ đen lạnh lùng lên tiếng:“ngươi có biết tại sao Hoàng tộc bọn ta là bất khả xâm phạm không?”
Người mặc đồ đen nói xong thì giơ tay lên trời nắm chặt bàn tay lại.
Cùng lúc đó tại một vũ trụ xa xôi nào đó chứa hàng triệu tỷ dải ngân hà bị hủy diệt.
Sau đó người mặc đồ đen búng tay một phát thì toàn bộ vũ trụ kia được khôi phục lại hoàn toàn.
Triệu Tử Hàn cười nói:“là sức mạnh có thể hủy diệt cả vũ trụ sao?”
Người áo đen cười lạnh lẽo đáp:“đó là thứ sức mạnh có thể hủy diệt và thay đổi quy luật của toàn bộ vũ trụ không thể ảnh hưởng được đến Hoàng tộc, ngươi hãy giúp ta giám sát sự trưởng thành của nhóc con kia nếu thằng bé mà chết thật thì cái vũ trụ nhỏ bé này cũng phải chôn cùng thằng nhóc đó”
Triệu Tử Hàn nuốt một ngụm khí lạnh nói:“các người còn đáng sợ hơn cả quái vật”
Ở Ma Giới,Huyền Vũ và Hàng Lão đưa nguyên liệu về đầy đủ.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:“Kiều Ngân Hy và Dạ Thiên Yên hãy giám sát xung quanh đây tuyệt đối không để bất kỳ người nào bước vào phòng”
Kiều Ngân Hy và Dạ Thiên Yên gật đầu.
Phong Lãnh Nguyệt bước vào phòng của Hạ Diệp Ân đang nằm.
Tiểu hồ ly thấy có người đến thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.
Phong Lãnh Nguyệt lập trận pháp khiến cho người ngoài không thể nhìn lén vào được, sau đó bước đến cởi hết quần áo của Hạ Diệp Ân ra để lộ một cơ thể trắng trẻo nõn nà, một cảnh sắc tuyệt mỹ động lòng người nhưng trên thân thể ấy lại có những vết thương vô cùng kinh khủng đây chính là hậu quả của việc chống lại lôi kiếp của thiên đạo.
Phong Lãnh Nguyệt luyện hoá nguyên dược liệu thành những giọt trong suốt rồi di chuyển những giọt đó vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân khiến cô ấy đau đớn gào lên những tiếng xé lòng. Cô ôm lấy thân thể yếu ớt của Hạ Diệp Ân mà vuốt ve tấm lưng mảnh mai ấy.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:“Hồng Diệm Hoả trùng sinh cải mệnh cho ta”
Một ngọn lửa màu đỏ sẫm đi vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân.
Phong Lãnh Nguyệt phát hiện trong cơ thể của Hạ Diệp Ân có Hắc Tinh Chi Hạch chưa bị hấp thụ nên cô đã dùng ngọn lửa màu đỏ này giúp Hạ Diệp Ân luyện hoá toàn bộ sức mạnh của Hắc Tinh Chi Hạch.
Sau một lúc giúp Hạ Diệp Ân luyện hoá Hắc Tinh Chi Hạch thì cơ thể của cô ấy bỗng nhiên toả ra ma khí nồng nặc.
Phong Lãnh Nguyệt nhíu mày nói:“thì ra đây là lý do mà Hạ Diệp Ân không dám luyện hoá thứ sức mạnh này, bởi vì năng lượng của Hắc Tinh Chi Hạch quá tà đạo có thể dẫn đến mất lý trí hoặc tình trạng tự bạo mà chết. Muốn có thể dung hợp được sức mạnh tà đạo này thì phải cần một thứ năng lượng có thể chống lại được Hắc Tinh Chi Hạch nhưng mà ta lại có thứ đó”
Phong Lãnh Nguyệt lấy ra một viên đan dược màu vàng rồi bỏ vào miệng của Hạ Diệp Ân.
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:“viên này là Cổ Kim đan chính là viên đan dược được những vị thần tối cao cổ xưa tạo ra nên có thể khống chế được Hắc Tinh Chi Hạch vì vậy nên đây là cơ hội duy nhất để dung hợp tất cả”
Phong Lãnh Nguyệt nói xong thì liền dung hợp hai thứ sức mạnh này vào trong cơ thể của Hạ Diệp Ân khiến cho xung quanh Ma Giới chịu những cơn địa chấn dữ dội điều này cũng vô tình chứng minh rằng thực lực của Hắc Ám nữ đế bây giờ đã đáng sợ hơn trước gấp vạn lần.
Sau khi hấp thụ được hai thứ sức mạnh cổ bá đạo này thì vết thương trên cơ thể của Hạ Diệp Ân biến mất hết, thay vào đó là một cơ thể mảnh mai trắng trẻo. Phong Lãnh Nguyệt mặc đồ áo vào lại cho Hạ Diệp Ân sau đó hủy trận pháp rồi bước ra khỏi phòng.
Huyền Vũ đi đến hỏi:“Hạ Diệp Ân sao rồi?”
Phong Lãnh Nguyệt liền lập tức kiệt sức ngã vô người của Huyền Vũ mà bất tỉnh.