• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Vũ tức giận đi xung quanh sân thì thấy Phong Lãnh Nguyệt đang đi theo.

Cậu ta quay lại hét lên:”cô bị gì à? sao đi theo tôi thế?”

Phong Lãnh Nguyệt ấp úng nói:”tôi…chỉ muốn đi theo an ủi huynh thôi”

Phong Vũ lạnh nhạt nói:”tôi là Huyền Vũ con trai của Huyền Thiên tướng quân của Ngục Quốc không phải người của Phong gia các người, tôi với cô vốn dĩ không có quan hệ gì cả. Vì vậy, làm ơn đừng có làm những việc vô nghĩa như đi theo tôi.”

Cô ta im lặng không nói một lời.

Phong Vũ lạnh lùng bỏ đi.

Ở gần đó Hoàng Tiểu Long và Hạ Diệp Ân lắc đầu ngao ngán.

Cô cười nói:”bằng hữu của cậu thật khó gần nhỉ?”

Cậu không nói gì rời đi.

Hạ Diệp Ân ngơ ngác hóa đá, cô không biết đã nói gì sai mà làm Hoàng Tiểu Long giận như vậy.

Cậu chạy đi tìm Phong Vũ thì thấy cậu ta đang ngồi trầm tư ở cạnh hồ nước gần đó.

Hoàng Tiểu Long đi đến ngồi bên cạnh Phong Vũ.

Phong Vũ buồn bã hỏi:”cậu ra đây để nhìn hồ cá à? không ngờ Ma Giới còn đầu tư được cả hồ cá nữa đó”

Cậu nhìn hồ nước thì thấy những con cá đang bơi xung quanh hồ.

Hoàng Tiểu Long thản nhiên nói:”lung linh lóng lánh như màu nước biển, hiển hiện trong ao màu nước đục”

Phong Vũ khó hiểu nhìn cậu hỏi:”là sao?”

Cậu thờ ơ nói:”à không, chỉ là một bài thơ hồi nhỏ tôi thường đọc cho tiểu đệ của tôi thôi”

Phong Vũ tò mò hỏi:”vậy ý nghĩa của bài thơ đó là gì?”

Hoàng Tiểu Long giải thích:”bài thơ đó có ý nghĩa là chúng ta không nên nhìn bên ngoài mà phán xét một sự vật nào đó là đúng hay sai vì những thứ chúng ta thấy trước mắt chưa chắc đã là sự thật.”

Cậu ta vỗ tay:”bài thơ rất hay và thật ý nghĩa”

Trong thành phủ của Phong gia đang rất u ám.

Phong chủ tức giận quát:” các ngươi vẫn chưa tìm được tung tích của Phong Lãnh Nguyệt à? thật là một lũ vô dụng”

Trưởng lão Phong Đường Hải lên tiếng:”ngài bớt nóng đi, bọn họ sẽ tìm được tung tích con bé sớm thôi”

Phong chủ tức giận nói:”năm đó, Phong Vũ bị Phong Lãnh Nguyệt chặt đứt hết kinh mạch không thể sử dụng kiếm pháp nên mới bị Phong gia chúng ta đuổi đi. Nếu năm đó con bé không ra tay tàn ác như vậy thì bây giờ chúng ta đã có một tên thuộc hạ tài năng để sử dụng rồi, thật đáng tiếc”

Trưởng lão Phong Chu Văn hùa theo nói:”phải đó, cũng sau sự kiện đó mà thực lực của con bé Phong Lãnh Nguyệt càng ngày càng yếu đi rõ ràng. Có lẽ là do tuyệt chiêu con bé sử dụng để chặt đứt kinh mạch Phong Vũ đã để lại di chứng khiến con bé trở nên yếu đi”

Các trưởng lão và Phong chủ đang nói chuyện thì bên ngoài có thuộc hạ chạy vào.

Thuộc hạ bẩm:”thưa Phong chủ và các trưởng lão, chúng tôi đã biết có tin tức của tiểu thư Phong Lãnh Nguyệt rồi ạ”

Phong chủ tò mò hỏi:”con bé rốt cuộc đang ở đâu? ngươi mau nói đi”

Thuộc hạ cung kính đáp:”có người thấy tiểu thư Phong Lãnh Nguyệt đã từng xuất hiện ở Ma Giới ạ”

Trưởng lão Phong Chu Văn tức giận nói:”mau đi xác minh thông tin này là thật hay giả nhanh lên”

Thuộc hạ vâng lời chạy đi.

Trưởng lão Phong Đường Hải khó hiểu hỏi:”con bé làm gì ở Ma Giới? thật kỳ lạ”

Phong chủ nghiêm túc nói:”dù có là Ma Giới dám đụng vào người của Phong gia chúng ta thì không thể sống yên được đâu”

Trưởng lão Phong Chu Văn nói:”thưa Phong chủ, tôi nghe nói Ma Giới gần đây đã tập hợp rất nhiều thế lực nên nếu chúng ta không suy nghĩ gì mà gây chiến với Ma Giới thì sẽ có tổn thất khá lớn”

Phong chủ trầm tư hỏi:”các ngươi có ý kiến gì không?”

Trưởng lão Phong Hải Đường nói:”thưa ngài, tôi nghe nói Tuyệt Thần Giới với Ma Giới là kẻ thù của nhau. Chúng ta nên hợp tác với Tuyệt Thần Giới cùng đối phó với Ma Giới vì người xưa có câu kẻ thù của kẻ thù là bạn hơn nữa hợp tác với Tuyệt Thần Giới lại còn giúp chúng ta có thể tăng trưởng lợi nhuận nữa thông qua chuyện này mà chúng ta có thể kiếm thêm nhiều thu nhập hơn”

Phong chủ vui vẻ nói:”được rồi, vậy chúng ta sẽ hợp tác với Tuyệt Thần Giới “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK