Hạ Diệp Ân ngồi bên giường của Phong Lãnh Nguyệt hỏi:”cô có vẻ đã đỡ hơn rồi nhỉ?”
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu đáp:”đúng vậy”
Hạ Diệp Ân khó hiểu hỏi:”tôi nhớ là Huyền Vũ sử dụng sức mạnh thì cô sẽ bị tổn thương về sức khỏe hay thậm chí là tính mạng, mà trên đường họ đi để giúp cô tìm kiếm nguyên liệu quý để chữa bệnh thì chắc chắn sẽ rất khó khăn. Không thể nào mà Huyền Vũ dùng kỹ năng kiếm pháp bình thường để đấu được với những kẻ đó, Tôi thật sự tò mò là Huyền Vũ làm sao để đối đầu với những trắc trở trên đường đi đây…không lẽ là tướng công…”
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:”cô quan tâm tới tướng công thì hãy đến giúp hắn đi, vừa có thể bên cạnh hắn, còn bảo vệ được tướng công của cô nữa”
Hạ Diệp Ân đỏ mặt nói:”tôi sợ tướng công chê tôi phiền nên không dám đến chỗ hắn…hơn nữa tôi tin tưởng tướng công của tôi có thể an toàn trở về Ma Giới”
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:”đối thủ của hai người đó là ác thú ưng điểu để có được sợi lông của ưng điểu, Thạch Yêu Vương để lấy linh hồn của đá, không chỉ vậy còn phải đánh bại kẻ gác cổng để lấy được ngọn lửa vĩnh cửu và phải vào khu rừng chết để tìm được bông hoa sinh mệnh. Còn trên chuyến hành trình cũng sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thử thách”
Hạ Diệp Ân cười nói:”dù có phải trải qua bao nhiêu chông gai, bão tố thì ta tin tướng công của ta sẽ an toàn vượt qua”
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:”cô thật sự rất tin tưởng tướng công nhỉ?”
Hạ Diệp Ân vui vẻ gật đầu nói:”đúng vậy”
Ở trong khu rừng lớn đang có hai thanh niên bất tỉnh nằm đó.
Huyền Vũ khó khăn mở mắt ra.
Huyền Vũ nhíu mày hỏi:”vết thương của mình sao lành lại rồi? không lẽ là Hoàng Tiểu Long…”
Hoàng Tiểu Long cũng từ từ tỉnh dậy.
Huyền Vũ tò mò hỏi:”là cậu đã dùng thuật trị thương à?”
Hoàng Tiểu Long gật đầu nói:”đúng vậy, lúc đó tôi cũng chỉ còn cách dùng thuật trị thương thôi, không thì cậu chết vì mất máu quá nhiều rồi”
Huyền Vũ tò mò hỏi:”rốt cuộc còn bao lâu nữa mới đến tổ của ưng điểu đây”
Hoàng Tiểu Long chỉ tay về phía một ngọn núi được bao phủ bởi gió nói:”có lẽ là ngọn núi kia”
Huyền Vũ và Hoàng Tiểu Long đi dưới chân núi.
Huyền Vũ tức giận nói:”gió ở đây sao mạnh vậy?”
Hoàng Tiểu Long nói:”mục tiêu của chúng ta chính là trên đỉnh núi”
Hai cậu đi từng bước leo lên đỉnh núi.
Hoàng Tiểu Long và Huyền Vũ thấy một con chim khổng lồ cùng với một cái tổ lớn.
Huyền Vũ ngạc nhiên nói:”đây là ác thú ưng điểu trong truyền thuyết sao?”
Hoàng Tiểu Long nói:” tôi sẽ đánh lạc hướng ưng điểu, vào lúc nó mất cảnh giác thì cậu hãy trèo lên người nó nhổ một sợi lông đi”
Đôi tay của Hoàng Tiểu Long đột nhiên xuất hiện những dòng điện màu xanh.
Hoàng Tiểu Long vung tay về phía ưng điểu.
Ưng điểu giật mình vỗ cánh những luồng gió cực mạnh thổi bay Hoàng Tiểu Long xuống núi, Huyền Vũ nhân cơ hội này mà trèo lên người của ưng điểu mà giật một mảng lông của ưng điểu khiến nó kêu la thảm thiết, nó vỗ cánh thổi Huyền Vũ xuống núi.
Huyền Vũ nhờ vậy mà xuống núi an toàn, cậu ta đưa đám lông đó cho Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long bất lực hỏi:”sao lấy nhiều vậy? một sợi thôi là được”
Huyền Vũ gãi đầu nói:”tớ không nhớ, mà có là được rồi”
Hoàng Tiểu Long lấy một sợi lông của ác thú ưng điểu bỏ vào túi.
Huyền Vũ cười nói:”chuyến phiêu lưu mới bắt đầu thôi”