Sunny cảm thấy cậu đã đến giới hạn của mình.
Cậu đã ép bản thân chịu đựng quá nhiều trong những ngày vừa qua.
Giờ đây, thật khó để nhớ lần cuối cùng cậu đã ngủ là khi nào.
Có lẽ là một ngày trước khi trèo lên Soul Devouring Tree (Cây Nuốt Hồn) để tìm kiếm một loại trái đặc biệt.
Từ đó đến nay, cậu đã sống qua những cơn tra tấn kinh hoàng của quá trình biến đổi từ Blood Weave (Máu của Weaver) trải qua vô số giờ đứng trước bờ vực sụp đổ tinh thần để chống lại tác động của sự mê hoặc, làm tổn thương tay mình để giữ tỉnh táo, dẫn dắt con thuyền qua những nỗi kinh hoàng của biển đen trong bóng tối tuyệt đối, chứng kiến nó bị hủy diệt bởi sinh vật kinh tởm từ vực sâu, và chiến đấu với con quái vật đó trong đáy nước đen lạnh lẽo, suýt chết đuối.
Thể xác và tâm trí của cậu đều đã cạn kiệt.
Mặc dù vậy, Sunny vẫn cứng đầu tiếp tục bơi, mang theo mình và Cassie lại gần hơn với bàn tay đá khổng lồ đang vươn lên từ mặt nước, như thể đang cố ôm lấy bầu trời.
Biển đen đang gầm thét xung quanh cậu, vẫn còn rung chuyển sau vụ nổ ánh sáng đã làm nó chao đảo không lâu trước đó.
Những con sóng cao đe dọa nhấn chìm hai Sleepers, ném họ như những món đồ chơi.
Việc chống chọi với chúng thật khó khăn.
Nhưng cậu vẫn kiên trì.
Bình minh đang gần kề, nhưng lúc này, vẫn chỉ có lạnh lẽo, bóng tối và hiểm nguy bao quanh họ.
Bất cứ lúc nào, một thứ gì đó có thể trồi lên từ vực thẳm và chấm dứt nỗ lực tuyệt vọng của họ.
Ít nhất thì những xúc tu đã biến mất, có lẽ do sợ hãi trước cơn đau khi bị phơi bày dưới ánh sáng chói chang.
Bằng một phép màu nào đó, Sunny cuối cùng cũng đã đến được bàn tay đá.
Cậu nhấc Cassie lên, giúp cô trèo lên những tảng đá đen rồi nhanh chóng theo sau.
Chẳng bao lâu sau, họ đến được lòng bàn tay mở của bàn tay và bò vào trung tâm của nó, sau đó ngã xuống, hoàn toàn kiệt sức.
Trong một thời gian dài, cả hai không ai có thể nói một lời.
Tất cả những gì Sunny có thể làm là nằm bất động, hít vào những hơi thở khò khè, và cố gắng tỉnh táo.
Tâm trí cậu trống rỗng.
Điều đó ổn thôi, vì cậu không muốn nghĩ.
Nếu nghĩ, cậu sẽ buộc phải nhớ... nhớ những gì đã xảy ra với...
'Im ngay!'
Nhớ lại có ích gì chứ? Cậu không thể thay đổi điều gì.
Âm thanh của làn nước đen va vào chân bàn tay đá khổng lồ nhắc nhở cậu rằng đêm vẫn chưa kết thúc.
Mở mắt ra, Sunny cố gắng hiểu rõ tình huống hiện tại của họ.
Chỗ trú ẩn của họ nhô lên khỏi những con sóng, phần gốc của ngón tay cái khổng lồ gần như chạm vào mặt biển đen.
Lòng bàn tay không rộng lắm, chỉ khoảng bằng nửa kích thước của bệ đá tròn đã cứu mạng cậu vào ngày đầu tiên trên Bờ Biển Bị Lãng Quên.
Nó nghiêng lên, tạo ra một độ dốc nhẹ.
Những ngón tay nằm cao hơn trên các con sóng và đủ rộng để chứa một người, nhưng chúng uốn cong lên trời, khiến chúng ít thích hợp để làm nơi trú ẩn.
'Chúng ta cần đi xa hơn khỏi mặt nước.'
Với ý nghĩ đó, Sunny mệt mỏi đứng dậy và cúi xuống chạm vào vai Cassie.
"Cassie. Đứng dậy. Chúng ta phải leo lên cao hơn."
Giọng cậu nghe trống rỗng và dễ vỡ.
Cô gái mù giật mình và ngẩng đầu lên, làn da của cô nhợt nhạt như cái chết.
"...Sunny?"
Cậu gật đầu.
"Ừ. Là tôi."
Cô vẫn còn đang sốc.
Sunny có thể thấy rằng tâm trí của Cassie vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, vì vậy cậu nhẹ nhàng kéo cô đứng dậy.
"Thôi nào, đi thôi. Chỉ vài mét nữa thôi."
Cô chần chừ.
"Chuyện gì đã xảy ra? Tôi nghe thấy một... một âm thanh... và sau đó có thứ gì đó kéo tôi xuống..."
Cậu nghiến răng và cố giữ giọng đều.
"Chúng ta đã bị một con quái vật biển tấn công. Thuyền bị phá hủy. Tôi lặn xuống và tìm thấy cô, sau đó bơi đến chỗ những tảng đá này. Nó không cao lắm so với mặt nước, vì vậy..."
Cassie lảo đảo.
"Neph đâu... cô ấy đâu..."
Sunny vội vàng ngắt lời cô, không muốn trả lời câu hỏi tiếp theo.
"Đi nào, theo tôi. Chúng ta có thể nghỉ ngơi khi lên cao hơn."
Nhẹ nhàng dẫn cô gái mù, Sunny trèo lên đến gốc của ngón trỏ khổng lồ của bàn tay, đó là điểm cao nhất họ có thể đến mà không phải trèo lên các ngón tay.
Ngồi xuống trên tảng đá lạnh, cậu tựa lưng vào đốt ngón tay khổng lồ và nhìn chằm chằm vào bề mặt đầy biến động của biển đen.
Đôi mắt cậu lạnh lẽo và trống rỗng.
Cassie im lặng ngồi bên cạnh.
Khuôn mặt nhợt nhạt của cô méo mó, như thể cô vừa muốn hỏi câu hỏi, vừa lo sợ câu trả lời.
Cuối cùng, sau khi thu hết can đảm, cô gái mù thì thầm, giọng run rẩy khó nghe thấy:
"Sunny. Neph đâu rồi?"
Cậu im lặng, không muốn nói ra những lời đó.
Ngu ngốc thật, cậu cảm thấy nếu nói ra, chúng sẽ trở thành sự thật.
Nhưng nếu cậu không nói, vẫn còn khả năng chúng là một lời nói dối.
'Tôi sẽ không trả lời.'
Vài giây sau, áp lực quen thuộc xuất hiện trong tâm trí cậu.
Áp lực đó càng lúc càng lớn, khiến đầu cậu quay cuồng.
'Tôi sẽ không!'
Rồi cơn đau nhức nhối xuất hiện.
Sunny bướng bỉnh chịu đựng nó.
Cậu chịu đựng được lâu hơn bao giờ hết, giữ chặt miệng cho đến khi nước mắt nóng chảy ra từ mắt, toàn thân cậu run rẩy vì sự đau đớn khủng khiếp.
Nhưng cuối cùng, cậu vẫn phải nói ra những lời cay đắng đó.
"Cô ấy... cô ấy đã..."
Trước khi cậu có thể nói hết câu, một âm thanh nhỏ đã thu hút sự chú ý của cậu.
Nó phát ra từ phía dưới, từ những con sóng đen bất an.
Trái tim Sunny chợt ngừng đập.
Ở đó, dưới chân của ngón tay cái khổng lồ, nơi biển đen bị nguyền rủa gần như chạm vào bề mặt đá, một bàn tay trắng nhợt nhạt xuất hiện từ mặt nước đen và bám vào những tảng đá.
Rồi, một hình dáng cao lớn chậm rãi tự kéo mình lên lòng bàn tay mở của nữ khổng lồ bằng đá.
Mắt cậu mở to.
Cảm nhận được điều gì đó không ổn, Cassie quay đầu và hỏi:
"Sunny? Có chuyện gì vậy?"
Cậu run rẩy và thì thầm, bị nỗi đau bao trùm:
"Là Nephis."
Một nụ cười không chắc chắn hiện lên trên mặt cô gái mù.
"Neph?! Cô ấy ổn chứ?!"
Sunny không thể trả lời.
Không, Nephis không ổn.
Thực tế, cậu không biết bằng cách nào cô ấy vẫn còn sống.
Bộ giáp Starlight Legion Armor (Giáp Quân Đoàn Sao) đã vỡ nát và bị xé toạc, để lộ phần thịt bị tàn phá bên dưới.
Có một vết thương khủng khiếp đang há hốc trên phần thân của Changing Star (Ngôi Sao Đổi Thay) trông như gần một nửa phần bên phải của cô ấy đã biến mất.
Sunny có thể thấy những mảnh xương sườn vỡ nát, dòng máu chảy xuống chân cô, và mớ nội tạng bị tàn phá tràn ra từ vết thương.
Cậu muốn nhắm mắt lại.
Một mảng thịt lớn khác cũng bị mất ở đùi cô, để lộ những mảnh cơ bắp rách nát, bề mặt trắng của xương đùi, bị nứt và gần như không còn kết nối với nhau.
Cánh tay phải của cô cũng bị tổn thương nghiêm trọng.
Thực tế, nó gần như bị xé rời, chỉ còn được giữ lại bởi một mảnh da và vài sợi gân, giống như một con rối bị hỏng.
Ngay cả khuôn mặt của cô cũng không được tha.
Một mắt của Nephis đã biến mất, hốc mắt bị nghiền nát và vỡ vụn, phần da trên má cô bị cạo trơ trụi, để lại một mớ thịt lở loét đang chảy máu và những chiếc răng bị vỡ nát.
Cảnh tượng của cô thật đau đớn và xé lòng.
Rõ ràng là Changing Star sắp chết.
"Sunny? Sao cậu không trả lời?"
Cậu nhìn Cassie và cắn môi, một lần nữa cố gắng kìm nén câu trả lời đang tràn ra khỏi miệng.
Một cảm giác đau đớn nhói và nóng bỏng đang đâm vào tim cậu, khiến tầm nhìn của cậu mờ đi.
Trong khi đó, Nephis lảo đảo bước về phía trước.
Chân cô khuỵu xuống, và cô ngã quỵ xuống đầu gối, làm máu bắn tung tóe trên bề mặt lạnh giá của tảng đá.
Một tiếng rên rỉ khủng khiếp thoát ra khỏi môi cô khi xương đùi bị nứt vỡ hoàn toàn, xương xuyên qua cơ và da.
Sunny cảm thấy như thể cậu vừa rơi vào cơn ác mộng tồi tệ nhất của mình.
Cậu muốn hét lên, nhưng giọng cậu đã biến mất.
Một nỗi đau sâu sắc, gần như thể xác, đang xé toạc cậu từ bên trong.
Cậu không muốn ở đây.
Cậu không muốn nhìn thấy điều này.
Và dù vậy, cậu không thể rời mắt khỏi cảnh tượng ấy.
...Đó là lý do tại sao cậu nhận ra ngay lập tức khi hai ngọn lửa trắng bùng lên trong mắt Nephis.
Ánh sáng rực rỡ dần dần lan tỏa ra, tràn ra từ mắt, miệng và các vết thương hở trên cơ thể cô.
Dường như có một ngôi sao đang cháy bừng bừng ở vị trí đáng lẽ là trái tim của cô, như thể cô chẳng là gì ngoài ngọn lửa trắng được giấu sau một lớp da người mỏng manh.
Ánh sáng chói lòa tràn vào máu của Changing Star, biến nó thành những dòng dung nham lửa trắng.
Trong khi Sunny đứng nhìn, đông cứng tại chỗ với đôi mắt mở to, ngọn lửa đó bắt đầu nung chảy và tái tạo lại cơ thể của cô.
Từng chút một, cơ bắp của cô tự phục hồi, các cơ quan trở lại vị trí ban đầu, và xương tái tạo từ những mảnh vỡ.
Ở những nơi không còn phần thịt để thay thế, ngọn lửa đã lấy hình dạng của nó và đông cứng lại.
Với một tiếng hét kinh hoàng, Nephis nắm lấy cánh tay gần như bị đứt lìa của mình và xé nó ra, sau đó ấn nó vào phần còn lại đang rực cháy của ngọn lửa trắng.
Chẳng bao lâu sau, những mảnh bị hỏng đã hòa nhập lại với nhau, trở thành một thể hoàn chỉnh.
Bàng hoàng, Sunny thấy mọi vết thương khủng khiếp trên cơ thể cô đều được chữa lành, được rửa sạch bằng ngọn lửa thanh tẩy.
Chẳng bao lâu sau, chỉ còn lại làn da trắng muốt xuất hiện qua những vết nứt rộng trên bộ giáp đã vỡ nát.
Nephis ngẩng đầu lên, nhìn về phía họ nhưng không thấy gì.
Trong ánh mắt cô không có sự nhận thức, mọi sự hiểu biết đã bị thiêu rụi bởi ngọn lửa thiêng tàn nhẫn.
Rồi đứa con gái cuối cùng của gia tộc Immortal Flame (Ngọn Lửa Bất Diệt) nhắm mắt lại và ngã xuống đất, bất tỉnh.
...Cuối cùng, những tia sáng mặt trời đầu tiên đã xuất hiện từ phía đông.
Bình minh đang đến.
***
Cuối cùng, Nephis đã bất tỉnh trong suốt hai ngày.
Vào ngày thứ ba, cô ấy mới từ từ mở mắt và ngồi dậy, nhìn xung quanh với vẻ bối rối nhẹ.
Khuôn mặt cô, như thường lệ, vẫn bình tĩnh và thản nhiên.
Tuy nhiên, cô có hơi giật mình khi ánh mắt cô rơi vào Sunny, người đang ngồi trên đỉnh ngón tay khổng lồ của bàn tay đá và cười toe toét nhìn cô.
Cau mày, Changing Star nhìn xuống cơ thể mình, nhận ra những khoảng hở đáng xấu hổ trong bộ giáp, và nói:
"Tại sao cậu lại cười?"
Sunny nháy mắt tinh nghịch và nhún vai.
"Nhìn ra đằng sau cô đi."
Ngập ngừng vài giây, Neph thở dài và quay lại, tự hỏi không biết cậu muốn cô nhìn thấy gì.
Phía sau cô, một vùng đất tối tăm hiện lên, vươn cao trên sườn của một miệng hố khổng lồ.
Và trên đó, một bức tường thành cao lớn được xây bằng đá xám bóng loáng đang đứng sừng sững phía trên vực thẳm đen tối.
Nó trông cổ xưa nhưng vẫn không thể xuyên thủng, có thể chịu được sức ép của biển đen trong hàng ngàn năm nữa.
Họ đã thành công.
Họ đã tìm thấy pháo đài của con người.
[Kết thúc quyển một: Child of Shadows (Đứa Con của Bóng Tối).]
---
CVT - Mong nhận được đánh giá của mọi người ạ, cảm ơn mọi người nhiều...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
15 Tháng mười, 2024 18:21
gắn hết tốc độ t·ên l·ửa, mà thời gian dịch k bằng anh em đọc
Mấy chương để dành đăng mấy ngày bận cũng bị xẹp dần :(((
15 Tháng mười, 2024 18:01
gắn hết tốc độ t·ên l·ửa, mà thời gian dịch k bằng anh em đọc :))))))
15 Tháng mười, 2024 17:58
Gần vô học lướt cmt bên QA thì bác Hưng giới thiệu bộ này. Mé ác thật, đọc đánh giá cuốn quá
15 Tháng mười, 2024 14:37
Đánh dấu chờ chương
15 Tháng mười, 2024 14:34
cái mới lạ của chuyện này là gì các đậu hũ biết không ?.
đó là chúng ta không còn phải đọc đi đọc lại mấy từ như " hừ lạnh, hít một hơi hàn khí, điện quang hỏa thạch, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, ánh mắt băng lãnh, sát ý, sát khí, sát lục...." còn gì nữa nhể ai bổ xung đê a ha ha
15 Tháng mười, 2024 14:29
Sau khi đọc xong 200c, tôi đã hiểu tại sao dịch giả lại khen bộ này đến thế, chỉ riêng xây dựng main đã là tốt nhất trong những bộ truyện tôi đọc 5 năm gần đây.
Main đc xây dựng hợp lý và có sự phát triển tốt. Từ một thằng nhóc 17t tới từ vùng ngoại ô, main đúng nghĩa là một con chuột từ đáy xh chui lên, cậu dùng hầu hết sự tiêu cực để đối mặt với thế giới, cậu chán ghét hầu hết mọi người cậu gặp mà tốt đẹp hơn cậu nhưng đồng thời cậu cũng ghen tị và hướng tới cuộc sống của họ. Main đã trải qua một thời gian dài khó khăn chật vật để sống, cậu có suy nghĩ chín chắn, biết cách để sinh tồn trong xh, biết tàn nhẫn, biết ích kỷ, biết cách để mình an toàn nhưng cậu vẫn là một thằng nhóc chưa đầy 18t, cậu vẫn có những lúc suy nghĩ ấu trĩ, trẻ trâu, cậu ghét cái thằng đẹp trai, nhà giàu, mạnh mẽ hơn cậu, ghen khi crush bị tiếp cận nhưng chưa đủ trưởng thành để nhận ra điều đó, và cả khi g·iết người, cậu, một thằng với tất cả sự xây dựng từ trước đến giờ lại cảm thấy tội lỗi khi g·iết một thằng phản bội muốn g·iết cậu, hay cậu khủng hoảng hiện sinh khi nhận ra cậu sẽ giúp crush của mình g·iết sạch mọi người.
Tóm lại main là một người phức tạp nhưng khí cạnh nào đó cũng đơn giản, để xây dựng một nhân vật như vậy thì tác giả đã đủ tốt để viết ra một siêu phẩm.
15 Tháng mười, 2024 12:13
chút mình lên khoảng 50c tiếp nha
15 Tháng mười, 2024 11:58
Các đạo hữu cho ta hỏi ở phương tây, mỹ âu nói chung, web truyện chữ nào lớn nhất vậy?:))
15 Tháng mười, 2024 11:39
lâu r ms đọc dạng truyện ntn bánh cuốn phết :))
15 Tháng mười, 2024 11:38
chỗ nào để donate cho ctv vậy mọi người. có link bản gốc tiếng anh ko cho mình xin với. truyện hay thực sự. cuốn k nhả ra được luôn
15 Tháng mười, 2024 01:56
Mới đọc mấy chương đầu nhiều thông tin quá, loạn hết lên, thôi cứ đọc đến đâu nhớ đến đó thôi chứ chịu
15 Tháng mười, 2024 00:05
giờ này tìm truyện chỉ cần:
1 không phàm nhân quá.
2 không ôm hệ thống quá.
3 không là cái rốn của vũ trụ ( kiểu 1 đám rơi vào hoàn cảnh nào đó mà toàn main tìm ra manh mối blabla)
4 không cẩu huyết ( anh em họ hàng đấm nhau, ny đâm sau lưng, phụ mẫu ghét con blabla)
5 không đời thường quá( kiểu như ăn uống, phệt nhau 2-3c lại thấy 1 lần)
6 không được bảo kê tận răng, khắp nơi trọc phá xong về núp sau đại lão.
7 không ngựa giống quá
8 không dark quá
9 không bựa quá
10 không có truyện như thế :) thề không bao giờ có truyện đủ hết những yếu tố này. cho nên kiểu gì cũng có người chê quan trọng là t thấy hợp gu t đọc, k hợp thì lặng lẽ meo meo cáo từ không nên đánh giá tiêu cực, ảnh hưởng người đến sau, ảnh hưởng đến cvt làm free cho đọc r còn phải đọc những cmt k hay. các đh không thấy thú zị mong là lặng lẽ meo meo rơi đi a, hoan hỉ nha.
14 Tháng mười, 2024 23:10
Đọc như ln ấy, miêu tả nhiều thật
14 Tháng mười, 2024 22:10
mình từ fb, mình sẽ đọc thử. mình thấy bạn dịch miễn phí đó là việc rất cao cả, mình cảm ơn bạn nhiều vì chia sẻ vở truyện này với mọi người.
14 Tháng mười, 2024 22:09
Bộ này rất hay ,lần đầu đọc rất cuốn đọc từ 8h tối tới 4h sáng lúc nào ko biết .tác viết bộ này miêu tả đánh nhau rất dễ tưởng tượng. Nhân vật cảm xúc chân thật người đọc dễ hòa nhập.
14 Tháng mười, 2024 22:06
Quyển 2 khúc đầu hơi chậm, vì cần triển khai nhiều nội dung về giữa và cuối quyển 2, nên quyển 2 hơi dài tí nha mọi người.
Mình đánh giá quyển này khá hay.
Quyển này cũng là rất quyển quan trọng, để tạo bước đệm cho rất nhiều nội dung sau này.
14 Tháng mười, 2024 21:06
mới đọc chương đầu thôi nhưng mà mình nghĩ khi tự nói chuyện với bản thân thì "tôi" nên là "mình" nghe tự nhiên hơn ấy :>
14 Tháng mười, 2024 20:48
Cám ơn cvt lâu rồi cbuwa đọc bộ ln mà cảm xúc đến vậy mặc dù chỉ đọc 10c
14 Tháng mười, 2024 19:01
Mấy wed tây thấy mấy bộ trung cũng khá nhiều trên top ko nghĩ tới bên tây cũng đọc tu tiên tiểu thuyết
14 Tháng mười, 2024 18:56
Đọc trên light novel world khoảng 250c dừng khá nhàm chán ở quyển 2. Cũng có thể là do gg dịch nên vậy. chờ ra khoảng 300c đọc lại xem
14 Tháng mười, 2024 18:00
nhìn đánh giá với giới thiệu có vẻ tiềm năng
14 Tháng mười, 2024 17:44
Quá đỉnh, kết thúc quyển một với sự thay đổi về tâm lý của nhân vật khá rõ ràng, với Sunny, đã thay đổi khá lớn thay vì bỏ mặc đồng đội thì cậu ta đã cố gắng mạo hiểm để cứu họ, khác so với cơn ác mộng đầu tiên, mặc dù vẫn còn một chút mục đích cá nhân, sunny cần khả năng chiến đấu của Neph để sinh tồn và khả năng tiên tri của Cas nhằm dự đoạn các sự kiện sắp tới. Về Neph thì cô gái đã học được cách nói dối và che dấu cảm xúc của mình, với Cass thì cô nàng dần trở nên tự tin hơn về khả năng của bản thân mình. Đã đọc qua hai lần và lần nào cũng đều tuyệt.
14 Tháng mười, 2024 16:11
Phần tổng hợp ảnh chỗ nào vậy, Host ghim cứng ở đầu được không
14 Tháng mười, 2024 13:48
Hôm qua vừa mới nhìn thấy trên web novel top1 luôn trước LOTM
14 Tháng mười, 2024 13:27
Đã dịch xong Quyển 1, mọi người đọc xong cho mình xin đánh giá nha, cảm ơn mọi người ạ.
Quyển 2 mình dịch nhiều nhiều rồi đăng một lần nha.
----
Cảm tạ đạo hữu Kinh Tâm mở bát 100K ạ, hôm giờ mãi dịch k để ý :D
----
Bộ này mình sẽ dịch free, nên anh em yên tâm nhé, giống bộ Quang Âm, mình sẽ không thu phí ạ.
BÌNH LUẬN FACEBOOK