Chương 95: Game 1 - Kế hoạch tẩy trắng
____________
Tội ác của mẹ gã đã bị đưa ra ánh sáng và việc cha gã đến gõ cửa cung gã chỉ là vấn đề thời gian.
Gã hy vọng có thể sử dụng con bài mặc cả này để giành lấy ngai vàng lẽ ra phải thuộc về mình vì gã là người thừa kế duy nhất trước khi Khước Nhiên Triết xuất hiện.
Khước An Chi không ngu ngốc, gã cũng đoán trước được rằng cuộc đàm phán của họ có thể thất bại, chắc chắn sẽ dẫn đến cuộc đối đầu một chọi một với Khước Nhiên Triết.
Dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ, gã biết mình không thể thắng anh trai mình nên đã chuẩn bị một chiếc ghim phủ một loại thuốc chết người không thể truy tìm được.
Tất cả những gì gã phải làm là dùng chiếc ghim đâm vào da của Khước Nhiên Triết và gã sẽ ngay lập tức giết chết hắn.
Bởi vì loại thuốc này không thể truy tìm được và không có dấu hiệu ngộ độc đối với những nạn nhân không may mắn của nó nên y sĩ hoàng gia sẽ coi đó là một cái chết do tai nạn.
Không có người thừa kế nào khác, cha gã sẽ buộc phải phong gã làm người kế vị.
Đó là một kế hoạch hoàn hảo nhưng ai có thể ngờ rằng tên nhóc này lại mang theo một sự hậu thuẫn mạnh mẽ như vậy.
Hiện tại có quá nhiều nhân chứng, điều này cực kỳ rắc rối.
Khước Nhiên Triết không nói gì, đôi mắt đen nhìn theo bước đi của Khước An Chi, đồng thời phát ra sát ý chưa từng có.
"Hoàng tử An Chi, tại sao không thả Lâm Tĩnh Tạ để chúng ta coi như không có chuyện gì xảy ra và tiếp tục sống một cuộc sống thoải mái trong cung điện. Đưa ngài ấy ra ngoài trong khi ngài vẫn còn cơ hội chuộc lỗi," Fourth nói với khuôn mặt nụ cười tự mãn.
Khước An Chi không khỏi bật ra một tiếng cười mỉa mai trước khi nói: "Ngươi chắc nghĩ ta là một kẻ ngốc à. Người anh em đó của ta sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi ta chết. Nhìn hắn ta, tội giết người viết đầy trên mặt hắn ta kìa." chỉ vào Khước Nhiên Triết, người đang cố gắng hết sức để giữ tỉnh táo.
"Chà, thật đáng thử khi thấy ngài ngu ngốc đến mức bắt cóc một người quan trọng đối với phó hội trưởng Dạ Lang. Vậy thì hãy ra giá, có thể ngài sẽ thoát khỏi chuyện này mà không bị tổn hại gì," Fourth uể oải khoanh tay trước ngực nói..
"Bây giờ chúng ta đang nói chuyện. Ta muốn gì à?...," gã nói với đôi mắt sáng hơn vài sắc thái và vẻ mặt ủ rũ như thể đang suy nghĩ nghiêm túc về điều đó, "Điều ta muốn thực ra rất đơn giản. Ta muốn ngai vàng và địa vị và sự ủng hộ hoàn toàn của hội Dạ Lang. Ngươi chỉ cần ký vào rồi ta sẽ thả anh ta cho ngươi," gã nói và lấy từ trong túi ra một mảnh giấy được gấp gọn gàng.
Các thành viên bang hội không thể nhịn được cười.
Đây chắc chắn là trò đùa lớn nhất trong năm.
"Ồ, ồ, ồ. Ngài có khát vọng lớn lao quá," Fourth nói với một nụ cười khiến Khước An Chi ớn lạnh sống lưng.
***
Phải mất mọi thứ trong gã để duy trì sự bình tĩnh trước khi cuối cùng nói, "Ngươi thì sao? Ngươi không đồng ý với các điều khoản của ta cũng không sao. Ta sẽ chỉ làm phiền cậu thiếu gia quý giá của ngươi-" Lời còn chưa dứt, Khước Nhiên Triết đột nhiên lao về phía gã, vung kiếm với sự nhanh nhẹn khó lường.
Khước An Chi tránh được đòn tấn công của hắn và rút Hắc An Chi với một tiếng rít lớn.
Thanh kiếm huyền thoại trông giống như một sinh vật sống khi nó tỏa sáng khát máu.
Với thanh kiếm đó trong tay, kỹ năng kiếm thuật của Khước An Chi dường như đã tăng lên một cấp độ hoàn toàn mới khi gã có thể phòng thủ hiệu quả trước các đòn tấn công của Khước Nhiên Triết.
Con gián này thở cùng không khí với gã càng lâu thì Khước Nhiên Triết càng tức giận.
Hắn tăng cường các đòn tấn công của mình một cách tàn nhẫn với mỗi cú vung với ý định nhanh chóng kết thúc cuộc chiến này.
Khước An Chi chặn đòn tấn công của Khước Nhiên Triết và tận dụng đòn đánh lùi để lùi lại tạo khoảng cách.
Ấn tượng với khả năng chống đỡ các đòn tấn công của Khước Nhiên Triết, Khước An Chi không khỏi khoe khoang.
"Anh à, anh có biết tên thanh kiếm này không? Nó không phải là một thanh kiếm huyền thoại mà là không có gì. Biết nó là gì thì làm sao anh có thể đánh bại được em hả?" Gã vừa nói vừa khoe thanh kiếm khát máu thiếu kiên nhẫn.
“Một giây lơ là,” Khước Nhiên Triết nói khi hắn nhảy lên không trung và phát động một cuộc tấn công khác.
Khước An Chi theo bản năng di chuyển ra khỏi đường với tốc độ đáng kinh ngạc, nhưng nó không đủ nhanh, Khước Nhiên Triết chém vào cánh tay của gã để lại một vết thương khó coi.
Khước An Chi loạng choạng lùi về phía sau vài bước, vẻ mặt nhăn nhó, cười khúc khích với đôi mắt đỏ hoe.
Gã nắm chặt chuôi kiếm khi một thế lực vô danh tóm lấy gã.
Trong phút chốc, Khước An Chi giống như một người hoàn toàn khác, tấn công bằng những bước ánh sáng mạnh mẽ có thể so sánh với Lão Trần, đại sư của bang hội Dạ Lang.
Thay vì cảm thấy đau khổ trước những kỹ năng vượt trội của em trai mình, Khước Nhiên Triết lại cảm thấy phấn khích với dòng adrenaline chảy trong huyết quản, ngứa ngáy muốn hạ gục một đối thủ ngang tài ngang sức.
Cái gọi là kỹ năng của Khước An Chi chỉ có thể đến từ thanh kiếm đặc biệt của Triệu tướng quân khát máu điên cuồng.
Cuối cùng, cả hai chia tay sau một thời gian dài chiến đấu trong một trận chiến căng thẳng mà không ai trong số họ sẵn sàng nhượng bộ.
Trong hai người, có vẻ như tình trạng của Khước An Chi còn tệ hơn anh trai mình rất nhiều.
Mặc dù gã lấy thanh kiếm làm mã gian lận, nhưng cơ thể gã không được trang bị cho một cuộc chiến căng thẳng như vậy.
Thật không may cho gã, sức chịu đựng của gã kém Khước Nhiên Triết nhiều năm ánh sáng.
Hoàng tử An Chi đang cúi xuống thở hổn hển, cố gắng lấy lại hơi thở nhưng Khước Nhiên Triết lại đứng cao như một con ramrod đang chế nhạo gã.
"Không phải thanh kiếm có vấn đề mà là người cầm kiếm mới là vấn đề," hắn nói và nhìn xuống gã, "Anh chơi xong chưa? Tôi cón việc tốt hơn để làm với thời gian của mình."
Phải là một người thông minh mới biết khi nào nên từ bỏ nhưng Hoàng tử An Chi không phải là người thông minh chút nào.
Gã đứng cao và đi về phía em trai mình với chiếc ghim giấu giữa hai ngón tay để cố gắng xúi giục gã.
Gã không lo bị chích vì đã uống thuốc giải từ trước.
“Hahaha, thực ra ta vẫn chưa xong đâu,” gã nói với nụ cười mỉa mai, “Anh có muốn biết ta đã làm gì với Tiểu Tạ bé nhỏ của anh không?”
Nghe thấy tên Lâm Tĩnh Tạ phát ra từ cái miệng hèn hạ của mình, một sức mạnh tàn phá không thể kiểm soát đột nhiên trỗi dậy trong cơ thể hắn, nuôi sống tà ác từng bị trấn áp, bắt đầu hoành hành chiếm lấy toàn bộ cơ thể hắn.
"Mày đã làm gì?" hắn khàn giọng nói, một cỗ khí tức uy hiếp khủng bố bao phủ Khước An Chi, khiến toàn thân gã tê dại nhưng gã vẫn không dừng lại.
Đáng lẽ đây chỉ là một lời cảnh báo nhưng Khước An Chi lại muốn em trai mình rơi vào tình trạng như vậy để lợi dụng sự điên rồ của hắn.
Điều mà gã không nhận ra là Khước Nhiên Triết sẽ nổi điên như thế nào khi hắn tức giận đến mức mất trí.
"Tao đ*ụ nó thật mạnh cho đến khi nó bất tỉnh. Mày nên thấy nó trông tuyệt vời như thế nào dưới ta. Tao chắc em trai sẽ không ngại những giây phút cẩu thả của tao đâu ha," gã tự tin nói dối qua kẽ răng.
Gã đã phát hiện ra mối quan hệ thân mật của Lâm Tĩnh Tạ và Khước Nhiên Triết từ Triệu Hoàng Mỵ và quyết định khai thác nó.
Khước Nhiên Triết siết chặt chuôi kiếm cho đến khi các đốt ngón tay trắng bệch, máu rỉ ra từ lòng bàn tay nơi móng tay cắm sâu vào da.
Mọi tia cảnh báo trong cơ thể Khước An Chi đều đỏ rực nhưng mong muốn giết chết Khước Nhiên Triết lại quá mãnh liệt.
Đã cho cơ hội cúi đầu lại không thích, coi như con gián này tới giờ phải đi rồi.