Chương 230: Game 2 - Không Muốn Làm Tình Địch Của Anh
____________
Người trợ lý cảm thấy muốn nhảy ra khỏi cửa sổ ngay bây giờ và kết thúc tất cả nhưng anh còn có một gia đình đang đợi anh ở nhà.
Nếu nhảy qua cửa sổ thì sẽ không được hưởng tiền tử vong, tốt nhất là đợi Khước Giao Linh giết mình nên chuẩn bị tinh thần nói: “Ưm...ahem đứa trẻ này cũng có DNA của Phượng Tử trong đó.” bằng một giọng khàn khàn khó nghe được.
Nụ cười của Khước Giao Linh vụt tắt, trừng mắt nhìn trợ lý ngu ngốc này.
Đúng là con người đã biến đổi thành người thú nhưng ranh giới về người có thể sinh con vẫn được vạch ra rõ ràng, vậy nên trợ lý của bà đang lảng vảng về điều gì.
"Cậu có bị ảo giác không? Làm sao một người đàn ông có thể sinh con được? Cái quái gì vậy, cậu bị sao vậy," bà nói rõ ràng từng từ trong khi đập máy tính bảng vào trợ lý của mình.
"Đại tướng, đó là sự thật. Phòng thí nghiệm đã tiến hành kiểm tra bốn lần. Đó không phải là lời nói dối. Xin hãy tha cho tôi", anh nói và hối hận vì đã từng nhập ngũ.
Cuộc sống hào nhoáng gì, nhân viên giỏi được hưởng phúc lợi gì?
Đó là tất cả kế hoạch của cha anh để khoe khắp làng rằng ông có một cậu con trai đi lính.
Bây giờ anh đang bị đánh vì nói sự thật.
Chết tiệt, bây giờ anh thà làm nông dân như tổ tiên mình còn hơn.
Khước Giao Linh ném chiếc máy tính bảng xuống sàn và nắm lấy cổ áo trợ lý của bà và nói: "Làm lại nếu không tôi sẽ kết liễu cậu!"
Trong khi trợ lý đang đặt câu hỏi về lựa chọn cuộc sống của anh trong phòng ngủ, Airen đang đảm nhận một nhiệm vụ bổ sung trong bản mô tả công việc của cô là dạy toán cho Phượng Tạ Lăng với Khước Nhiên Triết giám sát họ như một hiệu trưởng nghiêm khắc của một trường công giáo.
Điều này làm cho quá trình này trở nên kém thú vị hơn đối với Phượng Tạ Lăng với mong muốn có thể thoát khỏi Khước Nhiên Triết.
Cậu không chỉ mong ước mà còn thực sự đã cố gắng nhưng ai ngờ người đàn ông này lại bướng bỉnh như tảng đá không lay chuyển.
Phượng Tạ Lăng bực bội thở dài, đập mạnh xuống bàn nói: "Aiiiiii....Cháu không học được," ngẩng đầu lên, chú không còn việc gì khác để làm với thời gian của mình sao? Công việc chú ít lắm sao?"
Khóe miệng Khước Nhiên Triết co giật, cố nén một nụ cười.
Có thể nói, nếu Phượng Tử là người cha vui tính thì Khước Nhiên Triết sẽ là người hay cằn nhằn.
Người cha/mẹ đó sẽ không hạnh phúc trừ khi hắn làm phiền con mình mỗi ngày một lần nhưng vẫn dành những điều tốt nhất cho chúng trong một mối quan hệ yêu ghét.
Phượng Tử quay lại với ba cốc ca cao nóng và nhìn thấy Phượng Tạ Lăng trông như sắp khóc.
Y đặt những chiếc cốc đang bốc khói với những viên kẹo dẻo dễ thương bơi lội phía trên trước mặt Phượng Tạ Lăng và Airen rồi ngồi xuống nhấm nháp cốc của mình.
"Lăng nhi không cần bận tâm đến chú ấy. Ăn một ít nhưng cẩn thận vì nó nóng lắm," Ôn Tần Khê nói khi nhìn vào các câu hỏi toán học đầy màu sắc chạy trên một ứng dụng trên máy tính bảng mà y bảo Airen mua.
Y quá mất tập trung để nhận thấy vẻ mặt không hài lòng của ai đó.
Khước Nhiên Triết khó chịu vì dường như mọi người đều có thứ gì đó để uống ngoài hắn.
Chẳng phải Phượng Tử là đang chiều chuộng hắn sao?
Đây là loại theo đuổi gì vậy?
Triệu Hoàng Mỵ, người đang bị cô lập chờ đợi Khước Giao Linh, đã nhận thấy điều này và quyết định pha một cốc cho Khước Nhiên Triết, động cơ của ả rõ ràng nhưng người thiếu tá này không chỉ vô dụng trong quân đội mà còn vô dụng trong việc pha chế đồ uống.
Còn ai khác có thể uống một tách Joe ngon ngoài ả?
Một ngụm bia của ả và một ngụm sẽ bị dị ứng với đồ uống nóng.
Thứ duy nhất ả có thể không làm hỏng là nước máy.
Dù sao trở lại câu chuyện.
Lúc Triệu Hoàng Mỵ đang bắt đầu chiến tranh lạnh trong bếp, Khước Nhiên Triết lấy điện thoại ra nhắn tin cho Phượng Tử ngồi đối diện.
Mong đợi và mong được chỉ dạy Phượng Tử, hắn ngoảnh mặt đi khi có thông báo trên điện thoại của người đàn ông kia.
Hắn nóng lòng muốn xem biểu cảm của Phượng Tử khi nhìn thấy tin nhắn nhưng ai có thể ngờ rằng Phượng Tử thậm chí còn không liếc qua điện thoại của mình.
Đừng trách Ôn Tần Khê, chỉ là nếu không phải Airen thì sẽ không có tin nhắn nào đủ quan trọng để thu hút sự chú ý của y.
Hầu hết các tin nhắn y nhận được đều là những email được chuyển tiếp từ nhóm cướp của y gửi những email kỳ lạ như phương pháp tốt nhất để làm món lasagne hay cái nào dễ thương hơn, chó hay mèo?
Vì vậy, y cố tình bỏ qua điện thoại của mình, xem Phượng Tạ Lăng thông minh vượt qua các câu hỏi như một người chuyên nghiệp.
Hơn nữa y không nghĩ có người ngồi đối diện lại sẽ gửi tin nhắn cho y.
***
Vẻ mong đợi trong mắt Khước Nhiên Triết nhanh chóng mờ đi khi hắn thấy Phượng Tử phớt lờ tin nhắn của mình.
Có lẽ y chưa nghe thấy âm thông báo nên đã gửi một tin nhắn khác nhưng giống như tin nhắn đầu tiên, nó lại bị bỏ qua một lần nữa.
Thượng tướng bỗng nhiên có chút bối rối, cảm giác như bức ảnh này không đúng chút nào.
Chính xác thì ai đang theo đuổi ai ở đây?
Khước Nhiên Triết gõ nhẹ vào chân Phượng Tử dưới bàn, thu hút sự chú ý của người đàn ông thành công.
Ôn Tần Khê bị điện giật giật chân, quay đầu nhìn Khước Nhiên Triết, cảm nhận được sự khó chịu của Thượng tướng.
Khước Nhiên Triết chỉ vào điện thoại của mình, Ôn Tần Khê lập tức hiểu ra.
Chỉ sau vài lần nhấn, tin nhắn hiển thị trên màn hình kèm theo một nụ cười.
Đây là lý do tại sao.
@Lão K: Của tôi đâu?
@Lão K: Không phải cậu đang theo đuổi tôi sao?
Ôn Tần Khê lập tức hiểu được ý tứ của Khước Nhiên Triết.
Thực ra y không cố ý.
Bình cà phê đã trống rỗng nên y bật nó lên với ý định lấy cho hắn một tách khi nó đã sẵn sàng.
Y không ngờ Khước Nhiên Triết lại thiếu kiên nhẫn như vậy.
Thấy điều này thật thú vị, y quyết định gây rối với vị tướng này theo ý mình.
@Baba Lăng Nhi: Anh không phải không thích tôi mà?
Khước Nhiên Triết bí mật kiểm tra điện thoại, mong chờ một lời xin lỗi nào đó nhưng lông mày hắn nhíu lại có vẻ đang bực bội.
Hắn không khỏi thất vọng trước đám mây xám xịt lơ lửng trên đầu.
Đúng, đây là một điều tốt.
Chẳng phải Phượng Tử thích hắn sẽ khiến mọi chuyện trở nên phức tạp sao?
Lẽ ra hắn ít bị ảnh hưởng nhất bởi điều này nhưng tại sao nó lại đau đến thế.
Ngẩng đầu nhìn về phía y, hắn thấy Phượng Tử đang gõ phím đang nở nụ cười ranh mãnh.
Lo lắng, hắn cắn vào bên miệng, cảm giác như một thiếu niên đang có một mối tình bí mật chỉ có hai người họ biết.
@Baba Lăng nhi: Tôi yêu anh.
Khước Nhiên Triết cảm thấy như có hàng ngàn con bướm đang nhảy múa trong bụng khi đọc đi đọc lại tin nhắn.
Hắn không biết phải làm gì với lời thú nhận hiện rõ trên khuôn mặt mình như vậy.
Vẻ mặt thất thần này của Khước Nhiên Triết khiến Ôn Tần Khê phấn khích đến mức muốn làm nhiều hơn nữa.
"Anh muốn tôi theo đuổi anh, tôi rất sẵn lòng nha."
Ôn Tần Khê thầm nghĩ, lén cởi giày thể thao.
Sau khi xác định Airen và Phượng Tạ Lăng vẫn đang chăm chú học tập, y cắn môi dưới với vẻ mặt tinh nghịch, từ từ trượt chân tới đùi Khước Nhiên Triết dưới gầm bàn.
Vẻ mặt nghiêm túc của Khước Nhiên Triết trở nên ngơ ngác nhìn Phượng Tử, người có vẻ đang tận hưởng.
Hắn cảm thấy cơ thể mình nóng bừng, thần kinh căng thẳng đến mức quên mất chính mình.
Vị tướng ngây thơ chưa bao giờ trải qua một tình huống vừa ly kỳ vừa đáng sợ đến thế, mặt hắn đỏ bừng.
Một vài inch lên và tất cả địa ngục tan vỡ.
Vị tướng bị khiêu khích đột nhiên đứng dậy vừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng Ôn Tần Khê lại thấy trò này buồn cười.