Chương 114: Game 2 - Omega Nóng Nảy Của Nguyên soái
____________
Cô không biết từ đâu bước ra, xuất hiện như một bóng ma nói: "Thư Thư, em đi đây. Em đến để tạm biệt", nhưng vừa nói xong, hai cậu bé đứng sau Triệu Hiệp Thư đã lẩm bẩm không rõ lời phàn nàn về việc cô bé không tôn trọng nhưng ánh mắt trừng trừng mà y dành cho họ ngay lập tức khiến họ im lặng.
Đôi mắt đen độc ác của omega đó vô cùng đáng sợ khiến hai alpha phải khiếp sợ.
Ôn Tần Khê đưa tay ôm lấy tiểu alpha nói lời tạm biệt, loại ôm ấm áp này khiến Khước Nhiên Triết có chút ghen tị, rời mắt khỏi khung cảnh ngọt ngào để lại vị chua trong miệng.
Khước Dương Ân đi ngang qua anh trai mình với một cái bẫy, "Omega của em ngầu hơn của anh rất nhiều", trước khi lè lưỡi và chạy đi.
“Cậu ấy không ph-,” hắn nói trước khi nuốt xuống lời nói của mình, “đừng bận tâm.”
Triệu Hoàng Mỵ cảm thấy ruột gan quặn thắt khi nghe tên nhóc đó khen ngợi Triệu Hiệp Thư.
Kịch bản này hoàn toàn sai, ả là omega ngọt ngào dễ thương được mọi người yêu mến nhưng lại thất bại trong việc đánh lừa cô gái alpha nhỏ bé này.
Khước Dương Ân thực sự rắc rối.
"Em ấy không thích em lắm," Triệu Hoàng Mỵ rên rỉ, có vẻ như bị tổn thương nhưng thầm mong Khước Nhiên Triết sẽ khiển trách ả nhưng câu tiếp theo của hắn chứng tỏ điều đó là vô ích.
"Đừng coi đó là chuyện cá nhân, em ấy thậm chí còn không thích tôi," hắn nói khi nhận thấy Triệu Hiệp Thư bước ra ngoài mà không hề chào tạm biệt.
Khước Nhiên Triết muốn đi theo y và giải quyết mọi chuyện giữa họ nhưng không thể.
Để không tỏ ra quá lộ liễu, hắn nán lại một cách thiếu kiên nhẫn thêm một chút để cố gắng loại bỏ Triệu Hoàng Mỵ.
Omega bám víu cuối cùng đã rời đi theo lệnh của mẹ ả, do đó Nguyên soái lao về phía đình của Hoàng tử Hiệp Thư với hy vọng bắt kịp y.
Trên thực tế, hắn đã bắt kịp Triệu Hiệp Thư, người dường như đang thong thả đi về phía nơi ở của y.
Hắn vươn tay, chống khuỷu tay gọi: “Hiệp Thư, chúng ta nói chuyện được không?”
Giật mình, Ôn Tần Khê theo bản năng tung một cú đấm vào người đã lẻn vào mình.
Đương nhiên, cánh tay của y đã bị Khước Nhiên Triết tóm lấy, khen ngợi y có phản xạ tốt với nụ cười mê hoặc.
Ôn Tần Khê nhíu mày không hiểu tại sao Khước Nhiên Triết lại ở đây.
'Tại sao anh ta lại theo tôi đến đây?' y nghĩ và nhìn chằm chằm vào Khước Nhiên Triết hiếu động.
"Cái gì không-," y khó chịu hỏi khi bị chạm vào chính bàn tay mà Triệu Hoàng Mỵ đã liên tục chạm vào trong suốt bữa tối và trong phòng giải trí.
Triệu Hoàng Mỵ còn chưa đủ sao?
Y nhận thấy họ đã bám lấy nhau trong và sau bữa tối, vậy Khước Nhiên Triết muốn gì ở y?
***
Lời nói của Ôn Tần Khê bị cắt ngang khi Khước Nhiên Triết kéo y vào bóng tối khi y nghe thấy những giọng nói đang tiến về phía họ.
Bị Khước Nhiên Triết ghim vào tường, Ôn Tần Khê gần như không thở được, nhìn chằm chằm vào đôi môi đã giao nhau với mình trong trận chiến cuồng nhiệt ở thế giới thứ nhất.
Ký ức về vị ngọt nóng mà y chỉ được nếm thử một lần khiến y vô thức nghiêng người về phía trước nhưng tâm trí y nhanh chóng quay trở lại khi một lời cảnh báo kích hoạt trong bộ não cảnh giác đó.
Y đẩy Khước Nhiên Triết đang bận kiểm tra xem mọi người đã đi hết chưa.
Ở một mình với omega được coi là không thể chấp nhận được.
Khước Nhiên Triết không còn lựa chọn nào khác.
Hắn muốn nói chuyện với y nhưng điều hắn muốn nói lại chỉ lọt vào tai Triệu Hiệp Thư.
Khước Nhiên Triết xấu hổ chân thành xin lỗi đồng thời tạo khoảng cách giữa họ.
"Nguyên soái ngài nên nghiêm túc xem xét danh tiếng của tôi. Tôi vẫn cần tìm bạn đời, ngài biết không?" Ôn Tần Khê nói, trong lòng dần dần bình tĩnh lại.
Y không thể tin được những cảm xúc cuồng nhiệt từ thế giới thứ nhất đã theo y đến thế giới này khiến bản thân khao khát cảm giác say mê, gây nghiện đó.
Khước Nhiên Triết có vẻ bối rối trước những gì y nói nhưng không dám nói ra suy nghĩ của mình.
“Tôi cứ tưởng lần trước cậu đã có người yêu rồi,” hắn nói với ánh mắt lóe lên.
Trong buổi Livestream, y từng tuyên bố mình độc thân nhưng Khước Nhiên Triết không tin.
Ngoại trừ lúc tình yêu bùng nổ còn ai dám làm tổn thương omega lúc đó cũng là hoàng tử.
“Nhớ rằng không phải mọi thứ đều như vẻ ngoài của nó,” y nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào má Khước Nhiên Triết trước khi bước đi.
Khước Nhiên Triết đứng sững sờ, hơi ấm còn đọng lại khi được Triệu Hiệp Thư chạm vào dần dần nhạt đi.
Hắn thấy mình đang mỉm cười ngốc nghếch trong bóng tối khi nhìn chằm chằm vào hình bóng đang biến mất.
Có thứ gì đó tương tự như cảm giác ngọt ngào mềm mại đang bén rễ bên trong nhưng hắn thậm chí còn không nhận ra.
***
Cả Khước gia cùng nhau về nhà nhưng lần đầu tiên trong lịch sử, hai anh em lại bất hòa với nhau và tham gia vào một cuộc chiến tranh lạnh dù chênh lệch tuổi tác.
Khước Nhiên Triết đang muốn khiển trách em gái mình vì hành vi kỳ lạ của cô đối với hoàng tử nhưng Mẹ Khước rất thông thạo những việc này.
Bà có thể cảm nhận được một chút giấm từ cách xa một dặm nhưng chọn cách không nói gì khi nhìn cô gái hai mươi ba tuổi làm tình với một đứa trẻ tám tuổi.
"Anh ấy không thích anh nữa vậy anh có vấn đề gì vậy? Tại sao em không thể theo đuổi anh ấy?" cô nói với giọng trẻ con và vẻ mặt u ám đáng yêu.
Cô trông thật dễ thương khi nhìn chằm chằm vào anh trai mình với sự căm ghét lạnh lùng.
Khước Nhiên Triết mệt mỏi xoa bóp giữa trán vì cuộc trò chuyện kéo dài suốt năm phút này.
"Em chỉ là một đứa trẻ. Nghiêm túc mà nói, em không thấy việc theo đuổi anh ấy có gì sai sao?"
“Anh ấy không còn thích anh nữa nên đừng có mà xen vào chuyện của em,” Khước Dương Ân mở cửa khi xe đến Khước gia.
Cô gái trẻ dậm chân vào nhà với vẻ tức giận.
Khước Nhiên Triết ngay lập tức đi theo phía sau và hét lên với cô.
"Ai nói anh ấy không thích tôi nữa!" nhưng Khước Dương Ân đáp lại bằng cách đóng cửa phòng ngủ trên lầu với một tiếng nổ lớn.
Sau đó hắn mới nhận ra rằng mẹ hắn không hề nói xấu Triệu Hiệp Thư mà khen ngợi Triệu Hoàng Mỵ như thường lệ.
Bất cứ khi nào hoàng tử omega xuất hiện, bà luôn nói một câu nhưng hôm nay thậm chí không có lấy một lời nhìn trộm từ bà, điều mà hắn phải thừa nhận là có chút đáng ngờ.
Cặp đôi im lặng ngồi xuống khi người quản gia người máy mang khay đựng trà thơm lừng đến.
Khước Nhiên Triết ban đầu muốn lên lầu nghỉ ngơi nhưng cha hắn đã ra hiệu cho hắn tham gia cùng họ.
Hắn miễn cưỡng ngồi xuống đối diện bố mẹ, kiên nhẫn chờ họ nói về chủ đề yêu thích của họ là 'hôn nhân và cháu'.
"Mẹ, hôm nay mẹ nhìn chằm chằm Triệu Hiệp Thư suốt đêm như vậy là sao? Có chuyện gì xảy ra à?" Hắn tò mò hỏi trong khi nhấp một ngụm trà.
Mẹ Khước không trả lời nên Bố Khước phải thay mặt mẹ trả lời.
"Mẹ con ấy, Triệu Hiệp Thư là người đã cứu chúng tôi khỏi lũ Trùng tộc. Đó là lý do tại sao gần đây bà ấy hành động kỳ lạ," ông nói và rót thêm trà cho vợ mình.
Khước Nhiên Triết không thể không cười lớn trong sự hoài nghi.
Làm sao Triệu Hiệp Thư có thể một mình hạ gục ba con Trùng tộc?
Y là người vô hại nhất mà Khước Nhiên Triết biết, hơn nữa hoàng tử bị trừng phạt giam trong đình của mình và không bước ra khỏi đình cho đến bữa tối tối nay.
"Chắc là mẹ nhầm rồi. Tại sao mẹ lại nghĩ đó là cậu ấy?" hắn nói khi tiếng cười của hắn dần tắt đi.