Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sunny bị chôn vùi dưới một tấm thảm di động của lũ bọ tối tăm.

Giáp của cậu đang bị chúng gặm nhấm, và một vài con đã tìm cách chui vào bên trong, những chiếc răng sắc nhọn của chúng cắm sâu vào da thịt cậu.

'C-chết tiệt...'

Trong khoảnh khắc, suy nghĩ của cậu rối loạn, nhưng cơn đau đột ngột giúp cậu tỉnh táo.

Bị mù, Sunny rùng mình và cố gắng di chuyển.

Cậu đưa tay lên để che các khe nhìn của chiếc mặt nạ trơn nhẵn trên mũ giáp...

Nhưng đã quá muộn.

Một con côn trùng đã bò vào bên trong.

Vì Sunny không thể nhìn thấy gì, cậu chỉ nhận ra khi có thứ gì đó lạnh lẽo và trườn qua chạm vào mũi cậu.

Ngay lập tức, cậu nhắm mắt lại, và chỉ trong tích tắc sau đó, một cơn đau sắc nhọn xé rách má của cậu.

Một tiếng rít đầy ghê tởm thoát ra từ môi của Sunny.

Giật mạnh đầu, cậu cảm thấy con bọ rơi xuống, và ngay sau đó cậu bắt lấy nó bằng miệng, nghiền nát con quái đó giữa hai hàm răng.

Nó giống như nhai thép, nhưng lớp vỏ cứng cáp đó đã vỡ ra với một tiếng răng rắc khủng khiếp, lấp đầy miệng cậu bằng những mảnh sắc nhọn và một vị đắng không thể tả.

'Argh!'

Cuối cùng, cậu cũng thành công thoát ra khỏi đống bọ và dùng tay che lại các khe nhìn, sau đó cố gắng đứng lên.

Sunny loạng choạng đứng dậy trên hai đầu gối, nhưng vào lúc đó, một đợt sóng bọ mới đập mạnh vào ngực cậu, đẩy cậu ngã xuống một lần nữa.

Cảm giác như cậu đang bị chìm đắm.

Trọng lượng nghiền nát của con sông vô tận những sinh vật đó đè lên người cậu, khiến việc hít thở trở nên khó khăn.

Mỗi giây trôi qua, chúng lại càng nhiều hơn, và trọng lượng đè lên càng ngày càng không thể chịu nổi...

Trong hang động tối tăm, màn đen kịt bao gồm vô số côn trùng nhỏ bé đang dâng lên như một làn sóng thủy triều, đã tràn ngập hầu hết các đường hầm.

Bề mặt không ngừng chuyển động của những con côn trùng đen đó đang từ từ leo cao dần lên, những mảnh vụn của quả cầu vỡ đã dần biến mất bên dưới chúng.

Tiếng xào xạc của hàng triệu chiếc chân nhỏ cào vào đá đã biến thành một tiếng gầm rú.

... Rồi, một bàn tay đeo găng giáp phá vỡ bề mặt, ngọn lửa hóa học mà nó nắm chặt bùng cháy với một ngọn lửa đỏ thẫm rực rỡ.

Gầm gừ, Sunny đẩy mình xuyên qua đám bọ tối đang quằn quại và cố gắng đứng dậy với một bước loạng choạng.

Ngay cả khi đứng, cậu vẫn bị ngập tới thắt lưng trong dòng sông đen của lũ bọ.

Một vài con tiếp tục cắn vào da thịt cậu, cậu liếc nhìn xung quanh.

Chỉ mất một tích tắc để cậu quan sát toàn cảnh hang động dưới lòng đất, nơi được nhuộm đỏ bởi ánh sáng cuối cùng của ngọn lửa và đang chìm dần trong làn sóng bóng tối.

Cậu đã giải phóng Saint rồi, vì vậy, giờ điều duy nhất còn lại cho cậu... là chạy.

'Đáng nguyền rủa... tại sao lại phải là bọ cơ chứ...'

Ngọn lửa trong tay cậu chập chờn, dòng lửa đỏ đang nhanh chóng ngắn lại.

Nhưng trước khi nó tắt hẳn, cậu đã nhảy vào trong bóng tối, biến mất khỏi tầm nhìn.

Ngọn lửa đang bùng cháy rơi vào đám bọ đen kịt, và ngay lập tức bị chúng nuốt chửng, tia sáng cuối cùng biến mất khỏi hang động bí mật... có lẽ là mãi mãi.

Trở lại đường hầm chính, đoàn xe đang hồi hộp chờ đợi điều gì đó thay đổi.

Mọi người đều đã lên xe, và chờ Captain quay lại.

Từng phút trôi qua, nhưng không có tin tức nào.

Màn đêm u ám vẫn không thay đổi.

Bên trong chiếc Rhino, Luster đang ngồi im lặng trên ghế lái.

Giáo Sư Obel và Beth đang ngồi trong khu vực nghỉ ngơi, bàn luận với nhau điều gì đó.

Người phụ nữ trẻ nhìn vào thiết bị giao tiếp của mình, rồi lấy một gói thuốc ra từ túi...

Ngay lúc đó, thứ gì đó rơi xuống từ trên mái, và một hình bóng quen thuộc đâm mạnh xuống sàn, làm vỡ nát một trong những chiếc ghế hợp kim chắc chắn trong tiếng leng keng của kim loại.

Tất cả những gì họ nhìn thấy là bề mặt giáp xám xịt và một đống tay chân lộn xộn...

Lăn qua vai mình và bật dậy, Sunny mất một giây để lấy lại thăng bằng, sau đó cậu quay đầu sang nhìn Luster.

"... Còn chờ gì nữa?! Lái đi! Lái nhanh hết mức có thể! Ngay bây giờ!"

Ngay sau đó, toàn bộ ngọn núi rung chuyển, và bụi rơi xuống từ mái của đường hầm.

Mắt của Luster mở to, và hắn lao xe APC về phía trước mà không cần hỏi bất kỳ câu hỏi nào.

Nếu Captain hét lên, thì chắc chắn tình hình đang cực kỳ, cực kỳ tồi tệ.

Beth và Giáo Sư Obel đều đứng dậy, giật mình trước sự xuất hiện bất ngờ của Sunny.

"Cái..."

Cậu vung tay về phía họ.

"Đừng lại gần!"

Khi chiếc Rhino lao vào trong màn đêm, nhanh chóng tăng tốc, các phương tiện khác cũng lập tức theo sau.

Bên trong APC, chiếc Undying Chain tan thành một trận mưa tia lửa, để lại Sunny gần như trần truồng.

Cơ thể tái nhợt của cậu đầy những vết rách nhỏ, xấu xí, nhưng hầu như không có giọt máu nào.

Vài con côn trùng đen nhỏ rơi xuống sàn, và nhanh chóng bị cậu đạp chết không thương tiếc.

Tuy nhiên, ngay cả sau khi xử lý đám bọ, Sunny vẫn không có vẻ gì là nhẹ nhõm.

Thay vào đó, cậu càng tái nhợt hơn, và rồi cúi xuống, nôn ra một ngụm máu đen.

Beth tiến lên một bước, nhìn xung quanh để tìm bộ dụng cụ y tế với vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt cô.

"Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Sunny nghiến răng và gầm gừ.

"Tôi đã nói đừng lại gần!"

Nói rồi, một chiếc dao găm kỳ lạ xuất hiện trong tay cậu.

Lưỡi dao dài, hẹp, và dường như được rèn từ thủy tinh ma quái.

Không do dự dù chỉ một giây, Sunny khiến cả cô gái trẻ và người đàn ông già đều sốc khi xoay chiếc dao găm chống lại chính mình... và đâm nó vào ngực.

"Hey! Cậu đang..."

Một tiếng hét ngạc nhiên thoát ra từ miệng Beth, lấn át tiếng rên của Sunny.

'Ah... chết tiệt!'

Cậu xoay chiếc Moonlight Shard trong vết thương, khiến khuôn mặt cậu hiện lên một biểu cảm đau đớn, rồi rút dao ra.

Bám trên lưỡi dao là xác của một con bọ kỳ lạ với lớp giáp đen nhánh, vỏ của nó bị vỡ, nghiền nát và thấm đầy máu.

Sinh vật nhỏ bé đó gần như đã đến được tim của cậu.

Chỉ cần chậm vài giây nữa... và Sunny sẽ gặp phải rắc rối lớn.

Cậu nhìn chằm chằm vào con côn trùng đã chết trong vài giây, rồi run rẩy.

Ngọn núi lại rung lên, và một mạng lưới các vết nứt xuất hiện trên mái của đường hầm phía trước.

Sunny nhìn qua kính chắn gió của chiếc APC đang lao nhanh và hít một hơi thật sâu, không để ý đến cơn đau.

'Đến lúc chạy rồi...'..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Eltrut
20 Tháng mười một, 2024 16:17
Vãiiiiii đọc xong cái chap này thấy quả Ác Mộng Thứ Ba khó ghê
ubuntu
20 Tháng mười một, 2024 16:14
mịa tưởng quay cái đầu lại gặp modret cái ăn lờ :))
sXNbC29015
20 Tháng mười một, 2024 15:52
truyện hay quá,thật sự,còn hay hơn cả quỷ bí chi chủ
UtGQd82112
20 Tháng mười một, 2024 14:34
Arc Antarctica này hay cực, càng viết cho nhân loại càng thê thảm lại càng hay.
YvmMA24971
20 Tháng mười một, 2024 13:50
Odysseus với demon of hope có phải là cùng 1 người ko? Thấy 2 ngừoi này đều đc miêu tả là kẻ bẽ gãy ý chí của các bị thần
wdxcR12618
20 Tháng mười một, 2024 12:32
Nhớ lúc mới đọc truyện quá, đống chương đọc còn bây giờ đói đau dạ dày ?
PoY5L2ktGb
20 Tháng mười một, 2024 10:13
đến cấp độ nào thì bất tử hả mn
Thanh Hưng
20 Tháng mười một, 2024 10:10
[Thông Báo Cập Nhật Mới Liên Quan Trải Nghiệm Người Dùng] Hiện tại, trên website, phần bình luận đã được sắp xếp mặc định theo tiêu chí "Liên quan tới chương đang đọc" để tránh việc người đọc sau bị spoil nội dung. Trong phần bình luận, các mục như "Liên Quan", "Mới Nhất", nhưng mặc định sẽ là "Liên Quan", muốn xem tất cả bình luận như thông thường thì chọn "Mới Nhất". Đối với ứng dụng, tính năng này sẽ được cập nhật sau. Mong mọi người thông cảm và đón chờ ạ!
Thanh Hưng
20 Tháng mười một, 2024 10:06
Cảm ơn mọi người ạ, đêm qua vật vờ từ 6h tới sáng, sốt gần 40 độ, người như búa đập :))))) Tối lên lại bình thường nha ạ.
YvmMA24971
20 Tháng mười một, 2024 09:25
Chặng đường đi tìm c·ái c·hết?
Bonbon9921
20 Tháng mười một, 2024 07:58
Nephis đỉnh vãi, full topping, tank damage heal buff đủ cả. Toàn diện như 1 người bằng cả 1 cái team z. Mạnh z mà gia tộc bị diệt khả năng chỉ có 1 trong trùm cuối ra tay rồi.
RvpyU14574
20 Tháng mười một, 2024 04:56
Có bộ nào tương tự không , đói chương quá ?
OloyQ18936
20 Tháng mười một, 2024 02:02
cái memory nước vô hạn lỗi *** trong khi nó chỉ là một memory cấp thấp thế cũng phải có memory kiểu tạo đồ ăn vô hạn chứ mà thấy trong chuyện chả thấy ai có ( vì nó là memory cấp thấp nên bọn master hoặc saint ít nhất cũng phải có cái tương tự chứ). toàn thấy thiếu đồ ăn thiếu nước trong dream realm và đừng ai bảo nó độc nhất đến memory còn nhân tạo đc thì cái này phi logic nhất truyện này.
Khzil
20 Tháng mười một, 2024 01:01
xem ảnh minh họa ntn vậy mn
sky black
20 Tháng mười một, 2024 00:46
t không có tiền để đọc có phí hay donate cho dịch giả nên t sẽ đề cử cật lực
zMqZ0ddHjd
20 Tháng mười một, 2024 00:17
App trên điện thoại không xem được hình ảnh à mọi người ?
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 23:41
1 con dao gỗ từ sun god và 1 kẻ bất tử từ demon of hope :)) cảm giác giống kiểu hai khứa này vẫn đánh nhau dù đã cách cả nghìn năm giống kiểu đấu pháp vượt qua thời gian của mấy bộ tu tiên bên tung của ghê:))
pMULk55784
19 Tháng mười một, 2024 23:38
Cho hỏi tí sợi bóng tối bén lắm đứng ko, main ko cẩn thận tí là đứt tay, và chỉ main mới nhìn thấy vậy đến khi nào main mới dùng nó để chiến đấu đây?
thuchoang
19 Tháng mười một, 2024 22:55
Nên đổi tên truyện thành Nô lệ của gái thì nghe hợp lý hơn
Lưu Nhị Ngưu
19 Tháng mười một, 2024 22:38
sunny : +1 fan nhí
Lưu Nhị Ngưu
19 Tháng mười một, 2024 21:48
main thật đê tiện nhưng ta thích kk
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 18:30
Hmm cỏ vẻ các deamon được sinh ra sau các god nhỉ ? Chứ nếu sinh cùng 1 lúc thì sun god ko thể nào đủ sức để cầm tù demon of hope được cùng lắm là ngang cơ thôi hoặc là có 1 nguyên do khác nữa chăng?
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 17:48
Mấy khúc này xài tớ hơi gượng thật nên xài tôi thì hợp hơn
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 17:13
2 người bạn cũ c·hết cùng nhau? thật cảm xúc
Thanh Hưng
19 Tháng mười một, 2024 17:08
mai lên chương nha anh em, trưa nay bắt đầu sốt mê man trưa giờ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK