Băng qua bóng tối im lặng, họ quay trở lại lối vào đường hầm đã sụp đổ sau một giờ căng thẳng và dài đằng đẵng.
Không có gì nguy hiểm xảy ra trên đường quay về, và đoàn xe dường như cũng ổn trong thời gian họ vắng mặt.
Sự bình yên của tất cả điều này thật sự làm Sunny lo lắng.
Giấu đi mối bận tâm của mình, cậu liếc nhìn những bức tường đen bao quanh họ.
Những chiếc xe bị tàn phá đứng im lặng, bánh xe của chúng nằm trên sàn nhựa lạnh lẽo.
Đây đó, vài người có thể thấy đang nghỉ ngơi hoặc vội vàng hoàn thành các nhiệm vụ khác nhau.
'...Mình không thích điều này.'
Nhíu mày, cậu tiến về phía cửa của Rhino.
Những người cậu cần nghe báo cáo đã tập trung sẵn ở đó, sẵn sàng báo cáo tình hình.
Khi Sunny đi ngang qua những lính gác, một trong số họ đột nhiên gọi cậu lại.
"Captain Sunless, thưa ngài..."
Cậu đi chậm lại và nhìn người lính với ánh mắt u tối.
"Gì?"
Người đàn ông do dự một vài giây.
Gương mặt của anh vẫn giữ nguyên, nhưng đôi mắt mệt mỏi chứa đầy cảm xúc mãnh liệt không rõ.
"Bên ngoài, tôi là một thành viên trong đội xe cuối cùng. Điều ngài làm cho chúng tôi khi đó, gần cuối... ngài đã thực sự cứu chúng tôi. Cảm ơn ngài, thưa ngài."
Sunny nhìn anh ta trống rỗng một lúc, rồi quay đi với một tiếng khịt mũi.
"Ta là người chỉ huy đoàn xe này. Đây là xe của ta, và các người là người của ta. Không ai được lấy thứ thuộc về ta... nhất là khi chưa trả một cái giá nào. Các người có biết một chiếc xe như thế này tốn bao nhiêu tiền không?"
Nói xong, cậu lắc đầu và bước đi.
'Đúng là một kẻ kỳ lạ...'
Những người thuộc đội Irregulars, cùng với Sergeant Gere, Giáo Sư Obel và Beth đã đợi sẵn trong phòng chỉ huy của Rhino.
Sunny nhận được nhiều báo cáo, khiến tâm trạng cậu có phần nhẹ nhõm.
Đoàn xe đã mất một chiếc xe dân sự và một xe quân sự sau khi đối mặt với Devouring Cloud (Đám Mây Ngấu Nghiến).
May mắn thay, điều này không ảnh hưởng quá nghiêm trọng đến hậu cần của họ. Sau khi hy sinh chiếc xe y tế lưu động để chứa những người tị nạn, tất cả những gì họ thực sự mất chỉ là một chút hỏa lực.
Những chiếc xe còn lại đã được sửa chữa và sẵn sàng di chuyển.
Sergeant Gere thở dài.
"Chúng ta không còn nhiều đạn dược, thưa ngài. Hơn nữa, lượng nước uống dự trữ của chúng ta cũng đã giảm đi nhiều. Chúng tôi đã vứt bỏ nhiều thứ để giảm tải trọng cho các phương tiện trước khi đám sinh vật kia đến. Điều này không gây vấn đề trong vài ngày tới, nhưng sau đó..."
Sunny vẫy tay ra hiệu không cần lo lắng.
"Đừng lo về nước. Tôi có nguồn nước vô hạn."
Cậu im lặng một lúc, cân nhắc các lựa chọn. Họ có thể vượt qua đường hầm, hoặc ở lại đây và cố gắng đào một lối ra sau khi một thời gian trôi qua.
Cả hai lựa chọn đều không lý tưởng.
'Mọi chuyện phụ thuộc vào việc mình muốn ở lại trong đường hầm bao lâu, có vẻ là vậy.'
Lựa chọn đầu tiên cho phép đoàn xe thoát khỏi dưới lòng đất sớm hơn... nếu mọi việc suôn sẻ trong quá trình lái xe đến lối ra phía bên kia.
Lựa chọn thứ hai buộc họ phải ở lại lâu hơn, nhưng không yêu cầu phải đi sâu hơn vào bóng tối lạnh lẽo này. Cả hai đều không hề thiếu rủi ro.
'Chết tiệt...'
Cuối cùng, Sunny thật sự ghét ý nghĩ phải ở lại trong đường hầm đáng sợ này lâu hơn một phút so với cần thiết.
Cậu thở dài.
"Khởi động động cơ. Chúng ta rời đi."
Vài phút sau, Rhino khởi động và lăn bánh, từ từ tăng tốc. Những chùm ánh sáng mạnh mẽ từ những đèn pha trên nóc xe cắt qua bóng tối, buộc nó phải rút lui và bám vào các bức tường của đường hầm. Những chiếc xe dân sự và xe quân sự bám sát, đi theo chiếc APC khổng lồ.
Bóng tối chảy ngược lại và lại nuốt chửng mọi thứ phía sau họ, khiến nó trông như đoàn xe đang di chuyển bên trong một hòn đảo ánh sáng nhỏ bé, phù du và mong manh.
Sunny leo lên nóc Rhino và ở lại đó cùng với Saint, nhìn chằm chằm vào bóng tối với vẻ mặt u ám.
Cậu vẫn không thể nhìn thấy bất cứ điều gì đang diễn ra ngoài cái bong bóng ánh sáng nhỏ bé đó, điều này khiến cậu cực kỳ lo lắng.
'Nó ở đâu... nguồn gốc của bóng tối này ở đâu? Khi nào nó sẽ tấn công?'
Thời gian trôi qua, nhưng giống như trong nhiệm vụ trinh sát, không có gì xảy ra.
Đoàn xe lăn bánh về phía trước với tốc độ vừa phải nhưng đều đặn.
Từng mét nhựa đường cũ biến mất dưới những bánh xe của Rhino, và những bức tường đá dường như lướt qua họ, biến mất vào bóng tối.
Đường hầm yên tĩnh, chỉ có tiếng ồn từ những phương tiện di chuyển của con người vang lên.
Thỉnh thoảng, những lối rẽ bên mở ra ở bên trái hoặc bên phải của đoàn xe, khiến Sunny đặc biệt lo lắng.
Tất cả những con đường đó đều dốc xuống, dẫn sâu hơn vào lòng đất.
Cậu chuẩn bị tinh thần cho một thứ gì đó lao ra từ bóng tối... nhưng không có gì xảy ra.
'Lờ chúng đi... chúng ta không cần đặt chân vào những lối rẽ đó. Chúng ta chỉ cần đến lối ra và thoát khỏi nơi chết tiệt này.'
Cứ như thế, một giờ trôi qua, rồi một giờ nữa, rồi thêm một giờ nữa.
Đường hầm tiếp tục kéo dài, dường như vô tận.
Càng lúc, cái nhíu mày của Sunny càng sâu hơn.
...Sau một lúc, cậu cuối cùng rời khỏi nóc Rhino và quay lại bên trong xe với một vẻ mặt u ám.
Đi đến chỗ Luster, cậu nghiến răng và nói:
"Đủ rồi. Dừng đoàn xe lại."
Luster nhìn cậu với vẻ thắc mắc, rồi nhún vai.
Chiếc APC giảm tốc độ, rồi dừng hẳn.
Những chiếc xe khác làm theo, và chẳng mấy chốc, cả đoàn xe dừng lại.
Sunny bước ra khỏi Rhino và đứng im lặng trong vài giây, nhìn chằm chằm vào mặt đường nhựa cũ kỹ.
Sergeant Gere và các thành viên của đội cậu ta nhanh chóng tiếp cận từ hướng những chiếc xe khác, trong khi Luster, Giáo Sư Obel và Beth bước ra từ Rhino qua cửa trên.
Saint đi bộ đến rìa nóc xe, nhìn họ từ trên cao với vẻ lãnh đạm.
Hầu hết những người tập hợp lại đây đều có vẻ mặt nghiêm trọng.
Nhận thấy không khí u ám, Luster chớp mắt vài lần, rồi quay sang Sunny.
"Ờ... Captain, tại sao chúng ta dừng lại? Có vấn đề gì sao?"
Sunny nhìn cậu ta im lặng.
"...Có, có vấn đề đấy, đồ ngốc. Cậu không nhận ra à?"
Luster gãi đầu.
"Gì, có phải có Sinh Vật Ác Mộng phía trước không?"
Sunny thở dài, rồi ngước lên nhìn.
"Không... không có gì ở phía trước cả. Đó mới là vấn đề. Chúng ta đã lái được khoảng bảy tiếng, đúng không? Tốc độ trung bình của chúng ta là bao nhiêu?"
Người thanh niên do dự trong giây lát.
"Ba mươi km/h, thưa ngài."
Họ không vội vã và duy trì một tốc độ vừa phải, để có thể phản ứng nếu có nguy hiểm xuất hiện phía trước.
Sunny gật đầu.
"Đó là hơn hai trăm cây số đường thẳng. Vậy mà, vẫn chưa thấy lối ra. Giờ cậu đã thấy vấn đề chưa?"
Đôi mắt của Luster đột nhiên mở to.
"Ồ... ừm, nếu ngài nói như vậy... đúng là kỳ lạ thật..."
Sunny nghiến răng.
"Nó không chỉ là kỳ lạ. Nếu có một đường hầm dài đến vậy ở Antarctica, thì nó sẽ là đường hầm dài nhất thế giới, xa xa. Ai cũng sẽ biết về nó."
Luster tái mặt đi một chút, rồi nhìn vào khuôn mặt của mọi người.
"Làm thế nào mà không ai biết đến nó chứ? Thưa ngài?"
Sunny nhìn xuống và lắc đầu.
"Chỉ có một lời giải thích duy nhất. Đường hầm này... có điều gì đó rất, rất sai lầm với nó."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
15 Tháng mười, 2024 22:42
ơ vậy cắt lưỡi đi ko phải là hết khuyết điểm ak :)))
15 Tháng mười, 2024 21:39
Công nhận bác cvt này có tâm ác :)))
15 Tháng mười, 2024 21:09
Mới up vài ảnh ở mục hình ảnh, có gì mọi người xem nha, sau này tới map mới thì mình up thêm ạ.
15 Tháng mười, 2024 20:41
cảm ơn CVT bộ nay hay quá
15 Tháng mười, 2024 20:26
Mong mọi người Đánh Giá bên ngoài truyện ạ, đây là động lực và là sự ủng hộ rất lớn về mặt tinh thần của mọi người dành cho mình, mình cảm ơn ạ.
Cố gắng mỗi ngày 50-100 chương nha, tuỳ ngày, cuối tuần thì sẽ nhiều hơn ạ, mình cũng để dành "tồn cảo" để đăng dần, đọc theo mạch cho thích.
15 Tháng mười, 2024 20:21
đọc quen tên hán việt giờ đọc tiếng anh thấy hơi gượng
15 Tháng mười, 2024 19:57
Tối nay còn ra nữa không cvt. Tui hóng quá chưa muốn ngủ
15 Tháng mười, 2024 19:53
Nữ 9 bộ này là ai á b
15 Tháng mười, 2024 18:21
gắn hết tốc độ t·ên l·ửa, mà thời gian dịch k bằng anh em đọc
Mấy chương để dành đăng mấy ngày bận cũng bị xẹp dần :(((
15 Tháng mười, 2024 18:01
gắn hết tốc độ t·ên l·ửa, mà thời gian dịch k bằng anh em đọc :))))))
15 Tháng mười, 2024 17:58
Gần vô học lướt cmt bên QA thì bác Hưng giới thiệu bộ này. Mé ác thật, đọc đánh giá cuốn quá
15 Tháng mười, 2024 14:37
Đánh dấu chờ chương
15 Tháng mười, 2024 14:34
cái mới lạ của chuyện này là gì các đậu hũ biết không ?.
đó là chúng ta không còn phải đọc đi đọc lại mấy từ như " hừ lạnh, hít một hơi hàn khí, điện quang hỏa thạch, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, ánh mắt băng lãnh, sát ý, sát khí, sát lục...." còn gì nữa nhể ai bổ xung đê a ha ha
15 Tháng mười, 2024 14:29
Sau khi đọc xong 200c, tôi đã hiểu tại sao dịch giả lại khen bộ này đến thế, chỉ riêng xây dựng main đã là tốt nhất trong những bộ truyện tôi đọc 5 năm gần đây.
Main đc xây dựng hợp lý và có sự phát triển tốt. Từ một thằng nhóc 17t tới từ vùng ngoại ô, main đúng nghĩa là một con chuột từ đáy xh chui lên, cậu dùng hầu hết sự tiêu cực để đối mặt với thế giới, cậu chán ghét hầu hết mọi người cậu gặp mà tốt đẹp hơn cậu nhưng đồng thời cậu cũng ghen tị và hướng tới cuộc sống của họ. Main đã trải qua một thời gian dài khó khăn chật vật để sống, cậu có suy nghĩ chín chắn, biết cách để sinh tồn trong xh, biết tàn nhẫn, biết ích kỷ, biết cách để mình an toàn nhưng cậu vẫn là một thằng nhóc chưa đầy 18t, cậu vẫn có những lúc suy nghĩ ấu trĩ, trẻ trâu, cậu ghét cái thằng đẹp trai, nhà giàu, mạnh mẽ hơn cậu, ghen khi crush bị tiếp cận nhưng chưa đủ trưởng thành để nhận ra điều đó, và cả khi g·iết người, cậu, một thằng với tất cả sự xây dựng từ trước đến giờ lại cảm thấy tội lỗi khi g·iết một thằng phản bội muốn g·iết cậu, hay cậu khủng hoảng hiện sinh khi nhận ra cậu sẽ giúp crush của mình g·iết sạch mọi người.
Tóm lại main là một người phức tạp nhưng khí cạnh nào đó cũng đơn giản, để xây dựng một nhân vật như vậy thì tác giả đã đủ tốt để viết ra một siêu phẩm.
15 Tháng mười, 2024 12:13
chút mình lên khoảng 50c tiếp nha
15 Tháng mười, 2024 11:58
Các đạo hữu cho ta hỏi ở phương tây, mỹ âu nói chung, web truyện chữ nào lớn nhất vậy?:))
15 Tháng mười, 2024 11:39
lâu r ms đọc dạng truyện ntn bánh cuốn phết :))
15 Tháng mười, 2024 11:38
chỗ nào để donate cho ctv vậy mọi người. có link bản gốc tiếng anh ko cho mình xin với. truyện hay thực sự. cuốn k nhả ra được luôn
15 Tháng mười, 2024 01:56
Mới đọc mấy chương đầu nhiều thông tin quá, loạn hết lên, thôi cứ đọc đến đâu nhớ đến đó thôi chứ chịu
15 Tháng mười, 2024 00:05
giờ này tìm truyện chỉ cần:
1 không phàm nhân quá.
2 không ôm hệ thống quá.
3 không là cái rốn của vũ trụ ( kiểu 1 đám rơi vào hoàn cảnh nào đó mà toàn main tìm ra manh mối blabla)
4 không cẩu huyết ( anh em họ hàng đấm nhau, ny đâm sau lưng, phụ mẫu ghét con blabla)
5 không đời thường quá( kiểu như ăn uống, phệt nhau 2-3c lại thấy 1 lần)
6 không được bảo kê tận răng, khắp nơi trọc phá xong về núp sau đại lão.
7 không ngựa giống quá
8 không dark quá
9 không bựa quá
10 không có truyện như thế :) thề không bao giờ có truyện đủ hết những yếu tố này. cho nên kiểu gì cũng có người chê quan trọng là t thấy hợp gu t đọc, k hợp thì lặng lẽ meo meo cáo từ không nên đánh giá tiêu cực, ảnh hưởng người đến sau, ảnh hưởng đến cvt làm free cho đọc r còn phải đọc những cmt k hay. các đh không thấy thú zị mong là lặng lẽ meo meo rơi đi a, hoan hỉ nha.
14 Tháng mười, 2024 23:10
Đọc như ln ấy, miêu tả nhiều thật
14 Tháng mười, 2024 22:10
mình từ fb, mình sẽ đọc thử. mình thấy bạn dịch miễn phí đó là việc rất cao cả, mình cảm ơn bạn nhiều vì chia sẻ vở truyện này với mọi người.
14 Tháng mười, 2024 22:09
Bộ này rất hay ,lần đầu đọc rất cuốn đọc từ 8h tối tới 4h sáng lúc nào ko biết .tác viết bộ này miêu tả đánh nhau rất dễ tưởng tượng. Nhân vật cảm xúc chân thật người đọc dễ hòa nhập.
14 Tháng mười, 2024 22:06
Quyển 2 khúc đầu hơi chậm, vì cần triển khai nhiều nội dung về giữa và cuối quyển 2, nên quyển 2 hơi dài tí nha mọi người.
Mình đánh giá quyển này khá hay.
Quyển này cũng là rất quyển quan trọng, để tạo bước đệm cho rất nhiều nội dung sau này.
14 Tháng mười, 2024 21:06
mới đọc chương đầu thôi nhưng mà mình nghĩ khi tự nói chuyện với bản thân thì "tôi" nên là "mình" nghe tự nhiên hơn ấy :>
BÌNH LUẬN FACEBOOK