Mục lục
Truyện: Hai thai năm bảo: Tổng tài bẫy được vợ ngoan (full) – Vân Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 923

Cô không muốn cũng hỏa táng chiếc huân chương này với Doãn Lâm.

Bạc Tuấn Phong nhìn cô không ngừng rớt nước mắt: “Em buồn lầm à?”

“Ứm* ‘Vân Giai Kỳ nhìn anh, nói: “Tôi rất bưồn”

Bạc Tuấn Phong nói: “Em định buồn bao lâu nữa?”

‘Vân Giai Kỳ lạnh lùng nhìn anh, hỏi ngược lại: “Anh là động vật máu lạnh à?

Trái tìm của anh không có nhiệt độ sao?”

“Anh chữa khỏi đôi mắt cho em, không phải để em dùng nó khóc cạn nước mắt.”

“Vậy anh hy vọng tôi dùng đôi mắt để làm cái gï?”

‘Vân Giai Kỳ hỏi: “Anh hỉ vọng là trong mắt tôi chỉ có thế nhìn thấy anh, không thể nhìn thấy người khác à? Trước kia trong ánh mắt và trái tim của Vân Giai Kỳ đã từng chỉ có anh nhưng anh đối xử với tôi như thế nào? Anh là một cục đá lạnh lẽo, đáng nhẽ nếu được ủ ấm sẽ ấm áp hơn nhưng tôi vĩnh viễn không ủ ấm được trái tìm của anh”

Bạc Tuấn Phong chán nản đóng cửa xe rồi nói với tài xế: “Lái xe đi”

‘Đi đâu ‘Vân Giai Kỳ nói: “Tang lễ vẫn chưa kết thúc.”

“Tân Khải Trạch sẽ thu xếp việc tiếp theo”

“Bạc Tuấn Phong! Dừng xe lại”

Bạc Tuấn Phong nói: “Anh cho phép em tổ chức tang lễ cho cậu ta. Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của anh rồi, em còn muốn tiếp tục đau lòng vì cậu ta sao? Sự kiên nhẫn của anh có hạn”

Anh không muốn thấy cô rơi một giọt nước mắt nào nữa vì Doãn Lâm.

Đặc biệt có người nói rắng giọt nước mắt ấy sẽ trở thành nốt rưồi lệ, ba kiếp sẽ gặp lại Anh không muốn nghe, cũng không muốn nhìn nữa Cho dù là tin đôn nhưng anh cũng không muốn cô lại khóc vì Doãn Lâm.

‘Vân Giai Kỳ không ngờ người đàn ông này lại bá đạo như vậy.

Cô chua xót nói: “Sao anh độc ác quá vậy?”

Ngay khi Bạc Tuấn Phong định nói gì đó, điện thoại đột nhiên vang lên.

Anh sốt ruột nhấc điện thoại định cúp máy thì phát hiện là Mộ Bạch Cẩn gọi tới, Mộ Bạch Cẩn là viện trưởng của bệnh viện lớn nhất trực thuộc nhà họ Bạc.

Thấy anh ta đột nhiên gọi tới, Bạc Tuấn Phong trả lời: “A lô”

“Bạc gia… Ngài đang bận à?”

“Có chuyện gì vậy?”

“Có một chuyện tôi cần xác nhận với ngài một chút, ngài có tiện đến đến bệnh viện không?

“Có chuyện gì sao?”

“Tôi cần ngài đích thân tới đây”

Bạc Tuấn Phong nói: “Tôi hiểu rồi”

Anh cúp điện thoại, khuôn mặt anh trầm xuống, không nói gì nữa.

‘Vân Giai Kỳ không nói chuyện, cô cảm thấy trái tim mình có hơi lạnh, Vân Giai Kỳ biết người đàn ông này sẽ không đưa cô trở lại tang lễ nhưng xem ra Bạc Tuấn Phong cũng cần phải đi làm việc gì đó.

Cô nghĩ thầm, đợi đến khi anh đưa cô về nhà, sau khi Bạc Tuấn Phong rời đi rồi thì cô sẽ quay lại.

Cô muốn tận mắt nhìn thấy tro cốt của Doãn Lâm được chôn xuống đất.

Khi đến khu biệt thự Long Thần, Bạc Tuấn Phong nắm chặt tay cô cho đến khi anh bước vào nhà. Sau đó anh gọi vệ sĩ tới: “Lúc tôi không có ở đây thì hãy trông coi kỹ cô ấy cho tôi, không được phép cho cô ấy ra ngoài”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK