Mục lục
Truyện: Hai thai năm bảo: Tổng tài bẫy được vợ ngoan (full) – Vân Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1009

“Cho dù cô ta có tiền hay không thì tôi cũng chỉ nhận tiền chứ không nhận người!” Người đàn ông nói: “Không phải cô ta là tình nhân nhỏ của Bạc Tuấn Phong sao? Chỉ cần cô ta mở miệng ra thì không phải sẽ dễ dàng có được.

mười mấy tỷ sao? Nhà họ Bạc có tiền như vậy, con số nhà họ Bạc có thể cho.

tôi không phải con số mà cô có thể cho được!”

‘Vân Ngọc Hân thẹn quá hóa giận nói: “Ông đừng lâm tưởng! Tôi cho ông bảy nghìn tỷ, thì ông có thế lấy được ngay vàng thật bạc thật! Cho dù Bạc Tuấn Phong có cho ông mười mấy tỷ đi nữa thì ông có dám nhận lấy không, có lấy được không? Ông có còn mạng để mà lấy không? Nếu chuyện này mà kéo dài thì chúng ta có còn cơ hội để chạy trốn nữa không? Tôi thấy ông đã hoàn toàn đánh giá thấp thực lực của nhà họ Bạc rồi, ông lấy cái gì ra để mà đấu với Bạc Tuấn Phong!”

“Hai Con của cậu ta còn đang ở trong tay tôi, sợ cái gì! Hơn nữa tôi đã liên lạc xong xuôi từ lâu rồi, đến lúc đó lấy được tiền thì tôi có rất nhiều cơ hội để chạy thoát thân! Còn cô! Nếu tâm trạng của tôi tốt, tôi có thể sẽ mang cô theo cùng”

Ngừng một chút, người đàn ông vỗ nhẹ lên gương mặt của cô ta: “Không ột siêu sao như Vân Ngọc Hân đây lại vì một người đàn ông mà như sỉ g, làm cô chủ của nhà họ Vân thì không muốn, bài tốt như vậy mà cô đánh nát bét, thật là khiến tôi được mở mang tầm mắt!

Vân Ngọc Hân hung tợn nói: “Tôi đi tới nông nỗi ngày hôm nay cũng là do bị ép buộc thôi! Tôi đã không còn đường để quay đầu lại nữa rồi!”

“Biết là cô đã không còn đường để quay đầu lại nữa, vậy căm mười mấy tỷ cùng anh đây ra nước ngoài hưởng thụ không phải tốt sao? Mười mấy nghìn tỷ còn tốt hơn bảy nghìn tỷ của cô, cầm tới để đuổi ăn mày à?”

‘Vân Ngọc Hân nói: “Ông muốn tôi còn phải cảnh cáo ông bao nhiêu lần nữa? Ông muốn lấy được tiền từ Bạc Tuấn Phong hả, đúng là mơ mộng hão huyền!”

“Cô đang dạy tôi cách làm việc đó hả! Cô là cái thá gì mà dám ra vẻ ta đây với tôi?” Người đàn ông tức giận nhưng ngược lại chỉ mỉm cười, không nhịn được mà đá văng cô ta một cái.

‘Vân Ngọc Hân bị đạp sang một bên, nhìn thấy người đàn ông đang nghênh ngang leo lên chiếc xe van tồi tàn.

‘Vân Ngọc Hân quay đầu lại nhìn vào rèm cửa cuốn, siết chặt tay lại thành quả đấm, chuyện tốt lúc đầu cô ta tính toán lại bị người đàn ông này quấy rối!

Nhưng cô ta không thể bỏ ra nhiều tiền hơn nữa.

Bảy nghìn tỷ đã là toàn bộ tài sản của cô ta rồi.

Cô ta biết là mình chạy trời không khỏi nắng nên dứt khoát không ngại mà cá chết lưới rách, cô ta xong đời rồi thì Vân Giai Kỷ cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện có thể sống tốt hơn cô ta.

Nhưng người đàn ông này thấy tiền là mắt lại sáng lên, Vân Giai Kỳ hứa sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ông ta nên đã khiến ông ta hoàn toàn động lòng.

Nhưng.

Chưa chắc Vân Giai Kỳ sẽ bỏ ra nhiều tiền như vậy.

Những lời nói đó của cô ta chẳng qua chỉ là kế hoãn binh mà thôi!

‘Vân Ngọc Hân lên xe nói với người đàn ông: “Chuyện này không thể kéo dài nữa, trừ khi trong vòng hai ngày tới Vân Giai Kỳ chuẩn bị xong số tiền mà ông muốn, còn nếu không, chúng ta phải nhanh chóng ra tay thôi!”

Người đàn ông xua tay, không kiên nhẫn nghe cô ta nói nhảm được nữa: “Biết rồi! Tôi sẽ có chừng mực!”

Trong nhà kho.

Xung quanh không một bóng người.

Cuối cùng Mạn Nhi cũng bật khóc thút thít.

Cô bé xót xa nhìn vết thương trên người Cung Bắc, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng chạm lên vết thương của cậu bé, nhưng bàn tay lại dính đầy máu.

Cung Bắc nắm lấy tay cô bé, yếu ớt nói: : . Đau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK