"Lâm Quân!"
"Sao anh cũng tới thăm cha vậy."
Lê Nhật Linh nhìn thấy Lâm Quân đang ở cạnh giường Lê Vân Hàng và đi tới khoác tay ông một cách
thân thiết.
Hạ Linh vừa nhìn thấy Lâm Quân thì lập tức lơ đi chỗ khác.
Cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, cô ấy luôn cảm thấy ánh mắt của Lâm Quân giống như một chiếc máy ra-đa, có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác.
"Hạ Linh!"
"Hả?"
Hạ Linh đang suy nghĩ liền bị Lâm Quân cắt ngang, tần số lớn hơn một chút.
“Nhẹ tay chút, mấy ngày nay trạng thái Hạ Linh không được tốt, vừa nãy còn mới khóc” Lê Nhật Linh cố ý tức giận vỗ Lâm Quân một cái, mà nhìn Hạ Linh với vẻ đau khổ.
“Em đừng lo lắng, anh chỉ có vài vấn đề muốn hỏi cô ấy.” Lâm Quân nhướng mày, Lê Nhật Linh như vậy, có thể mình sẽ bị cô ấy ghen mất.
"Ô, được rồi! Vậy hai người cứ nói chuyện đi, em sẽ đợi" Lê Nhật Linh gật đầu nhìn Lâm Quân và Hạ Linh, nhưng Lâm Quân không để cô rời đi, chứng tỏ cô vẫn có thể nghe được chuyện này.
"Sao thế? Anh có chuyện muốn hỏi tôi sao?" Hạ Linh vốn đã thất thần, lúc này mới thở phào nhẹ
nhõm.
"Cô khóc cái gì vậy?"
“Không có gì cả, một người bạn gọi điện hỏi thăm tình hình gần đây của tôi, rồi tôi nghĩ đến mấy việc
phiền muộn dạo gần đây thôi” Hạ Linh liền tìm cớ nói qua loa cho xong chuyện.
"Ồ."
Mặc dù Lâm Quân không biết tại sao Hạ Linh lại khóc, nhưng anh biết rõ Hạ Linh đang nói dối, bởi vì
vừa nãy Hạ Linh vừa ngắt ngang cuộc gọi ngay trước mặt hai người, rõ ràng là người mà cô ấy không muốn liên lạc.
"Việc anh muốn hỏi là cái này sao?"
"Tất nhiên không phải rồi, vừa nãy đang ở hành lang có phải cô còn lời vẫn chưa nói xong phải
không?"
Hai mắt Lâm Quân nhìn chằm chằm vào cô ấy như lúc cô ấy mới bước vào, cảm giác bị người ta nhìn thấu nhanh chóng như vậy khiến cô ấy thấy khó chịu.
"Không có
Cô ấy dời ánh mắt sang chỗ khác rồi thản nhiên trả lời.
Thực ra trong lòng cô ấy đã hỗn loạn từ lâu.
"Tôi chỉ muốn biết mấy người có cách gì có thể giúp công ty LX vượt qua cơn đại họa lần này không. LX là công sức cả đời của cha, cho dù bây giờ tôi không phải là con gái ruột của ông ấy, tôi cũng không hy vọng nó bị hủy hoại trong chốc lát như vậy."
Mặc dù Jackson đã uy hiếp cô ấy không được nói ra thân thể của Lê Nhật Linh, nhưng với khả năng của Lâm Quân, thì bây giờ cô ấy chỉ có thể hy vọng vào anh thôi.
"Cô tin tôi có thể cứu vãn được công ty LX sao?"
"Tôi không biết."
Hạ Linh thực sự không biết, nhưng trong ánh mắt cô ấy tràn đầy sự mong đợi đối với Lâm Quân. Nếu những người bên cạnh không có cách bảo toàn cho LX trong lúc cha cô ấy đang hôn mê, thì cô ấy có thể làm được gì? Đối đầu với Jackson như lấy trứng chọi đá, thì cha phải làm thế nào?
"Tôi sẽ nghĩ cách, nhưng cuối cùng có thể giúp được mấy người hay không thì còn tùy thuộc vào sự may mắn!"
"Nhưng...."
"Không có nhưng nhị gì hết. Trước đây tôi đã hứa với Jackson sẽ không can thiệp vào chuyện của mấy người nữa rồi."
“Anh lật kèo với lão ta sao?” Hạ Linh trừng to mắt nhìn Lâm Quân, có phần khó hiểu.
"Nếu tôi không đáng tin cậy như lão ta, thì tôi có khác gì lão ta đâu chứ! Bây giờ Nhật Linh đã khỏi bệnh, tôi sẽ sớm thực hiện lời hứa của mình thôi."
"Lời hứa nào cơ?"
Lần này đến lượt Lê Nhật Linh trở nên căng thẳng, mình thoát khỏi cơn bệnh nặng, Lâm Quân chỉ nói rằng mình đã lấy thuốc giải, nhưng lại không nói cho cô biết thuốc giải đến từ đầu.
Chẳng lẽ anh và Jackson đã có giao kèo gì sao.
"Đừng lo lắng, trước đây tôi đã lấy được một vài bằng chứng căn bản để uy hiếp được Jackson và bắt lão ta đổi nó lấy thuốc giải, tôi đã hứa với lão ta rằng nếu em khỏi bệnh, thì anh sẽ giao động bằng chứng này lại cho lão ta, bây giờ em đã khỏi bệnh, thì anh cũng nên thực hiện lời hứa của mình rồi."
"Cái gì, anh đang nắm thót của Jackson sao!"
Hạ Linh ngẩn người ra, anh mắtcô ấy lóe lên một tia hy vọng.
"Anh nên giữ chúng lại để làm bằng chứng lật đổ Jackson!"
"Không thể được, anh có nguyên tắc làm người của riêng mình."
"Jackson đúng thật là đáng khinh, mà anh lại còn nói nguyên tắc với lão ta, Lâm Quân, anh có điện.
không vậy!"
Trong giờ phút quan trọng này, mà vẻ mặt Lâm Quân vẫn tỏ ra chính nghĩa nghiêm nghị, bên trái thì nguyên tắc, bên phải thì đạo lý, khiến Hạ Linh thấy rất khó chịu.