• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong căn phòng chỉ thắp sáng duy nhất một ánh đèn yếu ớt, thân thể mảnh mai non nớt cùng thân hình cường tráng mạnh mẽ đang không ngừng quấn chặt nhau không buông. Cánh tay anh cố định eo cô ôm cô thật chặt sau đó đi vào giấc ngủ. Cảm giác này thật thoải mái, không chỉ đơn thuần thế từ người cô luôn mang theo một mùi hương nhẹ nhàng nó như kích thích những sợi dây thần kinh của anh, một mùi hương chỉ thuộc duy nhất của Lãnh Hoành Dục anh..

Căn phòng bỗng chốc im lặng, rất im lặng. Anh có thể cảm nhận từng nhịp thở đều đều của cô. Gương mặt của Tô Niên như ma lực khiến Lãnh Hoành Dục ngắm nhìn mãi, chốc lát lại đưa tay lên sờ nhẹ môi cô, má cô , mũi cô.... cũng không ngần ngại mà hôn lên từng điểm trên gương mặt cô. Giây phút ngọt ngào này một ông trùm như anh chưa bao giờ nghĩ đến.

Có lẽ ngay từ nhìn thấy cô, sự đáng yêu pha lẫn sự êm ả ngọt ngào của hương mật. Dôi mắt trong veo lấp lánh rất thu hút. Đặc biệt là nụ cười chết người ấy nó như đã hoàn toàn đánh cắp trái tim lạnh lẽo của anh. Lãnh Hoành Dục lại không ngờ rằng bản thân mình đã trót yêu cô gái nhỏ này, chỉ là ánh mắt chạm nhau một giây cũng đã để cho anh nhung nhớ cả đời..

Lại tự hỏi chính mình một ông trùm máu lạnh như anh liệu có được tình cảm của cô không ? Cô sẽ chấp nhận anh không ? Một người đàn ông nguy hiểm. Anh sợ rằng cô sẽ biết thân phận thật sự của anh cô sẽ không chấp nhận mà rời xa anh...thật sự cả đời anh chưa bao giờ sợ nhưng bây giờ lại rất sợ cô gái nhỏ này rồi đi..

- Mẹ... hức... mẹ...


Lãnh Hoành Dục có phần mềm lòng, ôm cô càng chặt. Nhiệt độ cơ thể ấm áp hòa lẫn vào nhau. Tô Niên không ngừng khóc mướt nói mớ kêu tên mẹ mình. Những giọt nước mắt của cô như xé nát tim anh đau đớn vô cùng. Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô âu yếm dỗ dành.

- Niên Nhi, ngoan... ngoan.

Lãnh Hoành Dục lại không tin bản thân mình lại thốt ra những lời nói này, đã yêu rồi cái gì cũng sẽ thay đổi vì người ấy mà anh...

Bỗng chốc di động lại vang lên hồi chuông. Đến cả di động cũng ghi âm giọng hát của cô để đặt làm nhạc chuông nữa. Anh lại khôi phục vẻ chết chóc khó lường, tay cầm di động nhấn nút nghe. Đầu dây bên kia vẫn trầm ấm lên tiếng.

- Lãnh tổng, Vương Kim chết rồi..

Vương Kim là người đàn ông quyền lực thứ hai trong giới hắc đạo, là người đàn ông đã sẵn sàng dâng cả mạng sống vì Lãnh Hoành Dục mà làm tất cả. Người đàn ông này rốt cuộc vì nguyên nhân gì mà chết?

Chân mày kiếm của anh nhíu lại, đôi mắt bỗng dưng chuyển sang màu đỏ ngầu. Sự tức giận rất nhanh đã hiển thị trong mắt anh. Âu Nhã bên kia vẫn im lặng chờ anh lên tiếng.

- Chờ tôi, tôi đến ngay.

Âu Nhã tuân lệnh, sau khi cúp máy không quên nhìn cô một hồi lâu. Đắp chăn cho Tô Niên vần trán bóng loáng được anh hôn nhẹ một cái. Nụ hôn mang sự dịu dàng nồng ấm giây cuối cùng của kim đồng hồ anh mới chịu ngưng lại..

****************

Hắc Bang Dạ Ẩn là một trong những ban xã hội đen ngầm đầy máu me quyền lực, quyền uy đến nỗi khiến ai ai cũng phải kinh sợ. Cái tên Dạ Ẩn mang một nét huyền bí khó đoán màu sắc trong ban chỉ duy nhất là đen. Từng người trong bang phái đều được huấn luyện theo một kỹ năng đầy gian nan cực khổ, từ đòn ra tay đều phải dứt khoát và mạnh mẽ. Qua những khóa huấn luyện đó tất cả mọi người còn phải đối mặt với đòn ra tay của Âu Nhã. Thân thể Âu Nhã cùng những đòn ra tay dứt khoát như nhắm trúng điểm yếu của đối phương. tất cả vệ sĩ đều đổ gục xuống đất để qua được ải này, chỉ có một người đó là Lãnh Hoành Dục ông trùm bí ẩn chưa lộ diện..

Âu Nhã trong trang phục trắng đen nhẹ nhàng chào đón Lãnh Hoành Dục bước vào. Tất cả các vệ sĩ đều phải toát mồ hôi lạnh tay chân bắt đầu run cầm cập, khuôn mặt bỗng chốc biến sắc rõ rệt. Anh đưa bước chân về phía trước chiếc ghế tối cao của mình. Tư thế ngồi của anh rất ung dung tự tại.

Âu Nhã rất nhanh đã đi thẳng vào vấn đề chính, khuôn mặt với đường nét ma mị chốc lát lại ánh lên vẻ đáng sợ. Đây là học theo anh đó..

- Vương Kim chết là do bị ai đó sát hại thưa ngài..

Anh đưa mắt nhìn Âu Nhã, đôi mắt chuyển sang một màu đỏ rất lạ kỳ, bàn tay nổi đầy gân xanh bấu chặt thành ghế. Gương mặt đẹp nhưng sát khí từ người anh chả ai dám sánh bằng..

- Về lô hàng đã được đưa sang Itali thuận lợi rồi ạ..

Lãnh Hoành Dục mân mê cây súng nhỏ đang cầm trên tay, ánh mắt chốc lát lại nhìn những người vệ sĩ kia. Bàn tay cầm súng dơ lên cao chỉ vào thẳng một người vệ sĩ đang đứng phía dưới..

ĐOÀNG...

Chẳng mấy chốc người vệ sĩ kia gục xuống. Máu trên người tuôn trào Không dứt. Cả Bang Dạ Ẩn bổng im lặng chẳng ai dám lên tiếng hay xì xầm gì nữa. Giọng nói có phần đe dọa hẳn hoi...

- Đây là hậu quả cho việc trái ý tôi.

Họ cũng hiểu được là khi Âu Nhã báo cáo về tình hình, không kẻ nào được phép lên tiếng. Nếu không muốn hậu quả nghiêm trọng như vậy xảy ra...

Âu Nhã vẫn điềm tĩnh đứng yên đó, coi như việc này chẳng lớn lao gì.

- Âu Nhã, về sau cậu nên huấn luyện lại bọn họ hai ba lần nữa. Còn về việc Vương Kim chết hãy đi điều tra ông ta đã làm những gì trong ngày hôm nay, tôi cần xác thực lại một lần nữa..

- Vâng, thư ngài.


- Còn sòng bạc những kẻ nào chưa trả thì đến tận nhà. còn không cậu tự biết giải quyết như nào đúng không?


- Vâng thuộc hạ biết rồi


- Thông báo với giới chính trị và truyền thông một tháng sau tôi sẽ kết hôn..


Hả...?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK