Sở Tích Nguyệt thu lại toàn bộ sát khí, thu lại Tu La Lĩnh Vực, bước vào bên trong sơn cốc mà Thông Thiên Thần Viên canh giữ, vừa bước vào trong nàng đã cảm nhận được một mùi thơm của Thần Dược, ở trong này ít nhất cũng sẽ có mấy cây Trường Sinh Dược, Bất Tử Dược trên ngàn năm.
Sở Tích Nguyệt đi vào, thu hơn mười cây Bất Tử Dược, bốn cây Trường Sinh Dược, và mấy cây Bất Hủ Dược, bốn cái Huyền Linh Quả sau đó đi ra ngoài, nàng giữ đúng lời hứa sẽ không trắng trợn lấy hết Thần Dược của Thông Thiên Thần Viên.
Tuy lần này lấy được không ít Thần Dược chỗ Thông Thiên Thần Viên, nhưng so ra những cây Thần Dược này còn kém xa những cây Thần Dược mà nàng nhìn thấy ở bên trong nơi ở của Hoàng Long.
Sở Tích Nguyệt từ trong sơn cốc đi ra, nhìn Thông Thiên Thần Viên một ý nghĩ trong đầu nàng lại lóe ra, nàng định để Thông Thiên Thần Viên đi quậy phá nơi ở của những con Yêu Thú khác, sau đó nàng lại trắng trợn đi vào cướp bóc Thần Dược, như vậy không phải tốt hơn sao.
Nói là làm Sở Tích Nguyệt đi lại gần Thông Thiên Thần Viên, ánh mắt lóe lên mấy phần sát khí, kiếm ý từ người tỏa ra, hù dọa cho Thông Thiên Thần Viên sợ vỡ mật.
"Bằng hữu, chẵng lẽ ngươi lại nuốt lời, muốn gϊếŧ ta ?" Thông Thiên Thần Viên hoảng sở nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt.
"Ai thèm gϊếŧ ngươi, chỉ là ta muốn nhờ ngươi một việc mà thôi!" Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười không đứng đắng cho lắm.
"Muốn nhờ ta chuyện gì ?" Thông Thiên Thần Viên có vài phần đề phòng Sở Tích Nguyệt, nó đâu biết nhân loại trước mắt giỡ trò quỷ gì tiếp theo.
"Ngươi giúp ta đi phá đám Thần Thú canh giữ Thần Dược, thế nào được không?".
"Không được, ta không thể làm điều đó" Thông Thiên Thần Viên đâu có bị điên, nó tuy là Yêu Hoàng Cảnh nhưng đám Thần Thú khác cũng không yếu hơn nó, còn có vài con đạt đến Yêu Tôn, nó nào dám mạo hiểm tính mạng của mình.
"Ngươi ba, ta bảy, thế nào?" Sở Tích Nguyệt lần nữa dụ dỗ Thông Thiên Thần Viên.
"Không được, đừng hòng dụ dỗ ta".
"Hừ, ngươi không muốn giúp ta ?" Sở Tích Nguyệt lại nổi lên sát khí, kiếm ý tỏa ra khắp người nàng đang uy hϊếp Thông Thiên Thần Viên.
Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt cầm theo Hồng Huyền Táng đi lại gần, sát khí đằng đằng như muốn gϊếŧ nó, cơ thể run run, sợ sệt nó không chần chừ nhìn nàng nói.
"Được ta giúp. ta giúp, ta ba ngươi bảy" Thông Thiên Thần Viên liền đáp ứng yêu cầu của Sở Tích Nguyệt, không quên chiếm một chút lợi nhuận về cho bản thân.
Sở Tích Nguyệt nghe thấy Thông Thiên Thần Viên đáp ứng yêu cầu, nàng thu lại sát khí, ánh mắt trở lại bình thường, khuôn mặt vui vẻ tươi cười nhìn Thông Thiên Thần Viên.
"Được, ngươi giúp ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi" Sở Tích Nguyệt nhìn Thông Thiên Thần Viên nói.
"Ừm" Khuôn mặt của Thông Thiên Thần Viên có một vài phần không cam lòng, nó hôm nay phải phục tùng nhân loại đi phá hoại nơi ở của các huynh đệ trong tộc.
"Ngươi có thể biến nhỏ lại một chút được không, ngươi lớn như vậy thật không dễ nhìn" Sở Tích Nguyệt nhìn Thông Thiên Thần Viên hỏi.
Thông Thiên Thần Viên không trả lời, hắn liền thu cơ thể lại nhỏ bằng bàn tay của Sở Tích Nguyệt, sau đó nhảy lên vai Sở Tích Nguyệt ngồi xuống với cặp mắt thất thần.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Thông Thiên Thần Viên nhỏ xíu, có vài phần đáng yêu, hai mắt nàng sáng lên, tay cầm Thông Thiên Thần Viên xoay một vòng tròn, dù sao nàng cũng là nữ nhân, tuy nàng là người ngoan độc, nhưng đôi lúc nàng vẫn ra dáng một thiếu nữ hiền lành.
Để Thông Thiên Thần Viên trên vai, Sở Tích Nguyệt cước bộ rất nhanh đã đi đến trước mặt Kim Sí Đại Bằng.
Thông Thiên Thần Viên nhìn thấy Kim Sí Đại Bằng gần đó, nó liền biết tại sao mình bị nữ nhân này phát hiện, thì ra là do con chim khốn khϊếp này bày trò, nó rất là tức giận muốn lao lên nện cho con chim ngu ngốc này một trận cho hả giận.
"Tiểu Hoàng Kim, Tiểu Hoàng Kim, ta mang rất nhiều Thần Dược về, cái này cho ngươi" Sở Tích Nguyệt nhìn Kim Sí Đại Bằng sau đó ném một cây Trường Sinh Dược cho nó.
Hai mắt của Kim Sí Đại Bằng sáng lên, lúc này nó vẫn chưa biết rằng Thông Thiên Thần Viên ở chỗ này, nó mà biết thì sao dám vui mừng như vậy.
"Thực sự cho ta sao?" Kim Sí Đại Bằng không tin cho lắm, nhìn Sở Tích Nguyệt hỏi.
"Cho ngươi" Sở Tích Nguyệt vui vẻ nhìn nó.
Kim Sí Đại Bằng vui vẻ nhận lấy, nhìn Sở Tích Nguyệt cảm kích, đây là lần đầu tiên nó ra ngoài lịch luyện, không ngờ dễ dàng như vậy kiếm được một cây Trường Sinh Dược, xem ra nhân loại này cũng không tệ.
"Ta cũng không phải gọi cái gì mà Tiểu Hoàng Kim, sau này gọi ta là Kim Sí Đại Bằng Vương biết chưa" Kim Sí Đại Bằng nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đối xử với mình có chút tốt, nên hắn lớn gan, to giọng nói.
"Cái gì mà Đại Bằng Vương, sau này gọi ngươi Tiểu Hoàng, hai người các ngươi gọi ta Tích Nguyệt tỷ là được" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt vui vẻ nhìn Kim Sí Đại Bằng nói.
"Hai người, ở đâu ra thêm một người nữa ?" Kim Sí Đại Bằng nghi hoặc hỏi.
Lúc này từ sau tóc của Sở Tích Nguyệt, Thông Thiên Thiên Thần Viên trèo lên vai Sở Tích Nguyệt nhìn chằm chằm Kim Sí Điểu, ánh mắt lạnh lẽo, nếu như không có Sở Tích Nguyệt ở đây, nó đã lao vào đánh tên kia một trận.
"Giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Tiểu Viên" Sở Tích Nguyệt nhìn Kim Sí Đại Bằng nói.
"Ta lúc nào gọi là Tiểu Viên, ta là Thông Thiên Thần Viên, là Thông Thiên Thần Viên biết chưa hả" Thông Thiên Thần Viên đang tức giận nhìn chằm chằm Kim Sí Đại Bằng, bây giờ nó lại nghe Sở Tích Nguyệt lại đặt cho nó cái tên khác, nó làm sao không nổi nóng.
"Làm sao? Không thích tên ta đặt cho ngươi" Sở Tich Nguyệt nhìn Thông Thiên Thần Viên trên vai hỏi.
"Không có!" Thông Thiên Thần Viên đành cố gắng chịu đựng.
"Vậy sau này ngươi gọi Tiểu Hoàng, nó gọi Tiểu Viên" Sở Tích Nguyệt nhìn Tiểu Hoàng cùng Tiểu Viên nói.
Hai con yêu thú cũng đành bó tay với nữ nhân này, hai người bọn nó yếu hơn, đành phải chấp nhận cái tên mà nữ nhân này đặt.
"Hôm này trời cũng đã tối, chúng ta nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta bắt đầu kế hoạch" Sở Tích Nguyệt nhìn hai người Tiểu Viên, Tiểu Hoàng nói.
"Kế hoạch gì vậy?" Tiểu Hoàng nhìn Sở Tích Nguyệt nghi hoặc hỏi, nó không biết nữ nhân này lại định bày trò gì.
"Ngày mai ta sẽ nói cho ngươi biết, còn bây giờ đi tìm nơi nghỉ ngơi" Sở Tích Nguyệt mang theo Tiểu Viên leo lên lưng của Tiểu Hoàng, sau đó vỗ vỗ cái lưng to lớn của Tiểu Hoàng như bảo nó bay đi tìm kiếm nơi nghỉ ngơi.
Tiểu Hoàng cũng đành bất đắc dĩ vỗ hai cánh rộng gần trăm thước đi tìm chỗ nghỉ ngơi, Yêu Thú bọn nó rất thích yên tĩnh, không muốn bị người khác làm phiền, nên hắn cũng phải tìm chỗ nào vắng vẻ không phải địa bàn của người khác mới dám đáp xuống.
Bay được một hồi lâu, cuối cùng cách đó mấy ngàn dặm có một cây cổ thụ lâu đời, Tiểu Hoàng nhìn xung quanh không cảm nhận được khí tức của người nào ở đây, nó hạ cạnh xuống gốc cây cổ thụ.
Sở Tích Nguyệt nhảy khỏi lưng Tiểu Hoàng, sau đó nhóm một ngọn lửa nhỏ, sau đó kiểm kê lại thu hoạch hôm nay, hôm nay nàng thu hoạch cũng khá là nhiều, được rất nhiều Trường Sinh Dược, cùng Bất Tử Dược, đủ để cho nàng luyện hóa một đêm.
Sở Tích Nguyệt đổ ra toàn bộ số Thần Dược hôm nay hái được từ chỗ Thông Thiên Thần Viên ra , sau đó vận chuyển Bất Diệt Thiên Công, thôn phệ toàn bộ số Thần Dược này.
Một bên khác Tiểu Viên nhìn thấy Thần Dược của mình từ từ bị Sở Tích Nguyệt hấp thu hầu như không còn, hắn lại nhìn sang bên cạnh Tiểu Hoàng hắn lại cực kì tức giận, nhưng lại không thể làm gì.
Một đêm trôi qua cũng rất nhanh, Sở Tích Nguyệt cũng thôn phệ hầu như toàn bộ Thần Dược ngày hôm qua lấy được, cảnh giới hay tu vi cũng không tăng lên bao nhiêu, nhưng mà Tiên Ma Lực lại tăng lên một đoạn không nhỏ, bổ sung cho nàng thêm một chút khả năng phòng bị.
Sáng Sớm, ba người tỉnh dậy, ánh mặt trời của Sinh Mệnh Cấm Khu sáng sớm thật mát mẻ, thật dễ chịu, Tiên Khí lại cực kì dồi dào, nếu như có thể ở lại chỗ này tu luyện mãi thì thật tốt biết mấy, nhưng mà Sở Tích Nguyệt còn rất nhiều việc phải làm đâu thể ở chỗ này mãi.
Sở Tích Nguyệt gọi hai người Tiểu Hoàng, Tiểu Viên tỉnh dậy, sau đó lên kế hoạch cho ngày hôm nay, kế hoạch hái Thần Dược của bọn họ cũng chính thức bắt đầu.