Bạch Hà bên cạnh thấy Vân Mộc tỉnh lại, nhìn hắn hài lòng, từ trong một chiếc nhẫn lấy ra một viên thuốc màu đen, đưa tới trước mặt hắn.
"Liệu Thương Đan đệ mau dùng, tiếp tục nhảy xuống ngâm mình, đến trời tối hãy nghỉ ngơi" Liệu Thương Đan là ngàn năm trước Sư Phụ giao nhẫn trữ vật cho nàng còn lại tới tận bây giờ.
Vân Mộc nhận lấy Liệu Thương Đan bỏ vào miệng, một dòng nước ấm từ đan dược từ từ chữa trị cơ thể của hắn, sau khi luyện hóa hết viên kia đan dược, hắn tiếp tục nhảy xuống luyện thể.
Thời gian trôi qua rất nhanh đã trời đã sắp tối, hắn cũng vất vả luyện thể được mấy lần, Bạch Hà tuy không hài lòng cho lắm với tốc độ tu luyện của hắn, đành phải quay người rời đi lúc nào không hay.
Trời tối không thấy Bạch Hà đâu, Vân Mộc cũng không bận tâm đến nàng nữa, dù sao Bạch Hà tu vi cao hơn hắn nhiều lắm, lo cho bản thân mình thì tốt hơn, đành quay người trở về nhà tranh.
Nghỉ ngơi một đêm sáng hôm sau đã thấy Bạch Hà, ngồi trước giường nhìn hắn không nói gì, hắn hoảng hốt nhảy cẩn lên.
"Dậy rồi sao, mau ăn cái này, tiếp tục tu luyện như ngày hôm qua" Bạch Hà thấy Vân Mộc tỉnh dậy liền vội đưa cho hắn một quả Huyết Quả ăn sáng.
Hắn cũng không nghỉ Huyết Quả trước kia đối với hắn trân quý như vậy. Mà ngày hôm nay một ngày 3 bữa toàn ăn Huyết Quả.
Nuốt xuống Huyết Quả lại luyện hóa một thời gian, hấp thu hết dược lực của Huyết Quả, Vân Mộc vội vàng chạy ra bờ Huyết Hà, cởϊ qυầи áo tiếp tục nhảy xuống Huyết Hà luyện thể.
Lần này nhảy xuống Huyết Hà tuy không còn thống khổ như trước, nhưng dẫn dắt đau đớn. Hắn tiếp tục vận chuyển Vân Luyện Quyết được một giờ, sực chịu đựng đã đến cực hạn, nhảy lên bờ ăn vào Huyết Quả, luyện hóa xong hết một quả Huyết Quả.
Tiếp tục nhảy xuống Huyết Hà luyện thể, đến trời tối lại về nhà tranh nghỉ ngơi, sau khi về nhà nghỉ ngơi một lát liền vận dụng Vân Luyện Quyết tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn cảm thấy cơ thể của mình trường thành rất nhiều.
Vân Mộc cứ như thế luyện thể, ăn Huyết Quả, lặp đi lặp lại suốt mười ngày, thân thể của hắn cũng từ đó mà trưởng thành lên rất nhiều so với thời gian ở Vân Thôn.
Bây giờ hắn cao lớn như một thiếu niên thân cao 1m8, cơ thể đồ sộ, ngũ quan hài hòa, lộ ra một khuôn mặt rất tuấn mỹ, hai cánh tay bắp thịt to lớn hơn trước rất nhiều, bên ngoài hắn mang bộ một quần áo rách rưới, quần áo được vá khắp nơi nhưng không che giấu được cơ thể đồ sộ của Vân Mộc.
Bên ngoài đã sáng, hôm nay cũng là ngày thứ mười Vân Mộc ở chỗ này, lễ trưởng thành 18 tuổi của hắn còn hơn hai tháng, phải có gắng tiếp tục tu luyện, mới có cơ hội ra ngoài Hoang Nguyên bắt một đầu Tứ Cấp Yêu Thú.
Bạch Hà thấy hắn tỉnh dậy liền lôi hắn đi ra ngoài, bên bờ Huyết Hà một cái thùng lớn ở trong không biết thứ gì, Vân Mộc chỉ có cảm thấy rất nhiều loại thảo dược trong thùng lớn, không những thế còn thấy một màu đỏ xẩm của huyết dịch, không biết là thứ gì hỏi Bạch Hà.
"Bạch Hà tỷ đây thứ gì, nhiều thảo dược như vậy là để cho ta luyện thể sao?" Hắn tò mò hỏi Bạch Hà.
"Đúng vậy, tỷ tỷ của ngươi phải mất mấy ngày mới đem nhiều thảo dược về cho ngươi tẩm bổ thân thể, ta còn đích thân đi một chuyến Băng Phượng Sơn xin một vài giọt huyết dịch cho ngươi....."
"Hả huyết dịch của Cửu Cấp Băng Phượng trong truyền thuyết sao, chẳng lẽ tỷ còn mạnh hơn cả Băng Phượng" Hắn ngạc nhiên nhìn Bạch Hà há hốc mồm nói.
"A, Tiểu Mộc không muốn tắm thuốc của ta, ngươi không nghe lời ta, ta giận, ta giận không thèm để ý đến ngươi nữa....." Bạch Hà sợ hắn không đồng ý tắm thuốc của mình liền giở trò đùa nghịch.
"Ta tắm, Bạch tỷ đừng giận" Hắn bất đắc dĩ, lắc đầu nhảy vào thùng thảo dược mà Bạch Hà chuẩn bị.
Sau hai giờ một cỗ khí lãng hôi thối liền xộc vào mũi Bạch Hà, nàng cảm thấy khó chịu liền biến mất không còn một dấu vết ở gần đó, thật sự đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy hôi thối đến vậy.
Trong lúc đó Vân Mộc cảm nhận được mọt làng nước ấm, thanh tẩy thân thế hắn, tiếp lấy cảm giác khó chịu toàn bộ l*иg ngực như dời sông lấp biển, khiến trong đầu hắn một trận ong ong khó chịu mơ mơ màng màng gắt đi.
Tiếp tục hai canh giờ, một thùng thảo dược đỏ xẩm, biến thành màu đen tuyền tỏa ra một mùi hôi thối, Vân Mộc cũng từ đó tỉnh lại, cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, thoải mái, cảm giác cực kỳ dễ chịu.
Lúc này Bạch Hà đã quay trở lại, Vân Mộc bây giờ mới chú ý Bạch tỷ.
Nàng một thân Bạch Y trắng xóa có một vài chỗ nhô ra chứng minh như có một thứ gì đó cất dấu sau lớp áo, đôi chân dài miên man trắng nõn, mái tóc đen tuyền như thác nước, làn da trắng mịn như tuyết, đôi mắt long lanh như muốn hớp hồn người khác, toát ra một vẻ dịu dàng mà nhu mì, nàng làm người khác nhìn không rời mắt.
Vân Mộc dẹp bỏ cái ý nghĩ vừa rồi trong đầu, liền nhảy xuống Huyết Hà luyện thể. Bạch Hà cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, thấy Vân Mộc nhìn mình ngây ngươi một lát tự nhiên đỏ mặt nhảy xuống Huyết Hà.
"Tiểu Mộc Mộc đệ làm sao vậy, tự nhiên nhìn tỷ xong nhảy xuống Huyết Hà, trên mặt tỷ có dính thứ gì sao?" Nàng nghi hoặc đứng trên bờ Huyết Hà nhìn xuống hỏi Vân Mộc.
"Không có, không có, đệ chỉ tranh thủ thời gian tu luyện mà thôi, tỷ đừng để ý đến đệ " Hắn lúng túng từ mặt nước ngoi nhìn Bạch Hà trả lời..
Trời cũng đã tối Vân Mộc quay về nhà tranh, vừa quay về nhà tranh thì hắn thấy Bạch tỷ hôm nay xuất hiện ở nhà tranh, đầu tóc ướt nhẹp rối bù, lộ ra cái cỗ trắng nõn, thấy Vân Mộc đã về Bạch Hà liền gọi
"Tiểu Mộc Mộc đã về, lại đây giúp tỷ chảy đầu, đã ngàn năm rồi không ai chải đầu cho tỷ" Nàng cánh tay trắng nõn vẫy vẫy gọi hắn lại.
Vân Mộc vừa tiến lại gần thì một hương thơm Nữ Nhân xông vào mũi hắn, lại thêm khuôn mặt xinh đẹp không thôi, làm hắn đỏ mặt lung túng, liền ba chân bốn cẳng chảy vội ngoài.
Hắn bên ngoài đi dạo suốt cả đêm, hồi hộp không thôi, cảm giác cực kỳ khó chịu, từ trước đến đây lần đầu tiên hắn cảm thấy bản thân thất thần lâu như vậy..
Trời cũng đã sáng, hắn nhìn thấy Bạch tỷ đi ra bên bờ Huyết Hà chạy lại phía hắn.
"Tiểu Mộc Mộc đêm qua làm sao, tỷ chỉ nhờ đệ chải tóc hộ ta đệ liền bỏ chạy?" Bạch Hà có chút tức giận nhìn Vân Mộc hỏi.
"Không có gì, đêm qua đệ chỉ cảm thấy khung cảnh xung quanh rất đẹp nên liền đi tản bộ một đêm, Bạch tỷ đừng lo lắng" Hắn lúng túng trả lời Bạch Hà.
"Được rồi, không nói chuyện đêm qua nữa, hôm nay tỷ truyền cho đệ một bộ công tháp Luyện Thể"
"Công Pháp này là Liệt Quyết Trường Sinh Thể, nó gồm năm tầng, đệ phải tự tìm hiểu, ta chỉ thấy công pháp này trong trữ vật của Sư Phụ cảm thấy phù hợp với đệ nên đưa cho đệ"
"Ta trước giờ chưa từng tu luyện công pháp này nên không biết giải thích cho đệ ra sao!"
Bạch Hà giải thích xong từ trong trữ vật lấy ra, một quyển sách cùng hai lọ đan dược đem đến trước mặt Vân Mộc dặn dò.
"Hai lọ đan dược này là Tôi Thể Đan, mỗi lần đệ nhảy xuống Huyết Hà tu luyện Trường Sinh Thể liền phục dụng nó!"
"Đa tạ Bạch tỷ" Vân Mộc cầm lấy công pháp cùng hai lọ đan dược quay người đi ra sang một bên ngồi, lật công pháp gia xem, cảm thấy rất kinh ngạc.
Tầng đầu tiên của Luyện Quyết Trường SinhThể, muốn tu luyện hoàn toàn Trường Sinh Thể, bước đầu tiên liền phế bỏ toàn bộ tu vi, bắt đầu từ việc Luyện Cốt từ lần đầu tiên, phải đập đi xây lại, hắn có một chút do dự, khuôn mặt lại có một phần kiên quyết.
Vân Mộc cắn răng phế toàn bộ tu vi, thân thể đau đớn gấp trăm ngàn lần so với lần trước bị trọng thương, liền như chết đi sống lại hàng ngàn lần, hắn cầm viên Tôi Thể Đan bỏ vào trong miệng, bắt đầu vận chuyện pháp quyết nhảy xuống Huyết Hà.
Một tháng trôi hắn từ sáng sớm cho đến chiều tối, đều ở dưới dòng Huyết Hà tu luyện, lúc đầu rất đau đau đớn, nhưng sau một thời gian hắn cảm thấy bản thân mạnh mẽ, tu vi cũng đã đột phá Luyện Nhục Đỉnh Phong.
Bước vào Linh Anh Cảnh liền hoàn thành tầng đầu tiên của Luyện Quyết Trường Sinh Thể, vài ngày sau hắn cảm thấy thân thể nóng rực, dấu hiệu đột phá Linh Anh Cảnh sắp tới, hắn nhảy ra khỏi Huyết Hà.
Bắt đầu xung kích mở ra Linh Anh, hấp thụ thiên linh khí trong trời đất đột phá, sau một canh giờ trôi qua, Vân Mộc cảm thấy có một luồng khí ấm tràng vào cơ thể, Vân Mộc đột phá thành công Linh Anh chân chân chính chính trở thành Tu Sĩ.......