Bạch Hà thân phận cùng thực lực, trong chốc lác đã truyền ra khắp Thanh Vân Môn ai ai cũng biết xôn xao vô cùng.
Người chưa nhìn thấy nàng, đều biết nàng là một Ngoan Nhân, hình dáng như thế nào đều mọi người đều muốn gặp nàng một lần, lại nghĩ rốt cuộc nàng lại là ai, danh tiếng gần đây lại rất vang dội tại Thanh Vân Môn.
Thế là liên quan đến thân phận của Bạch Hà, lời đồn đại lan ra khắp bốn phía.
Sau cùng có người nói nàng là Thập Trưởng Lão, có người nhìn thấy nàng độ kiếp là một đầu Chân Long, có người nhìn thấy nàng là một Bạch Y nữ tử xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, một cái Long Ngâm phá toái hư không, một cái Long Trảo xé nữa bầu trời của Thanh Vân Môn.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa trên danh nghĩa là đệ đệ của nàng, từ đó cũng được mọi người chú ý theo, có người nói bọn họ nhập môn mới vài ngày đã được Tông Chủ nhận làm đệ tử Chân Truyền.
Diệp Lạc kể lại toàn bộ câu chuyện cho đám người Vân Mộc nghe, hắn cũng không còn cách nào, ai biết Bạch Hà đột phá cảnh giới tạo nên cảnh tượng kinh khủng như vậy.
Diệp Lạc cũng chỉ đến nhắc nhở Vân Mộc đi đến Tàng Kinh Các tìm kiếm công pháp tu luyện, dù sao hắn cũng là Đại Sư Huynh, bổn phận nên làm.
Bạch Hà quay trở về động phủ của nàng ổn đỉnh căn cơ tu hành!
Vân Mộc nhìn thấy hai người vừa rời đi, lôi kéo Vân Hỏa trực tiếp đi đến Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn.
Phía trước có một tòa Thạch Tháp, có chín tầng, tầng tầng rõ ràng, hình thể cao không quá trăm trượng, được Huyền Thiết tạo thành, phác tố vô hoa, bên ngoài vôi rơi xuống, nhìn thấy thực sự là Cổ Lão tang thương.
Đây là phổ thông tòa tháp, nhưng có một loại khí thế nặng nề trang nghiêm tràn ngập, khiến cho ai ai cũng tôn kính!
Khuôn viên ngàn trượng bên trong, không có một tòa kiến trúc nào khác, cũng không có hoa cỏ cây cối, vẻn vẻn một tòa Thạch Tháp rơi vào ở giữa trung tâm, lộ ra phá lệ trống trải,điểm này có thể nhìn ra, toàn này Thạch Tháp tại Thanh Vân Môn địa vị, tuyệt đối trân quý.
Tàng Kinh Các là tông môn quan trọng nhất chi địa, đương nhiên không đơn giản, ở ngoài cửa Thạch Tháp, mười mấy tên nam nhân mặc áo giáp đen, thần hình thẳng tắp, sắc mặt trang nghiêm, cẩn thận nhìn chằm chằm bốn phía, chỉ cần có gió thổi cỏ lay, đều sẽ tiến đến xem xét, đề phòng trang nghiêm.
Mỗi một người khí thế cực kỳ cường đại, hoàn toàn vượt khỏi Dung Luyện Cảnh, giải thích duy nhất bọn hắn đều toàn bộ là Tiên Thiên Cảnh.
Những người này đều là đệ tử cũ của Thanh Vân Môn, tu luyện mấy chục năm, vì báo đáp tông môn ân đức, tự nguyện đến đây thủ hộ Thạch Tháp, việc này cần người có cực kỳ nghị lực mới có thể làm.
Bởi vì tòa tháp này tông môn toàn bộ võ học, công pháp, cho nên nhất định phải thời khắc thủ hộ, không có một chút thư giản, mà lại thủ hộ như vậy cả đời, hành vi của bọn họ thực sự làm cho người khác kính nể!.
Đương sẽ không phải ngày nào cũng đứng đây canh gác, nhiều năm như vậy người cho dù làm bằng sắt cũng không chịu nổi, cho nên mỗi ngày sẽ đổi một nhóm thay phiên nhau canh gác.
Những người này thủ hộ Thạch Tháp, phòng ngừa kẻ trộm cắp, dụng ý khó dò, nơi này thủ hộ đệ tử lại có một đặc quyền, hàng năm đều sẽ được miễn phí một lần tiến vào Tàng Kinh Các.
"Nơi này thực sự trang nghiêm, không tệ chút nào" Vân Mộc nói.
Tàng Kinh Các là tông môn thánh địa, vô luận đẳng cấp cao bao nhiêu, đều cần vào điểm cống hiến mới có thể tiến vào, không có cửa sau để đi, coi như chân truyền đệ tử bọn hắn cũng không được, nhưng mà bọn hắn lần đầu tiên nhập môn sẽ có một lần cơ hội tiến vào miễn phí.
Hai người tiến đến kiểm tra thân phận tiến vào Tàng Kinh Các, xuyên qua một cái cửa nhỏ tiếng vào Thạch Tháp.
Lập tức, một cỗ mịt mù khí tức bao phủ mà đến, làm cho người khác kinh hãi run rẩy,Vân Mộc cùng Vân Hỏa càng là lui lại mấy trượng ánh mắt ngưng trọng.
Ba cái chữ lớn màu đen, khắc vào phía trên Thạch Tháp, khí tức là tới từ ba chữ này, Vân Mộc đồng tử co lại, từ trong đó tựa như nhìn thấy một con Kim Long to lớn trên không trung bay lượn, Phượng Hoàng trong biển lửa nhảy múa, Vạn Thú gào thét, khí thế tỏa ra tự như biển cả, chấn nhϊếp tất cả mọi người đều sợ hãi!.
"Đáng sợ!".
"Người đến là ngươi nào" Một tên Hắc Giáp tiến lên hai bước hét lên, cả người đều bị Hắc Giáp bao phủ thấy không rõ lắm, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh.
Vân Mộc chắp tay nói "Môn hạ đệ tử, tiến vào Tàng Kinh Các, học tập công pháp, võ kỹ".
"Lần đầu tiên đến Tàng Kinh Các?" Hắc Giáp rất nghiêm túc, không tùy tiện cười nói.
Vân Hỏa cùng Vân Mộc lấy ra lệnh bài mới nhập môn, ném tới "Hai người tiến vào".
Hắc Giáp tiếp nhận xem xét, sắc mặt không thay đổi, sau đó ném trở lại hai người, cũng không phải vì Vân Mộc cùng Vân Hỏa thân phận, xuất hiện vẻ nịnh nọt, thậm chí đều một tia lay động cũng không có.
"Lần đầu tiến vào có thể, hai người các ngươi có thể đi vảo!".
Hắc Giáp quay đầu, vung tay lên, một vệt ánh sáng bắn ra, tan vào Thạch Tháp thạch môn. Lập tức tiếng ầm ầm vang lên, thạch môn từ từ mở ra, dư âm ù ù!.
"Có thể đi vào, nhớ kỹ, chỉ có một giờ!"Hắc Giáp nói xong quay về chỗ cũ.
"Đa tạ" Vân Mộc ôm quyền.
Hai người đi vào Tàng Kinh Các, to lớn thạch môn tự động khép lại, đập vào mắt tất cả đều là giá sách, bên trên trưng bày chỉnh tề từng quyển từng quyển Thư Sách.
Nhiều lắm, không gian có thể có trăm trượng cả hai bên trái phải, nhưng chất đầy giá sách, ở giữa cách nhau xa nhau khoảng cách,vừa vặn có thể đủ cho một người di chuyển, nơi này đúng là biển sách.
Vân Mộc có chút sửng sờ,tràng cảnh tượng này thực đánh sợ, tại Hoang Vực muốn có một quyển Công pháp khó như thế nào bọn họ đều biết, nếu không may mắn cả đời cũng không tìm được một quyển, nhưng nơi này lít nha lít nhít một đống lớn, không có hơn ngàn quyển sách, cũng có chín trăm bộ.
"Không hổ là Tông Môn" Vân Mộc cảm khái.
Vân Mộc cảm khái mở miệng nói "Đây có lẽ là ngàn năm qua, vô số Tiền Bối nỗ lực, thậm chí mất mạng để đổi lấy, động tác đều nhẹ nhàng một chút đừng làm hư" .
Vân Mộc lấy xuống một quyển sách, bên ngoài đã phủi đầy bụi, rách rưới, hiển nhiên tồn tại rất nhiều năm, bình thường đều bị đệ tử đọc qua mới có hiện trạng này.
Mở ra quyển sách, bên trong ghi lại một số chiêu thức Vân Mộc nhìn một chút liền mất đi hứng thú, quyển sách này đối với hắn mà nói, không có bất kỳ trợ giúp nào.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa xem một chút lầu một liền mất đi hứng thú, hai người tiếp tục tiến lên lầu hai.
Lầu hai Công pháp, võ kỹ có lẽ ít đi rất nhiều, giá sách so với lầu một trống không rất nhiều.
Hai người cũng không dừng lại, trực tiếp đi lên lầu ba, nơi này Công Pháp cực kỳ ít ỏi, bốn bề giá sách chỉ có bốn cái giá sách, còn lại đều không có gì rất vắng vẻ, chỉ có một cái giá sách sắp xếp chỉnh tề, tương đối ít ỏi.
Vân Mộc lật ra mấy quyển sách, hơi nhẹ gật đầu, sau đó bỏ lại giá sách, những cái này công pháp chiêu thức cũng không tệ, nhưng vô luận công pháp hay võ kỹ, đều kém quá xa Luyện Quyết Trường Sinh Thể cùng Thần Thể Chưởng chứ còn chưa nhắc tới Lục Hàng Thần Long Thương, hắn hoàn toàn không muốn lẵng phí thời gian vào những công pháp này.
Hắn muốn là một cái bộ pháp bổ sung điểm yếu về tốc độ của hắn.
Trước kia Dung Luyện Cảnh tốc độ của hắn quá yếu, khó mà thi triển hoàn hảo Kháng Long Bài Vĩ, Chấn Kinh Bách Lý, với tốc độ như vậy hắn khó mà tiếp tục luyện thành Tiềm Long Vật Dụng.
Hắn Lần Này chủ yếu tìm thân pháp, bộ pháp phù hợp với bản thân tu luyện, nếu không liền rắc rối!.
Thế nhưng làm Vân Mộc cùng Vân Hỏa vô cùng thất vọng, đại khái tìm tòi hết cả lầu ba, không có một bản bộ pháp, thân pháp cho Vân Mộc, cùng chiêu thức cho Vân Hỏa.
Vân Mộc mang theo Vân Hỏa tiếp tục đi đến lầu bốn, mặc kệ dù thế nào cũng đã đến phải tìm cho bằng được nếu không hắn thực sự không biết ở Thanh Vân Môn sẽ học được cái gì.
Hai người tiếp tục tìm kiếm lầu bốn, nhưng làm bọn hắn thực sự thất vọng, tìm toàn bộ lầu bốn nhưng không có bản công pháp, võ kỹ, bộ pháp nào vừa ý hai người.
Hai người ôm tâm lý thất vọng, không tiếp tục tìm kiếm nữa, đành đi dạo chơi khắp các giá sách, tìm kiếm đọc những kiến thức liên quan đến tu luyện hoặc quá trình chiến đấu của cường giả ở thời kỳ thượng cổ.
Vân Mộc lật một quyển sách chép lại sự kiện đại chiến của hai vị Đại Đế mấy ngàn năm trước, Thái Thanh Kiếm Đế cùng Nhất Hoàng Đại Đế, vì thế hắn mới biết được vì sao Hoang Vực được sinh ra, Thiên Đạo tại sao bị vỡ nát.
Cuối cùng một giờ cũng đến hai người Vân Mộc thất vọng đi ra ngoài, chẳng tìm được thứ gì phù hợp với cả hai, đành quay về nhà tranh tiếp tục bế quan tu luyện.