Edit: Ốc sên lười biếng
– ————————————————-
Sự xuất hiện đột ngột của sáu chiếc SUV và hai mươi người đàn ông vạm vỡ khiến người qua đường lẫn người trong nhà hàng và những người phục vụ trong nhà hàng có chút bối rối.
Còn tưởng rằng là nhân vật quan trọng nào đó đích thân đến nhà hàng mình dùng bữa, quản lý nhà hàng trước tiên gọi điện cho ông chủ, lúc báo cáo còn lắp bắp: “Nhị….nhị thiếu gia. Hình như có nhân vật lớn nào đó đến nhà hàng chúng ta dùng bữa. Ngài coi thử, có muốn đích thân ra đón tiếp chút không ạ?”
Phòng bao Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch ngồi là phòng sát cửa sổ, rèm cửa là loại có thể nhìn thấy bên ngoài nhưng bên ngoại lại không thể thấy bên trong. Dù trời đã tối rồi nhưng hai mươi người đàn ông lực lưỡng kia với cái đầu trọc chói sáng đến lóa cả mắt.
Phùng Thanh Lãng co giật khóe miệng nhìn Mai Như Ngọc: “Không lẽ đây chính là những người “ba tôi cho người đến đón” như lời cậu nói?”
Hắn còn cho rằng nhiều lắm là có từ ba đến năm người là quân nhân xuất ngũ giờ đi làm vệ sĩ gì đó thôi, kết quả 20 người đàn ông cơ bắp đầu trọc lốc kia là chuyện gì vậy?
Mai Như Ngọc lại chẳng cảm thấy có gì không ổn, trực tiếp gật đầu: “Hổ ca và Long ca là hai thuộc hạ đắc lực nhất của ba tôi, một người là cánh tay trái, một người là cánh tay phải. Bọn họ theo ba tôi từ khi ông còn hai bàn tay trắng, ba tôi có chuyện gì quan trọng đều bàn bạc với hai người họ cả. Tôi là con trai yêu quý của ba tôi, tôi quan trọng như vậy nên tất nhiên là Hổ ca với Long ca đích thân dẫn người tới rồi.”
“Chậc, chậc! Hơn nửa năm không gặp Hổ ca với Long ca rồi, hai người bọn họ dẫn dắt người mới vẫn lợi hại như xưa.”
Mai Như Ngọc thật lòng tán thưởng: “Đúng là lao động sản xuất là vinh quang.”
Phùng Thanh Lãng: “……”
Hắn nhớ rõ cha và anh trai hắn từng nói nhà họ Mai là đám nhà quê chỉ khai thác mỏ và đầu tư bất động sản mà thôi, nhưng bây giờ nhìn cách dàn binh bố trận như này hắn cảm thấy những gì cư dân mạng nói đáng tin hơn?!!
Nhà này đào quặng với đầu tư bất động sản gì chứ, rõ ràng là xã hội đen thì có?!
Sau đó hắn không nhịn được liếc nhìn người bạn nối khố qua điện thoại của mình với ánh mắt đầy ẩn ý và bội phục. Cây cải trắng mơn mởn duy nhất của nhà người ta cậu cũng dám nhổ, không sợ cha mẹ người ta nhổ lông làm heo quay nguyên con sao?
Tư Không Tịch: “……”
Tư Không Tịch nhìn xuống nhóm những người đàn ông cao lớn đang đứng ngay ngắn hai bên cổng nhà hàng, tất cả đều tỏa ra mùi “tôi không dễ động vào”, khiến cho con sói già tâm vững như núi Thái Sơn là hắn cảm thấy bất ổn. Trước đây, Mai Như Ngọc nói với hắn gia đình cậu chỉ là một nhà giàu bình thường, khai thác mỏ, xây dựng công trình, thế mà hắn lại dễ dàng tin như vậy. Hắn cũng bị bạn trai lừa đây này!
Miệng lưỡi đàn ông, quả nhiên chỉ toàn gạt người lừa quỷ.
Phùng Thanh Lãng trấn an quản lý nhà hàng rồi quay đầu hỏi Mai Như Ngọc: “Bây giờ cậu muốn làm thế nào? Để họ lên đón cậu hay cậu tự mình đi xuống? Không phải tôi lắm lời nhưng nói thật bên ngoài đã có người cầm điện thoại quay video, thậm chí live stream. Nếu cậu cứ quang minh chính đại như vậy đi xuống, sợ là tối nay cậu lại phải lên hot search ngồi rồi.”
“Hastag Hot search tôi cũng nghĩ xong cho cậu luôn rồi # Chân dung Hắc Thái Tử, vậy mà lại là hắn ta! #“
Mai Như Ngọc suýt nữa phun ra một ngụm nước: “Cái hot search gì vừa quái vừa máu cún quá vậy? Anh nghĩ tôi ngốc hay gì mà quang minh chính đại đi xuống? Tất nhiên là phải đeo khẩu trang, trùm mũ kín mít mới đi xuống rồi!”
“Chỉ cần tôi bịt kín thì chẳng ai nhận ra cả!”
“Hơn nữa bây giờ đâu phải là lúc đi xuống đâu.” Mai Như Ngọc tiếp tục cắn một miếng bít-tết bò béo ngậy. “Hổ ca với Long ca nhà tôi đều tới cả rồi, ai muốn bắt nạt tôi phải lột sạch da bọn họ!”
Phùng Thanh Lãng và Tư Không Tịch nghe vậy thì hơi sửng sốt, hai người nhìn theo ánh mắt của Mai Như Ngọc. Chỉ lát sau, 20 người đàn ông kia giải tán khỏi cổng nhà hàng, tản ra đi dạo xung quanh.
Đám người chia nhau ra, hai đến ba người một nhóm dạo quanh đánh giá nhà hàng này từ đầu đến chân. Lúc thì gật đầu khi thì lắc, giống như hai mươi người lái SUV đến đây xem phòng.
Người qua đường vốn tưởng rằng sắp xảy ra chuyện lớn, ai nấy cũng mở điện thoại quay phim thậm chí có người live stream: “……”
Đại ca à, máy quay mở rồi sao các anh còn chưa hành sự?
Hay nói đúng hơn là, máy quay mở rồi, sao đại ca của các anh còn chưa xuất hiện?
Nhưng so với những người qua đường cảm thấy có chút khó chịu nôn nóng, thì hai gã đàn ông bám theo Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch vào nhà hàng mới thực sự nóng lòng như lửa đốt.
Vốn dĩ nhóm bọn họ nghiên cứu địa hình hơn mười ngày, đã thăm dò được quỹ đạo hoạt động và quy luật sinh hoạt của Mai Như Ngọc. Ngay cả việc Mai Như Ngọc lúc ngồi xe sẽ ngồi ở vị trí nào, lúc ngồi xe thích làm gì bọn họ đều nắm được.
Bọn họ đã chuẩn bị gần mười ngày, và chuẩn bị tối nay hành đồng nhưng không ngờ bọn họ mới chỉ đang chuẩn bị xuống tay thì Mai Như Ngọc lại trèo lên xe của Tư Không Tịch.
Sau khi được họ hội báo tình hình, những người thuê bọn họ lại không bảo bọn họ dừng tay. Ngược lại những người đó lại nói nhất định phải hành động trong hôm nay. Nếu có thể làm Tư Không Tịch và Mai Như Ngọc đều bị thương hoặc thậm chí khuôn mặt biến dạng thì bọn họ có thể nhận được 34 tỷ.
Là 34 tỷ đấy!
Đối với những người quê mùa không nghề ngỗng gì nhưng lại không muốn lao động vất vả như bọn họ đây quả thực là con số trên trời. Dù sao trong nhóm 6 người bọn họ thì đến 3 người đều ra ra vào vào đồn cảnh sát nhiều lần vì ăn trộm ăn cắp, gây ra một vụ say rượu lái xe gây tai nạn cũng chẳng có gì là ghê gớm.
Dù gì những người thuê họ cũng nói rồi, chỉ cần có thể khiến hai người kia bị thương thì bao nhiêu tiền họ cũng trả. Nhiều nhất bọn họ cũng chỉ ngồi tù thêm vài năm mà thôi, sau khi ra tù mỗi người có vài tỷ để tiêu, còn chưa đủ tiêu cả đời hay sao?
Họ đã sẵn sàng ra tay tối nay.
Sửa lại cái xe tải second-hand, đặt trong xe một ít rượu trắng chất lượng kém dễ bắt lửa có thể giả mạo bọn họ đang lái xe khi say rượu.
Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch rời khỏi đoàn làm phim đã là 7 giờ tối, ăn tối xong mới trở về đã là gần 10 giờ. Lúc đó đã mười giờ, trời đã khuya, người lái xe say rượu không chú ý bên cạnh có xe đang đi đến, đâm trực diện khiến cho đống rượu kém chất lượng trong xe bắt lửa…..
Cho dù hai người ngồi trong xe kia không chết thì thể nào cũng bị lửa thiêu.
Cho dù có may mắn không bị thiêu hỏng mặt thì cũng bị thương thân thể.
Nhưng khả năng lớn hơn là cả hai sẽ bị bỏng mặt, và không ai trong số họ có thể trốn thoát!
Khi đó 34 tỷ nhẹ nhàng đến tay.
Trương Đại Dũng và Tôn Hữu Tài không cảm thấy kế hoạch của mình có bao nhiêu tàn nhẫn độc ác. Dù sao hai người đó đều là ngôi sao lớn, đã kiếm được số tiền mà người khác cả đời cũng không kiếm được. Bọn họ đâu có đòi mạng hai người kia, suy cho cùng hai ngôi sao lớn kia có bị thương vẫn sống tốt hơn bọn họ rất nhiều. Kể cả có bị hủy dung thì đi phẫu thuật thẩm mỹ không phải là được rồi sao? Bọn họ có tiền mà!
Bọn họ đã nghĩ xong nên tiêu 34 tỷ như nào rồi, thế mà kết quả sau khi Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch đặt chân vào nhà hàng, thì chuyện có vẻ đi trật quỹ đạo.
Sao đột nhiên lại có 6 chiếc SUV đỗ trước nhà hàng?
Sao lại có 20 người đàn ông cao to lực lưỡng, nhìn trông còn hung dữ hơn bọn họ bước xuống từ 6 chiếc SUV kia?!
Đầu tiên Trương Đại Dũng và Tôn Hữu Tài cũng không nghĩ 20 người này đến đây vì bọn họ, chỉ là trong tiềm thức cảm thấy có gì đó không ổn. Còn đang tính toán chờ lát nữa Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch ra khỏi nhà hàng, bọn họ đợi một lúc rồi mới bám theo thì mới tốt.
Nhưng giờ hai người bọn họ còn đang mải nghĩ 20 người này đang định làm gì?! Đột nhiên hai người thoạt nhìn giống như thủ lĩnh của nhóm người kia liếc nhìn bọn họ.
Sau đó xoay người rời đi.
Trương Đại Dũng nhíu mày: “Tôn này, vừa rồi ánh mắt hai người kia nhìn chúng ta có vẻ hung dữ.” Hắn là kiểu sính loại người tàn nhẫn, hung hiểm nên lập tức cảm thấy khó chịu: “Con mẹ nó! Nếu không phải chúng nó đông, ông đây đã dẫm chân ga tông chết cả đám rồi!”
Tôn Hữu Tài có đầu óc hơn Trương Đại Dũng một chút, hắn là kiểu người lấm lét tinh ranh như chuột nên cảm thấy chuyện này không thể trùng hợp như vậy.
“Trương à, mày nói coi có phải mấy người này vì chúng ta mới đến đây không?”
Nghe vậy Trương Đại Dũng nhếch môi phá lên lười: “Mày nói đùa gì đấy Tôn? Tao với mày còn chẳng biết bọn nó là ai, dựa vào đâu mà bọn nó kiếm chuyện mới mình?”
“Mai Như Ngọc kia cũng chưa chắc đã không biết.” Giọng của Tôn Hữu Tài nhỏ dần.
Trương Đại Dũng dừng cười: “Ý mày là đám người này là hai người kia gọi đến? Sao có thể?! Trừ phi Mai Như Ngọc với Tư Không Tịch là thần tiên trên trời mới biết được đang bị chúng ta theo dõi và kế hoạch của chúng ta. Tối nay chúng ta mới chuẩn bị hành động, làm sao hai người đó biết được có người muốn hại mình? Cho dù hai bọn họ là ngôi sao lớn nên cảm thấy bất an thì cũng không thể biết được chúng ta âm mưu hại người. Mắt bọn họ cũng đâu mọc sau đầu?!”
Tôn Hữu Tài nghe vậy cũng cảm thấy có thể mình đã suy nghĩ nhiều.
Dù sao người được phái đi nghiên cứu địa hình cũng không phải hai người bọn họ, bọn họ chỉ là người hành động nên tối nay mới lần đầu xuất hiện. Trừ phi thằng nhãi Mai Như Ngọc kia mắc chứng hoang tưởng bị ngược đãi, có mắt sau gáy, bằng không hắn thật sự không cách nào biết hai người bọn họ muốn làm gì.
Cho nên bây giờ chỉ cần đợi đám “ông lớn” rời khỏi chỗ này là được.
!!!!
Lo lắng trong lòng Tôn Hữu Tài còn chưa vơi bớt, thì đã bị lóa mắt đến độ suýt mù bởi tám ngọn đèn ô tô đột ngột lóe lên trước mặt.
Sau đó gã kinh hãi khi thấy bốn trong số sáu chiếc SUV xả khói ầm ầm đang lao về phía mình với khí thế “ÔNG ĐÂY ĐÂM CHẾT MÀY!”.
Tôn Hữu Tài hét lạc giọng: “Nhanh lái xe đi! Chạy mau!!!”
Trương Đại Dũng cũng suýt chút bị bốn chiếc xe này dọa ngất, không kịp suy nghĩ lập tức kéo cần gạt, dẫm chân ga quay đầu bỏ chạy.
Trong cơn hoảng loạn hắn đã quên phải khởi động xe, mồ hôi lạnh trong nháy mắt túa ra. Cũng may trong thời khắc sinh tủ, hắn thành công nổ máy khởi động xe bỏ chạy.
Người qua đường: “Vãi nồi!!”
Bọn họ còn tưởng là ông trùm xã hội đen xuất hiện, kết quả sao lại biến thành cuộc thanh trừng giữa các bang phái rồi?
Nếu vậy thì nhất định “côn đồ” SUV chiếm lợi thế hơn, cái xe bán tải đối diện trông tồi tàn quá thể.
Chẳng đợi người qua đường hóng hớt đuổi theo những chiếc xe đó thì coi xe cảnh sát đã vang lên. Khoảng năm phút sau, chiếc xe bán tải định bỏ chạy trốn kia đã bị bốn chiếc SUV ép lùi lại, đằng sau còn có một chiếc xe cảnh sát hú còi inh ỏi bọc hậu.
Sau đó ba chú cảnh sát đẹp trai đã bắt hai người trên xe lại.
“Không phải chứ?! Muốn bắt thì phải bắt cả hai bên băng đảng chứ?! Sao chỉ bắt bên tã hơn vậy?”
“Quả nhiên “côn đồ” SUV trâu vl!!”
“Ủa! mấy tên “côn đồ” quay về rồi kìa!”
“Ể! Quả nhiên trong nhà hàng có “ông trùm” hoặc “hắc thái tử” rồi?!”
“Vãi nồi! Mau nhìn đi! Nhìn đi!! Có người từ trong nhà hàng đi ra!!”
Những người qua đường hai mắt sáng quắc như đèn pha ô tô rọi về phía cổng nhà hàng, liền thấy được hai người cao ráo, chỉ nhìn thân hình thôi cũng xác định được đây là hai thanh niên vô cùng đẹp trai.
Sau đó!!
Cảnh nhiều người mong đợi cuối cùng cũng xảy ra!
Ngoại trừ hai “thủ lĩnh” đang nói chuyện với cảnh sát, mười tám tay “côn đồ” đứng dàn hàng sang hai bên cổng, lúc hai thanh niên bước ra bọn họ đồng thời hô to:
“Thiếu gia, mời lên xe!”
Mai Như Ngọc chỉ hơi giật giật khóe miệng, bình tĩnh lên xe.
Nhưng Tư Không Tịch vì tiếng hô vang dội kia, xém chút trẹo chân.
Tư Không Tịch: “……” Chuyện gặp mặt người lớn, hắn nghĩ vẫn nên từ từ hẵng tính.
Cũng may bọn họ che kín mình, bằng không sợ là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.
Nhân dân hóng drama bên ngoài: “A a a a!!! Quả nhiên là thật!! Trời ơi! Tôi đang coi phim truyền hình thực tế!!”
“Đỉnh! Đỉnh! Đỉnh!! Tui muốn biết là đại thiếu gia nhà ai? Hắc Thái Tử phiên bản người thật là đây chứ là đâu!!”
“Ha ha ha! Live stream của tôi hơn 100.000 người xem rồi! Tôi cảm thấy tôi sắp hot rồi!!”
Anh trai live stream kia có hot hay không Mai Như Ngọc không biết, nhưng “Hắc Thái Tử” thật sự hot trong đêm luôn.
Trong khi cư dân mạng đang điên cuồng hóng hớt # Hắc thái tử live-action # , còn bản thân “Thái Tử” đang ngồi trong xe nhìn Hổ ca và Long ca nhà mình phối hợp với chú cảnh sát xử lý hai tên ngu ngốc muốn hại người.
– —————————————————
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Chương này tôi edit bằng điện thoại nên có hơi ngáo chút nhé!