• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ốc sên lười biếng

(*Cp: là couple nhé, làm biếng viết hết á mọi người)

– ——————————————

Sau khi Tư Không Tịch và Mai Như Ngọc nói yêu cầu về nửa kia của mình, khu bình luận lắc đầu la ó nhân tiện phàn nàn về yêu cầu quá cao của hai người này.

Nhưng mọi người cũng cảm thấy câu trả lời của hai người này nằm trong dự đoán của họ.

Tiếc quá! Mị sợ là mị không nhìn thấy được ý trung nhân của Như Ý nhà mị rồi. Nhưng không sao hết. Ẻm đẹp như vậy cũng chẳng có ai xứng với ẻm. Cứ để ẻm xinh đẹp một mình đê! 】

【 Ai dám nói không được chứ! Đại Tư Không nhà này cũng một mình mỹ miều suốt 30 năm đấy thôi. Bây giờ chỉ cần là cô gái mà Đại Tư Không thích, bất luận là dạng người gì chúng tôi đều giơ cả hai tay, hai chân đồng ý. Tiếc nỗi, chẳng có mấy cô gái có thể khiến Đại Tư Không khắc sâu ấn tượng trong lòng ngay từ lần gặp đầu. Chưa nói đến còn phải đẹp hơn Đại Tư Không, anh ấy còn khiến Như Ý chảy máu mũi rồi thì kiếm đâu ra người còn đẹp hơn ảnh. Có khi còn chưa sinh ra đời đâu ấy! 】

【 Khụ khụ! Uhm… Tôi thấy hình như mọi người đều bỏ qua một chi tiết rồi. Bất luận là Như Ý hay Đại Tư Không, dường như không ai trong số họ quy định giới tính của nửa kia, phải không? Nếu…… Ý tôi là nếu thôi ha…. Nếu chúng ta thay đổi cách nghĩ một chút, không cần ấn định giới tính nửa kia là nữ, liệu mọi chuyện có trở nên rõ ràng thông suốt hơn không? 】

【……??? 】

【 Ý! Tôi đột nhiên cảm thấy bà nói cũng rất có lý á. Nghĩ mà coi, hình mẫu lý tưởng này nếu đem Đại Tư Không áp vào chẳng phải trực tiếp thỏa mãn yêu cầu đầu tiên của Như Ý hay sao?! Lần đầu tiên Như Ý nhìn thấy Đại Tư Không chẳng phải còn bị vẻ đẹp trai của Đại Tư Không làm ngất xỉu, máu mũi đầy mặt đấy hay sao?! 】

【 Mé! Trùi ui! Nói theo cách này, yêu cầu đối với một nửa kia của Đại Tư Không hoàn toàn khớp với Như Ý luôn này! Siêu đẹp! Lần đầu tiên Như Ý nhìn thấy Đại Tư Không mặt mũi đầy máu, hôn mê ngất xỉu, Đại Tư Không chắc chắn vẫn còn nhớ như in luôn! Hơn nữa Như Ý biết chơi đàn piano, còn cùng từng hợp tấu với Đại Tư Không, diễn xuất của Như Ý đặc biệt xuất sắc. Trong lúc tham gia chương trình 《 Minh tinh biểu diễn 》 Đại Tư Không từng khen ngợi rồi! Trời ơi!!! 】

【 Quả thực là một sự kết hợp hoàn hảo nhỉ?! Còn đi tìm nửa kia ở đâu nữa! Hai người bọn họ dứt khoát trở thành “lang quân như ý” của nhau là được rồi. A a a a! 】

【 Trời phật ơi! “Lang quân như ý” là cái cp thần tiên gì dzợ?! Chớt! Chớt! Chớt! Mị đã sớm thấy bọn họ là một đôi hoàn hảo rồi mà lị. Có phải bây giờ chính chủ đang cố ý phát đường không dzị?!】

(*phát đường: tung hint cp)

Chỉ vì một câu nói từ fan cp mà cuộc thảo luận đã rẽ theo hướng kỳ quái lại vô cùng kích thích. Gần như chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, mọi người đã bắt đầu vẽ nên viễn cảnh về cuộc sống sinh hoạt trong tương lai muôn màu muôn vẻ hộ Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch. Xém chút là có luôn cả giấy chứng nhận kết hôn, tuyên bố hai người về chung một nhà nữa thôi.

Thần kỳ hơn là, rõ ràng phần bình luận có nhiều người thảo luận việc Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch phù hợp trở thành “lang quân như ý” của nhau như vậy, nhưng fan only với người qua đường chẳng có mấy ai phản cảm.

Nguyên nhân chủ yếu là vì yêu cầu của cả hai thực sự quá cao, hơn nữa yêu cầu mà bọn họ nói ra khiến ai nấy đều không cách nào phản bác được.

Đương nhiên, điểm quan trọng hơn chính là ngoại hình của hai người này quá xứng đôi vừa lứa. Dường như chẳng có nữ minh tinh nào ở đây xứng với họ, ngược lại hai người bọn họ ngồi cùng nhau, ngẫu nhiên liếc nhìn đối phương lại cho người ta có cảm giác như tri kỉ, như người yêu.

Nói một cách dễ hiểu: Chemistry couple quá mạnh.

Khu bình luận mọi người mải mê thảo luận quên trời quên đất, mà ở hiện trường cũng có người nóng lòng muốn được cảm nhận cái gọi là “chemistry couple”.

Như Phạm Tiểu Miêu, cô nàng muốn xào cp với Mai Như Ngọc, trong khi đó người mà Lưu Hi chọn lại là Tư Không Tịch.

Phạm Tiểu Miêu dường như ngầm thừa nhận mình thích mẫu con trai như Mai Như Ngọc, nhưng sau khi Mai Như Ngọc nói muốn tìm một người đẹp hơn cậu, khiến cậu phải chảy máu mũi thì Phạm Tiểu Miêu thở dài thườn thượt vô cùng khoa trường, đôi tay chống cằm, lắc đầu nói: “Em biết ngay là anh Như Ý sẽ đưa ra yêu cầu như vậy mà.”

“Anh Như Ý anh tự soi gương đi! Anh không cảm thấy yêu cầu như vậy quá đáng sao? Như vậy thì anh cô độc cả đời mất, chẳng nhẽ anh không muốn hạ thấp yêu cầu của mình xuống chút sao? Tỉ như một cô gái hoạt bát đáng yêu chẳng hạn?”

Mai Như Ngọc nghe vậy liền bật cười, cậu biết sự toan tính của Phạm Tiểu Miêu nhưng lời nói việc làm của Phạm Tiểu Miêu đều nằm trong khuôn khổ giới hạn. Tuy rằng trong lòng có suy tính nhưng không quá đáng, cậu cũng không phải là không cho người không quan tâm đến thể diện của người ta, nên phối hợp nói: “Ây ~ một cô gái hoạt bát đáng yêu cũng tốt nhưng tiếc cái anh chỉ coi người này như em gái được thôi. Anh muốn tìm được người khiến trái tim anh loạn nhịp. Nếu không thì anh cứ cô độc một mình cũng được. Khá tốt đấy chứ!”

“Với cả, nói đến chuyện này bố mẹ anh cũng đồng ý với ý kiến của anh rồi. Không “bắt cóc” được suy nghĩ của anh đâu ~”

Phạm Tiểu Miêu lại thở dài: “Được rồi! Được rồi! Vậy thì em chỉ có thể chờ một anh chàng đẹp trai khác thôi.”

Lúc nói những lời này, Phạm Tiểu Miêu cũng đã suy nghĩ đến việc có muốn tạo chút gian díu mập mờ với Mai Như Ngọc trong tương lai hay không, nhưng theo như bộ dáng của Mai Như Ngọc thì cô thấy khó mà tạo ra được chút quan hệ mờ ám này lắm.

Một điểm nữa là, Phạm Tiểu Miêu vô cùng nhạy bén cảm nhận được, lúc cô biểu đạt mình thích Mai Như Ngọc, hình như cô cảm nhận được một luồng khí lạnh khủng khiếp bao trùm lấy mình.

Lúc cô nàng nhìn sang thì chỉ thấy ảnh đế Tư Không đang mỉm cười.

Nhưng biểu cảm tươi cười đó rất giống một nhân vật phản diện mà Tư Không Tịch đã từ diễn.

Có thể lăn lộn trong giới này đến bây giờ, Phạm Tiểu Miêu đâu phải con ngu đâu?!

Kể cả trước đây cô không hiểu tại sao ảnh đế Tư Không vì sao lại có ác cảm với mình, nhưng lúc cô nghe được hình mẫu lý tưởng của Tư Không Tịch thì làm gì có chuyện không hiểu nữa. Ban đầu cô còn không hiểu, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy những yêu cầu này hình như quá quen thuộc. Bởi vì cô để ý Mai Như Ngọc rất nhiều, vì vậy nhanh chóng nhận ra. Sau đó linh hồn giống như bị người ta bổ làm đôi vậy.

Vãi nồi!!!!

Phạm Tiểu Miêu giống như cây con bị sương gió giá rét vùi dập.

CMN!!!

Thời buổi này, tại sao đàn ông tốt, đàn ông đẹp, đàn ông thành đạt đều CMN tự mình “tuốt” vậy!!!

Cho nên, người đã nhìn thấu “hồng trần” – Phạm Tiểu Miêu khi nhìn thấy thấy đôi mắt tỏa sáng, ngập tràn ướt át nhu tình của Lưu Hi đang nhìn Tư Không Tịch, cô lập tức nở một nụ cười hớn hở.

Ây ~ cp của mình tan nát rồi nhưng không sao. Ít ra mình đã nhận ra được cái hố này và tránh thoát một mạng. Nhưng có người còn thảm hại hơn mình đó!

Lúc Tư Không Tịch nói xong mẫu người lý tưởng của mình, đôi mắt Lưu Hi long lanh, ngượng ngùng nhìn Tư Không Tịch vài cái, cô nàng dám chắc máy quay có thể ghi được vẻ mặt ngại ngùng e thẹn của mình.

Sau khi lộ ra biểu cảm như vậy thì cô nàng bắt đầu chờ đợi, chờ mọi người phàn nàn về yêu cầu cao ngất của Tư Không Tịch xong rồi mới e lệ, nhẹ nhàng mở miệng:

“Thật ra yêu cầu của anh Tịch cũng đâu có cao lắm đâu ạ. Nói cho cùng, anh Tịch là người rất ưu tú. Một người như vậy sao có thế tìm một cô gái vô dụng được chứ? Trong truyện cổ tích, hoàng tử cưới cô bé lọ lem, nhưng gia đình của cô bé lọ lem vẫn thuộc dòng dõi quý tộc mà. Truyện cổ tích rất khó có ngoài đời thực lắm.”

“Hơn nữa, ở đây chị Diễm có kỹ thuật diễn rất tốt này. Chị ấy cũng từng đoạt thị hậu, chẳng qua chưa kịp được đề cử ảnh hậu nữa.”

“Còn có, Linh Linh nữa! Tuy là hơi kiêu ngạo xíu lại thẳng như ruột ngựa, nhưng hình như cô ấy cũng biết chơi đàn tranh thì phải?!”

“Cho nên người vừa biết diễn xuất lại vừa giỏi âm nhạc đâu được coi là khó tìm đâu anh. Chẳng qua muốn yêu từ cái nhìn đầu tiên mới tương đối khó thôi, nhưng cũng may anh Tịch không có yêu cầu cứng nhắc bắt buộc phải đẹp hơn mình như anh Như Ý. Yêu từ cái nhìn đầu tiên không dễ thì lâu ngày sinh tình cũng ổn mà anh.”

Phạm Tiểu Miêu nghe vậy thực sự muốn bĩu môi ngay.

Nghe coi! Nghe coi! Nghe coi! Đúng là cách nói chuyện của mấy con điếm mà! Mấy lời vừa rồi là khen chị Diễm với Linh Linh á? Rõ ràng là loại thẳng mặt hai người họ còn gì! Lại còn tự thiếp vàng lên mặt mình. Khu bình luận bây giờ thể nào cũng toàn fan con mẻ spam mẻ vừa có kỹ thuật diễn tốt lại vừa giỏi âm nhạc cho mà coi.

【 Ui chao! Hi Hi nhà chúng ta nói đúng đó. Không yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên thì lâu ngày sinh tình cũng ổn đó. Cuộc đời này đào đâu ra nhiều “tiếng sét ái tình” như vậy chứ. Ở bên nhau lâu ngày, chậm rãi nảy sinh tình cảm mới nhiều. Hơn nữa, bỏ cái yêu cầu đầu tiên của Tư Không ảnh đế đi thì Hi Hi nhà chúng ta hình như rất phù hợp với yêu cầu ấy! Năm nay Hi Hi nhận được giải thưởng “Diễn viên mới xuất sắc nhất” hạng mục phim truyền hình. Được công nhận là kỹ thuật diễn tốt nhất trong lứa diễn viên mới đấy!】

【 Đúng đúng đúng! Hi Hi không chỉ có kỹ thuật diễn tốt, mà bé còn biết đàn dương cầm nữa! Nghe nói có chứng chỉ cấp 8 đấy. Mà cái bộ truyền hình vừa rồi, bé còn tự mình đàn nữa kìa. 】

【 Ha ha ha! Nói thật chứ Hi Hi nhà chúng ta càng xứng với Đại Tư Không. Ấy! Nói hoài mà hình như Hi Hi chưa có nói ẻm thích kiểu người như nào đâu thì phải? 】

Trong lúc khu bình luận đang thắc mắc, thì Lưu Hi cũng đang chờ người xung quanh hỏi cô nàng tiêu chí nửa kia như nào.

Bởi vì từ đầu đến giờ cô nàng vẫn chưa tự động nói ra, cho nên trong cả đám con gái cũng chỉ còn mình cô là chưa nói yêu cầu của mình. Chỉ cần lúc này có người hỏi thôi là cô có thể chân chính nói ra tiêu chí nửa kia của mình. Cô còn chắc chắn chỉ cần hôm nay nói ra thì ngày mai nhất định có thể leo lên hot search.

Nhưng khiến Lưu Hi hơi hơi nóng lòng là, cô đã gợi ý nhiều vậy rồi, cũng đợi mọi người đủ lâu mà hình như mọi người ai cũng quên mất cô còn chưa nói ra yêu cầu về nửa kia của cô. Thậm chí giống như còn đang định tám sang đề tài khác nữa.

Tần Lãng còn bắt đầu hỏi Mai Như Ngọc có muốn lát nữa lúc nghỉ ngơi chơi đấu địa chủ hay không nữa chứ?!

Âu Dương Tấn lại còn hùa theo nói thà chơi mạt chược còn hơn đấu địa chủ. Mà cái con người ít nói như Lãnh Túc còn phụ họa đề xuất chơi cờ nhảy thì hơn?!

Cờ nhảy cái gì mà nhảy?! Nhảy cái đầu cậu đó!? Tại sao cậu không dứt khoáy nói chơi “Nhảy lò cò” luôn đi để ai nấy đều nhảy luôn vào người nhau!?

(* Đấu địa chủ: chơi bài tây)

(*Cờ nhảy: chắc giống chơi cờ cá ngựa)

(* Nhảy lò cò hay còn gọi là nhảy ô)

Lưu Hi đột nhiên ý thức được, đây không phải là địa điểm ghi hình đã được sắp xếp ổn thỏa từ trước, có người dẫn chương trình hoặc người khác tiếp lời thay cô nàng. Mà hình tượng của cô là tiên nữ dịu dàng nên tuyệt đối cô nàng không thể tự nhiên nói ra là chỉ còn mình cô chưa nói ra tiêu chí với nửa kia của mình. Nếu tự động mở miệng nói ra sẽ phá hỏng hình tượng tiên nữ mất!!

Lúc này, Lưu Hi phải đối mặt với sự thật rằng địa vị của cô không lớn cũng chẳng quan trọng như vậy.

Nhưng cô không thể không nói! Cơ hội này hiếm có biết bao!

Cho nên Lưu Hi lần lượt nháy mắt ra hiệu với từng người ngồi đây.

Cô nàng ra hiệu cho người ngay thẳng, dễ thu phục nhất – Chu Linh Linh và cái người có địa vị thấp nhất – Lãnh Túc.

Kết quả Chu Linh Linh cau mày liếc lại, nói thẳng toẹt: “Cô muốn nói gì thì nói thẳng ra, đừng có nháy mắt ra hiệu. Tôi không hiểu.”

Lưu Hi cười gượng.

Còn Lãnh Túc chỉ dám liếc cô rồi nhanh chóng cúi đầu, hết sức biểu đạt mình “không giỏi ăn nói, lạnh lùng, ngại ngùng”.

Đến lượt Phạm Tiểu Miêu và Tôn Diễm, cô nàng mới chỉ liếc nhìn bọn họ thôi mà hai người kia đã nở nụ cười nhàn nhạt giống như hiểu rõ ý đồ của cô, khiến cô phải nhanh chóng thay đổi mục tiêu. Đều là hồ ly ngàn năm cả, cô không cần dựa dẫm vào mấy người bọn họ.

Cuối cùng chỉ dư lại Mai Như Ngọc, Tư Không Tịch, Âu Dương Tấn và Mã Kiêu.

Cả quá trình ánh mắt của Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch chẳng lia đến cô một lần, nhưng cô lại phát hiện ánh mắt hai người dường như thỉnh thoảng lại ăn ý liếc nhau????

Thật ra thì Âu Dương Tấn cũng phát hiện được đôi mắt tủi thân thậm chí hơi hơi đỏ lên của cô nàng, nhưng người này lại chỉ cười cười với cô một xíu rồi ho khan một tiếng cúi đầu xuống?! Không phải chứ?! Mấy người nhìn thấy tôi tủi thân như này, vì sao không một ai nói gì thế??

Cuối cùng vẫn là Mã Kiêu thây Lưu Hi tủi thân đến mức sắp khóc, anh cũng sợ sau khi phát sóng, anti fan đưa chuyện không cho Lưu Hi cơ hội nói hình mẫu lý tưởng của cô lên thẳng hot search, nên chủ động mở miệng thay cô.

“Tôi nói này, không bằng lát nữa chơi nhảy lò cò đi! Ha ha ha! Tôi biết vẽ đủ loại ô vuông luôn ấy. Ai nhảy lò cò thua nhiều nhất thì phải làm việc nhiều, không thì bị phạt ăn ớt cay!”

Ngay lúc Mai Như Ngọc bàn đến chuyện chơi nhảy lò cò thì Mã Kiêu đã ngắt lời câu: “Tạm đừng nói về trò chơi đã nào. Chúng ta quên mất còn Lưu Hi chưa có nói hình mẫu lý tưởng của em ấy đâu đó. Mọi người đều nói rồi, lại bỏ quên một cô gái thì sẽ bị nói thành loại người gì chứ! Nhanh nhanh nhanh! Tất cả đều lặng im để nghe coi Tiểu Hi nói hình mẫu lý tưởng của mình là gì, rồi mới nói chuyện khác sau.”

Nếu Mã Kiêu không nói, thì mọi người có thể chủ động bơ đẹp Lưu Hi.

Nhưng nếu anh cả Mã đã mở lời, cả đám ai nấy đều tỏ vẻ giật mình kinh ngạc, người này khoa trương hơn người kia. Sao lại có thể quên “bé đẹp” Lưu Hi được cơ chứ?

Sau đó mọi người đều nhìn về phía Lưu Hi.

Lúc này, Lưu Hi đã trở thành tiêu điểm tuyệt đối của toàn bộ chương trình phát sóng trực tiếp.

Trong lòng cô nàng vô cùng hài lòng, sau đó hơi mím môi liếc nhìn Tư Không Tịch với vẻ ngại ngùng.

Mai Như Ngọc lập tức nheo mắt, quay đầu nhướn mày với Tư Không Tịch, Tư Không Tịch chỉ dám cười khẽ đáp lại cậu thay cho câu trả lời.

“Thật ra em luôn có một hình mẫu vô cùng yêu thích…… Em hy vọng người đó là một quân tử cao quý, làm chuyện gì cũng đều nho nhã lễ độ, khiến người ta có cảm giác như đang được đắm mình trong gió xuân. Em cũng hu vọng anh ấy anh tuấn lại có tài, có thể làm được những chuyện không ai làm được, có được thành tựu không ai đạt được. Anh ấy phải cao ráo, nhìn hơi mảnh khảnh một chút nhưng thực ra sức lực lại rất lớn. Anh ấy có thể ôm tôi khi tôi gặp nguy hiểm và có thể giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khăn, lúc tôi yếu lòng nhất có thể an ủi tôi…”

“Hì! Trước đây em luôn cảm thấy người như vậy quá hoàn mỹ, trên thế giới này chắc chẳng có người nào như vậy đâu? Mà kể cả trên đời này có người như vậy, chưa chắc em đã may mắn có cơ hội được gặp anh ấy. Thậm chí chắc gì đã xứng với anh ấy… “

“Nhưng… nhưng bây giờ…..”

Nói đến đây Lưu Hi lại ngập ngừng không nên lời, chỉ liếc mắt nhìn Tư Không Tịch. Lúc này đáng nhẽ ra phải có người hỏi cô nàng “nhưng gì” nhưng đám người này vẫn như cũ không ai thèm để ý, nên cô nàng chỉ có thể cúi đầu, xụ mặt, nhỏ giọng nói:

“Được rồi! Em nói xong rồi. Cũng không phải hình mẫu đặc biệt nào. Mọi người cùng nhau chơi trò chơi thôi!”

Nhưng ngay lúc này, Tôn Diễm lại nở nụ cười

“Ui chao! Lưu Hi của chúng ta ngại hả? Sao chị lại hiểu ý của Tiểu Hi là ở đây có người phù hợp với hình mẫu lý tưởng của em nhỉ?”

Tất nhiên Tôn Diễm không phải tự dưng giúp Lưu Hi chêm lời, cô muốn nói ra chỉ là muốn nhìn thử coi phản ứng của Tư Không Tịch mà thôi.

Chẳng ai ngồi đây là đồ ngu cả, biểu hiện của Lưu Hi rõ ràng như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn không biết Lưu Hi thích người nào hay sao? Hiện tại chỉ coi Tư Không Tịch muốn tiếp lời như nào thôi.

Lúc này Mai Như Ngọc cũng đang nhìn về phía Tư Không Tịch, không phải là nhướn mày nữa rồi, mắt cậu muốn trợn ngược lên trên luôn rồi.

Tư Không Tịch cảm thấy bộ dáng chua ngoa đanh đá của cái người này đáng yêu vô cùng, nhưng lúc hắn quay đầu nhìn Lưu Hi và những người khác, hắn lập tức khôi phục bộ dáng nho nhã, lễ độ, ngữ khí đặc biệt chân thành.

“Uhm! Yêu cầu này của Lưu Hi quả thực là hơi cao. Nhưng anh quen khá nhiều quý tộc Anh, chắc là sẽ phù hợp với yêu cầu của em.”

“Đừng nản lòng! Ở Anh có rất nhiều người vừa dịu dàng lại thân sĩ, tuy quý tộc thì hơi ít một chút, nhưng mà em vẫn có cơ hội gặp được.”

Mọi người ở đây: “……”

Lưu Hi: “……”

Yêu cầu của cô là quý tộc à?! Anh có tập trung nghe tôi nói chuyện không đó!! Ý của tôi là hành vi cử chỉ của người đó giống như một thân sĩ cao quý!!!

Phạm Tiểu Miêu suýt chút nữa thì cười thành tiếng, ảnh đế Tư Không đúng là chẳng nể nang gì hết cả.

Nhưng lại không thể nói ảnh đế người ta nói sai rồi, đó chẳng phải là yêu cầu của cô hay sao?

Trừ phi lúc này Lưu Hi có thể công khai nói nàng liền thích Tư Không Tịch như vậy, bằng không Tư Không ảnh đế chính là không nhận có thể thế nào?

【 Ha ha ha! Đúng đúng đúng! Đại Tư Không của chúng ta có thể làm mai hộ nha! Trước đây ổng ở nước ngoài mà, có thể giới thiệu quý tộc cho Lưu Hi nha! 】

【 Đúng đúng đúng! Tiễn khách, tiễn khách! Đại Tư Không nhà tôi đâu phải quý tộc đâu, ổng chỉ là một vị công tử như hoa như ngọc. Là một Đại Tư Không uy nghiêm, cao quý, tuy rằng rất có quyền thế, nhưng ổng vẫn là một người bình thường thôi. Tiễn khách!!! 】

Lúc đầu trong khu bình luận, các fan của Đại Tư Không cũng nghe ra ý của Lưu Hi, nhưng Đại Tư Không chưa nói gì nên bọn họ cũng không tiện mở miệng. Chỉ có thể để mặc fan của Lưu Hi nhảy nhót, reo hò. Nói cái mẹ gì mà tìm được đúng người rồi. Nhưng sau khi Đại Tư Không ngoảnh mặt phủ nhận, các fan đều hô hào không ghép cặp, không cp gì hết.

Nói chứ cái vụ cp của Mai Như Ngọc với Đại Tư Không nhà bọn họ dù sao địa vị và năng lực của hai bên đều ngang vai ngang vế, hơn nữa nhìn hơi bị nhiều “chem” nên bọn họ mới nhịn thôi.

Nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện ghép cặp với Đại Tư Không được đâu nhé! Hứ! Tình nhân trong mộng của cô là Đại Tư Không nhà bọn ta thì không nói huỵch toẹt mẹ ra lại còn giả vờ giả vịt, dựa theo khuôn mẫu anh bọn này để nói hình mẫu của mình.

【 Xời! Mẻ còn chẳng đáng yêu bằng Phạm Tiểu Miêu đâu! 】

Ít nhất Phạm Tiểu Miêu thích Mai Như Ngọc, người ta nói thẳng cũng từ bỏ thẳng luôn, sao có thể so với loại ăn nói mập mờ, cố ý tạo cp.

Nhưng nhóm minh tinh cũng không nhìn thấy bình luận trên mạng ngay lúc này.

Tư Không Tịch cũng không khiến Lưu Hi quá mất mặt, sau khi nói xong sẽ giới thiệu quý tộc Anh cho cô nàng thì hắn liền gia nhập tổ đội thảo luận trò chơi với Mai Như Ngọc và Tần Lãng, Âu Dương Tấn, Lãnh Túc. Chuyện này cứ như thế mà trôi tuột đi.

Đến chiều, mọi người cuối cùng cũng rào xong hàng rào cho sân nhỏ. Hàng rào màu xanh ngọc bích phân định ranh giới, khiến ngôi nhà trúc càng toát lên vẻ ổn định.

Mọi người cùng chụp một bức ảnh tập thể trước khoảng sân nhỏ trước nhà, sau đó thật sự cùng nhau chơi nhảy lò cò.

Mai Như Ngọc với Tần Lãng còn cố tình vẽ ô vuông dài tự tận đông sang tây, bẫy những người khác cuối cùng bẫy luôn chính mình.

Mười người chơi, cuối cùng chỉ có ba người là Mã Kiêu, Tư Không Tịch và Tôn Diễm không nhảy sai vào ô chết, thậm chí “Lãnh Túc” còn nhảy vào ô chết liên tục 12 lần.

Khán giả nhìn bọn họ chơi nhảy lò cò cười muốn vỡ bụng.

Trong lúc chơi nhảy lò co, Lưu Hi còn cố tình tạo ra hai lần tiếp xúc thân thiết với Tư Không Tịch.

Một lần là cô chủ động tìm Tư Không Tịch nói chuyện, muốn nói nhỏ với hắn để hắn cúi đầu xuống. Nhưng Tư Không Tịch vô cùng lịch sự, khách sáo lùi về sau hai bước mới nhìn cô nàng, cả quá trình đều giữ lễ.

Lần thứ hai là lúc cô nàng tranh chỗ của Mai Như Ngọc, sau khi Tư Không Tịch nhảy xong cô lập tức nhảy theo luôn. Đến gần cuối còn cố tình giả vờ vấp ngã, định bổ nhào vào lòng Tư Không Tịch.

Tư Không Tịch khi đó đang đứng ở ô vuông cuối, gần Lưu Hi nhất. Tất nhiên là hắn không thể trơ mắt nhìn Lưu Hi té ngã, nhưng cũng không thể để Lưu Hi đạt được mục đích nhào vào lòng mình.

Tư Không Tịch lui về phía sau một bước, chỉ dùng một bàn tay túm lấy cánh tay của Lưu Hi như túm lấy một con gà.

Lưu Hi: “……”

Mà ngược lại, lúc Mai Như Ngọc nhảy đến ô cuối, thân mình chỉ hơi lảo đảo một chút, Tư Không Tịch lập tức vươn cả hai tay đón.

Tiêu chuẩn kép rõ ràng như thế khiến fan cp lại tru tréo một trận.

Nhưng có thể ngăn được tình huống mập mờ lại không ngăn được tin tức mập mờ. Sáng sớm hôm sau hastag # Lưu Hi gặp gỡ tình nhân trong mộng # đã leo thẳng lên hot search.

Mai Như Ngọc sáng sớm tỉnh lại nhìn thấy cái hot search liền đạp thẳng lên mặt “Tịch Mịch xì hơi”.

“Trêu hoa ghẹo nguyệt!!”

– ——————————————

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ:#

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK