• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ốc sên lười biếng

– ———————————————————–

Trợ lý Tiểu Chu của Lỗ Minh Hạ co rúm trong một góc phòng, không dám nói chuyện.

Mặc dù cô đã thầm hy vọng 8 giờ tối nay Mai Như Ngọc sẽ làm gì đó, nhưng lúc Mai Như Ngọc thật sự leo lên hot search đúng như những gì cô đã nghĩ, cô xém chút đã bị dọa đến sốc luôn rồi.

Trong khoảnh khắc đó, cô còn tự hỏi mình có nên đi mua vé số hay không? Nhưng ngẫm lại cô vẫn nên đi mua cho mình một cái bảo hiểm trong tương lai thì hơn.

Xét cho cùng, nghiêm túc mà nói đây cũng không phải “gặp may” gì cho cam, rõ ràng là “miệng quạ” xui xẻo mà.

Mặc dù có chút sung sướng nhưng lại có chút lo lắng mình sẽ bị Lỗ Minh Hạ giận cá chém thớt.

Sau khi Lỗ Minh Hạ ném vỡ điện thoại, sắc mặt vẫn luôn u ám, quản lý rất nhanh đã đến nhà, hiển nhiên là muốn thương lượng với hắn chuyện bị áp hot search.

“Haizz ~ Bây giờ bên đoàn phim 《 Nhiệt Huyết 》 có chút không hài lòng với cậu. Nếu không phải vì cậu cứ nói muốn đăng ảnh poster tạo hình nhân vật tối nay thì bên đoàn phim đã dự định sáng mai 8 giờ mới đăng. Lúc ấy poster của《 Mặt nạ da người 》 cũng đã hot suốt buổi tối rồi thì đoàn làm phim có thể mua được top hot search cao một chút, top hai thậm chí là top một. Hoặc là đến lúc ấy bên phía chúng ta đã biết 《 Mặt nạ da người 》 tung poster rồi thì có thể lùi lại việc này thêm một, hai ngày nữa. Kết quả thì sao? Bây giờ trực tiếp đối đầu với bên kia luôn, tổng đạo diễn vô cùng tức giận đấy cậu biết không?”

“Đoán chừng sau khi cậu vào đoàn, đạo diễn sẽ lấy chuyện này để gây áp lực cho cậu hoặc có thể sẽ nói bóng nói gió gì đó, thì cậu phải nhẫn nhịn một chút nghe chưa?!”

Lỗ Minh Hạ nghe vậy thì cười lạnh: “Ông ta muốn dùng chuyện này gây khó dễ cho tôi là ý gì? Lúc ấy tôi chẳng qua chỉ đưa ra kiến nghị cho ông ta mà thôi, nghe hay không nghe tôi cũng là do ông ta! Suy cho cùng, quyết định cuối cùng vẫn thuộc về ông ta với đoàn làm phim, bọn họ đồng ý có nghĩa là cũng cảm thấy lời tôi nói có lý. Kết quả bây giờ lại đụng phải Mai Như Ngọc và ông già họ Thạch đó thì lại đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi sao?! Chẳng có nhẽ, giờ tôi bảo bọn họ đi nhảy lầu thì bọn họ cũng đi nhảy lầu à?”

“Quả nhiên là đoàn làm phim chẳng bao giờ chấp nhận hạ mình nhận sai, có chuyện gì cũng là đoàn làm phim luôn đúng, người ta sai.”

Người quản lý nghe thấy lời này lập tức nhìn quanh, sau đó tức giận tát Lỗ Minh Hạ mấy cái: “Câm mồm! Cậu không lính mới lại dám nói những lời như vậy, những lời này cậu có thể tùy tiện nói bậy được à? Chẳng may người khác nghe lỏm được rồi tiết lộ ra ngoài một chút thôi thì cậu đừng mong còn chỗ đứng trong giới này nữa!”

“Nói gì thì nói cậu cũng phải có đạo lý chút chứ!? Nếu không phải cậu một mực chắc chắn ngày mai Mai Như Ngọc đăng ảnh để ép chúng ta, mọi người có đồng ý làm theo lời cậu hay không?! Giờ chuyện đã đến nước này rồi, kể cả có mua hot search cũng mua không được nữa. Tốt nhất là ngồi nghĩ coi giờ làm cách gì để cứu vớt tình hình này đi! May cho cậu, thời gian quay bộ này tương đối ngắn,《 Mặt nạ da người 》 ít nhất cũng phải quay đến cuối năm mới có thể xong. Bộ này của cậu tầm 10 tháng là đóng máy rồi, nên sẽ không đụng phải《Mặt nạ da người 》. Nếu bộ này cậu diễn tốt thì cũng có thể hot một thời gian.”

Nghe mấy lời này, lòng Lỗ Minh Hạ càng cảm thấy khó chịu hơn, hắn biết quản lý muốn tốt cho hắn, những lời quản lý nói cũng có lý cả. Mặc dầu vậy, càng nghe hắn cảm cảm thấy những lời này không khác gì đinh nhọn găm chặt vào tai.

“Cậu đó, cũng thật là! Bây giờ trong giới cậu cũng được coi là ngôi sang hàng đầu. Có lượng fan cố định, có con đường sự nghiệp của riêng mình, hà cớ gì cậu cứ phải luẩn quẩn so sánh mình với Mai Như Ngọc? Một tên vốn sinh ra chỉ để dạo chơi giới giải trí. Chỉ cần dựa vào cái gương mặt kia của cậu ta thôi cũng là bát cơm không giới hạn ông trời ban cho cậu ta rồi. Có phẫu thuật thẩm mỹ thành cậu ta hay không thì chúng ta cũng đừng so sánh với cậu ta làm gì cả.”

Lỗ Minh Hạ hung hăng vung tay: “Tai sao tôi không thể so được với nó?! Anh nói coi ngoại trừ cái mặt kia ra thì nó có cái đếch gì?”

“Anh bảo tôi không được ăn nói lung tung, nhưng chẳng phải nó còn thường xuyên khua môi múa mép ngay trước mặt phóng viên, trong cả chương trình trực tiếp đầy đó sao? Dựa vào đâu nó muốn nói gì thì nói mà vẫn sống tốt, còn tôi chỉ nói một hai câu thôi còn phải lén la lén lút?”

“Các người đều nói khuôn mặt kia của nó là ông trời ban cho nó bát cơm vô hạn, còn chẳng phải là nói nó ngoài cái mặt ra không có gì khác hay sao? Cái loại người chỉ dựa vào mặt như nó thì mắc gì tôi không thể so? Cớ gì nó muốn dẫm lên đầu lên cổ tôi? Từ lúc tôi ra mắt đến nay, nó đã đoạt của tôi bao nhiêu tài nguyên, tranh bao nhiêu vinh quang vốn thuộc về tôi?! Nếu không có nó, thì tuyệt đối địa vị hiện tại của tôi cũng không chỉ có thế này!”

“Con mẹ nó! Tôi chịu đủ rồi! Tôi chán ngấy việc nó đè đầu cưỡi cổ tôi rồi!! Tôi nên tìm ai đó trực tiếp tạt axit vào mặt nó, hủy hoại gương mặt nó!!!!!”

Câu hét to cuối cùng Lỗ Minh Hạ khiến cả trợ lý lẫn quản lý kinh ngạc nhảy dựng lên.

“Lỗ Minh Hạ!!”

“Anh Lỗ!!”

Hai người đồng thanh hét lên, Lục Minh Hạ sững sờ vài giây rồi mới nhận ra mình vừa nói gì, sau đó oán hận ngồi trở lại sô pha không nói lời nào.

Quản lý Lưu nghiêm mặt đi đến trước mặt Lỗ Minh Hạ, anh ta còn chưa kịp nói gì, Lỗ Minh Hạ đã xua tay: “Được rồi, tôi biết rồi! Mấy lời mới nãy tôi nói anh không cần coi là thật.”

“Tôi trụ được đến giờ cũng không phải thằng ngu. Nếu tôi thực sự thuê người hủy dung nó thì chẳng phải tôi tự tay đuổi fan của mình hay sao. Tôi hủy hoại hắn cũng chính là hủy hoại chính mình. Tôi không ngu đến mức đánh cuộc cả cuộc đời mình như vậy.”

“Chẳng qua tôi chỉ muốn trút giận chút thôi. Có vài kiểu người chỉ cần tồn tại thôi cũng khiến người ta chướng mắt, mà có lúc nào tôi không bị nó cưỡi lên đầu lên cổ đâu. Giờ tôi xả giận chút cũng không được hay gì?!”

Quản lý Lưu không khỏi thở dài khi nghe những lời Lỗ Minh Hạ nói. Với tư cách là quản lý của Lỗ Minh Hạ, hắn có thể hiểu được những uất ức trong lòng Lỗ Minh Hạ bao năm nay. Cho dù Mai Như Ngọc có hay không ánh hào quang từ gương mặt kia thì quả thực cậu ta vẫn luôn chèn ép Lỗ Minh Hạ.

Cuối cùng quản lý Lưu chỉ có thể vỗ vai Lỗ Minh Hạ: “Được rồi! Tôi biết áp lực của cậu lớn, hai ngày nay nghỉ ngơi nhiều một chút. Sau đó yên tâm vào đoàn phim đi. Nhưng tôi vẫn muốn nói với cậu đừng quá tàn nhẫn ép buộc bản thân mình. Thành tựu hiện tại của cậu cũng khiến rất nhiều người ghen tị rồi, cũng là độ cao mà nhiều người chẳng thể với tới. Thư giãn đi! Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn từng ngày!”

“À phải rồi, có chuyện này tôi quên nói với cậu. Thằng nhóc Tần Lãng kia cũng tham gia diễn《 Nhiệt Huyết 》. Mối quan hệ giữa tên đó và Mai Như Ngọc có chút lằng nhằng. Tuy nói tên đó hay cà khịa Mai Như Ngọc nhưng cậu vẫn phải chú ý cẩn thận, đừng nói này nói nọ Mai Như Ngọc trước mặt hắn ta.”

Lỗ Minh Hạ nghe vậy “Xì!” một tiếng: “Cái tên Tần Lãng đó không có đầu óc, tôi thèm vào nói chuyện với hắn ta.”

Lát sau cả người quản lý và trợ lý đều rời khỏi nhà Lỗ Minh Hạ, Lỗ Minh Hạ ngồi trên sô pha mặt mày khó chịu. Lúc này tiếng chuông báo tin nhắn của một nhóm chat “đặc biệt” vang lên, sắc mặt hắn khẽ thay đổi. Sau khi mở di động ra thì thấy được tin nhắn của vài người có “chuyên môn” @ Tin của hắn

【 Bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa sinh dòi! 】

Nhị đệ: 【 Anh Lỗ! Đại ca! Em nhìn thấy dòng trạng thái anh đăng. Con mẹ nó! Anh lại bị cái tên “bên ngoài tô vàng nạm ngọc” đó chèn ép phải không? ĐM! Đã bao nhiêu lần rồi? Có phải nó cố tình đối đầu với anh không?!】

Lục đệ: 【 Đúng đó! Em cảm thấy tên đó cho rằng đại ca có thể vùng lên hay thế hắn ta trở thành “số một”, cho nên mới luôn cố tình khó dễ anh. Chết tiệt! Hôm nay bên đoàn phim《 Nhiệt Huyết 》của anh đăng poster tạo hình nhân vật, đoàn phim《 Mặt nạ da người 》 của hắn cũng đăng theo. Đấy mà còn không phải cố tình, em nguyện chặt đầu xuống cho anh làm quả bóng mà đá! 】

Tam đệ: 【 Đại ca, anh không thể cứ nhịn mãi như vậy được! Chẳng phải tên đó chỉ có mỗi cái mặt đó thôi sao? Ngoài cái mặt đó ra thì hắn còn có con mẹ gì đâu?! Mẹ kiếp ngày nào mà hắn chả tranh đoạt tài nguyên với fan của anh, trước đây buổi biểu diễn của em cũng từng bị hot search của hắn đè ép. ĐCMN! Hắn đéo thể ngừng một hôm hay sao? Suốt ba thánh nay đều là hot search của hắn. 】

Ngũ đệ: 【 Suốt ba thánh nay đều là hot search của hắn+1. Nhìn nhiều đến độ em buồn nôn. Rốt cuộc hắn ta cũng chỉ lợi dụng cái gương mặt trời ban của mình. Mẹ kiếp! Nếu không có cái gương mặt kia thì hắn còn khoe khoang được sao? Đại ca, hay là bọn em tìm ai đấy dạy dỗ hắn một trận nhé! Hắn đoạt của em vài tài nguyên rồi, em không nhịn được nữa. 】

Tứ đệ: 【 Em cũng muốn tìm người dạy cho hắn ta một bài học. Chẳng cần làm gì nhiều, chỉ cần đánh hắn một trận cho hả giận là được. Cả sáu bọn em đều bị hắn chèn ép đến ói máu, anh Lỗ, anh nói xem? Chúng ta không làm gì quá cả, chỉ dần cho hắn một trận thôi. 】

Lỗ Minh Hạ nhìn những người trong nhóm lần lượt nói muốn đánh Mai Như Ngọc một trận, hắn nhấn mấy chữ trên điện thoại, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn xóa đi.

Đại ca: 【 Các cậu tự mình quyết định đi. Gần đây tôi phải tập trung quay phim, không rảnh lo nhiều như vậy. 】

Tứ đệ: 【 Đại ca, anh như này là đang rụt đầu vào vỏ à? Trong số 6 người chúng ta, thằng chó kia chèn ép anh nhiều nhất, vậy mà anh vẫn còn có thể nhịn được sao? 】

Lục đệ: 【 Đúng đó, đại ca! Dũng khí ngày thường của anh đâu rồi? Anh như vậy có khác gì con rùa rụt đầu không?! 】

Sau đó không ngừng có người đổ thêm dầu vào lửa, bàn tay nắm di động của Lỗ Minh Hạ càng ngày càng siết chặt. Tuy biết rõ những người này cố tình muốn hắn ra mặt, nhưng hắn vẫn không ngăn được ngọn lửa tức giận đang rực cháy trong lòng mình. Bọn họ đều là người trong cái vòng luẩn quẩn này, hắn quá rõ đám người này là loại gì, muốn hắn trở thành tên đầu sỏ ấy à?! Đừng có hòng! Nhưng có một số việc, hắn vẫn phải giữ thể diện.

Đại ca: 【 Các đừng có ở đây mở miệng ép tôi. Các cậu muốn làm mẹ gì thì cứ việc, đừng có đeo cả tôi vào. Tôi đã phát hiện một bí mật vô cùng to lớn mà không thể cho ai biết của Mai Như Ngọc, chờ tôi có bằng chứng rồi thì nó đừng hòng xoay mình được nữa. Cho nên, tôi làm việc tôi, các cậu làm việc của các, chuyện của các cậu, tôi không tham gia. 】

Sau đó Lỗ Minh Hạ trực tiếp tắt điện thoại, mặc kẹ những người khác trong nhóm chat tranh nhau chất vấn hắn rốt cuộc đã phát hiện ra cái bí mật gì của Mai Như Ngọc mà không thể cho ai biết.

Sau khi thoát giao diện nhóm chat,Lỗ Minh Hạ mở Weibo của Mai Như Ngọc ra, nhìn hắn hot search top 1 lại nhìn bài chia sẻ của Tư Không Tịch trên Weibo, càng nhìn nụ cười lạnh trên mặt càng rõ ràng.

Có những lúc càng có nhiều người bàn tán, cố tình bôi đen thì hai đương sự lại càng quang minh chính đại tung hint couple. Khiến cho fans lẫn người qua đường đều cho rằng bọn họ chỉ đang xào couple chứ không phải thực sự có tình ý với nhau. Bởi người ta luôn cho rằng nếu thực sự có gì đó với nhau, nhất là hai diễn viên có địa vị cao như vậy nhất định phải che che giấu giấu để giữ gìn thanh danh.

Nhưng người bị Mai Như Ngọc chèn ép nhiều năm như Lỗ Minh Hạ lại hiểu rõ, Mai Như Ngọc tuyệt đối không phải là kiểu người thích che giấu.

Không rõ là cậu ta quá đỗi tự tin hay là thật sự vô tâm vô phế, không sợ gì cả. Cậu ta làm những chuyện như vậy là tự cậu ta muốn làm, cậu ta chưa từng bị thiệt thòi, bị ép làm chuyện cậu ta không muốn.

Cho nên, không có chuyện cậu ta chủ động phối hợp với Tư Không Tịch xào couple.

Nếu không có gì với nhau, cho dù Tư Không Tịch có chia sẻ bài đăng, cho dù Tư Không Tịch có ăn ngay nói thật thì cũng đừng hòng hắn ta fansevice cùng.

Hắn ta có thể đồng ý làm những chuyện như vậy này, đã nói lên rằng giữa Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch nhất định có gì đó với nhau.

Hơn nữa, cho dù có gì thật, hắn ta cũng chẳng muốn giấu diếm nó.

Nghĩ đến đây Lỗ Minh Hạ hơi hơi hoảng hốt, tuy rằng hắn vô cùng không muốn thừa nhận, nhưng ngay cả trong lúc phẫn nộ cực điểm với Mai Như Ngọc thì sâu trong đáy lòng hắn vẫn ngưỡng mộ cậu vô cùng.

Dựa vào đâu mỗi bước đi của hắn đều phải nơm nớp lo sợ, nhìn trước ngó sau, băn khoăn, chu toàn hết thảy còn Mai Như Ngọc lại có thể tùy ý bước về phía trước không cần lo nghĩ?

Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân mình thua kém Mai Như Ngọc.

Cho nên, chỉ có thể là bởi vì Mai Như Ngọc có một gương mặt đẹp hơn người.

Chỉ có thể là như vậy mà thôi.

Nhưng gương mặt đẹp của Mai Như Ngọc không thể đại diện cho tất cả. Cậu ta bây giờ càng nổi tiếng, fan càng nhiều, người thích gương mặt kia càng tăng lên thì đến lúc mối quan hệ tình ái kia bị phanh phui thì phản ứng của khán giả càng dữ dội.

Một trong những điều cấm kỵ trong làng giải trí là “tình yêu”.

Đặc biệt là tình yêu giữa hai người đàn ông.

Thật lố bịch.

Hắn sẽ chờ! Chờ đến ngày mối quan hệ kia bị phanh phui!

“Hắt xì!!”

Mai Như Ngọc đang cầm dao cắt bánh đạo cụ thì hắt xì thẳng vào cái bánh kem trước mặt, sau đó đạo diễn Thạch tức giận hét ầm lên.

“Thằng nhóc kia lại làm sao nữa?! Cậu sớm không hắt hơi, muộn không hắt hơi, lại cứ nhằm đúng lúc này hắt hơi. Cậu cố tình lãng phí thời gian cảnh quay cuối hôm nay phỏng?!! Dù tôi ép cậu giảm liền sáu cân trong 5 ngày thì cậu cũng không thể cố tình hắt xì để xin cơm ăn như vậy chứ?! Cứ diễn xong đi thì cái bánh mấy tầng này là của cậu, nhưng tự đi mà trả tiền lấy. Tôi còn lâu mới tin đến lúc đó cậu lại nhịn không nổi tiếp tục hắt hơi!”

Mai Như Ngọc: “……”

Nói thiệt, tui vừa mới cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo ác độc nên mới hắt hơi. Tuy là tui rất là muốn đem cái bánh kem mấy tầng này chiếm làm của riêng, nhưng tui hổng có vô sỉ đến mức hắt hơi vô cái bánh để chiếm đoạt dzị đâu.

Dầu vậy Mai Như Ngọc chẳng thể giải thích rõ ràng với ông già Thạch này lẫn cái tên Tư Không Tịch đang nhìn cậu với ánh mắt dung túng. Mai Như Ngọc chỉ có thể ôn tồn mỉm cười, tiếp tục diễn.

Sau khi quay xong cảnh cuối cùng của hôm nay, Mai Như Ngọc quay lại phòng chờ của mình cùng cái bánh kem nhiều tầng.

Trên đường đi, Mã Kiêu và Thịnh Diệp Tử còn tìm cậu đòi chia một miếng bánh, Mai Như Ngọc liền mỉm cười thè lưỡi liếm vòng quanh bánh kem ngay trước mặt họ.

Mã Kiêu từ lâu đã được diện kiến qua thuộc tính dở hơi chỉ có hơn chứ không có kém Tần Husky lúc còn ở trong chương trình《 Nhật ký phấn đấu của mỹ nam 》 co giật khóe miệng, quay người bỏ chạy. Còn Thịnh Diệp Tử há hốc miệng, tam quan vỡ nát: “Anh Như Ý, nếu em chụp được bộ dạng mới nãy của anh rồi đăng lên mạng, thể nào em cũng lên hot search cho coi.”

Mai Như Ngọc cười tủm tỉm nhìn cô nàng: “Tiếc cái là vừa rồi em không cầm di động. Em mà cầm di động thì anh đã không liếm rồi.”

Thịnh Diệp Tử: “……” Không hổ là “thạch lưu” giới giải trí.

Mai Như Ngọc cười vỗ vai cô: “Diệp Tử à em còn trẻ người non dạ lắm, sau này em sẽ hiểu. Trong cái giới này, có đôi khi không cần giữ khư khư hình tượng mà làm gì.”

Thịnh Diệp Tử mộc mạc gật đầu, cảm thấy những lời này rất sâu sắc.

Chờ Mai Như Ngọc vào phòng nghỉ, bắt đầu chảy nước miếng với cái bánh kem mấy tầng kia thì Tư Không Tịch tót vào theo, còn tiện tay đóng cửa lại.

Mai Như Ngọc nhìn thấy hắn, bộ dạng vừa rồi trưng ra với Mã Kiêu và Thịnh Diệp Tử bay biến, suy cho cùng cáu tên Tư Không Tịch này còn “chóa” hơn cậu.

“Em vừa mới hắt xì vô còn liếm vòng quanh nữa đó!”

Tư Không Tịch nhướn mày: “Ồ! Anh không chê bạn trai anh.”

Mai Như Ngọc biết ngay cái người này sẽ nói vậy: “Nhưng em chê! Hơn nữa tuy là em được cả cái bánh kem nhưng cái cỡ này nhỏ như vậy. Còn chả bõ dắt răng em!”

Tư Không Tịch gật gật đầu: “Ừm.”

Mai Như Ngọc đảo mắt liên hồi: “Không bõ dắt răng em thiệt mà! Không tin em ăn cho anh xem!”

Sau đó, Tư Không Tịch nhìn thấy Mai Như Ngọc giơ cái bánh kem có đường đính bằng hai lòng bàn tay kia lên, miệng há to gấp sáu lần kích cỡ bình thường, dùng tốc độ ánh sáng gặm lỗ chỗ cái bánh kem trong tích tắc.

Tư Không Tịch: “……”

Mai Như Ngọc híp mắt nhìn miếng bánh kem cuối cùng, trực tiếp nhét thẳng vào miệng, hai bên má phồng lên nhưng vẫn còn ú ớ nói chuyện:

“Chem chi! Bánh chem ớt òi! Chông òn chi, UHM!!!!!”

(Nhìn xem! Bánh kem hết rồi! Không còn gì, UHM)

Khoảnh khắc mở miệng khoe khoang đã khiêu khích đến điểm giới hạn của Tư Không Tịch, hắc tiến lên ôm siết lấy cậu vào trong ngực, bàn tay khéo cằm Mai hamster, cúi đầu gặm bờ môi cậu.

Khoảnh khắc môi và lưỡi hai bên xuyên qua lớp kem mềm mượt và ngọt ngào chạm vào nhau, toàn thân Mai Như Ngọc run lên, da đầu tê dại.

Ba giây sau, trong vị ngọt ngào, béo ngậy của bánh kem, thoảng thêm vị máu tanh đáng ra không nên tồn tại.

Tư Không Tịch: “……”

Mai Như Ngọc: “……”

CMN A A A A A A A A A A A A!!!!!!!!!!!!

– ————————————————————

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ:3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK