Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.

__________

Trần Dương Linh nhìn đồng hồ đếm ngược còn 10 phút, hắn gấp gáp nhìn Châu Thanh vẫn đang bình tĩnh theo dõi trận đấu: "Chỉ còn 10 phút mà Thiên Tử Dật vẫn chưa thể áp sát khỉ đít đỏ. Nếu cứ đà này thì sẽ hết thời gian mất."

Châu Thanh không nhanh không chậm, bình tĩnh nói: "Còn 10 phút lận mà."

Trần Dương Linh đúng là cái kiểu Hoàng thượng không vội thái giám đã vội.

Korly bên kia nghe vậy cười lạnh, gã ta hơi lớn tiếng đủ để nhóm Châu Thanh và nhóm Mart nghe thấy: "10 phút hạ khỉ đít đỏ cấp 5 trung cấp? Mày cũng quá tự tin bạn đời của mình đi?"

Lúc La Kính thi cũng chọn vào khỉ đít đỏ, anh mất 18 phút mới có thể hạ được nó.

Châu Thanh đối với sự khinh thường của Korly không để vào mắt, đến phản ứng gã ta cậu cũng lười.

Korly lần nữa bị Châu Thanh cho ăn bơ, gã ta tức giận đỏ mắt, nghiến răng.

Phượng Cương Vũ thấy Korly định mở miệng gã lạnh lùng quát: "Câm miệng đi."

Korly giật mình, sau đó thật sự câm miệng, chỉ là ánh mắt độc ác gã ta nhìn Châu Thanh vẫn không thu liễm, lộ rõ ý đồ muốn giết cậu.

Đột nhiên một bóng dáng nhỏ chắn trước mặt Châu Thanh, là Thiên Sinh Đông. Bởi vì chiều cao nên nhóc phải đứng ở trên lan can mới che hết tầm mắt Korly nhìn Châu Thanh.

Châu Thanh hơi sửng sốt, trong lòng cậu cảm thấy ấm áp. Cậu nhịn không được mà ôm lấy Thiên Sinh Đông, thơm lên má nhóc một cái.

Trần Dương Linh nhỏ giọng khâm phục nói với Châu Thanh: "Cậu cừ thật, bị ánh mắt muốn giết người lộ liễu đó của Korly nhìn mà vẫn ung dung như vậy."

Châu Thanh chỉ cười. Kiếp trước cậu còn lạ gì với loại ánh mắt này chứ, huống hồ Korly chỉ mới cấp 4, một trong hai tiểu bảo bối của cậu dư sức hạ hắn.

Korly bị thân ảnh của Thiên Sinh Đông ngăn cản, gã ta hừ lạnh một tiếng.

Phượng Cương Vũ lạnh lẽo nhìn Thiên Tử Dật trên sàn, gã không có nói cho Korly biết Thiên Tử Dật so với La Kính hiện tại còn mạnh hơn, mà La Kính hiện tại lại mạnh hơn La Kính lúc đấu với khỉ đít đỏ.

...

Thiên Tử Dật nhanh chóng nhảy sang một bên né đá nhọn khỉ đít đỏ phóng tới, hắn dùng lực nhanh chóng áp sát nó. Khỉ đít đỏ phản ứng cực nhanh mà phóng đá nhọn chặn Thiên Tử Dật lại.

Thiên Tử Dật nhìn đá nhọn dùng tốc độ nhanh bay tới, hắn nhanh chóng lộn sang một bên, bàn tay hắn chạm sàn đấu liền lóe một tia sáng màu lam, nhưng rất nhanh liền biến mất nên khỉ đít đỏ không có phát hiện ra.

Thiên Tử Dật nhanh chóng đứng lên, lần này hắn cố áp sát phía bên tay phải của khỉ đít đỏ nhưng vẫn bị khỉ đít đỏ đẩy lùi.

Một lần nữa áp sát thất bại, bàn tay Thiên Tử Dật lúc chạm sàn đấu lại sáng lên, dường như hắn đang khắc một dấu ấn gì đó trên sàn đấu.

Sau đấy Thiên Tử Dật lại một lần nữa đổi phía, cứ như vậy tạo thành một vòng quanh nơi khỉ đít đỏ đứng.

Mọi người chỉ thấy Thiên Tử Dật chạy vòng quanh khỉ đít đỏ cố áp sát nó nhưng lại liên tục bị đẩy lùi, cứ như vậy trôi qua 5 phút Thiên Tử Dật vẫn chưa thể áp sát được khỉ đít đỏ.

Đột nhiên Thiên Tử Dật ngừng tấn công, thời gian lúc này chỉ còn 5 phút. Mọi người cho rằng hắn đã bỏ cuộc rồi, liên tục thay đổi vị trí mà vẫn không thể áp sát khỉ đít đỏ, nếu hắn không thay đổi chiến lược chắc chắn không thể thắng được khỉ đít đỏ.

"Cuộc chiến đã kết thúc rồi." Thẩm Chu bất ngờ lên tiếng. Bernard bên cạnh ngẩng đầu nhìn anh không hiểu anh nói gì.

Đột nhiên từ phía dưới truyền tới âm thanh ồn ào, Bernard nhìn xuống thì phát hiện lúc này xung quanh khỉ đít đỏ đột nhiên xuất hiện mười cái dấu ấn màu lam, khí đít đỏ đứng ở chính giữa.

Thiên Tử Dật đứng đối diện với khỉ đít đỏ, hắn đột nhiên đưa tay lên hướng về phía nó. Mười dấu ấn phát sáng mạnh mẽ, khỉ đít đỏ đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, còn chưa kịp phản dựng lên bức tường đất, Thiên Tử Dật đã búng tay. Ngay lập tức từ dưới chân khỉ đít đỏ phóng lên một cái vòi rồng bằng nước.

Vòi rồng phóng thẳng lên trời chạm vào kết giới, kết giới chấn động mạnh mẽ, thế nhưng vòi rồng vẫn không thu lại, liên tục va chạm mạnh mẽ với kết giới.

Rầm, rầm, rầm. Xung quanh sàn đấu chấn động mạnh mẽ, theo lực động của vòi rồng mà rung lắc dữ dội.

Thiên Tử Dật búng tay một cái, vòi rồng lập tức biến mất, từ trên trời lập tức rơi xuống một bóng dáng màu đỏ to lớn.

Ầm. Khỉ đít đỏ mạnh mẽ rơi xuống sàn đấu, lúc này cả người nó đẫm máu, bộ lông nâu ướt sủng gần như chuyển sang màu đỏ, nó nằm bất động, máu từ vết thương nó chảy ra khắp sàn đấu.

Mọi người nhìn một màn này, không khỏi hít sâu một hơi. Ra tay cũng quá nặng đi?

Binh sĩ thấy tình trạng không ổn lập tức xong vào kết giới kiểm tra tình trạng của khỉ đít đỏ. Khỉ đít đỏ lúc này đã bất tỉnh, Thiên Tử Dật ra tay có chừng mực, tuy nhìn thảm trạng của khỉ đít đỏ khá là máu me nhưng thật ra trên người nó cũng chẳng có bao nhiêu vết thương, nặng nhất chính là vết thương ở ngực nó.

Khỉ đít đỏ ở bên trong vòi rồng, vết thương cũng vì thế mà mở rộng ra, máu từ đó chảy xuống thấm vào vòi rồng, lại thấm lên lông của nó nên mọi người mới cho rằng khỉ đít đỏ bị thương nặng.

Khỉ đít đỏ do mất máu quá nhiều dẫn đến bất tỉnh. Vì vậy trận đấu kết thúc, Thiên Tử Dật thành công đạt cấp bậc quân hàm Thiếu Úy.

Trận đấu kết thúc, đám Phượng Cương Vũ đen mặt rời đi, Mart nhìn Thiên Tử Dật, lại nhìn nhóm Châu Thanh, sau đó cậu ta xoay người bỏ đi.

Dưới sự chỉ huy của các binh sĩ mọi người dần tản đi, thế nhưng trên miệng vẫn luôn nói về trận đấu vừa rồi.

Pha cuối của Thiên Tử Dật quá hoành tráng, bọn họ vốn cho rằng Thiên Tử Dật chỉ có thể bất lực trước đòn vừa công vừa thủ của khỉ đít đỏ, không nghĩ tới hắn âm thâm thiết lập một cái vòi rồng mạnh mẽ dưới chân khỉ đít đỏ.

Cũng sau trận đấu này Thiên Tử Dật bắt đầu nổi tiếng với danh hiệu Thiếu úy Hắc Mã, bởi hắn xuất hiện quá đột ngột, không một ai biết đến hắn. Mỗi khi học viên nhắc tới những người mạnh nhất học viện luôn luôn có tên của hắn.

Ngoài ra Thiên Tử Dật còn đứng đầu xếp hạng người có nhiều người hâm mộ nhất, vượt qua cả La Kính.

Thiên Tử Dật sở hữu khuôn mặt điển trai, lại thêm thực lực mạnh mẽ, bình thường hắn cũng không ra ngoài nhiều, lần này lại phô diễn trước nhiều người như vậy, phần lớn nữ học viên và ca nhi trong học viện đều bị hắn hớp hồn mê hoặc.

...

"Tên này giấu đủ sâu." Hiệu trưởng nhìn màn hình trước mặt, trên đó chiếu hình ảnh hai binh sĩ đang kiểm tra tình trạng của khỉ đít đỏ, Thiên Tử Dật thản nhiên đứng gần đó.

"Đúng vậy, không nghĩ tới hắn lại sở hữu thiên phú SS." Giáo sư Trương khó tin gật đầu.

Thiên phú SS, ở tinh cầu Kamia trung bình này là hiếm biết bao nhiêu, một nghìn năm, không, mười nghìn năm sợ là cũng không tìm thấy.

Nghe đến thiên phú SS, đôi mắt hiệu trưởng lóe lên.

Ông vẫn luôn theo dõi hành động của Thiên Tử Dật từ lúc tuyển sinh, trực giác mách bảo ông Thiên Tử Dật không phải là kẻ bình thường.

Thế nhưng trừ bỏ 1 tháng Thiên Tử Dật đi làm nhiệm vụ, ba tháng ở học viện hắn cũng không xuất hiện nhiều nên ông vẫn không có nhìn ra cái gì.

Có lẽ trực giác muốn chỉ cho ông biết về thiên phú của Thiên Tử Dật.

Như vậy cũng không có gì lạ khi Thiên Tử Dật lại tiến cấp nhanh như vậy.

Hiệu trưởng đột nhiên lạnh lùng nói với giáo sư Trương: "Phong tỏa tin tức này, đừng để đến tay mấy lão già ở Học viện Hoàng Gia."

Học viện Hoàng Gia là học viện đứng đầu trong các học viện ở Đế Quốc Azilla, cũng là học viện có nhiều kẻ quái thai như La Kính và Dương Tùng, hay thậm chí là thiên phú SS như Thiên Tử Dật.

Giáo sư Trương nghe vậy lập tức nghiêm túc hành lễ: "Rõ." Sau đó lập tức rời khỏi phòng hiệu trưởng.

Hiệu trưởng đứng dậy đi tới cửa sổ, ông nhìn bóng dáng Thiên Tử Dật ở bên dưới, thầm nghĩ có lẽ ông nên thu Thiên Tử Dật về làm đồ đệ, như vậy bọn cáo già kia có phát hiện cũng không thể làm được gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK