Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.
__________
Trời bên ngoài đã tối, đã là 9 giờ tối hơn, Châu Thanh chưa có gì bỏ bụng, vì vậy cậu nhanh chóng đi trả nhiệm vụ. Tuy là trời tối nhưng sảnh nhiệm vụ không hề ít người, phần lớn là đan pháp sư và luyện khí sư tới trả nhiệm vụ.
Châu Thanh tìm một quầy trả nhiệm vụ ít người xếp hàng, đợi khoảng 10 phút là tới lượt cậu.
Cậu đưa cho nhân viên bảng số 20, là nhiệm vụ đứng thứ 20, yêu cầu Phục Cốt đan (mọi cấp bậc). Cậu lấy ra hai bình đan pháp, một bình 12 viên và một bình 9 viên.
Người nhân viên cầm lấy bình 9 viên bỏ vào mấy kiếm tra.
Tên: Phục Cốt đan.
Cấp: Cấp 3.
Phẩm Chất: Trung phẩm.
Số Lượng: 9.
Người nhân viên bình tĩnh nhìn số liệu, tính toán một chút rồi thản nhiên nói với Châu Thanh: "9 viên Phục Cốt đan trung cấp, 5400 điểm cống hiến." Sau đó lại bỏ tiếp 12 viên kia vào kiểm tra, một chút biểu cảm cũng không có.
Bình đan pháp thứ hai lại là 12 viên Phục Cốt đan thượng phẩm, đối với số liệu này người nhân viên kia cũng không có chút biến hoá nào, hắn nói: "12 viên Phục Cốt đan thượng phẩm, 9600 điểm cống hiến. Tổng 15000 điểm cống hiến."
Châu Thanh đưa số ID cho nhân viên, nhân viên liền chuyển điểm cống hiến vào số ID đó, dòng điểm cống hiến liền xuất hiện con số 15000.
Châu Thanh hơi bất ngờ với phản ứng của nhân viên, lúc trước cậu đem số đan pháp thượng phẩm đi bán còn bị người ta kinh ngạc, cậu còn tưởng người này cũng như vậy. Xem ra là cậu nghĩ nhiều.
Châu Thanh không biết người nhân viên cũng là học viên ở học viện, còn là học viên lâu năm, ở lâu như vậy, thiên tài gì đó hắn nhìn nhiều rồi.
Hắn không biết tỉ lệ luyện đan của Châu Thanh thế nào, nhưng hắn biết mấy thiên tài kia mười lần luyện đan thì cũng có sáu đến bảy lần là luyện được thượng phẩm, số lượng cũng 1 đến 2 viên. Cứ như vậy tích lên nhiều rồi đem đổi một lượt. Người nhân viên cho rằng Châu Thanh cũng như vậy nên không ngạc nhiên chút nào. Hơn nữa lần này Châu Thanh chỉ lấy ra 12 viên thượng phẩm, không tính là nhiều.
Rời khỏi sảnh nhiệm vụ, Châu Thanh liền đi tới cửa hàng đồ ăn.
Cửa hàng đồ ăn là nơi bán đồ ăn cho học viên, một số học viên không nấu ăn thì sẽ tới đây mua. Tầng dưới là quầy bán đồ ăn, tầng trên thì là siêu thị, dành cho người muốn tự nấu ăn tới mua nguyên liệu.
...
Ngày hôm sau tỉnh dậy Châu Thanh liền đi tới cửa hàng đan pháp mua thêm một ít pháp thảo luyện đan cho nhiệm vụ.
Cậu vừa mở cửa ra đã gặp một thanh niên, dường như là đã đứng đây một lúc rồi. Thanh niên vừa thấy cậu liền mở miệng: "Cậu là Châu Thanh?"
Châu Thanh nhìn thanh niên, hắn mặc một bộ quân phục học viện, phía trên vai còn có quân hàm Thượng uý. Thiếu uý là cấp bậc cao nhất trong học viên, người này lại là thượng uý, rõ ràng hắn không phải học viên, cậu suy nghĩ một chút mới gật đầu: "Là tôi."
"Mời cậu theo tôi." Thanh niên kia nói xong sợ Châu Thanh không hiểu lại nói thêm: "Là yêu cầu của hiệu trưởng."
Hiệu trưởng muốn gặp cậu?
Châu Thanh ôm nghi ngờ đi theo thanh niên kia.
...
"Vào đi."
Người thanh niên kia mở cửa phòng hiệu trưởng, Châu Thanh đi theo phía sau.
Bên trong căn phòng hiệu trưởng trừ ông ra còn có bảy người khác, những người đó từ lúc Châu Thanh bước vào ánh mắt liền dán trên người cậu, ánh mắt nóng rực khiến Châu Thanh khó chịu.
"Báo cáo, Châu học viên đã tới." Người thanh niên kia làm một động tác nghiêm quân đội, báo cáo với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng gật đầu, đôi mắt thâm sâu nhìn Châu Thanh sau lưng thanh niên, ông nói: "Cậu lui ra đi."
Người thanh niên kia lui ra khỏi phòng, động tác nhanh chuẩn mà đóng cửa phòng lại, một ánh mắt cũng không nhìn Châu Thanh.
"Không cần lo lắng, bọn ta sẽ không làm gì cậu." Hiệu trưởng ôn hoà nói với Châu Thanh.
"Không biết hiệu trưởng có chuyện gì?" Châu Thanh hơi thấp thỏm hỏi. Lẽ nào bí mật giả cấp bị phát hiện?
"Đúng là có chuyện muốn hỏi cậu." Hiệu trưởng gật đầu.
Lúc này một người trong bảy người nãy giờ vẫn nhìn cậu đột nhiên lên tiếng: "Kỹ thuật luyện đan của cậu là ai dạy?"
Châu Thanh sửng sốt một chút. Hoá ra không phải chuyện giả cấp bậc. Cậu âm thầm thở phào trong lòng, bình tĩnh trả lời: "Không ai dạy cả."
Lần này đổi lại bảy người kia và hiệu trưởng sửng sốt kinh ngạc, một người trong đó không tin lập tức nói: "Không thể nào!" Một kỹ thuật luyện đan như vậy, chắc chắc là của một đan pháp sư cao cấp, một tên pháp sư mới như Châu Thanh sao có thể làm được mà không có sư phụ.
Nói cậu tự học? Ha ha, truyện cười gì đó!
"Sư phụ của cậu là ai? Có thể để bọn ta gặp sư phụ cậu được không?" Một người khác cũng cho là Châu Thanh có sư phụ là đan pháp sư cao cấp nói.
Châu Thanh nhíu mày khó chịu, người này nghi ngờ kỹ thuật luyện đan của cậu?
"Tôi chỉ là một thường dân sống ở một hành nghèo nàn, làm gì có đan pháp sư nào để ý đến." Châu Thanh buồn bực nói.
Hai người kia kinh ngạc, khó tin mà nói: "Cậu là dân thường?" Như vậy càng chắc chắn kỹ thuật luyện đan này không phải là Châu Thanh tự nghĩ ra.
"Cậu ấy nói đúng đấy." Một đàn ông trung niên trong bảy người đột nhiên lên tiếng.