Vừa vào đến phòng, cả người Đỗ Dương Xuân Hy đều run lên sợ hãi. Cái cảm giác này cô không hề muốn, cô cũng không hề nghĩ bản thân sẽ bị làm cô cứ run lên cầm cập.
Hơi thở của anh ta, sự cưỡng ép của anh ta làm cô sợ... Đây là lần đầu tiên trong đời cô hiểu cái cảm giác bị người ép buộc làm chuyện mình không muốn là khó chịu ra sao.
Cô không muốn... không hề muốn như vậy mà.
Đỗ Dương Xuân Hy ở trong phòng nức nở khóc thành tiếng.
Khổng Bắc Trình đứng trước cửa phòng gõ.
" Cốc Cốc Cốc. "
" Hy Hy... mở cửa đi em. "
" Hy Hy... "
" Hy Hy mở cửa đi. "
Khổng Bắc Trình đứng ngoài cửa liên tục gọi, nhưng đáp lại anh là sự im lặng.
Khổng Bắc Trình hai tay nắm chặt thành nắm đấm, anh thật muốn đấm chính mình, vì một phút nông nỗi mà làm chuyện không nên làm.
Khổng Bắc Trình hít một hơi sâu đập mạnh cửa.
" Hy Hy mở cửa ra. "
"... "
Khổng Bắc Trình liên tục đập mạnh vào cửa nhưng Đỗ Dương Xuân Hy còn ở trong phòng không hề phát ra một tiếng động nào.
Khi Khổng Bắc Trình thật sự bất lực, Lâm Hà Quân và Long Điền Quân đi đến.
Nhìn thấy Khổng Bắc Trình đang đứng trước cửa phòng giám đốc Đỗ, mày của hai anh khẽ nhíu chặt lại.
Lâm Hà Quân vội vàng đi đến khẽ hỏi Khổng Bắc Trình.
" Có chuyện gì vậy Boss. " vốn phải gọi là chủ tịch, nhưng khi có những dịp nhất định thì Khổng Bắc Trình mới để anh gọi còn bình thường chỉ gọi Boss và Boss thôi.
Long Điền Quân cũng đi đến nhìn Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình một chút cũng không để ý hai người ở sau lưng, mày anh nhíu chặt lại nhìn chằm chằm cánh cửa vẫn còn đóng chặt kia. Không chần chừ đập mạnh vào cửa.
" Đỗ Dương Xuân Hy, tôi nói là em mở cửa ngay cho tôi. "
" Đỗ Dương Xuân Hy!!! "
Khổng Bắc Trình rống to lên, bộ dáng của anh bây giờ nào đâu giống chủ tịch tập đoàn Khổng Thị cao cao tại thượng trong truyền thuyết mà đang giống một ông chồng đang rống giận vì bị cô vợ nhỏ nhốt ở ngoài nhà hơn.
- -------
Bão 5/20 chương.