Đỗ Dương Xuân Hy quay lại phòng ngủ nhìn bốn cục thịt một lúc, môi cô giương lên nụ cười nhẹ nhõm.
Có lẽ không một ai biết không một ai hiểu, nhưng Đỗ Dương Xuân Hy biết và hiểu, bốn cục thịt của cô ngoài mặt luôn tỏ ra vui vẻ nhưng có những lúc bốn bé đều suy nghĩ rất người lớn.
Cúi xuống hôn nhẹ lên trán bốn cục thịt mỗi đứa một cái, Đỗ Dương Xuân Hy cầm chiếc điện thoại cùng bộ đồ ngủ đi thẳng vào phòng tắm.
Ngâm mình trong buồng tắm một lúc lâu, Đỗ Dương Xuân Hy không khỏi thở ra một hơi thoải mái.
Lúc sáng, cô thật sự căng thẳng đến muốn bỏ trốn, nhưng cô biết, cô không thể trốn, cô phải ở lại đó mà nhìn nhận hết tất cả mọi thứ.
Nhưng... chẳng hiểu sao khi gặp chủ tịch của Khổng Thị, cô lại cứ có cảm giác gì đó.
Vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm, một cảm giác rất khó nói thành lời.
Phải nói sao đây ta... à cái cảm giác này rất khó để diễn tả. Nó tựa như gặp lại người bạn cũ.
Đỗ Dương Xuân Hy nghĩ nghĩ, cảm giác đau đầu làm cô khó chịu, nhanh chóng quên đi chuyện đó.
Ngâm mình trong buồng tắm thật lâu, Đỗ Dương Xuân Hy đứng dậy lau sạch cơ thể mặc quần áo đi ra ngoài.
Ngồi trên sofa, mở chiếc ti vi có trong phòng, Đỗ Dương Xuân Hy nhíu nhíu mày, mấy cái phim gì không vậy? Vừa mở lên liền toàn là cảnh hôn, trong lòng không khỏi thầm nói " may mắn " mấy hôm ở đây, cô không hề để bốn cục thịt tự mình mở ti vi, nếu không... haizzz... khó nói lắm.
Đỗ Dương Xuân Hy chuyển kênh phim hoạt hình, đang xem xem thì điện thoại vang lên chuông tin nhắn.
Đỗ Dương Xuân Hy mày nhíu nhíu đọc tin nhắn.
Người Lạ: " Em ngủ chưa? "
Đỗ Dương Xuân Hy nghĩ nghĩ, liền rep.
Đỗ Dương Xuân Hy: " Ai vậy? "
Người Lạ: " Hôm nay trăng rất sáng. "
Chẳng hiểu là vì lý do gì, vừa đọc tin nhắn xong, Đỗ Dương Xuân Hy đứng dậy đi về hướng cửa sổ, ngẩng đầu lên nhìn trên trời cao.
Đỗ Dương Xuân Hy: " Rất sáng. "
Người Lạ: " Ừm lại rất đẹp. "
Đỗ Dương Xuân Hy: " Ừm... xác thực đẹp. "
Người Lạ: " Em cũng rất đẹp. "
Đỗ Dương Xuân Hy: " Nhưng cho hỏi hai vậy? "
Người Lạ: " Tôi là đàn ông, và lớn hơn em... "
Đỗ Dương Xuân Hy: " Chẳng quen. "
Người Lạ: " Thì không phải chúng ta đang nói chuyện tìm hiểu nhau sao? "
Đỗ Dương Xuân Hy: " Ủa có sao? "
Người Lạ: " Có chứ sao không! Rất nhanh chúng ta liền quen biết nhau. "
Đỗ Dương Xuân Hy: " Ừ, Người lạ. "