" Thật sự sẽ được đi ra ngoài sao? Chúng ta sẽ không quay lại thành phố G ngay sao mami? "
" Chúng ta sẽ được đi chơi sao ạ? "
Đỗ Dương Xuân Hy nghe môi không khỏi giương lên nói.
" Đến công ty hôm qua nữa, hồi tối, người ta bên đó có gọi điện cho mami, nói là cùng công ty chúng ta ký kết đấy. "
" A!!!" Bốn cục thịt hai mắt trừng to kinh ngạc, trong đôi mắt của các bé không che giấu được sự vui sướng.
Bốn bé ngoan ngoãn tự vào buồng tắm tắm nước một mình, Đỗ Dương Xuân Hy chỉ cần ôm các bé cùng lau người giúp các bé, còn những việc như là tắm rửa, hay mặc quần áo khác đều chính mình tự làm.
Bốn cục thịt thay đồ xong, tự mình chải chuốt cho thật xinh xắn, trên vai có đeo balo nho nhỏ, mỗi chiếc balo đều có hai bình sữa ở trong đấy.
Bốn cục thịt và Đỗ Dương Xuân Hy vừa bước ra khỏi phòng, thì đã thấy Long Điền Quân.
Long Điền Quân đã thay bộ đồ tây trang màu nâu đất, nhìn trước nhìn sau đều rất lịch lãm.
Vì hôm nay là đến để ký hợp đồng nên Long Điền Quân cũng có mặt, vì thế anh không thể ăn mặc quá sơ sài.
Long Điền Quân và Đỗ Dương Xuân Hy bước ra khỏi khách sạn, bắt taxi đi đến Khổng Thị.
Đứng trước công ty to lớn bất nhất đất nước, Đỗ Dương Xuân Hy vẫn như hôm qua không nhịn được mà cảm thấy lo lắng.
Mặc dù cô biết rõ hiện tại Đỗ Thị và Khổng Thị sẽ hợp tác lâu dài, không những thế biết rõ đây chắc chắn không phải là lần cuối đến đây, sẽ có lần sau và lần sau nữa, nếu như hạng mục lần này thành công hơn mong đợi, Đỗ Dương Xuân Hy tin chắc chắc sẽ được Khổng Thị hợp tác thêm vài ba cái hạng mục sau này nếu có nhưng...
Chẳng hiểu sao cái cảm giác vui mừng cùng hồi hộp luôn đi chung.
Tim cô đập nhanh đến nổi như muốn nhảy ra ngoài.
Sáu người bước vào thanh máy, Đỗ Đức Trí ngẩng đầu lên nhìn thấy mày mami nhíu lại, chính bé biết mami đang rất căng thẳng đây.
Bé nắm chặt lấy tay Đỗ Dương Xuân Hy nói.
" Mami đừng lo, chúng con sẽ không chạy loạn. "
Đỗ Đức Nghĩa gật đầu nói.
" Mami cứ yên tâm, con và anh hai cùng các em sẽ thật ngoan, mami phải làm tốt nhé. "
Hai cục thích còn lại cùng dùng ánh mắt ôn nhu đến muốn chảy ra nước mà nhìn cô, Đỗ Dương Xuân Hy thở ra một hơi.
" Cảm ơn các con... "