Không khuyến khích độc giả dưới 18+ đọc qua nội dung chương này!
...----------------...
Một đêm trăng thanh gió mát, cũng không mát bằng đôi nam nữ đang quấn lấy nhau trên giường. Bởi trên hai cơ thể ấy chẳng có lấy một tấc vải.
Ngụy Tần Khôn hiên ngang chế ngự ở bên trên, vai ngang nhau, bụng ngang nhau, hạ thân cũng đối với người nằm bên dưới. Thứ gắn kết là hai đầu lưỡi đang không ngừng vờn quanh, quấn quýt lấy nhau hết lần này tới lần khác.
Những âm thanh tế nhị cứ chốc lát lại vang lên, vị ngọt trên đầu môi nhạt dần, độ mềm trở nên khô rát vì quá nhiều lần Lam Hải Như bị người đàn ông ấy mút vào quá chặt.
Say, nhưng vẫn cảm nhận và hiểu được những gì đang diễn ra xung quanh. Cô đang vui, vui vì khoảng cách với người mình yêu không còn xa nữa.
Những lần va chạm không còn ngại ngùng. Cơ thể cuốn hút của anh quá tuyệt vời, nó đang thôi miên cô gái chìm theo từng đợt vuốt ve, mơn trớn.
Tay anh, vịn vào vòng một, quả trái cây trắng mịn, căng mọng, lại có điểm nhấn nhỏ xinh, dùng hai đầu ngón tay se se vào lại đê mê đến lạ.
Lam Hải Như bị nụ hôn hút cạn dưỡng khí, liền dùng tay ra ám hiệu, mới khiến Ngụy Tần Khôn đưa môi và lưỡi cùng rời đi. Nhưng anh chỉ dừng lại ở đó, chứ không thể buông tha nơi khác.
Trái tai, nơi mẫn cảm không thua kém những điểm tư mật khác. Anh gặm lấy vật thể mềm mềm ấy, bỗng chốc khiến cô gái rùng mình, thân thể uyển chuyển lay động, hơi thở không còn bình yên nữa.
"Ưm...a~..."
Gió lùa qua khe cửa, đưa đẩy tiếng rên kiều suyễn đi xa, nếu gian phòng không cách âm, chắc sẽ khiến nhiều người đỏ mặt nếu vô tình đi ngang và nghe thấy.
Với ai sẽ ngại, với Ngụy Tần Khôn thì không. Cảm xúc hiện tại quá đỗi tuyệt vời, khiến anh chỉ hăng say, nhiệt tình.
Lam Hải Như là người đầu tiên khiến anh mất đi nghị lực giữ thân, cũng là lần đầu cho anh cảm giác đặc biệt khó tả. Rõ ràng từ đầu không thích, nhưng động thân rồi, lại chẳng thể kìm chế được dục vọng trong những tình huống thế này.
Gặm lấy trái tai đến khi ướt át, anh lại mang đầu lưỡi trượt dài từ sau man tai qua vùng cổ thiên nga thơm phức, xuống hõm xương quai xanh, nhẹ nhàng đặt lại nụ hôn. Tiếp tục mút, đến khi in đầy vết tích mới chịu lui xuống đôi thỏ ngọc đang mong chờ.
Hai viên hồng ngọc trên đỉnh đồi nhô lên từ sớm, run rẩy trong không trung, thẹn thùng những cũng thật mong ngóng được người chiêm ngưỡng...
"Ah...ư...." Âm thanh nhạy cảm ấy vang lên.
Viên ngọc hồng bị anh gặm lấy, nghiến nhẹ vào một chút lại khiến Lam Hải Như rên rỉ.
Nếu tỉnh táo, cô sẽ phải cảm thán rằng, chiếc lưỡi của Ngụy Tần Khôn thật sự quá linh hoạt và điêu luyện, cứ như loài động vật bò sát chuyên săn mồi về đêm, đầu lưỡi nhanh nhạy, tấn công bách phát bách trúng.
Và đêm nay, cô là con mồi bị kẻ gian nhắm trúng.
Người nằm dưới, tay bấu vào drap trải giường đến nhăn nhún từng mảng nhỏ. Người ở trên, dùng tay chuyển động khắp nơi trên cơ thể người dưới. Da thịt mềm mịn của cô, cứ bị sờ tới đâu là sởn cả gai ốc tới đó.
Nhiệt độ cơ thể tăng dần. Khi anh dang rộng đôi chân cô gái ra, chậm rãi hôn nhẹ từng cái từ vòng một, lướt qua vòng hai, xuống tới thảm thực vật đen mướt mượt mà, bất giác khiến Lam Hải Như giật mình.
"Anh đừng! Em...em vẫn chưa tắm!"
Ngụy Tần Khôn cong môi cười khẩy, tùy hứng đáp:
"Nhưng nó vẫn rất thơm!"
Nói rồi, anh liền tới gần nơi đó hơn. Một nơi thầm kín có nhiều điểm kỳ lạ cuốn hút anh không thể rời mắt.
Làm sao, vùng nhạy cảm của cô lại có thể hồng hào và quyến rũ như thế? Hương thơm quyến rũ xộc vào cánh mũi, khiến anh không chịu được, liền kề môi hôn vào một cái.
Lam Hải Như lúc đó lại rùng mình, bàn tay siết lấy drap giường, cả cơ thể căng thẳng đến mức thụ động.
Dục vọng trỗi dậy không ngừng tác động. Sau nụ hôn, đầu lưỡi ma mị lại xuất hiện, liếm láp vào cánh hoa hồng ở giữa, khiêu khích điểm G trong mật đạo tối tâm.
"Ưm...Chồng ơi, anh đừng làm thế...em...em không chịu được mất!"
Đỉnh điểm của mất tự chủ khi trên giường của người mang phận nằm dưới là thốt lên đôi lời nỉ non vô hiệu. Là bất lực nằm đó hứng chịu sự tác động của đối phương, mà thật ra chỉ có sung sướng.
Bao lần bẽn lẽn muốn khép chân, nhưng một tay anh giữ bên đùi, tay kia vươn lên trên, nhiệt tình xoa nắn "bưởi" trắng.
Lam Hải Như không dám tin đây là sự thật, nhưng hiện thực không phải mơ. Khoảnh khắc khiến cô càng tin tưởng hơn là lúc anh dùng lưỡi liên tục ma sát vào nơi đó của cô, tạo nên hưng phấn đạt đến cao trào sau vài phút ngắn ngủi.
Cô như nấc lên, rồi ngưng lại chừng ba giây mới lấy lại nhịp thở. Miệng hoa khép mở như vận hành hô hấp, cưỡng ép thứ dịch thủy ấm áp từ bên trong tuôn trào.
Ngụy Tần Khôn hài lòng rời khỏi, nhưng rất nhanh lại vào tư thế lâm trận hiệp đầu tiên.
Nếu không nhắc đến, sẽ không ai biết vật thể nam tính của anh đang căng to nhường nào. Từ lâu nó đã trỗi dậy, sẵn sàng hòa nhập vào nơi mê cung tràn ngập vị tình nào đó.
Dùng tay cầm lấy "người anh em", tay còn lại giữ đùi đối phương. Ngụy Tần Khôn quỳ một chân trên nệm, hiên ngang đưa đầu nấm tìm tới miệng hoa chuyên nhồi thịt sống.
"Ưm..." Một đường đâm thẳng, khiến cô gái vô thức kêu rên.
...----------------...
Một đêm trăng thanh gió mát, cũng không mát bằng đôi nam nữ đang quấn lấy nhau trên giường. Bởi trên hai cơ thể ấy chẳng có lấy một tấc vải.
Ngụy Tần Khôn hiên ngang chế ngự ở bên trên, vai ngang nhau, bụng ngang nhau, hạ thân cũng đối với người nằm bên dưới. Thứ gắn kết là hai đầu lưỡi đang không ngừng vờn quanh, quấn quýt lấy nhau hết lần này tới lần khác.
Những âm thanh tế nhị cứ chốc lát lại vang lên, vị ngọt trên đầu môi nhạt dần, độ mềm trở nên khô rát vì quá nhiều lần Lam Hải Như bị người đàn ông ấy mút vào quá chặt.
Say, nhưng vẫn cảm nhận và hiểu được những gì đang diễn ra xung quanh. Cô đang vui, vui vì khoảng cách với người mình yêu không còn xa nữa.
Những lần va chạm không còn ngại ngùng. Cơ thể cuốn hút của anh quá tuyệt vời, nó đang thôi miên cô gái chìm theo từng đợt vuốt ve, mơn trớn.
Tay anh, vịn vào vòng một, quả trái cây trắng mịn, căng mọng, lại có điểm nhấn nhỏ xinh, dùng hai đầu ngón tay se se vào lại đê mê đến lạ.
Lam Hải Như bị nụ hôn hút cạn dưỡng khí, liền dùng tay ra ám hiệu, mới khiến Ngụy Tần Khôn đưa môi và lưỡi cùng rời đi. Nhưng anh chỉ dừng lại ở đó, chứ không thể buông tha nơi khác.
Trái tai, nơi mẫn cảm không thua kém những điểm tư mật khác. Anh gặm lấy vật thể mềm mềm ấy, bỗng chốc khiến cô gái rùng mình, thân thể uyển chuyển lay động, hơi thở không còn bình yên nữa.
"Ưm...a~..."
Gió lùa qua khe cửa, đưa đẩy tiếng rên kiều suyễn đi xa, nếu gian phòng không cách âm, chắc sẽ khiến nhiều người đỏ mặt nếu vô tình đi ngang và nghe thấy.
Với ai sẽ ngại, với Ngụy Tần Khôn thì không. Cảm xúc hiện tại quá đỗi tuyệt vời, khiến anh chỉ hăng say, nhiệt tình.
Lam Hải Như là người đầu tiên khiến anh mất đi nghị lực giữ thân, cũng là lần đầu cho anh cảm giác đặc biệt khó tả. Rõ ràng từ đầu không thích, nhưng động thân rồi, lại chẳng thể kìm chế được dục vọng trong những tình huống thế này.
Gặm lấy trái tai đến khi ướt át, anh lại mang đầu lưỡi trượt dài từ sau man tai qua vùng cổ thiên nga thơm phức, xuống hõm xương quai xanh, nhẹ nhàng đặt lại nụ hôn. Tiếp tục mút, đến khi in đầy vết tích mới chịu lui xuống đôi thỏ ngọc đang mong chờ.
Hai viên hồng ngọc trên đỉnh đồi nhô lên từ sớm, run rẩy trong không trung, thẹn thùng những cũng thật mong ngóng được người chiêm ngưỡng...
"Ah...ư...." Âm thanh nhạy cảm ấy vang lên.
Viên ngọc hồng bị anh gặm lấy, nghiến nhẹ vào một chút lại khiến Lam Hải Như rên rỉ.
Nếu tỉnh táo, cô sẽ phải cảm thán rằng, chiếc lưỡi của Ngụy Tần Khôn thật sự quá linh hoạt và điêu luyện, cứ như loài động vật bò sát chuyên săn mồi về đêm, đầu lưỡi nhanh nhạy, tấn công bách phát bách trúng.
Và đêm nay, cô là con mồi bị kẻ gian nhắm trúng.
Người nằm dưới, tay bấu vào drap trải giường đến nhăn nhún từng mảng nhỏ. Người ở trên, dùng tay chuyển động khắp nơi trên cơ thể người dưới. Da thịt mềm mịn của cô, cứ bị sờ tới đâu là sởn cả gai ốc tới đó.
Nhiệt độ cơ thể tăng dần. Khi anh dang rộng đôi chân cô gái ra, chậm rãi hôn nhẹ từng cái từ vòng một, lướt qua vòng hai, xuống tới thảm thực vật đen mướt mượt mà, bất giác khiến Lam Hải Như giật mình.
"Anh đừng! Em...em vẫn chưa tắm!"
Ngụy Tần Khôn cong môi cười khẩy, tùy hứng đáp:
"Nhưng nó vẫn rất thơm!"
Nói rồi, anh liền tới gần nơi đó hơn. Một nơi thầm kín có nhiều điểm kỳ lạ cuốn hút anh không thể rời mắt.
Làm sao, vùng nhạy cảm của cô lại có thể hồng hào và quyến rũ như thế? Hương thơm quyến rũ xộc vào cánh mũi, khiến anh không chịu được, liền kề môi hôn vào một cái.
Lam Hải Như lúc đó lại rùng mình, bàn tay siết lấy drap giường, cả cơ thể căng thẳng đến mức thụ động.
Dục vọng trỗi dậy không ngừng tác động. Sau nụ hôn, đầu lưỡi ma mị lại xuất hiện, liếm láp vào cánh hoa hồng ở giữa, khiêu khích điểm G trong mật đạo tối tâm.
"Ưm...Chồng ơi, anh đừng làm thế...em...em không chịu được mất!"
Đỉnh điểm của mất tự chủ khi trên giường của người mang phận nằm dưới là thốt lên đôi lời nỉ non vô hiệu. Là bất lực nằm đó hứng chịu sự tác động của đối phương, mà thật ra chỉ có sung sướng.
Bao lần bẽn lẽn muốn khép chân, nhưng một tay anh giữ bên đùi, tay kia vươn lên trên, nhiệt tình xoa nắn "bưởi" trắng.
Lam Hải Như không dám tin đây là sự thật, nhưng hiện thực không phải mơ. Khoảnh khắc khiến cô càng tin tưởng hơn là lúc anh dùng lưỡi liên tục ma sát vào nơi đó của cô, tạo nên hưng phấn đạt đến cao trào sau vài phút ngắn ngủi.
Cô như nấc lên, rồi ngưng lại chừng ba giây mới lấy lại nhịp thở. Miệng hoa khép mở như vận hành hô hấp, cưỡng ép thứ dịch thủy ấm áp từ bên trong tuôn trào.
Ngụy Tần Khôn hài lòng rời khỏi, nhưng rất nhanh lại vào tư thế lâm trận hiệp đầu tiên.
Nếu không nhắc đến, sẽ không ai biết vật thể nam tính của anh đang căng to nhường nào. Từ lâu nó đã trỗi dậy, sẵn sàng hòa nhập vào nơi mê cung tràn ngập vị tình nào đó.
Dùng tay cầm lấy "người anh em", tay còn lại giữ đùi đối phương. Ngụy Tần Khôn quỳ một chân trên nệm, hiên ngang đưa đầu nấm tìm tới miệng hoa chuyên nhồi thịt sống.
"Ưm..." Một đường đâm thẳng, khiến cô gái vô thức kêu rên.