"Ah, chồng ơi, anh chậm thôi, nhẹ hơn một chút."
Trong căn phòng ấy, ngoài những âm thanh phành phạch từ da thịt va đập vào nhau, còn có những tiếng rên rỉ nỉ non và đôi lời tha thiết xin xỏ của một người phụ nữ.
Cô nằm trên giường, mảnh drap nệm đã sớm nhăn nhúm vì bị cô nàng bấu víu, nhàu nát, thân thể không ngừng run chuyển từ từng đợt luân động thật mạnh mẽ, dứt khoát của người đàn ông.
Da thịt cô trắng muốt lại lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng vì nhiệt độ cơ thể đang cao, vì phải cùng bạn đời vận động gân cốt.
"Cơ thể em tuyệt vời lắm, em biết không, vợ?"
Ngụy Tần Khôn hì hụt "đóng gạch", vẫn không quên khen ngợi một câu, làm cô gái của mình vui lòng.
Không phải anh ba hoa nịnh nọt, mà quả thật thân thể cô rất tuyệt, đặt biệt ở nơi hoa hu.y.et tuyệt sắc kia. Ở đó, không chỉ mang hương thơm đặc biệt quyến rũ, mà bên trong còn khít chặt, mỗi khi anh đưa dị vật ra vào, từng tế bào non mềm như quấn chặt lấy thằng bé, thôi miên, thao túng khiến anh mê đắm luân động, chẳng muốn rời.
Đan tay vào tay cô gái, anh lại đổi thêm một tư thế mới để thay đổi cảm giác, bằng cách gác chân cô lên vai, hơi xổm người, trực tiếp thúc mạnh vào trong hang động.
"Sâu...vào sâu quá rồi...Em không chịu được đâu anh, ưm..."
Cảm thấy c.ô.n t.h.ị.t đưa đẩy đầu nấm nam tính chọc thẳng vào sâu bên trong, vô ý va vào vách tử cung nhạy cảm, bụng dưới của cô nàng lập tức quặn thắt, vừa nhói lại vừa đau.
"Ah~...Chồng ơi, em bảo anh nhẹ hơn mà...hic..."
Anh từng hứa sẽ không làm cô đau lòng, vậy mà ngay lúc này, anh nhẫn tâm làm cô ứa cả nước mắt. Thấy cô rên la, nhăn nhó vì đau, anh cũng muốn giảm tốc độ và cường lực, nhưng khổ nổi tác dụng của thuốc trong người, khiến anh không thể nao núng, chậm trễ.
Vật thể d.ư.ơ.n.g tính to lớn của anh đang căng lên, khí tức hừng hực xông trận. Khoái cảm của một người đàn ông sắp đạt đến mức đỉnh điểm, thắt lưng lại thúc đẩy dẻo dai mỗi lúc càng nhanh. Có thể thấy, mồ hôi đang nhỏ giọt, ướt đẫm tấm lưng cường tráng, vậy mà anh vẫn hăng say, nhiệt huyết đến giây phút cuối cùng, khi hàng vạn binh lính nòng nọc được phóng thích khỏi chốn cầm tù, sau bao ngày xa bạn tình đã chất chứa thành cả núi tinh hoa.
Ngụy Tần Khôn hài lòng, tạm thời mang "vũ khí" bằng thịt lui ra khỏi mê cung huyền bí, ngay tức khắc ở trước miệng hoa đang nhấp nhô khép mở đã trào ra một dòng tinh mật màu trắng đục, minh chứng cho lần hoan ái đạt được kết quả đỉnh cao.
Tấm thân nữ nhi mềm nhũn nằm trên nệm, lồng ngực hiện vẫn còn phập phồng vì hô hấp chưa ổn định, vô tình làm đôi gò bồng nhấp nhô theo cường điệu.
Chưa kịp hoàn hồn sau hiệp một, vóc dáng của cô lại bị ai kia động chạm. Nhanh chóng ngóc đầu nhìn nhận sự việc, vô tình chứng kiến khoảnh khắc chiếc "cự long" nam tính của anh vẫn chưa hạ nhiệt, nó vẫn ngẩng cao đầu xin chào hiệp đấu mới.
"Chồng ơi, em mệt rồi, em không muốn..." Lam Hải Như lắc đầu, giọng điệu nỉ non như đang nài nỉ.
Vậy mà, người đàn ông ấy vẫn hết sức thản nhiên lật úp cô lại, dùng đôi tay mạnh mẽ nâng hông lên cao, hướng về phía hạ bộ để mật đạo trơn ướt đối diện "cự long" căng to bành trướng.
"Thuốc vẫn chưa hết tác dụng, vợ cố chiều anh thêm một chút nhé!" Ngụy Tần Khôn ngọt ngào dụ dỗ.
"Hay anh đi tắm cho hạ hỏa, chứ em mệt quá rồi." Lam Hải Như tha thiết thương lượng.
"Lúc nãy tắm, nhưng không có tác dụng! Vợ cũng thấy rồi đó."
"Nhưng mà em thật sự rất mệt, bụng cũng đau râm ran nữa." Cô mếu máo.
"Lần này anh làm nhẹ! Vợ cố thêm một hiệp nữa nhé, sẽ nhanh thôi."
"Nào, thả lỏng ra! Tập trung chuyên môn sẽ không còn cảm giác đau." Anh ta hết lời dỗ dành.
Lời vừa dứt, vật nam tính đã cạ vào vách thịt non mềm chỗ đóa hoa trơn ướt, sau một giây lại dứt khoát đâm xuyên vào khe suối nhỏ.
Lam Hải Như cảm thấy khoảng trống mẫn cảm được lắp đầy, cơ thể theo bản năng lại gồng lên, liên tục hứng chịu những lần thúc đẩy thật mạnh mẽ của người đàn ông.
Nơi đó vốn chật chội, nhưng lại tham lam quyến rũ "thằng bé" của anh, dùng những mô mềm quấn quýt lấy, khiến nó hăng say, chỉ lo chìm đắm vào dòng mật ấm áp.
Tư thế chọc gậy phía sau, khiến "cự long" có thể thâm nhập vào sâu trong mê cung, mỗi lần đâm đều lút cán, dứt khoát chạm vào điểm G, khiến đối phương sung sướng tới rùng mình, bên cạnh đó vẫn tồn tại một chút cảm giác đau thắt ở vùng bụng dưới.
Lam Hải Như cảm thấy vùng thắt lưng của mình dường như sắp gãy ra làm hai, đau y như ngày "dì cả" tới thăm hàng tháng.
Mồ hôi tuôn ra mỗi lúc càng nhiều, cũng giống mật thủy ở chỗ hoa hu.ye.t vẫn không ngừng bịn rịn, làm dung dịch bôi trơn cho mỗi lần đưa đẩy, kết hợp tạo nên những âm thanh va chạm to rõ, nhịp nhàng.
"Chồng ơi, em đau quá...Anh dừng lại đi, hic..."
Khi khoái cảm dần bị lấn át bởi cơn đau, Lam Hải Như đã bật khóc nức nở, cô giơ tay ra phía sau, dùng sức bấu chặt vào cánh tay anh đang đặt trên vòng ba của mình, sướt mướt khẩn cầu.
Nhưng lúc đó, binh lính tinh nhuệ của người đàn ông lại sắp xuất trận, căn bản không thể dừng lại giữa chừng. Đang giây phút đỉnh cao, nếu dừng ngang hông, chắc anh chết mất.
"Vợ cố thêm một chút, chồng sắp xong rồi."
Trấn an vợ mình xong, Ngụy Tần Khôn tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, vài phút sau cũng thành công hạ cánh. Khi nòng nọc xông pha bơi lội vào mật đạo ấm áp kia, anh liền đưa vũ khí rút lui.
Khi vật nam tính ra ngoài, Ngụy Tần Khôn chợt nhìn thấy chút máu đỏ tươi bám trên đầu nấm, khiến anh lập tức chau mày.
Giương ánh mắt nhìn sang nơi tư mật của Lam Hải Như, ở chỗ đó đang chảy m.áu, cơ thể cô còn đang lã đi. Ngụy Tần Khôn lập tức sợ hãi xanh mặt.
"Chồng ơi, em đau bụng quá..."
Trong căn phòng ấy, ngoài những âm thanh phành phạch từ da thịt va đập vào nhau, còn có những tiếng rên rỉ nỉ non và đôi lời tha thiết xin xỏ của một người phụ nữ.
Cô nằm trên giường, mảnh drap nệm đã sớm nhăn nhúm vì bị cô nàng bấu víu, nhàu nát, thân thể không ngừng run chuyển từ từng đợt luân động thật mạnh mẽ, dứt khoát của người đàn ông.
Da thịt cô trắng muốt lại lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng vì nhiệt độ cơ thể đang cao, vì phải cùng bạn đời vận động gân cốt.
"Cơ thể em tuyệt vời lắm, em biết không, vợ?"
Ngụy Tần Khôn hì hụt "đóng gạch", vẫn không quên khen ngợi một câu, làm cô gái của mình vui lòng.
Không phải anh ba hoa nịnh nọt, mà quả thật thân thể cô rất tuyệt, đặt biệt ở nơi hoa hu.y.et tuyệt sắc kia. Ở đó, không chỉ mang hương thơm đặc biệt quyến rũ, mà bên trong còn khít chặt, mỗi khi anh đưa dị vật ra vào, từng tế bào non mềm như quấn chặt lấy thằng bé, thôi miên, thao túng khiến anh mê đắm luân động, chẳng muốn rời.
Đan tay vào tay cô gái, anh lại đổi thêm một tư thế mới để thay đổi cảm giác, bằng cách gác chân cô lên vai, hơi xổm người, trực tiếp thúc mạnh vào trong hang động.
"Sâu...vào sâu quá rồi...Em không chịu được đâu anh, ưm..."
Cảm thấy c.ô.n t.h.ị.t đưa đẩy đầu nấm nam tính chọc thẳng vào sâu bên trong, vô ý va vào vách tử cung nhạy cảm, bụng dưới của cô nàng lập tức quặn thắt, vừa nhói lại vừa đau.
"Ah~...Chồng ơi, em bảo anh nhẹ hơn mà...hic..."
Anh từng hứa sẽ không làm cô đau lòng, vậy mà ngay lúc này, anh nhẫn tâm làm cô ứa cả nước mắt. Thấy cô rên la, nhăn nhó vì đau, anh cũng muốn giảm tốc độ và cường lực, nhưng khổ nổi tác dụng của thuốc trong người, khiến anh không thể nao núng, chậm trễ.
Vật thể d.ư.ơ.n.g tính to lớn của anh đang căng lên, khí tức hừng hực xông trận. Khoái cảm của một người đàn ông sắp đạt đến mức đỉnh điểm, thắt lưng lại thúc đẩy dẻo dai mỗi lúc càng nhanh. Có thể thấy, mồ hôi đang nhỏ giọt, ướt đẫm tấm lưng cường tráng, vậy mà anh vẫn hăng say, nhiệt huyết đến giây phút cuối cùng, khi hàng vạn binh lính nòng nọc được phóng thích khỏi chốn cầm tù, sau bao ngày xa bạn tình đã chất chứa thành cả núi tinh hoa.
Ngụy Tần Khôn hài lòng, tạm thời mang "vũ khí" bằng thịt lui ra khỏi mê cung huyền bí, ngay tức khắc ở trước miệng hoa đang nhấp nhô khép mở đã trào ra một dòng tinh mật màu trắng đục, minh chứng cho lần hoan ái đạt được kết quả đỉnh cao.
Tấm thân nữ nhi mềm nhũn nằm trên nệm, lồng ngực hiện vẫn còn phập phồng vì hô hấp chưa ổn định, vô tình làm đôi gò bồng nhấp nhô theo cường điệu.
Chưa kịp hoàn hồn sau hiệp một, vóc dáng của cô lại bị ai kia động chạm. Nhanh chóng ngóc đầu nhìn nhận sự việc, vô tình chứng kiến khoảnh khắc chiếc "cự long" nam tính của anh vẫn chưa hạ nhiệt, nó vẫn ngẩng cao đầu xin chào hiệp đấu mới.
"Chồng ơi, em mệt rồi, em không muốn..." Lam Hải Như lắc đầu, giọng điệu nỉ non như đang nài nỉ.
Vậy mà, người đàn ông ấy vẫn hết sức thản nhiên lật úp cô lại, dùng đôi tay mạnh mẽ nâng hông lên cao, hướng về phía hạ bộ để mật đạo trơn ướt đối diện "cự long" căng to bành trướng.
"Thuốc vẫn chưa hết tác dụng, vợ cố chiều anh thêm một chút nhé!" Ngụy Tần Khôn ngọt ngào dụ dỗ.
"Hay anh đi tắm cho hạ hỏa, chứ em mệt quá rồi." Lam Hải Như tha thiết thương lượng.
"Lúc nãy tắm, nhưng không có tác dụng! Vợ cũng thấy rồi đó."
"Nhưng mà em thật sự rất mệt, bụng cũng đau râm ran nữa." Cô mếu máo.
"Lần này anh làm nhẹ! Vợ cố thêm một hiệp nữa nhé, sẽ nhanh thôi."
"Nào, thả lỏng ra! Tập trung chuyên môn sẽ không còn cảm giác đau." Anh ta hết lời dỗ dành.
Lời vừa dứt, vật nam tính đã cạ vào vách thịt non mềm chỗ đóa hoa trơn ướt, sau một giây lại dứt khoát đâm xuyên vào khe suối nhỏ.
Lam Hải Như cảm thấy khoảng trống mẫn cảm được lắp đầy, cơ thể theo bản năng lại gồng lên, liên tục hứng chịu những lần thúc đẩy thật mạnh mẽ của người đàn ông.
Nơi đó vốn chật chội, nhưng lại tham lam quyến rũ "thằng bé" của anh, dùng những mô mềm quấn quýt lấy, khiến nó hăng say, chỉ lo chìm đắm vào dòng mật ấm áp.
Tư thế chọc gậy phía sau, khiến "cự long" có thể thâm nhập vào sâu trong mê cung, mỗi lần đâm đều lút cán, dứt khoát chạm vào điểm G, khiến đối phương sung sướng tới rùng mình, bên cạnh đó vẫn tồn tại một chút cảm giác đau thắt ở vùng bụng dưới.
Lam Hải Như cảm thấy vùng thắt lưng của mình dường như sắp gãy ra làm hai, đau y như ngày "dì cả" tới thăm hàng tháng.
Mồ hôi tuôn ra mỗi lúc càng nhiều, cũng giống mật thủy ở chỗ hoa hu.ye.t vẫn không ngừng bịn rịn, làm dung dịch bôi trơn cho mỗi lần đưa đẩy, kết hợp tạo nên những âm thanh va chạm to rõ, nhịp nhàng.
"Chồng ơi, em đau quá...Anh dừng lại đi, hic..."
Khi khoái cảm dần bị lấn át bởi cơn đau, Lam Hải Như đã bật khóc nức nở, cô giơ tay ra phía sau, dùng sức bấu chặt vào cánh tay anh đang đặt trên vòng ba của mình, sướt mướt khẩn cầu.
Nhưng lúc đó, binh lính tinh nhuệ của người đàn ông lại sắp xuất trận, căn bản không thể dừng lại giữa chừng. Đang giây phút đỉnh cao, nếu dừng ngang hông, chắc anh chết mất.
"Vợ cố thêm một chút, chồng sắp xong rồi."
Trấn an vợ mình xong, Ngụy Tần Khôn tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, vài phút sau cũng thành công hạ cánh. Khi nòng nọc xông pha bơi lội vào mật đạo ấm áp kia, anh liền đưa vũ khí rút lui.
Khi vật nam tính ra ngoài, Ngụy Tần Khôn chợt nhìn thấy chút máu đỏ tươi bám trên đầu nấm, khiến anh lập tức chau mày.
Giương ánh mắt nhìn sang nơi tư mật của Lam Hải Như, ở chỗ đó đang chảy m.áu, cơ thể cô còn đang lã đi. Ngụy Tần Khôn lập tức sợ hãi xanh mặt.
"Chồng ơi, em đau bụng quá..."