Tối đến, Song Kê trở về nhà, cô vội tìm số điện thoại của anh trên ứng dụng trò chuyện online nhưng không tìm thấy kết quả. Thôi thì đằng gửi tin bằng số điện thoại thường, cô ngẫm nghĩ xem đầu tiên nên nhắn với anh thế nào.
Chợt ánh mắt cô va vào chiếc áo vest của anh đang được treo trên móc đồ, Song Kê nở nụ cười tươi vì đã tìm ra lý do để nhắn với chàng CEO cục súc.
"Chào Bạch tổng, em là Thạch Song Kê đây, em muốn trả lại anh áo vest. Chúng ta có thể gặp nhau được không?"
Dòng tin nhắn được gửi đi sau vài phút cô đắn đo suy nghĩ trong bối rối.
- Không biết anh ấy sẽ phản ứng ra sao khi nhận được tin nhắn của mình?
Song Kê hồi hộp chờ đợi sự hồi âm của chàng CEO mặt lạnh.
Về phía anh, Chu Thần vừa tắm xong, anh đang ngồi trên giường thấm khô tóc và xem điện thoại. Anh mặc chiếc áo choàng tắm, cơ bụng săn chắc hằn rõ bắt mắt đang lấp ló phía sau lớp vải mỏng, trông thật quyến rũ mê người. Vài giọt nước khéo léo đọng trên những sợi tóc như đang cố tình rơi lên trán anh rồi chảy dọc xuống thái dương, càng tôn lên nét nam tính khỏe khoắn khiến bao cô gái phải ngây ngất.
Mở dòng tin nhắn được gửi đến từ số lạ.
- Thạch Song Kê.
Chu Thần nhắc đến tên của cô, đôi mày đậm nét chau lại vì có chút bất ngờ khi cô biết số điện thoại của anh. Tuy nhiên hành động của Bạch tổng lại vô cùng hờ hừng, anh lạnh lùng ném điện thoại xuống giường, chẳng màn trả lời tin nhắn. Song Kê nào hay hành động của cô đã vô tình khiến anh nghĩ rằng cô là loại phụ nữ dễ dãi, có sở thích muốn quyến rũ đàn ông.
Trong khi anh vô tâm chẳng màng đến thì cô lại không ngừng trông chờ sự hồi âm của anh đến mòn mỏi. Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, Song Kê đang soạn bài thi, lâu lâu lại ngó sang điện thoại nhìn xem có thông báo tin nhắn đến hay không. Lúc này lòng cô đã có cảm giác hụt hẫng và phần nào chắc chắn rằng anh sẽ không phản hồi lại tin nhắn của cô.
- Đồ đáng ghét, anh ấy định bơ mình luôn sao?
Cô thở dài một hơi, đến cả tâm trạng làm việc cũng không còn mặn mà nữa. Đây cũng là lần đầu tiên cô để tình cảm cá nhân chi phối công việc, Tất cả cũng là tại người đàn ông phũ phàng kia.
Tuy có chút không vui vì sự vô cảm của anh nhưng bấy nhiêu vẫn chưa là gì cả, cô đã quyết tâm phải làm tan chảy tảng băng lạnh giá nên nhất định sẽ kiên trì đến cùng. Song Kê lấy hết dũng khí và tiếp tục nhắn tin cho Bạch Chu Thần, dù anh không muốn hồi âm:
"Giữa chúng ta đã có hiểu lầm, em muốn gặp anh để giải thích rõ mọi chuyện."
Cô thừa biết ngày hôm đó là do đứa em gái thâm độc kia đã gài bẫy, hãm hại cô. Nhưng cô thật không biết tại sao anh lại xuất hiện ở khách sạn. Ngẫm lại câu nói của Chu Thần, anh cứ khăng khăng bảo cô đã chủ động hẹn anh. Song Kê vội kiểm tra lại điện thoại vì nghi ngờ Kim Ái đã động váo điện thoại của cô. Tuy nhiên cô không thấy bất kỳ tin nhắn nào từ máy của mình đã gửi cho Bạch Chu Thần trước đó.
- Có khi nào Kim Ái đã xóa tin nhắn trong điện thoại của mình.
Cô chắc chắn đứa em trời đánh kia đứng sau mọi chuyện, nhưng bằng cách nào cô ta có thể hẹn anh đến khách sạn? Cả việc Chu Thần đồng ý cuộc hẹn đó cho đến chuyện bắt quả tang của Bạch Tiêu Phong. Một kế hoạch được dàn xếp chi tiết, chẳng lẽ người đứng sau chỉ có mỗi Lâm Kim Ái?
Cô ngồi trên bàn làm việc đến tận nửa đêm, nhìn sang điện thoại vẫn không thấy anh hồi âm. Lúc này cô càng nhận định rõ mức độ khó khăn của việc chinh phục vị tổng tài lạnh lùng.
- Anh ta bơ mình luôn sao? Tức chết được?
Cô không nhịn thêm được cơn tức giận nên đã cất lời mắng anh. Nhớ đến chuyện Chu Thần bảo cô ôm anh rồi lại vờ như bản thân mình trong sạch, bây giờ còn dám lơ tin nhắn của cô.
- Tên khó ưa này.
Bất chợt điện thoại đổ chuông và sáng màn hình, cô mừng rỡ liền cầm máy. Nhưng khi nhìn vào màn hình lại khiến cô thất vọng ê chề vì đó chỉ là tin nhắn quảng cáo được gửi đến.
- Xem ra phải chờ đến hội nghị rồi.
Song Kê nhận ra anh không muốn gặp mặt cô, vậy nên buổi hội nghị là cơ hội tốt nhất mà cô nhất định phải nắm bắt lấy.
Trong lúc cô đang thất vọng và chẳng chút vui vẻ vì anh không chịu rep tin nhắn thì Chu Thần cũng đang ngồi ở bàn làm việc xem lại các file báo cáo của nhân viên. Anh mở tin nhắn cô đã gửi đến để xem lại lần nữa. Chu Thần nghiêm túc nghĩ ngợi, vẻ mặt trông rất căng thẳng và khó gần.
- Cô ta muốn gì đây?
Lần trước anh đã không chút kiêng nể, chơi cô một vố thật đau khi đổ lỗi cô là người quyến rũ anh. Vậy mà bây giờ Song Kê lại chủ động nhắn tin cho anh, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chu Thần đang nghĩ cô cố tình tìm hiểu và có được cả số điện thoại của anh, muốn quyến rũ, trêu đùa anh vì để chọc tức Bạch Tiêu Phong. Đáng buồn thay, ấn tượng của Chu Thần về Song Kê lại chẳng mấy tốt đẹp.
Chợt ánh mắt cô va vào chiếc áo vest của anh đang được treo trên móc đồ, Song Kê nở nụ cười tươi vì đã tìm ra lý do để nhắn với chàng CEO cục súc.
"Chào Bạch tổng, em là Thạch Song Kê đây, em muốn trả lại anh áo vest. Chúng ta có thể gặp nhau được không?"
Dòng tin nhắn được gửi đi sau vài phút cô đắn đo suy nghĩ trong bối rối.
- Không biết anh ấy sẽ phản ứng ra sao khi nhận được tin nhắn của mình?
Song Kê hồi hộp chờ đợi sự hồi âm của chàng CEO mặt lạnh.
Về phía anh, Chu Thần vừa tắm xong, anh đang ngồi trên giường thấm khô tóc và xem điện thoại. Anh mặc chiếc áo choàng tắm, cơ bụng săn chắc hằn rõ bắt mắt đang lấp ló phía sau lớp vải mỏng, trông thật quyến rũ mê người. Vài giọt nước khéo léo đọng trên những sợi tóc như đang cố tình rơi lên trán anh rồi chảy dọc xuống thái dương, càng tôn lên nét nam tính khỏe khoắn khiến bao cô gái phải ngây ngất.
Mở dòng tin nhắn được gửi đến từ số lạ.
- Thạch Song Kê.
Chu Thần nhắc đến tên của cô, đôi mày đậm nét chau lại vì có chút bất ngờ khi cô biết số điện thoại của anh. Tuy nhiên hành động của Bạch tổng lại vô cùng hờ hừng, anh lạnh lùng ném điện thoại xuống giường, chẳng màn trả lời tin nhắn. Song Kê nào hay hành động của cô đã vô tình khiến anh nghĩ rằng cô là loại phụ nữ dễ dãi, có sở thích muốn quyến rũ đàn ông.
Trong khi anh vô tâm chẳng màng đến thì cô lại không ngừng trông chờ sự hồi âm của anh đến mòn mỏi. Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, Song Kê đang soạn bài thi, lâu lâu lại ngó sang điện thoại nhìn xem có thông báo tin nhắn đến hay không. Lúc này lòng cô đã có cảm giác hụt hẫng và phần nào chắc chắn rằng anh sẽ không phản hồi lại tin nhắn của cô.
- Đồ đáng ghét, anh ấy định bơ mình luôn sao?
Cô thở dài một hơi, đến cả tâm trạng làm việc cũng không còn mặn mà nữa. Đây cũng là lần đầu tiên cô để tình cảm cá nhân chi phối công việc, Tất cả cũng là tại người đàn ông phũ phàng kia.
Tuy có chút không vui vì sự vô cảm của anh nhưng bấy nhiêu vẫn chưa là gì cả, cô đã quyết tâm phải làm tan chảy tảng băng lạnh giá nên nhất định sẽ kiên trì đến cùng. Song Kê lấy hết dũng khí và tiếp tục nhắn tin cho Bạch Chu Thần, dù anh không muốn hồi âm:
"Giữa chúng ta đã có hiểu lầm, em muốn gặp anh để giải thích rõ mọi chuyện."
Cô thừa biết ngày hôm đó là do đứa em gái thâm độc kia đã gài bẫy, hãm hại cô. Nhưng cô thật không biết tại sao anh lại xuất hiện ở khách sạn. Ngẫm lại câu nói của Chu Thần, anh cứ khăng khăng bảo cô đã chủ động hẹn anh. Song Kê vội kiểm tra lại điện thoại vì nghi ngờ Kim Ái đã động váo điện thoại của cô. Tuy nhiên cô không thấy bất kỳ tin nhắn nào từ máy của mình đã gửi cho Bạch Chu Thần trước đó.
- Có khi nào Kim Ái đã xóa tin nhắn trong điện thoại của mình.
Cô chắc chắn đứa em trời đánh kia đứng sau mọi chuyện, nhưng bằng cách nào cô ta có thể hẹn anh đến khách sạn? Cả việc Chu Thần đồng ý cuộc hẹn đó cho đến chuyện bắt quả tang của Bạch Tiêu Phong. Một kế hoạch được dàn xếp chi tiết, chẳng lẽ người đứng sau chỉ có mỗi Lâm Kim Ái?
Cô ngồi trên bàn làm việc đến tận nửa đêm, nhìn sang điện thoại vẫn không thấy anh hồi âm. Lúc này cô càng nhận định rõ mức độ khó khăn của việc chinh phục vị tổng tài lạnh lùng.
- Anh ta bơ mình luôn sao? Tức chết được?
Cô không nhịn thêm được cơn tức giận nên đã cất lời mắng anh. Nhớ đến chuyện Chu Thần bảo cô ôm anh rồi lại vờ như bản thân mình trong sạch, bây giờ còn dám lơ tin nhắn của cô.
- Tên khó ưa này.
Bất chợt điện thoại đổ chuông và sáng màn hình, cô mừng rỡ liền cầm máy. Nhưng khi nhìn vào màn hình lại khiến cô thất vọng ê chề vì đó chỉ là tin nhắn quảng cáo được gửi đến.
- Xem ra phải chờ đến hội nghị rồi.
Song Kê nhận ra anh không muốn gặp mặt cô, vậy nên buổi hội nghị là cơ hội tốt nhất mà cô nhất định phải nắm bắt lấy.
Trong lúc cô đang thất vọng và chẳng chút vui vẻ vì anh không chịu rep tin nhắn thì Chu Thần cũng đang ngồi ở bàn làm việc xem lại các file báo cáo của nhân viên. Anh mở tin nhắn cô đã gửi đến để xem lại lần nữa. Chu Thần nghiêm túc nghĩ ngợi, vẻ mặt trông rất căng thẳng và khó gần.
- Cô ta muốn gì đây?
Lần trước anh đã không chút kiêng nể, chơi cô một vố thật đau khi đổ lỗi cô là người quyến rũ anh. Vậy mà bây giờ Song Kê lại chủ động nhắn tin cho anh, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chu Thần đang nghĩ cô cố tình tìm hiểu và có được cả số điện thoại của anh, muốn quyến rũ, trêu đùa anh vì để chọc tức Bạch Tiêu Phong. Đáng buồn thay, ấn tượng của Chu Thần về Song Kê lại chẳng mấy tốt đẹp.