Hai năm sau,
Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió thổi, anh cứ ngỡ mọi chuyện đau lòng chỉ vừa xảy ra ngày hôm qua. Suốt hai năm sau khi cô rời đi, Chu Thần chưa từng ngưng nghĩ về cô dù chỉ một ngày. Còn nhớ lúc cô biến mất, cũng là ngày sinh nhật của anh, sau khi rời công viên giải trí, Chu Thần đã không về nhà.
Anh đến quán rượu và uống rất nhiều, Chu Thần vừa không tin vào thực tại lại vừa muốn quên đi hiện thực quá đỗi đau lòng. Ba ngày sau khi vợ ra đi, anh cũng không đến công ty, Chu Thần đắm chìm trong men rượu, kể cả người bạn thân Nghi Quân cũng không liên lạc được với anh.
Căn bản Nghi Quân cũng chẳng rõ chuyện gì đã xảy ra với Chu Thần, anh ấy còn chẳng biết thân phận thật sự của Song Kê. Trong chuyện tình cảm, anh luôn lặng lẽ và ít chia sẻ với bạn bè, hơn nữa Song Kê lại mang thân phận đặc biệt hơn bất cứ ai nên anh càng khó nói ra.
Sau ba ngày chìm đắm trong đau khổ, nhìn đâu cũng thấy cô như thể sống không bằng chết thì Chu Thần đã tự dặn lòng phải vực dậy tinh thần, phải tin rằng cô vẫn còn tồn tại ở đâu đó trên thế gian này và chắc chắn một ngày nào đó, cô sẽ quay về bên anh.
Với trách nhiệm của người lãnh đạo, anh không thể mãi chìm vào hố sâu tuyệt vọng mà bỏ mặc công việc, mặc kệ bao nhân viên đang cần anh điều hành, quản lý. Chu Thần nén nỗi đau mất vợ trong lòng và tiếp tục công việc, dù vậy anh vẫn luôn nghĩ đến cô. Mỗi khi về nhà, những kỷ niệm hạnh phúc khi cả hai sống cùng nhau lại bủa vây lấy anh, dằn vặt Chu Thần nhiều đêm mất ngủ vì nhớ nhung người mình yêu.
Từ sau khi Bạch Tiêu Phong bị bắt, mẹ ruột cũng nhận ra con người thật của hắn và đương nhiên bà ấy chẳng còn lý do gì để chì chiết, mắng mỏ cô về chuyện hôn sự nữa. Trước khi biến mất, Song Kê đã từng nói với mẹ ruột cô sẽ sang nước ngoài tiếp tục học tập và sinh sống để mọi chuyện được êm xuôi.
Trước lúc rời đi, Song Kê vẫn chưa kịp gặp mặt ba ruột, tuy nhiên có những chuyện không nên đào sâu sẽ tốt hơn. Bởi lẽ ba ruột của cô đã có vợ, mẹ cô là người thứ ba và chỉ được ông ta xem là mối quan hệ qua đường. Ông ta đương nhiên chọn quay về với vợ sau những cuộc ăn chơi sa đọa đầy thỏa mãn.
Chính vì vậy khi phát hiện mang thai cô, mẹ ruột đã muốn níu kéo người tình nhưng bất thành. Về sau ông ta biết được mối quan hệ giữa mẹ cô và mẹ của Bạch Tiêu Phong nên đã tìm gặp bà ấy và ngỏ ý muốn mẹ cô đứng ra đề nghị lập hôn ước với Bạch gia. Chuyện này rất có lợi cho công ty bất động sản của ông ta và cũng có lợi cho mẹ ruột nên bà ta đã đồng ý.
Cuộc đời của cô từ nhỏ đã sống trong sự lạnh nhạt, thiếu thốn tình thương. Bị ba mẹ ruột mang hạnh phúc của cả đời cô ra làm điều kiện đánh đổi cho danh lợi của họ. Người cha như vậy, cô thà đừng gặp sẽ tốt hơn.
Thật buồn vì đến khi tìm được tình yêu đích thực của đời mình, cô chưa kịp hạnh phúc bao lâu thì lại phải ra đi. Người đau khổ nhất chính là người ở lại, dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng nhiều lúc anh bỗng dưng cứ như người mất hồn mỗi khi nhớ cô da diết.
Trong suốt hai năm, Chu Thần cũng nhiều lần đến thăm em trai nhưng hắn từ chối gặp anh vì vẫn chưa buông bỏ được thù hận trong lòng. Cho đến lần gần đây nhất, Bạch Tiêu Phong đã chịu gặp mặt Chu Thần, cũng từ đó hắn biết anh không bị tàn tật, tuy nhiên hai anh em chỉ hỏi thăm sức khỏe đôi ba câu rồi hắn lại né tránh.
…
Ngày mai lại đến sinh nhật của anh và cũng là ngày tròn hai năm cô rời đi kể từ sinh nhật hai năm trước khiến anh ám ảnh đến mức chẳng thể quên được. Không có cô bên cạnh, anh cũng không muốn tổ chức sinh nhật nữa.
Trong lúc đang làm việc tại nhà vào buổi tối, Chu Thần nhận được tin nhắn từ Nghi Quân:
“Truyền hình quốc gia đưa tin ngày mai có nguyệt thực, nơi thích hợp nhất để ngắm là tại cầu đi bộ. Cậu có muốn cùng đi với tôi không?”
Ban đầu anh định nhắn tin từ chối vì Chu Thần biết ngày mai sẽ có rất nhiều người chen chúc nhau để xem hiện tượng hiếm có. Anh không thích chốn đông người ngột ngạt, nhưng trong lúc đang soạn tin, anh chợt nhớ đến lời cô từng nói với anh.
Song Kê kể rằng cô đến được thế giới này là nhờ vào nhật thực đã xuất hiện ở thế giới song song, tạo nên kết giới với giếng trời phép thuật, mở ra cánh cửa xuyên thời không, tạo thành cánh cổng kết nối hai thế giới thuộc hai dòng thời gian khác nhau. Chính vì vậy cô mới có thể đến được thế giới này và gặp anh.
Chu Thần bất giác cất lời:
- Nhật thực và nguyệt thực…
Dù cô đã tan biến ngay trước mắt anh nhưng Chu Thần vẫn luôn tin và có cảm giác cô vẫn còn tồn tại. Anh vẫn một lòng chờ đợi cô, hy vọng phép màu rồi sẽ xảy đến vào một ngày không xa.
Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió thổi, anh cứ ngỡ mọi chuyện đau lòng chỉ vừa xảy ra ngày hôm qua. Suốt hai năm sau khi cô rời đi, Chu Thần chưa từng ngưng nghĩ về cô dù chỉ một ngày. Còn nhớ lúc cô biến mất, cũng là ngày sinh nhật của anh, sau khi rời công viên giải trí, Chu Thần đã không về nhà.
Anh đến quán rượu và uống rất nhiều, Chu Thần vừa không tin vào thực tại lại vừa muốn quên đi hiện thực quá đỗi đau lòng. Ba ngày sau khi vợ ra đi, anh cũng không đến công ty, Chu Thần đắm chìm trong men rượu, kể cả người bạn thân Nghi Quân cũng không liên lạc được với anh.
Căn bản Nghi Quân cũng chẳng rõ chuyện gì đã xảy ra với Chu Thần, anh ấy còn chẳng biết thân phận thật sự của Song Kê. Trong chuyện tình cảm, anh luôn lặng lẽ và ít chia sẻ với bạn bè, hơn nữa Song Kê lại mang thân phận đặc biệt hơn bất cứ ai nên anh càng khó nói ra.
Sau ba ngày chìm đắm trong đau khổ, nhìn đâu cũng thấy cô như thể sống không bằng chết thì Chu Thần đã tự dặn lòng phải vực dậy tinh thần, phải tin rằng cô vẫn còn tồn tại ở đâu đó trên thế gian này và chắc chắn một ngày nào đó, cô sẽ quay về bên anh.
Với trách nhiệm của người lãnh đạo, anh không thể mãi chìm vào hố sâu tuyệt vọng mà bỏ mặc công việc, mặc kệ bao nhân viên đang cần anh điều hành, quản lý. Chu Thần nén nỗi đau mất vợ trong lòng và tiếp tục công việc, dù vậy anh vẫn luôn nghĩ đến cô. Mỗi khi về nhà, những kỷ niệm hạnh phúc khi cả hai sống cùng nhau lại bủa vây lấy anh, dằn vặt Chu Thần nhiều đêm mất ngủ vì nhớ nhung người mình yêu.
Từ sau khi Bạch Tiêu Phong bị bắt, mẹ ruột cũng nhận ra con người thật của hắn và đương nhiên bà ấy chẳng còn lý do gì để chì chiết, mắng mỏ cô về chuyện hôn sự nữa. Trước khi biến mất, Song Kê đã từng nói với mẹ ruột cô sẽ sang nước ngoài tiếp tục học tập và sinh sống để mọi chuyện được êm xuôi.
Trước lúc rời đi, Song Kê vẫn chưa kịp gặp mặt ba ruột, tuy nhiên có những chuyện không nên đào sâu sẽ tốt hơn. Bởi lẽ ba ruột của cô đã có vợ, mẹ cô là người thứ ba và chỉ được ông ta xem là mối quan hệ qua đường. Ông ta đương nhiên chọn quay về với vợ sau những cuộc ăn chơi sa đọa đầy thỏa mãn.
Chính vì vậy khi phát hiện mang thai cô, mẹ ruột đã muốn níu kéo người tình nhưng bất thành. Về sau ông ta biết được mối quan hệ giữa mẹ cô và mẹ của Bạch Tiêu Phong nên đã tìm gặp bà ấy và ngỏ ý muốn mẹ cô đứng ra đề nghị lập hôn ước với Bạch gia. Chuyện này rất có lợi cho công ty bất động sản của ông ta và cũng có lợi cho mẹ ruột nên bà ta đã đồng ý.
Cuộc đời của cô từ nhỏ đã sống trong sự lạnh nhạt, thiếu thốn tình thương. Bị ba mẹ ruột mang hạnh phúc của cả đời cô ra làm điều kiện đánh đổi cho danh lợi của họ. Người cha như vậy, cô thà đừng gặp sẽ tốt hơn.
Thật buồn vì đến khi tìm được tình yêu đích thực của đời mình, cô chưa kịp hạnh phúc bao lâu thì lại phải ra đi. Người đau khổ nhất chính là người ở lại, dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng nhiều lúc anh bỗng dưng cứ như người mất hồn mỗi khi nhớ cô da diết.
Trong suốt hai năm, Chu Thần cũng nhiều lần đến thăm em trai nhưng hắn từ chối gặp anh vì vẫn chưa buông bỏ được thù hận trong lòng. Cho đến lần gần đây nhất, Bạch Tiêu Phong đã chịu gặp mặt Chu Thần, cũng từ đó hắn biết anh không bị tàn tật, tuy nhiên hai anh em chỉ hỏi thăm sức khỏe đôi ba câu rồi hắn lại né tránh.
…
Ngày mai lại đến sinh nhật của anh và cũng là ngày tròn hai năm cô rời đi kể từ sinh nhật hai năm trước khiến anh ám ảnh đến mức chẳng thể quên được. Không có cô bên cạnh, anh cũng không muốn tổ chức sinh nhật nữa.
Trong lúc đang làm việc tại nhà vào buổi tối, Chu Thần nhận được tin nhắn từ Nghi Quân:
“Truyền hình quốc gia đưa tin ngày mai có nguyệt thực, nơi thích hợp nhất để ngắm là tại cầu đi bộ. Cậu có muốn cùng đi với tôi không?”
Ban đầu anh định nhắn tin từ chối vì Chu Thần biết ngày mai sẽ có rất nhiều người chen chúc nhau để xem hiện tượng hiếm có. Anh không thích chốn đông người ngột ngạt, nhưng trong lúc đang soạn tin, anh chợt nhớ đến lời cô từng nói với anh.
Song Kê kể rằng cô đến được thế giới này là nhờ vào nhật thực đã xuất hiện ở thế giới song song, tạo nên kết giới với giếng trời phép thuật, mở ra cánh cửa xuyên thời không, tạo thành cánh cổng kết nối hai thế giới thuộc hai dòng thời gian khác nhau. Chính vì vậy cô mới có thể đến được thế giới này và gặp anh.
Chu Thần bất giác cất lời:
- Nhật thực và nguyệt thực…
Dù cô đã tan biến ngay trước mắt anh nhưng Chu Thần vẫn luôn tin và có cảm giác cô vẫn còn tồn tại. Anh vẫn một lòng chờ đợi cô, hy vọng phép màu rồi sẽ xảy đến vào một ngày không xa.