Mục lục
Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện gì?” Hoắc Vi Vũ cảm giác bên kia không khí ngưng trọng.

“Mẹ em trước kia làm văn nghệ quân đội, chuyện này em biết không?” Lâm Thừa Ân hỏi.

“Không biết, em chỉ biết là trước kia mẹ em là một diễn viên múa cổ điển, bà khiêu vũ rất đẹp, làm sao vậy?” Hoắc Vi Vũ hồ nghi.

“mấy ngày nay anh đụng tới một người, người này là chiến hữu của Cố Ngạo Thiên lúc còn trẻ, ông ta nói, Cố Ngạo Thiên đã từng yêu một người làm văn nghệ quân đội, gọi là Quyền Linh, đưa cho anh nhìn ảnh chụp lúc đó, là mẹ em.” Lâm Thừa Ân trầm giọng nói.


“Cố Ngạo Thiên? ba ba của Cố Cảo Đình?” Hoắc Vi Vũ kinh ngạc.

Cố Ngạo Thiên mất tích hơn hai mươi năm, cô đối với tên này cũng có chút xa lạ.

“Đúng vậy, ba ba của Cố Cảo Đình, ông nội của Cố Cảo Đình rất có quyền thế, Cố Ngạo Thiên tương đương được lót vàng trong quân khu, con đường làm quan một mảnh sáng sủa, mà thân phận mẹ em rất mơ hồ, cho nên, ông nội của Cố Cảo Đình ngăn cản bọn họ ở bên nhau.” Lâm Thừa Ân giải thích.

“thân phận mẹ em làm sao mơ hồ được? em có ông ngoại, còn có biểu ca, khi còn nhỏ không thấy qua sao? biểu ca kia còn rất thích em, bởi vì bọn họ đều di dân đi nước Mỹ, mới không có liên hệ, anh đều quên mất sao?”

“người gọi là ông ngoại, là cha nuôi của mẹ em, không phải cha đẻ, thân phận mẹ em thành ra mơ hồ, bà cũng không chịu nói, cho nên, ông nội của Cố Cảo Đình không có khả năng để cho mẹ em vào cửa, mặc dù mẹ em sinh cho bọn họ một đứa cháu, vẫn là bị vô tình đuổi đi, người vợ mà Cố Ngạo Thiên cưới là Thái Nhã.” Lâm Thừa Ân tự thuật nói.

trong lòng Hoắc Vi Vũ lộp bộp một chút, “đứa bé Quyền Linh sinh ra đâu?”

“Dựa theo thời gian mà nói, hoặc là đã chết, hoặc là, chính là Cố Cảo Đình.” Lâm Thừa Ân phân tích nói.

Hoắc Vi Vũ bình tĩnh nhìn phía trước, trong đầu trống rỗng.

Nếu đứa bé kia chính là Cố Cảo Đình, cô và Cố Cảo Đình là anh em cùng cha khác mẹ, này cũng quá cẩu huyết.

Hẳn là không có khả năng.

Nếu cô và Cố Cảo Đình là huynh muội, ba ba cũng không có khả năng đáp ứng để cô gả cho Cố Cảo Đình, trừ phi, ba ba cũng không biết Cố Cảo Đình là con của Quyền Linh.

Cố Cảo Đình là con của Quyền Linh sao?

Nếu Cố Cảo Đình là con của Quyền Linh, anh cũng không phải con ruột của Thái Nhã.

Không đúng, khẳng định nơi nào sai rồi.

Tin tức này quá mức khiếp sợ, trong đầu Hoắc Vi Vũ thực loạn.

“Tiểu Vũ, em còn đó sao?” Lâm Thừa Ân hỏi.

Hoắc Vi Vũ bình thường trở lại, vành mắt hơi hơi đỏ lên, “Thừa Ân, em sẽ tìm Cố Cảo Đình làm một phần xét nghiệm ADN, em và anh ta rốt cuộc có phải anh em hay không sẽ hiểu ngay.”

“Chuyện này vô cùng trọng đại, ảnh hưởng cũng rất lớn, không có xác định kết quả trước, nhất định phải bảo mật, nếu xác định là anh em thật sự hãy bàn bạc kỹ hơn, phải biết rằng, Cố lão gia tử đối với huyết thống rất để ý, cho nên, cẩn thận xử lý.” Lâm Thừa Ân nhắc nhở.

“em biết, em sẽ cẩn thận xử lý.” Hoắc Vi Vũ đáp, trong lòng nặng nề, giống như có vật đè ép trầm trọng, cảm thấy khó thở.


Cô không hy vọng Cố Cảo Đình là anh cô, không hy vọng.


Vành mắt lại đỏ một ít, “Thừa Ân, em cúp trước.”


Lâm Thừa Ân cảm giác được bên này cô có chút không thích hợp, hứa hẹn nói: “Nếu em không muốn ở Ninh Xuyên ngây người, ở Ninh Xuyên ngốc không đi xuống, có thể tới tìm anh, anh sẽ là nơi vững chắc nhất để em dựa vào.”


“Cô ta tới tìm anh làm gì, anh cho cô ta dựa vào làm gì, tôi cho anh cái quyền này sao? Cùng anh nói chuyện, bất luận người phụ nữ nào anh thích đều đừng nghĩ tồn tại, càng đừng nghĩ tới tôi này.” Giọng Luân Côn không hài lòng vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK