• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ăn xong hay là anh đưa em về nhà đi. Em không muốn ở đây." Lâm Huyền phụng phịu nói. Từ sáng tới giờ cô còn chưa có làm được chuyện gì. Cảm giác nhìn thời gian trôi qua một cách vô ích thật sự khiến cô đau đớn vô cùng.

"Còn phải xem biểu hiện của em thế nào." Lục Ngạn cất bước rời khỏi phòng.

Lâm Huyền nhanh chóng chạy theo anh, trong đầu còn không ngừng than trách vì sao Lục Ngạn lại có sở thích ép bức người khác như vậy. Hu hu, số của cô thật là khổ mà.

[...]

Sau khi ăn xong, Lâm Huyền được Lục Ngạn mua cho một cốc trà đào để uống giải khát. Trời mùa hè nóng nực, chỉ ra đường có một lúc thôi cũng đã khiến cả người cô nóng nảy khó chịu.

"Lên xe đi, ở ngoài này nắng."


Lâm Huyền gật đầu, nghe lời Lục Ngạn ngoan ngoãn ngồi lên xe.

"À đúng rồi. Đám cưới của Thẩm Linh và Cảnh Huyền Diệm anh có tới không? Mấy hôm trước cô ấy vừa điện cho em." Lâm Huyền vừa uống nước vừa nói.

"Nếu không có việc gì bận thì chắc là anh sẽ đi." Lục Ngạn vừa nói xong liền quay sang nhìn cô một lát, sau đó ân cần khuyên bảo: "Trời mùa hè tuy nóng cũng không được uống nhiều đá, biết chưa?"

Lâm Huyền gật đầu. Cô như nghĩ ra gì đó, bèn đưa ly trà đào trên tay tới trước mặt Lục Ngạn

"Anh nếm thử một chút đi, cái này rất ngon."

"Anh không thích uống mấy thứ này." Lục Ngạn lắc đầu từ chối.

"Uống một chút thôi. Anh phải thử mới biết mình có thích không chứ."

Nhìn thấy Lâm Huyền năn nỉ như vậy, Lục Ngạn bèn miễn cưỡng uống một ngụm.

"Thế nào? Có ngọt không?" Hai mắt Lâm Huyền sáng ngời chờ đợi phản hồi từ Lục Ngạn.

"Ngọt."

[...]

Lục Ngạn đưa Lâm Huyền về nhà. Thật ra anh vốn còn muốn đưa cô tới công ty, thi thoảng nhìn thấy cô đi qua đi lại anh cũng cảm giác an tâm hơn phần nào.

Thế nhưng Lâm Huyền lại có vẻ như không thích đến công ty lắm, anh cũng không muốn miễn cưỡng cô. Dù sao từ bây giờ cách thời gian tan làm chỉ còn mấy tiếng, rất nhanh thôi anh sẽ lại nhìn thấy cô rồi.

Lâm Huyền xuống xe, cô vui vẻ tạm biệt Lục Ngạn sau đó đi vào nhà. Trong nhà không có ai, cô vừa tiến vào liền ngay lập tức mở ti vi để căn nhà ồn ào lên một chút.

Điện thoại trong túi bỗng reo lên, Lâm Huyền theo thói quen đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại.

"Chị dâu à, chị có nhìn thấy ảnh chụp của chúng ta phát tán trên mạng không?"

Lâm Huyền sững người trong giây lát. Cô nhận ra giọng nói này, chính là đại lưu lượng Lục Cảnh. Lần này gọi điện tới chắc là vì chuyện kia.

"Tôi nhìn thấy rồi." Lâm Huyền nghiêm túc đáp lại."

"Thật ra mấy tin tức này trước nay quản lý của tôi đều sẽ đưa ra phương án im lặng không lên tiếng. Nhưng chị từng ra mắt trước công chúng, sau này cũng sẽ có người thấy quen mà đoán ra thôi."

"Vậy ý cậu là gì?"

Lục Cảnh trả lời: "Tôi đang nghĩ có nên đăng một bài nói về quan hệ của chúng ta một chút được không, cũng là để tránh hiểu lầm."

"Được. Vậy để tôi báo lại cho công ty quản lý một chút, chắc một lát nữa sẽ gọi lại cho cậu."

Lục Cảnh nói 'Được' một cái liền cúp máy. Lâm Huyền tắt ti vi, yên tĩnh suy nghĩ một lát.

Lục Cảnh có được số điện thoại của cô chắc là lấy từ chỗ Lục Hân nhỉ? Lúc đầu cô còn thắc mắc cậu ấy làm sao biết được số máy của cô, bây giờ xem ra dễ hiểu rồi.

Thật ra đăng một bài thanh minh này cũng không sao cả. Lục Cảnh là em của chồng cô, quan hệ giữa hai người vô cùng trong sáng.

Chỉ là Lâm Huyền sợ rằng những người ghét cô sẽ nhân cơ hội này mà bịa đặt ra một vài tin đồn vô căn cứ. Để Châu Phiến Ly đắc ý tung tin bậy bạ lâu như vậy, trong lòng Lâm Huyền cũng có chút khó chịu.

Trước mắt ngoại trừ phương án này ra thì bên phía Lục Cảnh cũng có thể nói rằng cô gái trong ảnh là em gái của mình.

Nhưng việc lừa dối fan hâm mộ này chắc là Lục Cảnh sẽ không chọn làm. Vả lại quan hệ giữa Lâm Huyền và cậu không hề có gì mờ ám, vậy thì thay vì nói dối sao lại không lựa chọn thành thật?

"Cứ như vậy đi, lát nữa nói cho Cao Huy sau đó đăng bài là được rồi."

Lâm Huyền lên phòng thay đồ xong thì gọi lại cho Lục Cảnh. Cậu ấy nói nếu được thì đăng bài luôn bây giờ càng tốt, tránh để đêm dài lắm mộng.

Lâm Huyền cũng đồng ý với ý kiến của cậu. Cô gọi điện cho Cao Huy để giải thích sự việc một chút sau đó liền đăng bài.


Lâm Huyền: Người trong ảnh chính là tôi. Lục Cảnh là em họ của chồng tôi, tôi là chị dâu của cậu ấy.


Lục Cảnh: Người bên cạnh là chị dâu tôi. Mọi người đừng cho rằng chị ấy là bạn gái tôi, anh họ tôi sẽ đánh tôi gãy chân đó.


Sau khi đăng bài, lượt tương tác của cư dân mạng vô cùng cao. Mà dựa vào quan hệ giữa hai người, fan hâm mộ của Lục Cảnh rất nhanh liền có thể đào ra được bối cảnh và thân phận thiên chi kiêu tử của thần tượng mình.


Sau khi nhiều nguồn tin cung cấp về thân phận của Lục Cảnh xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội, người bí ẩn nhất hôm nay - Lâm Huyền ngay lập tức bị đá văng không thương tiếc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK