Mục lục
Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế - Trương Dũng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa kịp quay người cất bước, thì đã có thêm một chiếc xe ô tô màu đen khác chạy đến chắn ngay trước mặt cô. Năm, sáu tên đàn ông mặc vest đeo kính đen đồng loạt bước nhanh ra khỏi xe, xông tới bao vây cô.

Thiến Vy cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn hết mặt đám đàn ông này, không quen một ai cả, tình hình này giống hệt như lần trước bị bốn tên thuộc hạ của Lăng Thiên Trì bao vây, chỉ khác ở chỗ là lần trước cô bị lừa đến hẻm vắng, còn lần này là ở ngoài đường.

Xe cộ qua lại tấp nập, cũng có một số người dân chú ý đến chỗ của cô, thì thầm bàn tán, nhưng đám người này vẫn rất thản nhiên, không hề sợ hãi dù biết ống kính camera đường phố đang quay bọn họ.

Kẻ đầu sỏ nhìn kỹ cô hồi lâu mới nói: “Chính là cô gái này! Mau bắt cô ta lại!”

“Các anh là ai? Sao lại muốn bắt tôi?” Thiến Vy khẽ sợ hãi lùi người, tình hình vô cùng bất lợi, quên luôn cả việc kêu cứu.

Một tên khác mất kiên nhẫn lên tiếng. “Đừng nhiều lời với cô ta!”

Hắn nhanh chóng lao tới, dùng chiếc khăn đã tẩm thuốc bịt chặt trước mũi cô, Thiến Vy trợn tròn mắt vùng vẫy nhưng dưới tác dụng của thuốc không được bao lâu liền bất lực xụi lơ, mấy người còn lại trợ giúp vác cô lên xe, rồi chạy đi một cách quang minh chính đại.

Một tên đàn em ngồi lái xe, còn kẻ đầu sỏ thì ngồi phía sau cùng với hai người đàn ông giữ lấy Thiến Vy, hắn lấy điện thoại ra, lần tìm danh bạ, ấn nút gọi rồi áp điện thoại vào một bên tai.

Bên này, Camy đang tắm trong bồn tắm, thân ảnh băng thanh ngọc khiết được bọt sữa tắm trắng như tuyết phủ lên, nhiều chỗ khiêu gợi vì sơ hở mà lộ ra, hương thơm quyến rủ đến mức mê hoặc lòng người, nghe thấy tiếng chuông điện thoại đang đổ, ả liền đứng lên, lấy chiếc khăn tắm quấn lại cơ thể mảnh mai của mình trước sự chứng kiến của chú mèo vật cưng, rồi đến nhấc máy.

“Tôi đây! Anh gọi có chuyện gì?”

“Camy tiểu thư, tôi đã bắt được cô gái trong bức ảnh mà cô đã gửi qua rồi, hiện tại cô ta đang nằm trong tay tôi, tiếp theo nên làm gì?”

“Mới đây đã bắt được rồi, các anh đúng là không làm tôi thất vọng.”

“Tiểu thư quá khen rồi, nhưng cô đừng quên đưa tiền cho bọn tôi là được.”

“Yên tâm! Tiền bạc là chuyện nhỏ, các anh làm nốt xong phần còn lại này, tiền sẽ lập tức đến tay các anh.”

“Vậy cô nói đi, tiếp theo chúng tôi nên làm gì?”

“Dịch thiếu gia mời anh ngồi, tôi còn tưởng anh không tới nữa chứ.”

Dịch Thừa Phong thấy vậy khách khí nói: “Để Phó tổng chờ lâu, thật là áy náy.” Rồi bước tới yên vị ngồi trên sofa.

“Anh tới là được rồi, à anh muốn uống gì không? Trà hay cafe, ôi sẽ kêu người…”

“Không cần đâu! Tôi không có nhiều thời gian, Phó tổng hẹn tôi tới đây có chuyện gì cứ nói.”

“Nếu anh đã nói vậy tôi cũng đi thẳng vào vấn đề luôn, buổi đấu giá đất còn hai ngày nữa sẽ bắt đầu, tôi nghe nói Lam Điền hiện tại là khu đất đang được hội đấu giá chú ý rất cao, không biết Dịch thiếu gia có hứng thú với khu đất này không?”

Thì ra Phó Hàm Dận mời anh tới đây là để nói chuyện đấu giá đất, vài ngày trước anh cũng đã nghe tin này từ miệng mấy thương nhân, Lam Điền đúng là khu đất đang rất được chú ý, giá khởi điểm chắc cũng tầm trên chục tỷ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK