Ngắm bức hình sáng nay anh vừa chụp Ngọc Trúc khi còn đang ngủ, tối hôm qua sau khi anh đeo nhẫn cho cô, họ cùng nhau ăn gà và uống rượu cả đêm, nhờ thế mà anh đã biết được cô rất dễ say. Uống chừng hai ly cô đã lăn ra ngủ. Cô còn nói mớ những câu như. “Gà rất ngon.”, “Bánh kem toàn trái cây.” và một câu khiến anh hạnh phúc nhất. “Em thích anh, chồng ơi.”
May mắn là anh đã rút điện thoại từ trước ghi lại cảnh cô say xỉn. Bây giờ đoạn video này là kho báu của anh.
Xem lại đoạn video rất nhiều lần anh đều cảm thấy rất hài lòng. Cười thoải mái trong phòng làm việc, đến tiếng gõ cửa cũng không làm anh phân tâm, Minh Lâm vì không thấy động tĩnh của Tuấn Quốc, hắn mở cửa bước vào thấy anh đang cười te tét mà phát sợ.
“Quốc..cậu ổn không vậy?”
Tuấn Quốc nhanh chóng lấy lại sự nghiêm túc, anh tắt và đặt úp màn hình điện thoại xuống.
“Cậu kiếm tôi có chuyện gì à?”
“Tôi chỉ muốn hỏi thử xem ngày hôm qua của cậu như thế nào?” Minh Lâm ngồi xuống chiếc ghế đối diện anh. Cầm lấy cuốn lịch lật qua lật lại rồi để lại chỗ cũ.
Tuấn Quốc cười đắc ý, nhìn hắn tỏ vẻ khinh thường. Minh Lâm cảm thấy hơi rợn người. Đừng nói anh vẫn thuận lợi trải qua đêm lễ tình nhân với vợ nhé.
“Rất viên mãn, thưa trưởng phòng công nghệ. Nhờ cậu nhắc nhở nên tôi đã chuẩn bị nhiều thứ vừa kịp lúc.” Tuấn Quốc rót một ly cà phê giúp Minh Lâm, tận tình đặt ở trước mặt hắn như lời cảm tạ.
Minh Lâm trợn to mắt. Thông thường con gái sẽ rất thích người đàn ông của mình tạo ra những bất ngờ vào những ngày lễ. Tuấn Quốc đã làm gì để cô được có được những điều đó.
Hắn cầm ly cà phê lên uống nhìn anh đang cười đắc thắng. “Cậu đã làm như thế nào?”
“Đó là bí mật của tôi.” Tuấn Quốc chốt câu, uống một ngụm cà phê. Tinh thần thoải mái.
Minh Lâm chán ghét với thái độ của anh. Bình thường nếu về võ mồm chắc chắn anh sẽ không thắng được nhưng chủ để bây giờ thì anh đang trên cơ hắn rồi.
“Vậy thì..tại sao hai người lại giấu tình trạng hôn nhân của mình tại công ty vậy?” Hắn đổi chủ đề.
Lúc này Tuấn Quốc mới ngẩn người một tí. Anh như muốn trốn về vấn đề nhưng không thể, Minh Lâm nhìn anh ghê quá.
Không nói đùa, trưởng phòng Minh Lâm nghiêng đầu nhìn như muốn ghim chết anh dính chặt vào ghế.
“Thứ nhất là do…cô ấy khá dễ thương.” Tuấn Quốc vừa dứt câu, mặt hắn nghệch sang một bên, hắn vừa nghe cái gì vậy. “Lúc tôi đề nghị việc giữ kín chuyện này ở công ty thì cô ấy hơi..gọi là hụt hẫng, tôi thấy rất dễ thương. Mặc dù chỉ là để chọc ghẹo thôi.”
Minh Lâm nhìn anh như nhìn một tên trai hư. “Cậu bạn à..cậu xấu xa lắm đấy cậu biết không? Vậy còn điều thứ hai thì sao?”
“Còn thứ hai thì..tôi không muốn cô ấy bị lôi ra bàn tán tại công ty, dù sao thì cô ấy cũng vừa mới chia tay bạn trai cũ xong.”
Minh Lâm vẫn tiếp tục nhìn anh bằng ánh mắt đang nhìn trai hư. Cậu đang là vừa đấm vừa xoa à.
----------------------------------------------------
Ái Thi đi vào phòng làm việc cùng với một người, vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Sau đó kêu mọi người tập trung lại và giới thiệu. Ngọc Trúc còn đang mải mê ngắm chiếc nhẫn kim cương ngày hôm qua mà Tuấn Quốc tặng cô. Vì để tránh mọi người để ý, cô đã đổi lại đeo ngón giữa. Vì lời hứa trước đó của cả hai rằng họ sẽ giữ bí mật cuộc hôn nhân.
Phải gọi đến lần thứ ba, Ngọc Trúc mới giật mình đứng dậy. Còn chưa kịp định hình thì cô đã thấy gương mặt quen thuộc đến mức phải ghét bỏ.
“Xin chào mọi người, đây là thành viên mới của team chúng ta. Cậu ấy tên là Từ Cơ. Hãy chào mừng cậu ấy nào.”
Ngọc Trúc chết lặng. Đó chính là tên bạn trai cũ.
May mắn là anh đã rút điện thoại từ trước ghi lại cảnh cô say xỉn. Bây giờ đoạn video này là kho báu của anh.
Xem lại đoạn video rất nhiều lần anh đều cảm thấy rất hài lòng. Cười thoải mái trong phòng làm việc, đến tiếng gõ cửa cũng không làm anh phân tâm, Minh Lâm vì không thấy động tĩnh của Tuấn Quốc, hắn mở cửa bước vào thấy anh đang cười te tét mà phát sợ.
“Quốc..cậu ổn không vậy?”
Tuấn Quốc nhanh chóng lấy lại sự nghiêm túc, anh tắt và đặt úp màn hình điện thoại xuống.
“Cậu kiếm tôi có chuyện gì à?”
“Tôi chỉ muốn hỏi thử xem ngày hôm qua của cậu như thế nào?” Minh Lâm ngồi xuống chiếc ghế đối diện anh. Cầm lấy cuốn lịch lật qua lật lại rồi để lại chỗ cũ.
Tuấn Quốc cười đắc ý, nhìn hắn tỏ vẻ khinh thường. Minh Lâm cảm thấy hơi rợn người. Đừng nói anh vẫn thuận lợi trải qua đêm lễ tình nhân với vợ nhé.
“Rất viên mãn, thưa trưởng phòng công nghệ. Nhờ cậu nhắc nhở nên tôi đã chuẩn bị nhiều thứ vừa kịp lúc.” Tuấn Quốc rót một ly cà phê giúp Minh Lâm, tận tình đặt ở trước mặt hắn như lời cảm tạ.
Minh Lâm trợn to mắt. Thông thường con gái sẽ rất thích người đàn ông của mình tạo ra những bất ngờ vào những ngày lễ. Tuấn Quốc đã làm gì để cô được có được những điều đó.
Hắn cầm ly cà phê lên uống nhìn anh đang cười đắc thắng. “Cậu đã làm như thế nào?”
“Đó là bí mật của tôi.” Tuấn Quốc chốt câu, uống một ngụm cà phê. Tinh thần thoải mái.
Minh Lâm chán ghét với thái độ của anh. Bình thường nếu về võ mồm chắc chắn anh sẽ không thắng được nhưng chủ để bây giờ thì anh đang trên cơ hắn rồi.
“Vậy thì..tại sao hai người lại giấu tình trạng hôn nhân của mình tại công ty vậy?” Hắn đổi chủ đề.
Lúc này Tuấn Quốc mới ngẩn người một tí. Anh như muốn trốn về vấn đề nhưng không thể, Minh Lâm nhìn anh ghê quá.
Không nói đùa, trưởng phòng Minh Lâm nghiêng đầu nhìn như muốn ghim chết anh dính chặt vào ghế.
“Thứ nhất là do…cô ấy khá dễ thương.” Tuấn Quốc vừa dứt câu, mặt hắn nghệch sang một bên, hắn vừa nghe cái gì vậy. “Lúc tôi đề nghị việc giữ kín chuyện này ở công ty thì cô ấy hơi..gọi là hụt hẫng, tôi thấy rất dễ thương. Mặc dù chỉ là để chọc ghẹo thôi.”
Minh Lâm nhìn anh như nhìn một tên trai hư. “Cậu bạn à..cậu xấu xa lắm đấy cậu biết không? Vậy còn điều thứ hai thì sao?”
“Còn thứ hai thì..tôi không muốn cô ấy bị lôi ra bàn tán tại công ty, dù sao thì cô ấy cũng vừa mới chia tay bạn trai cũ xong.”
Minh Lâm vẫn tiếp tục nhìn anh bằng ánh mắt đang nhìn trai hư. Cậu đang là vừa đấm vừa xoa à.
----------------------------------------------------
Ái Thi đi vào phòng làm việc cùng với một người, vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Sau đó kêu mọi người tập trung lại và giới thiệu. Ngọc Trúc còn đang mải mê ngắm chiếc nhẫn kim cương ngày hôm qua mà Tuấn Quốc tặng cô. Vì để tránh mọi người để ý, cô đã đổi lại đeo ngón giữa. Vì lời hứa trước đó của cả hai rằng họ sẽ giữ bí mật cuộc hôn nhân.
Phải gọi đến lần thứ ba, Ngọc Trúc mới giật mình đứng dậy. Còn chưa kịp định hình thì cô đã thấy gương mặt quen thuộc đến mức phải ghét bỏ.
“Xin chào mọi người, đây là thành viên mới của team chúng ta. Cậu ấy tên là Từ Cơ. Hãy chào mừng cậu ấy nào.”
Ngọc Trúc chết lặng. Đó chính là tên bạn trai cũ.