Ôn Như Cảnh không dám nhìn mặt Liên Hoa, cô rơi lệ đầy mặt, khóc không thành tiếng: “Chị, tối hôm qua, tối hôm qua anh Yến Thừa mở party ở khách sạn để chúc mừng lễ kết thúc đời sống độc thân của anh ấy, em cũng đi chúc mừng anh ấy, ai biết. . . . . . Ai biết chúng em uống say. . . . . . Uống say rồi làm ra chuyện như vậy. . . . . . Sáng sớm hôm nay tỉnh lại, em rất sợ, nên em đã rời khỏi khách sạn từ rất sớm, không nói lời tạm biệt với anh Yến Thừa. Em biết chị với anh Yến Thừa là một cặp đôi trời sinh, cho nên chuyện tối hôm qua em coi như chưa từng xảy ra. . . . . . Nhưng hôm nay. . . . . . Hôm nay em nhận được một sấp hình này, hơn nữa còn uy hiếp em sẽ đem những tấm hình này công bố ra ngoài. . . . . . Là ai bày kế hãm hại muốn cho gia đình của chúng ta và gia đình của Đỗ gia thân bại danh liệt. . . . . .”
Liên Hoa cảm giác được máu trong người dường như đông lại, thân thể của cô dần dần mất đi nhiệt độ, toàn thân cô đều lạnh lẽo.
Nhưng mà trên mặt cô vẫn nở một nụ cười dịu êm, cô dùng đôi tay lạnh băng của mình lau đi nước mắt trên mặt Như Cảnh, cố làm bình tĩnh nói: “Như cảnh, đây là người ta cố tình hãm hại chị, muốn thử lòng chị? Yến Thừa không phải là người như vậy, chị sẽ không bị những tấm hình này lừa gạt đâu! Đừng quên, em đừng quên ngành chị học là ngành gì, tùy tiện photoshop sẽ ra được những tấm hình này, họ không tốn nhiều công sức đâu. Như Cảnh, nhanh đi nói với người đó, bí mật đã bị chị phá rồi!”
Cô tự nhủ thầm, nhất định Yến Thừa sẽ không làm chuyện như vậy, Như Cảnh nói bậy, đúng, những tấm hình này không phải là sự thật, đây là do những người bạn muốn chơi xấu cô!
Cho dù cô nói như vậy, nhưng lòng cô đang dao động, lúc nãy cô có nhìn qua tấm hình, cô không thấy dấu vết bị photoshop, có lẽ những tấm hình này là thật, hoặc kỹ thuật của người này quá cao siêu, nhưng những người có kỹ thuật vượt qua cô, cô chưa từng gặp qua. . . . . .
“Chị!” Ôn Như Cảnh nghe Liên Hoa nói vẫn khóc thút thít không ngừng, cô không ngờ chứng cứ xác thật như vậy, mà Liên Hoa cũng có thể phủ nhận được. Như vậy sao được, kế hoạch của cô không thể thất bại như vậy, cô còn muốn gả cho Đỗ Yến Thừa, cô không cho cô ấy cướp của cô!
Ôn Như Cảnh hạ quyết tâm, từ trong túi lấy ra điện thoại di động, mở lên một đoạn video, cô đưa lên cho Liên Hoa nhìn: “Không chỉ có hình, người kia còn gửi tới cho em một đoạn băng video, em không biết tại sao họ lại có món đồ này. . . . . . Chị, em không biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này, đều là lỗi của em, là em làm cho nhà mình mất hết mặt mũi . . . . . .”
Màn hình của điện thoại rộng 3.5’, trên màn hình đang chiếu một đoạn phim ân ái nóng bỏng, thân thể người phụ nữ dưới thân một người đàn ông không ngừng uốn éo rên rĩ, vẻ mặt của hai người đều đang rất hưởng thụ, lửa nóng lan tràn.
Chương 8: ghê tởm
Tiếng thở dốc và tiếng rên rĩ không ngừng vang lên, từ trong điện thoại truyền ra bên ngoài, chân tay hai người quấn chặt vào nhau, họ đang thực hiện hành động tối nguyên thủy nhất của loài người, họ giống như một bộ phim đang quay chậm, lửa nóng lan tràn khắp màn hình.
“Ác ——” Liên Hoa rất muốn nôn, cô không kiềm chế được nữa nôn ra ngoài.
Liên Hoa che miệng, cô không thể phun, tuyệt đối không thể luống cuống trước mặt Ôn Như Cảnh!
Nhưng cô không cách nào khống chế được bản thân mình, giờ khắc này, cô chỉ cảm thấy cái điện thoại giống như một loài hoa độc, bay ra mùi hôi thối, nó nhìn như đang khiêu khích cô! Cô chưa bao giờ hận chiếc điện thoại như bây giờ, màn hình to như vậy, làm cô nhìn thấy được hình ảnh trong đó rất rỏ ràng!
Xấu xí, bẩn thỉu, ghê tởm, cảm giác khó chịu đó lan tràn khắp toàn thân cô.
Cô không có lý do gì để phản bác nữa, Ôn Như Cảnh lấy ra không chỉ là hình mà còn là video nữa! Đây là hôn lễ của cô và Đỗ Yến Thừa, mà chồng sắp cưới của cô lại ở cùng em gái cô, họ cùng nhau phản bội cô!
Liên Hoa không ngờ, người luôn giữ mình như cô, người luôn dịu dàng lễ phép như cô mà gặp tình cảnh này, hai người yêu nhau nhiều năm rồi, mà cô không dám vượt qua cấm kị với Đỗ Yến Thừa, nhưng hôm nay, trong hôn lễ này, em gái cô lại đưa cho cô bằng chứng phản bội của hai người!
Tại sao, tại sao lại là cô ấy, tại sao hắn không tìm một người phụ nữ khác, mà lại là người trước mặt cô, người này ngoài mặt là cầu xin cô nhưng trên thực tế là cô ấy đến đây khoe khoang!
Một cây làm chẳng nên non, rượu say làm bậy, cái gì mà không hiểu tại sao lại làm như vậy, nếu không phải Đỗ Yến Thừa muốn phóng túng, nếu không phải Ôn Như Cảnh cố ý quyến rũ, nhất định là tối hôm qua họ sẽ không xảy ra chuyện gì!
Ôn Như Cảnh bày mưu rất tốt, cô ấy biết nếu như bây giờ cô ấy đi tìm người nhà Đỗ gia phụ trạch, họ nhất định sẽ phong tỏa tin tức, vẫn cử hành hôn lễ bình thường; nên cô ấy mới đi tìm cô, ở trước mặt cô nói lời xằng bậy, cô ấy muốn làm cô tức giận, vì tức giận cô sẽ từ bỏ hôn lễ này!
“Chị, nể tình chúng ta sống chung trong thời gian qua, chị hãy giúp em, nếu như chuyện này được phơi bày, anh Yến Thừa và em sẽ rất xấu hổ, Liên thị và Đỗ gia sẽ mất mặt!” Ôn Như Cảnh nhìn sắc mặt biến đổi của Liên Hoa, trong lòng của cô liền vui vẽ, cô không tin bằng chứng như vậy mà Liên Hoa lại không tin!
Xem đi, đại tiểu thư của Liên thị lại bị người đàn ông mình yêu phản bội, ngay trong hôn lễ của mình thì sẽ bị đã kích như thế nào!