Lúc này trên tầng hai của Mộ Viện đã nồng nặc không khí ái muội...hai cơ thể hoàn toàn được phóng thích, không còn vướng víu lại chút gì trên người, họ lúc này dường như chỉ chút nữa thôi sẽ hòa làm một.
Mộ Trác Khải nhìn người phụ nữ dưới thân mình, sau khi nhận được cái gật đầu từ Liêu Thanh Dạ,anh dường như cũng đã ném đi được cục đá đè nặng trong lòng mình.Nhìn hai gò má ửng hồng của cô,môi nhỏ không biết đang làm gì lại còn chu ra, nhìn thế nào cũng thật đáng yêu.Khiến cho Mộ Trác Khải không kiềm lòng được mà khẽ nhếch môi,tạo thành một đường bán nguyệt hấp dẫn mê người.Ngoại trừ lần rung động đầu tiên với bé gái năm đó, thì cô có lẽ chính là người đầu tiên khiến anh có cảm giác đặc biệt muốn trở che và bảo vệ hơn bao giờ hết.
Mộ Trác Khải cúi người cắn nhẹ vào môi Liêu Thanh Dạ một cách cưng chiều.Lập tức khiến tế bào nhạy cảm của Liêu Thanh Dạ bị kích thích lên đến não, âm thanh trong miệng rất tự nhiên mà phát ra tiếng rên nhè nhẹ.
''Hưm....''
Mộ Trác Khải hết trêu chọc bờ môi đỏ mọng, lại bắt đầu không yên phận duy chuyển xuống nơi phì nhiêu nhất của người phụ nữ,hai tay dùng lực bóp nắn cặp tuyết lê căng tròn.Như vậy cảm thấy vẫn chưa đủ,Mộ Trác Khải liền dùng miệng ngậm lấy hai bông hoa đỏ nhỏ, mút mút sau đó cắn nhè nhẹ như đang mút lấy một cây kẹo mút.Mùi thơm thoang thoảng của sữa, vị beo béo cùng với cảm giác khoái lạc đến điên người,khiến thứ to lớn bên dưới rào thét dữ dội muốn đòi ăn.
( Mấy cái này tui tưởng tượng ra thôi nhe cả nhà.
Lớn rồi cũng cho anh tui mút kẹo với người ta 🤣🤣🤣).
Mà Liêu Thanh Dạ lúc này cũng đã hoàn toàn bị cảm giác kích thích này mê hoặc.Hành động này của Mộ Trác Khải chẳng khác nào đổ thêm dầu vào chảo lửa đang cháy lớn, càng khiến nó bùng cháy một cách dữ dội hơn.Mỗi lần Mộ Trác Khải cắn nhẹ là mỗi lần cơ thể Liêu Thanh Dạ như có một dòng xung điện mạnh mẽ chạy qua, khiến toàn thân cô giựt bắn lên.Miệng không ngừng nỉ non,Ư.....ư..... ư....
''Có thích cảm giác dễ chịu này không?''
Mộ Trác Khải mỉm cười hài lòng khi nhìn thấy ánh mắt đê mê như bị trúng thôi miên của của Liêu Thanh Dạ, chỉ mới là một chút kích thích này đã không chịu được.Anh thật sự có chút lo lắng, lại nhìn xuống vật thể to lớn dưới hạ thể của người đàn ông,đã như một khúc củi,gân guốc, dũng mãnh dường như đã chuẩn bị sẵn sàn.
Không biết chút nữa khi thứ to lớn của mình ở trong cô,cô còn phản ứng dữ dội đến như thế nào nữa?
'' Thích.... thích đến không chịu được ''
Liêu Thanh Dạ không có chút gì là e dè, ngại ngùng,thục nữ nào của một cô gái lần đầu sắp làm chuyện ấy. Cảm giác vừa nóng bức, vừa khó chịu, vừa thèm khát một thứ gì đó khiến thần trí của cô hoàn toàn bị dục vọng chiếm giữ.
''Có muốn thích hơn nữa không ''
Mộ Trác Khải bắt đầu dụ dỗ,nhay nhay đùa giỡn trên nụ hoa hơi mạnh, sau đó nhếch mép cười gian xảo vì sự dẫn dắt của bản thân đã đi đúng hướng.
Mộ Trác Khải hiện tại chẳng khác nào là một con sói xám khổng lồ đang bị bỏ đói mấy chục năm. Chút nữa thôi sẽ được ăn sạch sành sanh con thỏ trắng tươi ngon mang tên là Liêu Thanh Dạ.
''Ư...ư.... muốn, rất muốn ''
Mộ Trác Khải quả thật vô cùng biến thái,anh nắm lấy bàn tay của Liêu Thanh Dạ,sau đó để nó chạm vào tiểu quỷ dưới hạ thân của mình.Bắt đầu không ngừng dẫn dắt,để bàn tay Liêu Thanh Dạ nhẹ nhàng trượt lên, trượt xuống như thứ trên tay mình rất quan trọng,cần được bảo vệ.Còn Mộ Trác Khải giữ nguyên tư thế đó, hưởng thụ cảm giác sung sướng khi bị bàn tay nhỏ nhắn,nóng bỏng,không vừa tay của Liêu Thanh Dạ mỗi khi nó di chuyển, đến mức gân xanh trên trán cũng cuộn cuồn nổi lên.
Nhận thấy tiểu quỷ sắp bị bàn tay hư hỏng của Liêu Thanh Dạ vuốt đến sắp không thể chịu nổi nữa,đạn giờ đã lên nồng chút nữa thôi sẽ không kiềm chế được mà bắn lung tung.Mộ Trác Khải không để cô tiếp tục nữa,một lần nữa áp sát cả cơ thể cường tráng, sáu múi cuộn cuộn của mình dán chặt lên người Liêu Thanh Dạ. Không vội vàng để tiểu quỷ của mình đi vào u cốc,dùng chân tách hai chân Liêu Thanh Dạ ra,sau đó để tiểu quỷ ở ngay miệng *** ***** mà sát nhẹ.Mộ Trác Khải sau khi đã đạt được mục đích,anh kề sát lại,phà hơi ấm thì thầm bên tai Liêu Thanh Dạ.
''Tiểu quỷ của tôi đói rồi, nó muốn em cho ăn ''
Mộ Trác Khải nhếch mép cười xấu xa,anh biết đến nước này anh và cô đều không thể dừng lại.
'' Ư.... khó chịu quá,
Mau để tiểu quỷ của anh đi vào đi ''
Bị anh trêu chọc hết lần này tới lần khác,Liêu Thanh Dạ thật sự sắp phát điên.Hạ huyệt đang rào thét, nó muốn tiểu quỷ của anh nhanh chóng tiến vào.
''Được, như ý em....
Rất nhanh sẽ để tiểu quỷ của tôi để em nuốt trọn ''
Mộ Trác Khải không muốn tiếp tục nhìn thấy Liêu Thanh Dạ bị dày vò như vậy nữa.Anh cắn nhẹ vào vành tai Liêu Thanh Dạ, phía bên dưới tiểu quỷ cũng lần theo cảm giác ấm nóng từ *** ***** chảy ra,hếch mông nhẹ một cái, tiểu quỷ lập tức tiến vào trong cho đến khi bị lớp màn mỏng manh ngăn lại.
''Đau,đau quá...
Xin anh mau lấy nó ra đi''
Cảm giác lần đầu bị xâm nhập vừa đau, vừa rát đến mức Liêu Thanh Dạ trong vô thức bắt đầu phản, cảm giác ngứa ngáy, vừa sướng, vừa đau này rốt cuộc là gì đây chứ?
'' Giờ em hối hận đã quá muộn, tiểu quỷ của tôi nó thích em rồi ''
Vừa nói dứt câu,Mộ Trác Khải lại hếch mạnh một cái ở eo, tiểu quỷ bên dưới được đà tiến tới xé toạc lớp màn mỏng manh kia vào sâu bên trong u cốc mà khám phá.
''Aaaaaa....đau,đau quá....
Huhu....''
Lần này thật sự đau đến mức Liêu Thanh Dạ còn nghĩ rằng *** ***** của mình đã bị xé ra làm đôi, cô đau đớn mà hét lên, một hàng nước mắt cứ vậy mà chạy dài ra hai đuôi mắt mà chảy xuống gói.
Mộ Trác Khải để tiểu quỷ của mình ngâm trong u cốc, không ra vào để *** ***** của cô từ từ thích ứng.Mùi máu tanh thoang thoảng, cùng với mùi dục khí nơi hai người đang giao hợp khiến Mộ Trác Khải không kiềm lòng mà hôn nhẹ lên trán Liêu Thanh Dạ.Anh biết cô rất đau, anh lúc này cũng đang rất khó chịu,*** ***** của cô thật sự rất chặt,co bốp dữ dội bên trong làm cho tiểu quỷ của anh bị bó sát đến sắp không chịu được, vừa vào trận đã muốn trào thua.
''Ngoan, chút nữa sẽ hết đau, sẽ rất thoải mái ''
Mộ Trác Khải luồn tay ra phía sau, vỗ về tấm lưng trần nhẫn mịn của Liêu Thanh Dạ như một đứa trẻ.
Để cô thích ứng với cảm giác xa lạ này thêm một chút,sau đó mới từ từ để tiểu quỷ của mình đi ra.
''Áaaaaaa....., huhu''. ngôn tình hay
Cảm giác đau đớn vừa mới giảm đi một chút,Mộ Trác Khải lại một lần nữa để tiểu quỷ chạy thẳng vào trong.Sau đó lại rút ra, lại chạy vào..... mỗi lúc mỗi nhanh hơn một chút cho đến khi cảm giác *** ***** đã có thể mở rộng hơn, thì anh đột ngột dừng lại.
Mộ Trác Khải chống tay lên nhìn Liêu Thanh Dạ một lần nữa, mà Liêu Thanh Dạ vừa rồi vẫn còn cảm thấy rất đau.Nhưng đúng như Mộ Trác Khải nói, lúc này cảm giác kia đột ngột biến mất, khiến cô có một cảm giác hụt hẫng không nói nên lời.Mà vừa hay Mộ Trác Khải đã bắt được ánh mắt này,anh nở nụ cười sâu xa nhìn cô.Không nói gì, không muốn nhìn thấy cô thất vọng, cũng không muốn để tiểu quỷ của mình nhịn đói thêm nữa.Mộ Trác Khải bắt đầu tăng tốc, để tiểu quỷ của mình ra vô một cách nhịp nhàng,đâm thật sâu vào trong, để tiểu quỷ hoàn toàn ngập sâu vào trong u cốc.
''Aaaaaa......
Aaaaaa....''
Mỗi cái thúc mạnh vào của Mộ Trác Khải là mỗi lần Liêu Thanh Dạ uằn mình, ưỡn người mà nhận lấy, miệng không ngừng rên rỉ, nỉ non.Liêu Thanh Dạ thật sự cảm giác dường như cái thứ gân guốc kia đã thật sự chạm đến điểm giới hạn cuối cùng của u cốc.Cảm giác tê dại, sung sướng này thật sự khiến người ta phát điên lên được.
''Có s** không?''
Mộ Trác Khải vẫn ra vô không mệt mỏi, mồ hôi trên trán cũng bắt đầu tuông ra, nhưng tiểu quỷ thật sự là vẫn còn rất... rất muốn cô, nó dường như tối nay không muốn để anh được nghỉ ngơi nữa rồi.
''Aaaaaaa....s**,s** chết mất...''
Liêu Thanh Dạ quắn chặt hai chân vòng qua eo Mộ Trác Khải, để anh thuận thế mà càng tiến vào sâu hơn.Phía trên môi lưỡi bắt đầu quắn lấy nhau, bên dưới tiểu quỷ vẫn không ngừng ra vô trong *** *****.
Một đêm thật dài trôi qua,hai cơ thể cứ không ngừng quắn lấy nhau, từ trên giường ngủ, đến ra ban công, từ ngoài phòng khách cho đến vào nhà bếp..... không hề mệt mỏi, cũng không hề nghỉ ngơi.Không biết đã mấy lần Mộ Trác Khải để lũ tinh binh của mình đột nhập vào sâu trong cơ thể của Liêu Thanh Dạ, một dòng sữa đục nhiều đến mức chảy ra ngoài bám quanh thành miệng *** *****.
Cứ như vậy cho đến gần sáng, dường như nhận thấy Liêu Thanh Dạ đã kiệt sức, tiếng rên rỉ chỉ còn có thể u ớ trong cổ họng Mộ Trác Khải mới chịu buông tha cho cô.Anh bế cô trở lại giường ngủ,sau đó nhìn cô nở một nụ cười cưng chiều, còn không quên hôn nhẹ lên trán cô, thì thầm.
''Ngủ ngon nhé, người phụ nữ của Mộ Trác Khải tôi! ''
Sau đó thì Mộ Trác Khải ôm Liêu Thanh Dạ vào lòng, cả hai người cứ vậy mà ngủ thiếp đi cho đến sáng.