• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là một buổi trưa nắng gắt. Mùa xuân đang dần rời đi để nàng hạ bước đến cai quản đất trời. Càng gần đến kì thi cuối cấp, các sĩ tử lại càng đề huề cặp sách, chăm chỉ ôn luyện. Ai ai cũng hướng tới mục tiêu mà mình vạch ra.

Riêng chỉ có một người...

"Trần Long Vũ. Nhà trường thật sự không thể làm trái ý phụ huynh được".

Cô Ly và Long Vũ ở trong phòng giáo viên nói chuyện. Cái nắng trưa khiến không khí trở nên oi bức, tâm trạng của người ta lại càng khó chịu hơn.

Long Vũ đứng bên cạnh bàn, điềm nhiên nói:

- Em vẫn sẽ thi vào Đại học Y Dược ạ.

Cô Ly thở dài:

- Mẹ em đã dặn dò và nhà trường cũng đã cam kết từ khi em mới bước chân vào cấp 3. Bây giờ em như vậy là đang làm khó cô đó!

Học sinh mong ước, phụ huynh cấm cản. Đây luôn là một trong những vấn đề nhức nhối đối với một giáo viên chủ nhiệm.

Mẹ của Long Vũ đã nói rõ, nếu thằng bé cứ khăng khăng đi theo ngành bác sĩ, cô giáo có quyền từ chối dạy.

Không nói về quá khứ hay tâm trạng của người mẹ, mà chính bản thân Long Vũ đang gặp vấn đề về sức khỏe. Vùi đầu vào con đường đó chẳng khác nào đâm đầu vào vết xe đổ của bố.

Long Vũ không muốn tranh cãi nên nói thẳng:

- Em sẽ tự nộp nguyện vọng và tự ôn bài. Coi như cô không biết chuyện này. Như vậy sẽ thoải mái cho cả hai bên.

Cách này thông minh nhưng nó lại trái với lương tâm của nghề nhà giáo, cô Ly lắc đầu, nghiêm giọng nói:

- Cô không thể giúp em được. Tóm lại là em nên hướng tới một công việc khác phù hợp hơn.

- ...

- Hoặc là em thuyết phục được người nhà của em, vì cô thấy có vẻ như sức khỏe em đã ổn định. Còn không, cô đành phải làm theo lệnh trên ban xuống.

Nói tới nói lui cả buổi cũng chẳng có kết quả. Long Vũ rời phòng giáo viên, trong lòng bực bội khó tả.



Cậu đi giữa sân trường để về lớp, cái nắng oi ả của đầu hè thiêu đốt làn da trắng một cách không thương tiếc.

"Anh ơi"

Thiếu niên quay lại, nheo mắt để giảm độ chói của mặt trời từ đỉnh đầu. Từ đâu ra, một cô gái chạy tới, có vẻ như là học sinh khối dưới:

- Thầy thể dục gọi anh đi vào kho để khiêng đồ giúp thầy ạ.

Long Vũ nhướn mày. Hôm nay lớp mình đâu có tiết thể dục đâu nhỉ? Dù thắc mắc nhưng chàng trai vẫn làm theo. Chắc đang là giờ trưa, hầu hết học sinh nam đã ngủ nghỉ, không có ai phụ giúp.

Vài phút sau, Long Vũ bước vào kho. Ánh sáng nóng hổi hắt vào từ cửa sổ. Các kệ chất đống nhiều loại dụng cụ của trường, còn có thêm bóng rổ, bóng chuyền,... Cậu tiện miệng hỏi cô gái đi đằng sau:

- Thầy bảo lấy gì?

"Cạch"

Tiếng khóa kêu lên thu hút sự chú ý của Long Vũ. Cậu quay lại thì thấy nữ sinh đang đứng chặn cửa. Trong không gian kín chỉ còn một nam một nữ.

Hình như cậu vừa bị lừa vào tròng. Âu cũng là do lúc nãy tranh cãi trong phòng giáo viên xong thì bất cẩn, không nghĩ nhiều mà làm theo lời người khác.

Long Vũ bình tĩnh thăm dò:

- Sao lại khóa cửa?

Gương mặt cô gái biểu lộ vẻ đáng thương, nhưng giọng điệu lại mỉa mai:

- Em phải hỏi anh mới đúng? Sao anh lại công khai chuyện hẹn hò?

Lại là vấn đề yêu đương. Long Vũ đảo mắt một vòng ra vẻ chán nản. Cứ tưởng có bạn gái rồi là sẽ được yên, nào ngờ còn bị tấn công dữ dội hơn.

Nữ sinh nhận lại sự im lặng của Long Vũ thì bước lại gần vài bước, nói:

- Anh đã nổi trong trường thì phải biết thân biết phận chứ?

- ?

- Cố tình công khai chuyện tình cảm để làm người khác khóc, anh vui lắm hả?



Sao mà làm vừa lòng tất cả mọi người được? Cho dù trái tim họ có rỉ máu, dằn vặt thì Long Vũ cũng không quan tâm. Trong mắt cậu giờ chỉ có bé mèo Vương Ái Nhi mà thôi.

Chàng trai trẻ đưa tay lên xem đồng hồ, thái độ dửng dưng:

- Nói xong chưa?

Bỗng dưng cô gái trước mặt đưa hai tay lên tự vò đầu bứt tóc của chính mình. Đôi mắt trở nên ướt át.

Long Vũ có hơi ngạc nhiên vì hành vi khác lạ của đối phương, nhưng cậu không hỏi, chỉ trầm mặc đứng khoanh tay xem vở kịch sắp diễn ra.

- Rồng anti-social, anh có biết cảm giác bị người mình thích hắt hủi... đáng sợ như thế nào không?

Vừa nói, cô gái không quen biết này vừa cởi chiếc cúc áo đầu tiên trên vị trí xương quai xanh của mình.

Thiếu niên nhạy bén đoán ra ý định của đối phương. Cậu lập tức quay lưng lại, nói:

- Đây là việc mà một học sinh cấp 3 nên làm hay sao?

Nữ sinh cười khẩy. Những chiếc cúc đang dần được mở ra:

- Anh làm nhiều người khổ tâm như thế, bản thân cũng phải thử trải nghiệm chứ nhỉ?

- Dừng lại đi. Trước khi tôi chưa làm lớn chuyện.

Giọng nói trầm của Long Vũ tràn ngập sự khinh miệt. Định bày ra kịch bản dan díu ngoại tình rồi gọi Ái Nhi đến xem à?

Nhưng thế sự khó lường. Cô gái mắt nhìn bóng lưng của đàn anh, tay mở cửa:

- Anh định làm lớn chuyện? Ha ha. Hay là để tôi giúp nhé?

- ?

Long Vũ liếc ra sau thì thấy cánh cửa nhà kho đã mở toang. Cô gái đầu bù tóc rối ngồi sụp xuống ngay thềm, thê thảm hét lên:

"Cứu tôi với! Có biến thái!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK