Vương Đình Hi nhíu mài nhìn hắn ta bước tới.
"Lâu rồi không gặp. Có nhớ anh không?"Justin nghiêng đầu hỏi.
"Cút"Thẩm Lạc Ngưng thấp giọng nhả ra một chữ.
"Ôm một cái nào"Justin làm như không nghe lời Thẩm Lạc Ngưng nói, cúi người, vươn tay định ôm Thẩm Lạc Ngưng.
Bỗng nhiên Vương Đình Hi kéo Thẩm Lạc Ngưng ra sau mình, anh chắn trước mặt cô và đứng trước mặt Justin.
"Vợ tôi bảo anh cút"Vương Đình Hi thong thả nhắc lại.
Justin nhếch môi cười. Đây là người đàn ông mà Thập Nhất chọn?
"Không đùa nữa. Đây là quà tôi tặng cho em. Tân hôn....vui....vẻ"Justin lấy một cái hộp đưa cho Thẩm Lạc Ngưng rồi thong thả rời đi.
Trò chơi chỉ mới bắt đầu....
Ra khỏi cửa, hắn ta khuỵ một chân xuống ôm lấy ngực trái của mình.
"Justin. Thuốc..."Allain nhanh chóng lấy thuốc cùng một chai nước lọc đưa cho Justin.
Justin cầm lấy thuốc bỏ vào miệng rồi uống nước, sau đó vẻ mặt có chút khá hơn.
"Tôi đã bảo anh rồi. Anh vừa đáp chuyến bay liền đến đây. Chẳng..."Allain khoanh tay nhìn Justin. Đang nói nữa chừng thì bị Justin lườm liền im miệng
"Gọi cho Lăng Chi. Bảo cô ta lái xe đến đây" Justin lạnh giọng.
Một lát sau, Lăng Chi liền lái xe đến đón Justin cùng Allain.
Về phía Thẩm Lạc Ngưng, sau khi gặp lại Justin, trong lòng cô có chút lo lắng. Không phải cô lo cho bản thân mình, cô sợ hắn ta sẽ làm hại đến người thân bên cạnh mình.
"Mau ăn một chút. Cả ngày hôm nay mệt mõi rồi"Vương Đình Hi đặt một bát cháo xuống bàn.
"Cảm ơn anh"Thẩm Lạc Ngưng gật đầu.
Cô vừa ăn cháo vừa nhìn nét mặt của Vương Đình Hi.
"Nhìn anh cái gì?Thấy chồng em đẹp trai lắm sao?" Vương Đình Hi tự luyến nói.
Thẩm Lạc Ngưng nghe đên đây thì bật cười. Càng ngày Vương Đình Hi càng mặt dày.
"Đúng đúng, anh đẹp trai lắm"Thẩm Lạc Ngưng gật đầu nói.
"Ăn nhanh đi. Anh đói rồi"Vương Đình Hi xua xua tay.
Thẩm Lạc Ngưng bỗng nhiên im lặng. Cô suy nghĩ đến ba chữ sau cùng anh vừa nói. "Anh đói rồi"
Đúng vậy, hôm nay là đêm tân hôn của cả hai....
Xem ra đêm nay ngủ không yên rồi.
Sáng hôm sau thức giấc, giống như Thẩm Lạc Ngưng đã nói. Cái lưng cô hôm nay gần như sắp gãy làm đôi.
Vương Đình Hi ngày hôm qua vô cùng tàn bạo, không giống như anh của hằng ngày....Dường như anh bị một cái gì đó tác động vào.
"Ông Xã..."Thẩm Lạc Ngưng quen miệng gọi, cô sờ sờ qua chổ ngủ bên cạnh tìm kiếm hình bóng Vương Đình Hi.
"Anh đây"Vương Đình Hi từ ngoài cửa bước vào, anh ngồi xuống giường, xoa xoa hai má của Thẩm Lạc Ngưng rồi đặt lên trán cô một nụ hôn.
"Em đói"Thẩm Lạc Ngưng hiếm khi làm nũng.
"Được, mau ra ăn sáng"Vương Đình Hi cúi người bế Thẩm Lạc Ngưng lên đi rửa mặt sau đó cùng ăn sáng.
Ăn sáng xong, Thẩm Lạc Ngưng cùng Vương Đình Hi sang Đại Viên chơi cùng Thẩm Lão Gia. Mục đích khác đến là do Thẩm Gia Hứa có chuyện cần gặp cô.
"Anh hai" Thẩm Lạc Ngưng gọi Thẩm Gia Hứa một tiếng.
Vương Đình Hi hiện đang cùng Thẩm Lão Gia đánh cờ nên không có mặt cùng Thẩm Lạc Ngưng.
"Đến đây."Thẩm Gia Hứa gật đầu.
"Chuyện xảy ra vào hôm hôn lễ của em là do Thẩm Ý Thi làm"Thẩm Gia Hứa nhíu mài nói.
Thẩm Lạc Ngưng nghe vậy thì có chút bất ngờ, cô còn tưởng là do bọn Justin gây ra, không ngờ lại là Thẩm Ý Thi.
Thấy em gái im lặng không nói nên Thẩm Gia Hứa liền nói tiếp.
"Chuyện này em để anh nhé"
"Chuyện của em, anh cứ để em xử lý. Cảm ơn anh nhé"Thẩm Lạc Ngưng cười nhìn Thẩm Gia Hứa.
"Có chuyện gì khó cứ nói cho anh"Thẩm Gia Hứa xoa đầu Thẩm Lạc Ngưng.
Sau khi rời Đại Viên, Vương Đình Hi dẫn Thẩm Lạc Ngưng đi trung tâm thương mại mua sắm.
"Đình Hi. Sao anh lại thích đi mua sắm như thế?" Thẩm Lạc Ngưng có chút bất lực.
"Mua đồ cho em"Vương Đình Hi thong thả nói.
"Thôi, nhiêu đây đủ rồi. Mình về thôi anh"Thẩm Lạc Ngưng kéo tay Vương Đình Hi.
"Được. Em đợi ở đây, anh đi lấy xe"Vương Đình Hi xoa xoa đầu Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi Vương Đình Hi đi, Thẩm Lạc Ngưng đứng ngoan ở đó.
Bỗng nhiên tại một cửa hàng vang lên tiếng hét thất thanh.
"Cứu tôi" Giọng một người phụ nữ vang lên.
Cửa hàng đó càng ngày càng đông kín người. Bảo an bên dưới nhanh chân chạy đến bao vây cửa hàng.
"Đừng đến đây. Nếu không tao giết nó" Một người đàn ông hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng đứng bên ngoài nghe tiếng thì nhíu mài. Cô quyết định sẽ không giúp nhưng tiếng khóc cầu xin của người phụ nữ làm cô phải bỏ cuộc.
Thẩm Lạc Ngưng nhanh chân tiến tới phía cửa hàng đó.
Đập vào mắt cô là cảnh tượng một người đàn ông đang kề dao vào cổ, chế trụ một người phụ nữ mang thai. Bên dưới sàn có một người đàn ông khác máu me bê bết nằm bất tỉnh, dường như hắn không còn thở nữa.
Dường như hắn ta đang vô cùng mất bình tĩnh, dao kề vào cổ mỗi lúc một sâu, máu liền đỏ ửng một vùng cổ.
"Cầu xin anh, đừng giết con tôi mà." Người phụ nữ nài nỉ nói.
"Câm miệng" Người đàn ông cầm dao hét lên.
"Anh à. Tôi van xin anh, vợ tôi. Cô ấy sắp sinh rồi. Cô ấy không có tội, tôi xin anh mà. " Chồng của người phụ nữ quỳ xuống đất cầu xin.
Thẩm Lạc Ngưng liếc nhìn mọi chuyện.
"Cô ta không có tội. Vậy bạn gái tôi thì sao?" Người đàn ông hét lên.