• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

“A a a a a!!” Úc Tinh Thần tức giận đến phát điên đá một chân lên vali hành lý bên cạnh, làm gì còn nhìn thấy đầu gối y bị thương?

Cái tên Cảnh Vân Trăn kia, quả nhiên là một tên biến thái chết tiệt, thẳng nam thối tha!!!

Trong khi Úc Tinh Thần tức giận đến phát điên, người đại diện của y tới, người đại diện trấn an nói: “Thần Thần, không sao, tôi vừa đi tìm đạo diễn, ông ta nói cái này không trách cậu, là Cảnh Vân Trăn quá nghiêm túc, vừa rồi ông ta nói, sẽ cho cậu lấy thân phận thí sinh dự thính trở lại chương trình.”

Úc Tinh Thần: “Thí sinh dự thính?”

Người đại diện: “Đúng vậy, đạo diễn đã đặc biệt thiết lập thân phận cho cậu và ba người khác cũng bị Cảnh Vân Trăn loại bỏ, cậu phải biểu hiện thật tốt, để phản công một cách hoàn mỹ!”

“Được, anh Bình, em sẽ cố gắng!” Úc Tinh Thần vội vàng đáp ứng.

Trong lòng y mừng như điên, nhất định là Nhan Kỳ Thụy nói chuyện giúp y, y biết là còn có cách mà, chờ xem, lần này y nhất định phải xoay người phản kích.

Cảnh Vân Trăn, còn không phải anh thích loại tính cách “cá mặn Phật hệ” sao? Cái này có gì khó? Y cũng biết.

Y muốn khiến mình “thật thơm”!

Vì thế nửa sau của chương trình, Úc Tinh Thần đã thể hiện sự tồn tại của mình một cách lạ mắt, quả nhiên thành công phản kích, cứu vớt danh tiếng, đêm đó được các vị huấn luyện viên khen ngợi mà leo lên hot search.

[ Kỹ thuật diễn xuất của Úc Tinh Thần thật sự không tồi! ]

[ Tinh Thần quá tuyệt vời! ]

[Mọi người có phát hiện ra không, ngay cả Đàm Hoành Thâm cũng phải lau mắt mà nhìn về Tinh Thần của chúng ta!]

[Ta dám nói trong số các diễn viên này, không có ai có kỹ thuật diễn xuất tốt hơn Úc Tinh Thần.]

Nhưng nhiệt độ của y không duy trì được cả đêm, tổ ekip liền thả ra một tin tức nặng ký.

Tập tiếp theo sẽ có thêm một nhân vật thần bí.

Nhưng nhân vật thần bí này là ai, lại cố tình giữ bí mật không nói.

Chỉ công bố một tấm hình có bóng dáng màu đen.

Khiến các fan vô cùng tò mò, điên cuồng cầm hình đi đối chiếu, ý đồ tìm ra người đó là ai.

Ngay lập tức không ai chú ý tới Úc Tinh Thần nữa.

Càng khiến Úc Tinh Thần không ngờ tới là.

Quần chúng cư dân mạng trâu bò thật sự đã khai quật ra.

Người này cư nhiên là Úc Khải!

Sau khi Tư Nhân biết được liền nổi giận.

“Tôi nhổ vào, cậu ta là cái thá gì chứ? Chúng ta đều được chọn trong mấy nghìn người, Úc Khải kia dựa vào đâu nhảy tới? Cậu ta xứng sao?”

Đang nói, Úc Khải tới.

Tay phải cậu ôm một con thú bông cá mặn lông mềm mại, tay trái xách theo một cái vali hình cá mặn đi trên hành lang ký túc xá.

Đừng hỏi, hỏi chính là Cảnh Vân Trăn đưa.

Thấy cậu tới đây, Tư Nhân cười lạnh một tiếng, trong lòng có chủ ý, nói khẽ với Úc Tinh Thần: “Vừa lúc, hiện tại trong ký túc xá khép kín chỉ có cái giường kia không có ai ngủ, buổi tối tôi ị ở trong WC, bảo đảm thối chết cậu ta!”

Úc Tinh Thần: “……”

Vừa dứt lời, liền nhìn thấy Úc Khải đi ngang qua cửa ký túc xá, đi thẳng về phía trước.

Tư Nhân đuổi theo gọi cậu lại: “Này, Úc Khải, lại gặp mặt!”

Úc Khải dừng bước chân: “Tư Nhân tiền bối?”

“Này, cậu đi đâu vậy? Đi qua rồi, ký túc xá ở bên này, chúng tôi đã sửa sang lại giường cho cậu rồi đấy!”

Úc Khải lại bình tĩnh nói: “Cảm ơn tiền bối, nhưng tôi không ở chỗ đó.”

“Hả?”

“Tôi là khách mời.”

Khách mời?!

Tư Nhân: “Cậu là khách mời?!”

“Đúng vậy.”

Úc Khải không giải thích thêm nữa, một mình đi lên tầng hai, bên trên là một phòng đơn độc lập.

Không sai, sau khi Úc Khải xử lý xong công việc trên tay, liền gia nhập 《 Diễn viên trẻ tuổi 》, nhưng với thân phận “Thí sinh khách mời”.

Úc Khải tham gia chương trình này, một mặt là để gia tăng điểm nhân khí, một mặt là giáo viên của cậu cảm thấy việc giao lưu và cạnh tranh với các diễn viên trẻ cùng lứa về kỹ năng diễn xuất sẽ khiến cậu cải thiện rất nhiều, cho nên cậu mới tới.

Nhưng bộ phim tiếp theo của cậu đã tiến vào giai đoạn chuẩn bị, nhiều nhất cậu chỉ ở được hai tập là phải đi, cho nên dùng thân phận “khách mời” hàng không.

Với tư cách là khách mời cá mặn tôn quý được quốc gia bảo hộ, cậu không chỉ có được phòng ở lớn nhất trong chương trình, mà còn có phòng tắm phòng vệ sinh riêng, cùng với chỗ ngồi độc lập khi tham gia chương trình và càng nhiều ống kính màn ảnh các loại đặc quyền.

Tư Nhân ghen tị muốn chết.

“Tôi đã hiểu rồi, chương trình này đúng là coi Cảnh Vân Trăn như báu vật, Tinh Thần kỹ thuật diễn xuất của cậu tốt như vậy, là thí sinh dự thính, mỗi lần bọn tôi chọn xong nhân vật cậu mới được chọn, cậu ta dựa vào đâu vừa tới mà đã có thể gia nhập đội ngũ chính thức?”

Thậm chí còn cao hơn bọn họ một bậc.

Sau khi thân phận khách mời của Úc Khải được tiết lộ, đám anti-fan trên mạng lại ngo ngoe rục rịch.

[Cái gì? Úc Khải làm khách mời?]

[Nói về tư lịch thì kém Tư Nhân, nói về kỹ thuật diễn xuất thì không bằng Tinh Thần, cậu ta dựa vào đâu?!]

[Cái này mà còn phải hỏi à? Rất rõ ràng, đương nhiên là lại mang vốn vào đoàn! Có kim chủ đúng là ghê gớm!]

Sau khi Úc Tinh Thần nhìn thấy còn ra vẻ thực sốt ruột, đi tìm con cá Nhan Kỳ Thụy của y.

“Anh Nhan, anh có thể thay mặt chương trình làm sáng tỏ giúp Úc Khải một chút được không……Dù sao bọn em cũng là anh em, mẹ nói, trong giới quá hỗn loạn, bảo em giúp đỡ cậu ấy nhiều hơn, em không muốn làm mẹ phải buồn, cũng không muốn Tiểu Khải bị tổn thương.”

“Thần Thần, em thật sự quá hiền lành, cậu ta cũng không coi em là anh em, em còn nói chuyện giúp cậu ta nữa?” Nhan Kỳ Thụy hừ lạnh nói: “Vốn dĩ cậu ta là một kẻ tự dưng xuất hiện, anh nói giúp cậu ta thì có ích lợi gì? Trừ khi bản thân cậu ta có thực lực, nếu không ngày mai anh sẽ loại cậu ta.”

Úc Tinh Thần ngoài miệng nói đừng, nhưng thực tế —— đang chờ những lời này!

Trở lại ký túc xá, Tư Nhân vẫn còn đang tức giận bất bình vì việc Úc Khải hàng không, đang cầm di động dùng tài khoản clone điên cuồng like những bình luận mắng Úc Khải.

Úc Tinh Thần thở dài: “Vừa rồi anh Nhan nói với em, ngày mai hai người một tổ đối diễn, tập 1 sẽ có 6 người bị loại, nhưng chúng ta hiện tại có 27 người…..”

“Thần Thần, cậu đừng lo lắng, hai người chúng ta chắc chắn sẽ một tổ.”

“Không, em lo lắng cho Úc Khải, cậu ấy có một mình thì phải làm sao? Hay là, em và cậu ấy một tổ, Tư Nhân anh có thể cùng một tổ với Mỹ Mỹ.”

“Không, như vậy sao được.” Tư Nhân lập tức từ chối: “Việc gì cậu phải giúp cậu ta, chẳng may cậu ta chỉnh…..” cậu, nói được một nửa, Tư Nhân được nhắc nhở, đột nhiên có một chủ ý tuyệt diệu.

“Có, như vậy đi, tôi và cậu ta một tổ, chiều cao và ngoại hình của tôi và cậu ta đều khá tương tự, càng hài hòa, quyết định vậy đi, cậu và Mỹ Mỹ một tổ, tôi thay cậu 'giúp cậu ta'.”

Giúp cậu? Không không, Tư Nhân nghĩ ra, nếu muốn đuổi cậu đi, không bằng để y tới làm khó cậu.

“Thật tốt quá, cảm ơn anh, Tư Nhân!” Úc Tinh Thần nhào tới cho Tư Nhân một cái ôm: “Đúng rồi, em nói cho anh một tin, vừa rồi anh Nhan tiết lộ cho em chủ đề biểu diễn ngày mai, ngày mai có 14 chủ đề, lần lượt là….”

Đương nhiên, những cái này kỳ thực không phải Nhan Kỳ Thụy nói cho Úc Tinh Thần, mà là ký ức kiếp trước của y.

Y đưa cho Tư Nhân một cây đao.

Mọi việc xong xuôi, chỉ chờ ngày mai Úc Khải bị đào thải.

Chờ tới ngày hôm sau khi ghi hình, Tư Nhân chủ động đưa ra yêu cầu muốn cùng một tổ với Úc Khải, tuy Úc Khải có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không từ chối.

Bởi vì ngày hôm qua Tư Nhân đã biết được “đề kiểm tra” và phương thức biểu diễn tốt nhất, cho nên lựa chọn một đề mục khó nhất, y và Úc Khải thương lượng vài câu qua loa liền bị gọi bắt đầu quay.

Chủ đề này là cảnh hai người bạn thân lâu ngày gặp lại nói chuyện hàn huyên.

Nhưng Tư Nhân vừa mở màn liền gọi một câu: “Mỹ Mỹ!”

Này là có ý gì? Mỹ Mỹ?

Con gái?

Vừa rồi không phải nói diễn hai anh em trai gặp mặt, nói về những chuyện đã qua, chủ yếu biểu hiện ra sự bất đắc dĩ và cảm khái về quá khứ của bọn họ sao?

Tư Nhân thầm nghĩ, cái này xem cậu tiếp thế nào!

Úc Khải thoáng nghi hoặc, nhưng cậu không hề dừng lại chút nào, thuận thế thay đổi tư thế đi đường, hai chân sát gần lại, hông hơi mở ra, cánh tay đong đưa rộng hơn, mũi chân chạm đất trước, cả người lập tức trở nên mềm mại xinh đẹp.

Thậm chí còn chỉnh sang giọng nói dịu dàng đáp: “A? Anh là….a, đây không phải anh Lưu sao? Trời ơi, lâu rồi không gặp anh!”

Thế mà lại khiến Tư Nhân chưa kịp phản ứng!

Tư Nhân sửng sốt, không ngờ chỉ trong vài giây, Cảnh Vân Trăn trực tiếp kêu dừng.

“Cậu thất thần làm gì?” Cảnh Vân Trăn nhíu mày nói: “Bạn diễn của cậu đã tiến vào trạng thái, sao cậu có thể đột nhiên dừng lại? Tôi thấy cậu cũng không phải diễn viên mới, sao lại phạm phải sai lầm cơ bản như vậy? Vừa rồi ngay cả người nghiệp dư còn biểu hiện tốt hơn cậu.”

Tư Nhân vội vàng xin lỗi: “Thực xin lỗi, Cảnh lão sư em em em…..có hơi không nhập tâm, có thể cho em thêm một cơ hội nữa không.”

Cảnh Vân Trăn: “Không……”

Hắn đang định nói không được, ngươi còn không mau biến đi, đừng làm cho tiểu cá mặn nhà ta bị mệt, tối qua cậu ấy ngủ không ngon đấy.

Liền nghe thấy Úc Khải lên tiếng hòa giải: “Không sao, Cảnh lão sư, em không ngại, chúng em làm lại lần nữa.”

Cảnh Vân Trăn lập tức thay đổi: “À, nếu Úc Khải đã nói như vậy, vậy làm lại lần nữa đi.”

Lại nói, khi tiểu cá mặn gọi “Cảnh lão sư”, thật là ngọt!

[ Ha ha ha, Cảnh ca đây là tiểu chuẩn kép! ]

[Cười muốn chết! Không hổ là chính chủ CP phát đường!]

[Đối mặt với bà xã, Cảnh Vân Trăn đúng là một giây liền rụt vòi, ha ha ha!]

Làm lại lần nữa, Úc Khải càng biểu hiện tốt hơn.

Cậu thể hiện tư thế đi đường, cách nói chuyện xử lý khá tốt, cơ hồ không tìm ra lỗi, ngược lại Tư Nhân bởi vì đột nhiên thay đổi hoàn toàn không khớp được với cậu, vài lần không nói nên lời, lời thoại khô khan.

Tự mình đào hố chôn mình.

Khi kết thúc, các vị huấn luyện viên đều không nhịn được vỗ tay.

Đặc biệt là Cảnh Vân Trăn, liều mạng vỗ tay.

Ngay cả Nhan Kỳ Thụy ngày hôm qua nói muốn loại cậu cũng lộ ra vẻ mặt bất ngờ.

Ngay cả người ít nói như Đàm Hoành Thâm cũng chủ động hỏi: “Úc Khải, có phải lúc trước em đã từng đóng vai phụ nữ?”

Nếu không sao lại diễn giống như vậy?

“Không có, chỉ là em và Cảnh…..ừm, giáo viên đã từng có một tuần đều ngồi ở ngoài đường nhìn người, phụ nữ, đàn ông, người già, trẻ nhỏ, xem đủ loại người.”

[A a a a a, ta nghe thấy gì vậy? Cảnh cái gì, là Cảnh ca sao?!]

[Ta biết ngay mà, bọn họ là thật!!]

[ Suỵt!! suỵt!!! ]

Không sai, đó đúng là nhiệm vụ mà Cảnh Vân Trăn giao cho cậu, còn ngồi xem cùng cậu, chỉ vào mỗi một người đi đường, nói cho cậu, dáng vẻ tư thế khác nhau của bọn họ.

Dần dần, Úc Khải cũng dưỡng thành thói quen tùy thời đều sẽ quan sát người khác giống hắn.

Đàm Hoành Thâm lại hỏi: “Vậy em có thể bắt chước người già và trẻ em được không? Đang chào hỏi với người khác.”

“Được.” Úc Khải lập tức đáp ứng, bắt đầu biểu diễn ngay tại chỗ.

Mặc kệ là dáng đi tập tễnh của người già hay vẻ nhảy nhót đáng yêu linh động của trẻ nhỏ, Úc Khải đều diễn một cách hết sức sống động.

“Không tồi!” Đàm Hoành Thâm luôn luôn yêu cầu cực cao khen ngợi: “Với tướng mạo như em, có rất ít người trong thế hệ lưu lượng trẻ tuổi tốn công học hỏi như vậy.

Nhan Kỳ Thụy tán đồng gật đầu: “Hiện tại rất nhiều lưu lượng bởi vì đột nhiên nổi tiếng lập tức được mời đi diễn nam nữ chính, nhưng kỳ thực bọn họ căn bản không biết kỹ thuật biểu diễn là gì, rất ít người có thể chuyên tâm tôi luyện kỹ thuật diễn.”

Hiển nhiên cái nhìn của hắn về Úc Khải có đổi mới rất lớn.

“Không tồi!”

“Các vị cảm thấy sao?”

“Tôi cho rằng cậu ấy có thể ở lại.”

“Đàm lão sư thấy sao?”

Đàm Hoành Thâm vẫn luôn tích chữ như vàng, nhưng vô cùng chắc chắn: “Ở lại.”

“Còn Cảnh lão sư?”

Cảnh lão sư còn phải hỏi sao?

Cảnh lão sư hận không thể viết hai chữ “kiêu ngạo” lên trên mặt, để cả thế giới xem cá mặn của hắn ưu tú như thế nào!

Từ lúc chương trình bắt đầu tới giờ, đây là người đầu tiên được thông qua mà không có bất cứ sự phản đối nào!

[Cậu bé này thì ra mới là người lợi hại nhất!]

[Úc Khải thật lợi hại! Lúc trước cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của Úc Tinh Thần tốt, hiện tại mới biết thì ra Úc Khải mới là người lợi hại nhất!]

[Khó trách Úc Khải là khách mời, năng lực biểu diễn này nhiều ít có chút đả kích người khác……trực tiếp ép cho Tư Nhân không khớp diễn.]

[Quá mạnh! Nói thật, Úc Khải tiến bộ quá nhanh rồi nhỉ? Lúc cậu ấy đóng《 Bạch Châu Lục 》có thể nhìn ra còn có chút ngây ngô, lúc này thật sự diễn cái gì liền giống cái đó.]

Thực hiển nhiên, những người lúc trước nói Úc Khải đức không xứng vị, không xứng làm khách mời lại bị kỹ thuật diễn xuất tiến bộ thần tốc của cậu vả mặt bôm bốp.

Dù sao cũng là giáo viên dạy diễn xuất hàng đầu do quốc gia ba ba an bài, còn có Cảnh đại ảnh đế bổ túc thêm, cho dù là óc heo cũng có thể kéo lên được, càng đừng nói tới Úc Tiểu Khải băng tuyết thông minh!

Vì thế Úc Khải thành công tiến vào đội ngũ trụ lại, còn Tư Nhân chơi khăm cậu không thành tiến vào danh sách “chưa được quyết định”, tùy thời có thể bị loại.

Với màn biểu diễn xuất sắc của Úc Khải đè ở phía trước, Úc Tinh Thần vốn dĩ cảm thấy bản thân là người biểu diễn áp trục liền ít đi một chút hương vị.

Tuy cũng đi vào hàng ngũ tuyển thủ thông qua, nhưng rõ ràng Đàm Hoành Thâm không có nhiều hứng thú với y.

Càng đừng nói tới Cảnh Vân Trăn, toàn bộ quá trình hai mắt đều sắp dính ở trên người Úc Khải.

Vòng thi đấu đầu tiên kết thúc.

Tuyển thủ “chưa được quyết định” còn có thêm một cơ hội, bọn họ có thể biểu diễn một lần nữa, nếu lần này thông qua kiểm tra, bọn họ có thể “sống lại”.

Tư Nhân cư nhiên vẫn không biết sống chết lựa chọn Úc Khải.

Bởi vì, Úc Khải càng ưu tú y càng sợ hãi.

Bất cứ giá nào, Tư Nhân cũng không thể để bản thân bị thay thế được, y muốn hoàn toàn hủy hoại Úc Khải, hung hăng chà đạp cậu dưới chân!

Lần thứ hai thi, bọn họ rút phải chủ đề cũng khó hơn không ít, là một đoạn sinh ly tử biệt bên cạnh vách núi.

Vì tạo cảm giác, bọn họ dùng đạo cụ là rương gỗ đắp thành một cái đài nhỏ.

Khi bắt đầu ghi hình, Tư Nhân lại muốn giở trò ảnh hưởng Úc Khải, khiến cậu xấu mặt, kết quả y không chú ý tới phía sau, cư nhiên bước hụt!

“!”

Đầu óc Tư Nhân nhất thời trống rỗng, cái đài này cao gần hai mét, nếu ngã xuống y không tàn cũng phải gãy xương.

Đến lúc đó ít nhất phải hai tháng không có cách nào chạy thông cáo kiếm tiền, xong rồi!

Nhưng khi y cho rằng mình sắp toi đời, một bóng người đột nhiên xông tới, bắt được cánh tay y, kéo thân thể đang ngả ra sau của y trở về.

Là Úc Khải!

“Úc Khải!”

“Tư Nhân!”

“Các cậu không sao chứ?!”

Đã xảy ra chuyện bất ngờ, tạm thời dừng quay chụp, nhân viên công tác vội vàng chạy lại gần.

Cảnh Vân Trăn chạy như bay tới, giữ chặt cánh tay Úc Khải: “Cậu không sao chứ?”

Úc Khải: “Em không sao.”

Cậu không sao, Tư Nhân lại bị dọa chết khiếp, vẻ mặt hiện lên vẻ sợ hãi: “Mẹ ơi, dọa chết tôi, tôi thật sự, thiếu chút nữa cho rằng sẽ bán thân bất toại….thật là, thật là…..”

Chờ khi y ngẩng đầu lên, Úc Khải đã bước khỏi đài xuống dưới.

……

Ghi hình xong ngày đầu tiên.

Úc Khải trở về thay bộ quần áo, đang chuẩn bị tìm Cảnh Vân Trăn ăn cơm, không ngờ gặp được Nhan Kỳ Thụy ở hành lang.

Tiểu hệ thống cuối cùng cũng hiểu được cái gì là thông báo trước, mở miệng nói:【Vị này chính là cá của Úc Tinh Thần.】

Úc Khải: “?”

Úc Khải: “Cư nhiên là cá của Úc Tinh Thần……thoạt nhìn rất bình thường, không giống lắm.”

Cư nhiên không có vừa thấy cậu liền một bộ “kẻ thù giết cha”.

Tiểu hệ thống:【Có lẽ……bởi vì hắn mới vừa bị công lược?】

Nói thì nói như vậy, nhưng Úc Khải vẫn lập tức tiến vào trạng thái phòng bị, cúi đầu làm bộ không nhìn thấy hắn.

Ai ngờ đối phương lại chủ động chào hỏi cậu.

Úc Khải lãnh đạm mà đáp lại: “Chào Nhan lão sư.”

Viết to mấy chữ “tôi không muốn nói chuyện với anh” ở trên mặt.

Khiến Nhan Kỳ Thụy còn hơi sửng sốt.

Kỳ quái, trong chương trình nhìn như một cậu bé rất lễ phép nhiệt tình, thì ra ngoài đời là tính cách nhút nhát như này?

Sự tương phản này…..thật thú vị.

Nhan Kỳ Thụy đi xuống tầng, trùng hợp gặp được Úc Tinh Thần đang ở phòng luyện tập áp chân, thấy hắn tới, lên tiếng gọi: “Anh Nhan.”

“Thần Thần, hôm nay em biểu hiện không tệ.”

Úc Tinh Thần: “Cảm ơn anh Nhan khích lệ.”

“Thần Thần, em sao thế? Sao thoạt nhìn có vẻ không vui cho lắm?”

Úc Tinh Thần: “Aiz.”

Mặt y hiện lên vẻ mất mát: “Em không biết vì sao, Tiểu Khải cậu ấy….cậu ấy không để ý tới em, vừa rồi em chào hỏi cậu ấy cậu ấy cũng phớt lờ em.”

Vốn tưởng rằng Nhan Kỳ Thụy sẽ an ủi y và càng thêm chán ghét Úc Khải, lại không ngờ rằng hắn lại nói: “Có lẽ tính cậu ấy như vậy.”

Dù sao vừa rồi khi cậu ấy đối mặt với mình cũng như vậy.

Úc Tinh Thần:?

“Cậu ấy quá nhút nhát.”

Úc Tinh Thần:??

Úc Tinh Thần: “Không phải, cậu ấy mới không phải nhút nhát, cậu ấy là…..cậu ấy là không thèm để ý tới em, em cũng không biết em đã làm sai điều gì…..”

“Em đừng nghĩ nhiều quá, chắc chắn cậu ấy không có ý gì khác. Đúng rồi, Thần Thần, anh có bộ phim muốn hợp tác với Úc Khải, em là anh em của cậu ấy, em hiểu cậu ấy, em nói xem cậu ấy có đồng ý đóng vai phản diện không?”

Úc Tinh Thần:???

Bên kia, Úc Khải không tìm thấy Cảnh Vân Trăn ở trên tầng, gọi điện qua, biết được hắn trộm chuồn ra ngoài mua kem dâu cho mình, vì thế cậu liền đi xuống chờ hắn.

Cậu đứng trong chốc lát, Tư Nhân đã đi tới, ánh mắt nhìn cậu vô cùng phức tạp, y rối rắm do dự hồi lâu, cuối cùng mở miệng.

“Úc Khải, lúc ghi hình cảm ơn cậu…..cậu……cậu có yêu cầu gì thì có thể cứ nói ra.”

“……” Úc Khải thấy dáng vẻ “tráng sĩ cụt tay”, có chút cạn lời, thở dài: “Tư Nhân, kỳ thực anh không cần phải làm như vậy.”

“Cùng lắm sang năm tôi sẽ rời khỏi công ty, chuyện này công ty cũng biết, anh không tin có thể đi hỏi. Cho nên cũng sẽ không vì bồi dưỡng tôi mà đá anh xuống, anh hiểu chứ?”

Kỳ thực lúc trước Tư Nhân xúi giục fan của mình nói xấu Úc Khải, quốc gia ba ba đã muốn xử lý Tư Nhân.

Nhưng vô tình Úc Khải biết được sở dĩ y làm diễn viên là vì gia đình nghèo khó, cha già, còn có người mẹ bệnh nặng không thể tự chăm lo bản thân, bà nằm ở phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, cần người chăm sóc, mỗi ngày tốn cả chục nghìn.

Người thường căn bản không chống đỡ nổi.

Mà bản thân Tư Nhân lại là một tên côn đồ ít học, chưa tốt nghiệp cấp 2 đã phải lăn lộn ngoài xã hội, bởi vì tướng mạo không tồi được giải trí Đỉnh Thịnh ký hợp đồng.

Từ khi y xuất đạo tới nay, phim gì cũng đóng, đại ngôn gì cũng nhận, thậm chí có kim chủ muốn ngủ với y, y cũng hoàn toàn tiếp thu, cực kỳ chỉ vì cái trước mắt, bức thiết tìm mọi cách để kiếm tiền, để duy trì chi phí chữa trị của mẹ y.

Bởi vậy y rất sợ bị thay thế, sợ bị công ty từ bỏ, một khi công ty thực sự bồi dưỡng Úc Khải lên, đá y ra ngoài, vậy y và cả nhà y sẽ chết chắc.

Cho nên Úc Khải để Đường Hân Nhiên thả cho y một con ngựa, dù sao y cũng chưa làm ra chuyện gì thực sự gây hại cho cậu.

Thậm chí có đôi khi dại dột tới mức buồn cười.

Nhưng nếu Tư Nhân tiếp tục tìm chết, vậy y thực sự sẽ chấm hết.

Cho nên Úc Khải xuất phát từ chút lòng tốt cuối cùng khuyên bảo y một lần.

Úc Khải: “Anh không cần phải làm những chuyện ngu xuẩn đó làm gì.”

Tư Nhân: “Cậu…..!”

Tư Nhân không thể ngờ rằng, Úc Khải hoàn toàn nhìn thấu suy nghĩ của mình.

Tư Nhân: “Cho nên cậu biết rõ tôi cố ý nhắm vào cậu, vừa rồi cậu còn…..”

Úc Khải: “Tôi không đến mức bởi vậy mà thấy anh chết liền không cứu, chỉ kéo anh một phen mà thôi. Hơn nữa những việc anh nhằm vào tôi cũng không là gì, Cảnh ca nói không sai, diễn viên phải có khả năng diễn xuất ở bất cứ đâu.”

Úc Khải trải qua hai tháng học tập, giáo viên của cậu thường xuyên cho cậu huấn luyện đột kích, từ ban đầu cá mặn ngơ ngác tới nhanh chóng thích ứng, sớm đã thành thói quen.

Úc Khải: “Nói thật ra anh, kỹ thuật diễn xuất…..ừm, đúng là có mấy lần thiếu chút nữa tôi bị anh làm cho không diễn kịp, cố gắng lên, nếu cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng công ty các anh thực sự sẽ bồi dưỡng một người mới ưu tú hơn để thay thế anh đấy.”

Úc Khải nói xong, thấy ở nơi xa có một người đàn ông trang bị kín mít ôm một hộp kem dâu lớn trèo tường trở về.

Sững người vài giây.

Giữa hai lựa chọn làm bộ không quen biết hay là đi qua, khó khăn lựa chọn vế sau.

Để Tư Nhân ở tại chỗ, y không dám tin, lập tức đi tìm người đại diện của mình, để hắn dò hỏi công ty một chút.

Người đại diện của y vẫn có chút nhân mạch, rất nhanh đã hỏi được.

Úc Khải không nói dối, điều cậu nói là thật, hợp đồng giữa cậu và công ty sắp hết hạn, cậu sắp rời công ty.

Công ty căn bản không thể tiếp tục bồi dưỡng cậu để thay thế mình được!

Còn y thì sao? Cư nhiên tới bây giờ vẫn luôn coi Úc Khải trở thành đối thủ, căm hận cậu, ghen ghét cậu.

Muốn hủy hoại cậu, kết quả đối phương đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của y, vẫn luôn biết y nhằm vào mình, nhưng cậu không chỉ không so đo, ngược lại khi y thiếu chút nữa bị ngã từ trên cao xuống kéo y lại.

Hiện tại còn tốt bụng khuyên y cố gắng tăng lên kỹ thuật diễn.

Nghĩ tới những việc trước đây y đã làm, y quả thực xấu hổ không chỗ dung thân, hận không thể lập tức tìm một lỗ nẻ nào đó để chui vào.

Quá ngu xuẩn! Y thật sự quá ngu xuẩn!

Vì thế đêm đó, Úc Tinh Thần tâm trạng buồn bực trở lại ký túc xá, thấy Tư Nhân đang ở phòng bếp chung bận rộn, giở lại trò cũ: “Aiz, hôm nay em gặp được Tiểu Khải, cậu ấy…..”

Còn chưa nói xong, Tư Nhân liền ngắt lời cậu: “Tinh Thần, bây giờ tôi mới biết cậu nói rất đúng!”

Úc Tinh Thần: “Hả?”

Tư Nhân: “Trước kia là tôi hiểu lầm!”

Úc Tinh Thần:?

Tư Nhân: “Thì ra Úc Khải thật sự là người tốt!!!”

Úc Tinh Thần:??

Tư Nhân: “Là trước kia tôi quá hẹp hòi, Tinh Thần, cậu xem, đây là bánh cookie tôi làm, tôi muốn đưa cho cậu ấy để cảm ơn, cậu là anh em của cậu ấy, cậu hiểu cậu ấy, cậu nói xem cậu ấy có thích không nhỉ?”

Úc Tinh Thần:???

– ——

Tác giả có lời muốn nói:

Sa điêu công: Khoan đã, trong lúc ta đi mua kem dâu tây, liền nhiều thêm hai đối thủ cạnh tranh?

Thiếu gia giả: Hai con cá lớn của ta đâu?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK