• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

“Ý ông ấy là sao?!” Cảnh Vân Trăn bạo nộ, rít gào nói: “Mẹ! Mẹ bảo ông ấy tiếp điện thoại! Mẹ bảo ông già cổ hủ kia tiếp điện thoại! Con muốn —— alo? Alo?”

“Tút, tút, tút…..”

Bên kia trực tiếp cúp điện thoại.

Úc khải ngồi bên cạnh, hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng nói chuyện trong điện thoại, lập tức cười ra tiếng: “Phốc!”

Thật đúng là cha ruột.

“Cá nhỏ!” Cảnh Vân Trăn phẫn nộ khiển trách cậu: “Em còn cười!? Bạn trai em bị người ta xỉa xói, em cư nhiên còn cười, không phải chúng ta nên đứng cùng một chiến tuyến hay sao, tay trong tay, tim liền tim cùng nhau chống lại thế giới hắc ám này sao?!”

“Vậy à?” Úc Tiểu Khải sờ sờ ngực mình, đúng lý hợp tình: “Nhưng mà thực xin lỗi, em không có trái tim.”

Thấy Cảnh Vân Trăn đi tới, cậu còn nhanh chóng đút hai tay vào túi: “Cũng không có tay!”

Vừa thu lại vây cá, súc thành cá viên.jpg

“Thật sao? Anh không tin!” Cảnh Vân Trăn di tới bắt tay cậu.

“Không có, không có, thật sự không có!”

Cá viên né tránh một hồi, một lát đã bị Cảnh Vân Trăn ấn trên sô pha.

“Anh không tin! Trừ khi để anh kiểm tra cái đã!”

Cảnh Vân Trăn nhào tới, hai người một người trốn một người bắt, ầm ĩ cả lên.

Ồn ào thế nào, liền thành hôn nhau, quần áo bị lột sạch.

Thấy tình hình lại sắp phát triển thành hiện trường bắn pháo, Úc Tiểu Khải bắt đầu sợ hãi, co đầu rụt cổ, mau chóng bảo vệ ngực mình, không cho Cảnh Vân Trăn cắn: “Không được!”

Cái tên này sao lại dư thừa tinh lực như vậy chứ?! Tối qua cậu bị làm tới nửa đêm, hôm nay lại tiếp?

Đậu đỏ của cá đều đau!

Cũng may lúc này di động của Cảnh Vân Trăn vang lên, là Tô Minh Hiên hỏi hắn đang ở đâu.

Công việc cuối cùng trước tết của Cảnh Vân Trăn là giúp Tô Minh Hiên quay MV ca khúc mới.

Đều là những người có kinh nghiệm, tính toán tốc chiến tốc thắng trong bốn ngày, quay xong liền về nhà ăn Tết.

“Đang trên đường đang trên đường.” Miệng Cảnh Vân Trăn thì nói đang trên đường, kết quả vẫn ôm Úc Khải hôn vài cái mới lưu luyến đứng lên thay quần áo.

“Cá nhỏ, hôm nay em không có việc gì đúng không? Em ở nhà chờ anh, tối mình cùng nhau ăn cơm?”

“Được.”

Úc Khải vì bảo vệ đậu đỏ của cá cảm thấy cao hứng, lại đột nhiên thấy người đàn ông đã mặc xong trang phục phòng thân khi ra ngoài của minh tinh quay lại, bỏ kính râm xuống, hai mắt nhìn cậu chăm chú.

Úc Khải:?

Cậu có dự cảm không lành.

Úc Khải: “Có chuyện gì vậy?”

Cảnh Vân Trăn: “Nữ chính Tô Minh Hiên tìm lâm thời bỏ gánh, anh hỏi cậu ấy có thể để em diễn nữ chính hay không.”

Úc Khải: “Em diễn nữ chính? Anh đùa cái gì vậy…..”

“Cậu ta nói không thành vấn đề, cậu ta rất hoan nghênh.”

Úc Khải:?

Anh trêu em à?

Vốn dĩ Tô Minh Hiên cũng có phản ứng giống như Úc Khải, vừa định nói cậu cmn trêu tôi à, nhưng nghĩ lại đoạn mặc nữ trang của Úc Khải trong《 Bạch châu lục 》, hiện tại trong giới chỉ cần nhắc tới “diễn viên nam mặc nữ trang” liền tuyệt đối sẽ được lấy ra làm sách giáo khoa nhắc đi nhắc lại.

Còn có 《 Phóng viên cá mặn thực tập 》phát sóng trước đó không lâu, Úc Khải đóng vai phóng viên thực tập để trà trộn vào một thẩm mỹ viện lòng dạ độc ác thu thập chứng cứ, nam giả nữ trang, mặc một chiếc đầm trắng, đội tóc giả mái bằng màu đen.

Đôi chân đứng trước màn ảnh, vừa thẳng vừa dài, quả thực tuyệt!

Bình luận điên cuồng hò hét.

Ai nhìn mà không gọi một tiếng đại mỹ nhân thuần khiết cơ chứ?

Cho nên có lẽ cậu làm được.

Sắp ăn tết, rất nhiều diễn viên đều nghỉ, cùng với việc tốn thời gian đi tìm một nữ diễn viên làm trì hoãn kỳ nghỉ tết của mọi người, còn không bằng tìm Úc Khải.

Huống chi, nếu đối tượng là Úc Khải, chắc chắn Cảnh Vân Trăn sẽ không từ chối động tác thân mật.

Hiệu quả tạo ra tuyệt đối càng tốt hơn.

Vì thế Úc Khải vốn đã nằm liệt trên sô pha thành bánh cá bị lôi lên, đóng gói mang đi quay MV.

Bài hát này của Tô Minh Hiên tên là 《 Vẫn cứ yêu em》.

Úc Khải: “Vẫn?”

Nghe qua có chút giống như câu chuyện yêu đơn phương sau khi chia tay, nhưng kỳ thực cũng không phải, nó kể về một cặp đôi yêu nhau từ thời học sinh, từ đồng phục học sinh cho tới veston, từ tóc đen đến tóc bạc.

Bọn họ cùng nhau đi qua mỗi một giai đoạn quan trọng trong cuộc đời, suốt 40 năm, vẫn cứ yêu nhau.

Nam chính trong MV rất thích nhiếp ảnh, hắn thường xuyên chụp ảnh quay video cho người con gái mình yêu.

MV thể hiện từ góc nhìn của hắn.

“Vẫn cứ yêu em”, đây là lời thổ lộ thâm tình nhất đối với người yêu của hắn.

Quay chụp theo góc quay của nam chính.

Cũng không có cốt truyện cụ thể gì, chỉ khoe ân ái các kiểu.

Ví dụ như các loại hoạt động ngọt ngào như tản bộ ở trường học, chụp ảnh chung trên đường, uống trà sữa trong tiệm trà sữa, ăn bánh kem ở nhà, chơi game trong khu trò chơi điện tử v.v

Bởi vì từ góc nhìn của bạn trai, cho nên tổng thể, kỳ thực Cảnh Vân Trăn không xuất hiện nhiều trên màn ảnh lắm, còn Úc Khải thì khá nhiều.

Nhưng chờ tới hiện trường mới phát hiện, Úc Khải không mặc được đồ nữ bình thường, ngay cả bộ to nhất cũng rất chật.

Váy lỡ trực tiếp thành váy ngắn.

Cảnh Vân Trăn chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức cởi ra cho cậu, không cho người khác nhìn.

Cuối cùng vẫn mặc đồ nam.

Nhưng không quan trọng, dù sao đã là năm 3023, MC quay nam nam cũng không thành vấn đề.

Nhưng khi hóa trang, Cảnh Vân Trăn vẫn luôn nhìn đám quần áo mà đoàn đội của Tô Minh Hiên chuẩn bị, ánh mắt dừng thật lâu trên một vài bộ đồ nữ.

Úc Khải hỏi, Cảnh Vân Trăn tỏ vẻ: “Chọn quần áo cho em.”

Úc Khải: “Không phải đã chọn xong rồi à?”

Cảnh Vân Trăn: “Những cái đó đều không đẹp.”

Úc Khải cũng không hiểu MV của Tô Minh Hiên, Cảnh Vân Trăn để bụng như vậy làm gì?

Cảnh Vân Trăn và Úc Khải đều là những người có kinh nghiệm lão luyện, hơn nữa bọn họ hợp tác vô cùng ăn ý, chỉ dùng ba ngày rưỡi đã quay xong, nhiếp ảnh gia đều khen không dứt miệng.

Chờ quay xong, Cảnh Vân Trăn chạy tới chỗ nhiếp ảnh gia xem hiệu quả.

Úc Khải không đi, ngồi trong góc chơi di động chờ hắn, đột nhiên nghe thấy ba trợ lý nhiếp ảnh đang nhỏ giọng thảo luận về cậu và Cảnh Vân Trăn ở phía trước.

“Quá sung sướng, cư nhiên xong việc trước thời hạn! Cảnh Vân Trăn và Úc Khải đúng là ăn hình, vượt qua toàn bộ những người mẫu mà tôi từng gặp.”

“Hai vị thần nhan đỉnh cấp của giới giải trí, có thể không ăn hình sao? Nói thật, có thể cùng chung màn ảnh với Cảnh Vân Trăn mà không bị đè ép, phóng mắt toàn bộ giới giải trí cũng không có mấy người nhỉ? Cũng chỉ có Úc Khải mới làm được.”

“Đúng đúng đúng, bọn họ thật sự quá đẹp! Kỹ thuật diễn cũng rất tốt!”

Khi hai người đó đang nói chuyện sôi nổi, một người khác hừ lạnh một tiếng.

“Xí, Cảnh Vân Trăn đúng là rất lợi hại, còn Úc Khải, chậc chậc, quên đi.”

“Ai không biết cậu ta bám chặt Cảnh Vân Trăn để lăng xê? Quay MV lần này vốn không liên quan gì tới cậu ta, là cậu ta khăng khăng dán vào, đẩy nữ chính đã định sẵn đi, chỉ vì cọ chút nhiệt độ của Cảnh Vân Trăn.”

“Sao có thể, Tô ca nói, là nữ diễn viên kia leo cây, bọn họ tìm Úc Khải tới cứu tràng.”

“Nhưng hai người không thấy Cảnh Vân Trăn đối xử với cậu ta rất lạnh nhạt sao? Rõ ràng rất chán ghét cậu ta.”

“Có sao? Sao tôi không cảm thấy nhỉ?”

“Rất rõ ràng mà.”

Úc Khải: “.”

Chẳng lẽ lại xuất hiện sao? Hào quang nhân vật pháo hôi của cậu!

Cậu chưa có cảm giác gì, hệ thống đã la oai oái trước.

Hệ thống:【 Không phải chứ không phải chứ, đã gần hai năm, cư nhiên còn có người nghi ngờ năng lực của cậu sao? Còn cảm thấy cậu đang cọ nhiệt độ của Cảnh Vân Trăn sao? Ta nhổ vào! Ta muốn có thực thể, ta sẽ cho bọn họ hai cát tát! 】

Tiểu hệ thống táo bạo online phát hỏa!

Đúng lúc này, Cảnh Vân Trăn lại đây.

Ba người kia nhanh chóng chào hắn: “Cảnh lão sư!”

“Cảnh lão sư!”

“Chào Cảnh lão sư.” Người mới vừa âm dương quái khí chế nhạo Úc Khải người lập tức thay đổi gương mặt, đối với Cảnh Vân Trăn vô cùng nhiệt tình.

Người đàn ông thuận miệng đáp lại, dựa vào radar tiểu cá mặn, thuần thục phát hiện Úc Khải đang nằm yên ngồi trong góc, bước nhanh tới ôm một cái, ôm chặt cậu: “Cá nhỏ, em ở đây à? Anh tìm em khắp nơi.”

“Có phải chờ lâu rồi không? Tô Minh Hiên nói buổi tối mời chúng ta uống rượu ăn cơm, chúng ta đi không?”

“Sao vậy? Em không muốn đi à? Vậy chúng ta không đi nhé?”

“Không, đi thôi, em chỉ hơi mệt mỏi thôi.” Úc Khải lười biếng mà ngáp một cái: “Không muốn đi đường.”

“Vậy anh bế em đi?”

Cảnh Vân Trăn nói, bỗng nhiên nhìn thấy dây giày của Úc Khải bị lỏng, lập tức không chần chừ ngồi xổm trước mặt Úc Khải, thuần thục thắt lại cho cậu, sau đó chuẩn bị bế cậu lên.

?!

Ba trợ lý kia khiếp sợ.

Không ngờ người mà bọn họ vừa rồi còn xì xào ở ngay phía sau bọn họ, càng không ngờ là —— Cảnh Vân Trăn đối với cậu……

Hai người trong đó nhìn về phía người âm dương quái khí kia.

Ngươi nói cái này gọi là chán ghét? Thái độ lạnh nhạt? Khăng khăng dính vào?

Ngươi lặp lại lần nữa đi, ai dính ai?

Vả mặt tới quá nhanh, người nọ sững người ngay tại chỗ.

Tiểu hệ thống tâm tình vui sướng: 【 Ha ha ha, là cốt truyện quen thuộc, ta lại sướng! 】

Thấy Úc Khải nhìn qua.

Gã lập tức bối rối, mau chóng khom lưng xin lỗi: “Thực xin lỗi, Úc lão sư, vừa rồi tôi nói đùa thôi, chúng tôi nói linh tinh! Cậu đừng để trong lòng! Đừng để trong lòng!”

Vẻ mặt xấu hổ, hiển nhiên là hận không thể tìm cái lỗ nẻ để chui vào.

Úc Khải mới không thèm so đo với loại tiểu nhân vật như này, kéo Cảnh Vân Trăn đang chuẩn bị hỏi có chuyện gì đi.

Tới cửa quán bar, Úc Khải ngẩng đầu nhìn, liền thấy có chút quen quen, nghĩ nghĩ mới nhận ra.

Nơi này cư nhiên là nơi mà hai năm trước cậu và Cảnh Vân Trăn lần đầu tiên gặp nhau!

Nơi bắt đậu chuyện tình khóa kéo quần!

Nhớ lại trước kia, Cảnh Vân Trăn còn nói Úc Khải không phải loại hình hắn thích.

A, đàn ông~

Tô Minh Hiên trực tiếp bao hết cả tầng hai quán bar chiêu đãi bọn họ.

Ngoài bọn họ ra, còn có một đám bạn bè của bọn họ.

“A, Cảnh ca, khách ít đến, lâu rồi không gặp.”

“Tôi còn cho rằng cậu kiêng rượu.”

Trước kia Cảnh Vân Trăn khi không có việc gì sẽ cùng đám anh em này ra ngoài uống rượu tán gẫu nhảy disco.

Sau khi ở bên Úc Khải, bởi vì cậu không thích ra ngoài, cũng không có hứng thú với quán bar, để ở cùng cậu, Cảnh Vân Trăn cũng dần dần ở nhà, rất lâu chưa ra ngoài chơi.

“Vị này là?”

“Đây là bạn……” Cảnh Vân Trăn đang định giới thiệu, lại đột nhiên dừng lại, nhìn vẻ mặt Úc Khải, đột nhiên đổi hai chữ “bạn trai” thành “bạn bè”.

“Đây là bạn tôi Úc Khải.”

Úc Khải hơi sửng sốt.

“Úc Khải?! Wow, đại minh tinh!”

“Quả nhiên quan hệ của hai người rất tốt!”

“Úc Khải Úc Khải, cậu có thể ký tên cho tôi không? Bạn gái tôi rất thích cậu!”

Nụ cười trên mặt Úc Khải đã phai nhạt vài phần, nhưng vẫn là lễ phép đáp lại nói: “Được chứ, không thành vấn đề.”

“Vậy tôi cũng muốn một cái, được không?”

“Tôi cũng muốn muốn cái, mẹ tôi cũng là fan của cậu!”

Nhìn đám người này vây quanh, Cảnh Vân Trăn không vui, bảo vệ Úc Khải: “Này, các cậu làm gì vậy? Mở hội ký tên à? Không phải uống rượu sao? Có uống không?”

Đương nhiên phải uống!

Hơn 20 ngồi xuống ghế, uống rượu, đánh bài, khiêu vũ.

Cảnh Vân Trăn ôm Úc Khải uống hai ly, lại hưng phấn, vọt lên sân khấu cướp mic của ca sĩ, cao giọng…..hát ca khúc chủ đề Ultraman!

Cảnh Vân Trăn hát kỳ thực không có kỹ thuật gì, kém xa ca sĩ chuyên nghiệp như Tô Minh Hiên, nhưng giọng của hắn dễ nghe rất có tình cảm.

Khiến bài hát đầy hào hùng.

Vừa hát vừa điên cuồng ném mị nhãn cho Úc Khải, giống một con chim công xòe đuôi, người không biết còn tưởng hắn đang hát tình ca.

Tô Minh Hiên sợ Úc Khải ngồi một mình nhàm chán, chủ động tới đây tán gẫu với cậu.

“Hai ngươi thật là, giấu fan thì cũng thôi, người một nhà như chúng tôi cũng giấu? Tôi tốt xấu cũng là người chứng kiến đoạn tình cảm này của các cậu đúng không? Thật không nghĩa khí.”

Lúc trước quay《10 ngày của người giàu 》, Tô Minh Hiên đã nhìn ra hai người này không bình thường, gaygay.

“Ngày hôm qua nếu không phải tôi ép buộc cậu ta, cậu ta còn không thừa nhận, kỳ thực tôi đã sớm nhìn ra.” Tô Minh Hiên cười nói: “Cậu ấy nói sợ chọc cậu không vui, ảnh hưởng tới sự nghiệp của cậu, đến lúc đó cậu sẽ đá cậu ta đi.”

Úc Khải: “Hả? Anh ấy nói như vậy sao?”

Tô Minh Hiên: “Đúng vậy, cậu ấy nói cậu đã cảnh cáo cậu ta, ha ha ha, quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ai bảo trước kia cậu ta tinh tướng như vậy! Cả ngày nói tôi yêu đương mù quáng, không làm việc đàng hoàng, thê quả nghiêm, kết quả thì sao, tôi không tới hai tháng chia tay, còn cậu ta hiện tại, chậc chận!”

Bất tri bất giác đã gần một năm.

“Hả?” Cậu cảnh cáo Cảnh Vân Trăn lúc nào?

Cùng lắm, khi Cảnh Vân Trăn hỏi có thể công khai không, cậu chỉ nói tốt nhất là đừng, sao lại thành cảnh cáo.

Hệ thống: 【 Thực hiển nhiên, Cảnh Vân Trăn coi lời cậu nói thành thánh chỉ, lắc ngón tay.jpg】

Úc Khải: “…… Có sao?”

Cho nên vừa rồi hắn……khó trách Cảnh Vân Trăn lại nói chỉ là bạn bè, trước khi nói còn cẩn thận khúm núm nhìn cậu một cái.

Thì ra không phải hắn cố tình muốn che giấu quan hệ của bọn họ trước mặt bạn bè, mà là sợ cậu không vui.

Chút khó chịu vừa sinh ra trong lòng Úc Khải lập tức biến mất.

Ngay sau đó lại thấy vui vui, có phải hắn bị ngốc không?

Sao có thể vì vậy mà đá hắn chứ? Còn nói là “cảnh cáo”, thật là ngốc!

“Hai người nói gì vậy? Sao vui thế.”

Con chó to hộ thực nào đó vừa hát trên sân khấu xong lại xuống dưới uống một vòng, ngẩng đầu nhìn thấy Úc Khải và Tô Minh Hiên vừa nói vừa cười, lập tức ghen, bá đạo chen tới đây.

Duỗi chân dài ra, trực tiếp mạnh mẽ chen tới trước mặt Tô Minh Hiên đang ngồi đối diện Úc Khải.

Tô Minh Hiên:???

“Cá nhỏ……” Cảnh Vân Trăn uống có hơi say, hắn ghé lên mặt bàn trước mặt Úc Khải, đầu tiên là nhìn chằm chằm Úc Khải, sau đó ánh mắt trở nên mơ hồ, vươn tay bắt lấy tay áo cậu, nhỏ giọng nói: “Tiểu bảo bối, em có thể lại đây một chút được không.”

Úc Khải thu tay lại, người hơi nghiêng về phía trước, tới gần hắn: “Sao thế?”

Con chó lớn uống say nhìn cậu, lúc này thoạt nhìn có chút đáng thương: “Anh sợ em rời xa anh.”

Úc Khải: “Sao có thể?”

“Anh sợ mà, em đẹp như vậy, tính tình tốt như thế, nấu ăn cũng ngon, còn cực kỳ đáng yêu, nếu ngày nào đó em không cần anh, anh phải làm sao bây giờ?”

Chó lớn càng nói càng tủi thân.

Úc Khải: “Anh say rồi, em sẽ không rời xa anh.”

Giọng nói của Cảnh Vân Trăn bỗng nhiên trầm xuống, mất mát nói: “Nhưng em cũng chưa nói em thích anh.”

“Hả?” Úc Khải ngẩn người.

Bỗng nhiên phát hiện, hình như….là thật.

Đúng là Úc Khải chưa từng chính miệng nói với Cảnh Vân Trăn mình thích hắn.

Cậu đã quen với việc kiềm chế, rất nhiều lời nói kỳ thực rất ngại nói ra.

Nhưng nếu Cảnh Vân Trăn muốn nghe thì.

Úc Khải cúi đầu lên tinh thần một chút, vừa định thổ lộ với Cảnh Vân Trăn, kết quả quay đầu nhìn thấy, Cảnh Vân Trăn đã chạy.

Người đàn ông kia lại xông lên sân khấu, cướp lấy mic trong tay bạn hắn, lớn tiếng hát lên: “Em yêu anh anh yêu em, cá mặn bảo bối ngọt ngào ~ ơi!”

Úc Khải: “……Heh”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK