Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Đầu tháng 10.
Cảnh Vân Trăn và Úc Khải kết thúc tuần trăng mật trở về liền nhận được lời mời của một chương trình tống nghệ.
《 Thử thách nhịp tim CP 》
Đúng như tên gọi của nó, chương trình tống nghệ này mời bốn cặp đôi rất nổi tiếng trong giới giải trí làm khách mời ghi hình của mùa này.
Có ca sĩ nổi tiếng x nhà sản xuất âm nhạc.
Có CP nữ thần tượng rất nổi tiếng trong nhóm nhạc thần tượng nào đó.
Ngoài ra còn có một cặp nam nữ chính gần đây nổi như cồn nhờ bộ phim truyền hình ăn khách
《Bạn trai tôi là BOSS 》.
Trong bọn họ có đôi là người yêu thật, có đôi chỉ là buôn bán mới tạo thành đôi.
Đã đăng ký kết hôn giống như Úc Khải và Cảnh Vân Trăn thực ra chỉ có một đôi.
Chương trình đưa bốn cặp đôi này vào trong một căn biệt thự lớn, cùng nhau sinh sống một tuần, một tuần này bọn họ cần hoàn thành một vài thử thách, hơn nữa ngoài buổi tối đi ngủ ra, toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp.
Đường Hân Nhiên hỏi bọn họ có muốn tham gia không, hai người đều lập tức đồng ý.
So với đóng phim, kỳ thực Úc Khải càng thích tham gia tống nghệ và gameshow hơn, bởi vì có thể công khai sờ cá.
Chỉ cần cậu nằm đủ thẳng, chương trình sẽ không có cách nào với cậu.jpg
Cảnh Vân Trăn thì lại thực sự hứng thú bừng bừng, tự tay thu thập vali hành lý của bọn họ.
“Đây là lần đầu tiên anh tham gia chương trình tình cảm.”
Cảnh Vân Trăn cất bàn chải đánh răng tình nhân của bọn họ vào vali.
“Cá nhỏ, em nói bọn họ có thể sắp xếp cho chúng ta một vài tiết mục nhỏ thú vị không nhỉ?”
Cảnh Vân Trăn cho dép lê tình nhân của bọn họ vào vali.
Úc Khải: “Tiết mục nhỏ?”
“Lúc trước anh đã từng xem, ví dụ như hôn môi truyền hoa?”
Cảnh Vân Trăn ném một hộp ‘ba con sói’ vào vali của cá mặn nhà hắn.
“Bịt mắt đút dâu tây.”
Cảnh Vân Trăn ném một hộp ‘ba con sâu’ vào vali của cá mặn nhà hắn.
“Còn có tận tay dạy bơi.”
Cảnh Vân Trăn ném một hộp ‘bịch cam sành’ vào vali của cá mặn nhà hắn.
“Còn cả chống đẩy mặt đối mặt…..”
Cảnh Vân Trăn ném vào vali của cá mặn nhà hắn…..một hộp BCS.
Chời tới khi Úc Khải cảm thấy có gì đó sai sai, cúi đầu nhìn mới phát hiện, bên trong đã có bảy hộp ba con sâu.
“……?”
Tổng cộng cả một tuần, anh cmn đều muốn làm sao!
Tên đàn ông chó má nào đó đại khái đã não bổ ra không ít thứ dơ bẩn, ngày đầu tiên còn rất hưng phấn, tay trái lôi kéo vali, tay phải ôm Úc Khải xuất phát.
Kết quả chờ tới nơi, vừa quay đã tách hai người ra.
Chính xác mà nói là tất cả CP đều bị tách ra.
Cảnh Vân Trăn và ba khách mời khác bị mang vào một căn phòng, trên bàn trong phòng có bốn quả táo đã bị cắn một miếng.
Người dẫn chương trình nói cho bọn họ.
Trong bốn quả táo này có một quả là do CP của họ cắn, để bọn họ dựa vào dấu răng chọn táo.
Mấy vị khách mời đều thực khiếp sợ: “Còn có loại thao tác này?!”
“Như này sao mà đoán ra được?!”
Fan trong phòng phát sóng trực tiếp cũng kêu lên.
[Oa, vừa mới đầu đã chơi kích thích như vậy sao?]
[Ha ha ha, nếu chọn thành cp của người khác thì không phải xấu hổ sao…..]
[Ngón chân của ta đã bắt đầu không dám nhìn!]
Vết cắn của bốn quả táo kia không giống nhau, có dấu răng rất nhỏ rất nông, có dấu răng rất lớn rất sâu, có một quả trực tiếp bị cắn một miếng to, vừa nhìn là biết đồ tham ăn.
Tóm lại nông sâu khác nhau, hình dạng khác nhau, hoàn toàn không nhìn ra ai là ai.
“Sao có thể làm như vậy…..”
“Sao mà nhìn ra được chứ?”
“…..Khó trách chương trình không công bố hoạt động trước.”
Đây chính là phát sóng trực tiếp, nếu chọn sai sẽ lật xe~!
Mấy vị khách mời đều cảm thấy đúng là xỏ lá, đang định cùng nhau kháng nghị, bắt cóc người dẫn chương trình, để anh ta nhắc nhở một chút.
Liền thấy Cảnh Vân Trăn đã đứng ở bên cạnh bàn nghiên cứu mấy quả táo kia.
“Cảnh ca đang làm gì vậy?”
“Không phải anh ấy thật sự có thể nhận ra đấy chứ?”
“Ha ha, sao có thể.”
Ba người đều cảm thấy không có khả năng, đang đùa giỡn, giây tiếp theo liền thấy Cảnh Vân Trăn cầm lấy một quả táo trong đó, chắc chắn nói: “Cái này là cá nhỏ nhà tôi.”
Người dẫn chương trình sửng sốt một chút, buột miệng thốt ra: “Cậu thật sự chọn ra được?”
Thấy phản ứng này của người dẫn chương trình, ba khách mời khác:?!
“Không phải là đúng rồi chứ?”
“Cảnh ca, sao anh lại biết được?”
Bình luận cũng rất kinh ngạc.
[Như này mà cũng đúng?]
[Như này mà cũng có thể?]
Cảnh Vân Trăn đắc ý giải thích: “Cá nhỏ nhà tôi không thích ăn táo, cho nên chắc chắn cậu ấy lười dùng sức.”
Úc Khải là một con cá mặn nằm đến thẳng tắp, đối với những việc không quan trọng như này đương nhiên sẽ không quá nghiêm túc, tạm bợ là được.
Cho nên quả bị cắn một miếng to chắc chắn không phải là cậu, dấu răng quá sâu cũng không phải.
“Nhưng vết cắn nông còn có hai quả, làm sao anh biết được?”
Dấu răng một dấu to, một dấu nhỏ.
Cảnh Vân Trăn không cần nghĩ ngợi: “Tôi biết chứ.”
Làm sao mà biết được.
Đương nhiên là vì hắn cảm nhận qua rồi, cảm nhận rất sâu là đằng khác.
[ Yooo~~! Cảnh ca điên cuồng khoe bà xã, mỗi câu mỗi chữ đều là cá nhỏ nhà tôi ~]
[Nụ cười này của Cảnh ca, có chút đen tối!]
Kế tiếp, mỗi người đều theo thứ tự chọn quả táo.
Ngoài Cảnh Vân Trăn, còn có một cp kinh doanh phim truyền hình Trương Hạo Thiên cuối cùng cũng ăn may chọn đúng đối tượng của mình là Doãn Khê, còn hai người khác thì không chọn đúng.
[Oa! Anh Hạo Thiên giỏi quá!]
[Khà khà, không hổ là cp ta hâm mộ!!]
Fan của hai CP này đều phải hô ngọt ngào quá.
Vẻ mặt của Cảnh Vân Trăn cũng đầy đắc ý “không hổ là mình”.
Sau đó, giây tiếp theo liền nghe thấy người dẫn chương trình nói: “Chúc mừng các vị khách mời, các vị đã lựa chọn xong đối thủ của mình, sau đây chúng ta sẽ tiến hành pk 1 chọi 1.”
Đối thủ?
Trương Hạo Thiên:?
Cảnh Vân Trăn:?
Cảnh Vân Trăn quay đầu trợn trừng mắt: “Anh lặp lại lần nữa?”
Người dẫn chương trình run rẩy.
[ Ha ha ha ha ha ha, buồn cười chết mất, chương trình này không làm theo kịch bản thường lệ!]
[Cảnh ca cho rằng mình chọn trúng bà xã, kết quả lại là chọn đối thủ ha ha ha!]
[Vừa rồi Cảnh ca có bao nhiêu đắc ý, hiện tại liền có bấy nhiêu chật vật.jpg]
[Người dẫn chương trình thật đáng thương ha ha ha!]
Lúc này màn ảnh chuyển tới bên kia.
Úc Khải và ba vị khách mời khác cũng đang lựa chọn, bọn họ rút thăm chọn trò chơi.
Có người rút phải “Cứu vớt chim cánh cụt nhỏ”, có người rút phải thi đấu Bilac, còn có người rút trúng gắp thú bông.
Vận may của Úc Khải luôn rất tốt, cho nên cậu lựa chọn một trò chơi có quy tắc đơn giản nhất.
Thi tốc độ tay.
Trò chơi này hoàn toàn không cần động não.
Nhân viên công tác phát cho hai người một món đồ chơi hình chữ nhất, ở giữa món đồ chơi có một con rối nhỏ, khi một bên ấn nút, con rối nhỏ sẽ di chuyển về phía bên kia, khi hai người đồng thời ấn nút, thì phải xem tốc độ ấn của ai nhanh hơn.
Con rối về vạch đích của bên nào trước thì bên đó sẽ thua.
Phần thưởng của trò chơi là đồng xèng, dựa theo quy tắc trò chơi, tổng cộng mười ván, cứ thắng một ván là có thể đạt được đồng xèng, mà đồng xèng là “tiền” sử dụng trong chương trình.
Phương diện này cũng giống như những chương trình tống nghệ kiểu này, tuy sinh sống ở biệt thự, nhưng muốn ăn muốn uống đều phải tự mình kiếm tiền.
Ngoài điều này ra còn có một cái gọi là “giá trị động tâm”, là phiếu do người xem phát sóng trực tiếp bầu cho, chọn ra cặp đôi mà bọn họ cho là ân ái nhất, người có số phiếu bầu cao nhất mỗi ngày có thể đạt được đồng xèng và phần thưởng đặc biệt.
Cho nên để đạt được càng nhiều đồng xèng và phần thưởng, các khách mời cần phải khoe ân ái một cách cuồng nhiệt.
Bởi vậy khi trò chơi bắt đầu, tuy hai người bọn họ bị tách ra, nhưng đều lựa chọn tiến tới bên cạnh cp của mình, bày mưu tính kế giúp hắn, hò hét cổ vũ.
“Tiểu bảo bối, cố lên!”
“Tiểu bảo bối, em gắp con thú bông bên cạnh kia trước, a, đúng đúng đúng, chính nó!”
“Ai da, tiếc quá, không sao không sao ~ chúng ta tiếp tục cố gắng!”
“Bé con, đừng sợ, có anh ở đây, làm điểm tựa cho em, chắc chắn không thành vấn đề!”
[A a a a ~ ngọt quá!]
[Ta muốn gọi nó là chương trình yêu đương đẹp nhất trong lịch sử!!]
[Cp đẹp trai xinh gái cảm giác đúng là khác, ai mà không thích nhìn trai đẹp gái xinh ở gần nhau cơ chứ!!]
So với sự kịch liệt khẩn trương của hai đôi này.
Thì cặp đôi Trương Hạo Thiên và Doãn Khê thoải mái hơn nhiều.
Vốn dĩ bọn họ chính là một tổ, phần thưởng đồng xèng đối với bọn họ mà nói chính là từ tay trái qua tay phải, thắng thua cũng không quan trọng, cho nên bắt lấy cơ hội này để khoe khoang các loại ân ái.
“Em cẩn thận một chút, bé chim cánh cụt sắp ngã rồi ~”
“Ai da, bé ngốc, sao em có thể ngốc như vậy, có vậy mà cũng không thắng được?”
“Nói cái gì đấy, anh mới ngốc! Anh chờ coi!”
Nhà trai các loại nhường nhịn cưng chiều bạn gái, toàn bộ hành trình đường mật ngọt ngào, màn hình tràn ngập trái tim phấn hồng bay bay.
[A a a a a! Ngọt quá! Anh Hạo Thiên quá cưng chiều rồi nhỉ?!]
[Không hổ là Trương tổng của chúng ta, còn cưng chiều hơn trong phim!]
[Bọn họ thật sự quá ngọt ngào ~~]
Trong tiếng bình luận điên cuồng la hét của khán giả, một âm thanh không quá hài hoa ở đâu đó vọng tới.
Là cực kỳ kịch liệt: “Cạch cạch cạch cạch…..”
Màn ảnh chuyển qua.
Lập tức phong cách đột biến, một màn không ai ngờ tới xuất hiện.
Cặp chồng chồng đỉnh lưu—— Cảnh Vân Trăn và Úc Khải đang ngồi ở trong một góc điên cuồng ấn nút trò chơi.
Tốc độ tay của hai người cực nhanh, dùng sức rất mạnh, con rối nhỏ ở giữa bị đẩy tới đẩy lui một cách điên cuồng.
Cảnh Vân Trăn: “Xem chiêu của anh đây, tầm nhìn của Otto!”
Úc Khải: “Ánh sáng soljet!!”
Cảnh Vân Trăn: “Lưỡi dao Photon!”
Úc Khải: “Ánh sáng Emelim!”
Cảnh Vân Trăn: “Ngón tay ánh sáng L77!”
Gào thét mà hô.
Khí thế kia, động tĩnh kia, không biết còn tưởng hai bọn họ đang đánh nhau.
[???? ]
[???? ]
Bình luận một loạt dấu chấm hỏi.
[Khoan đã, bọn họ hô tên tuyệt chiêu Ultraman sao???]
[Ha ha ha, chết tiệt, người ta đều thể hiện tình cảm, hai người này lại quyết đấu?!]
[Hai người này ha ha ha, ta cmn cười chết mất ha ha ha ha!!]
[Có phải bọn họ không biết quy tắc? Ha ha ha!]
Đương nhiên Cảnh Vân Trăn và Úc Khải biết quy tắc, lần chơi này mặc kệ là thắng hay thua, thì toàn bộ phần thưởng đồng xèng đều là của hai người bọn họ.
Nhừng mà—— chính là có chữ nhưng này, hai người tùy tiện ấn vài cái sau đó phát hiện tuy trò chơi này đơn giản, nhưng hình như rất thú vị.
Sau đó chơi chơi, ngay sau khi Cảnh Vân Trăn hô lên tên chiêu thức đầu tiên kia, tính chất trận chiến này liền thay đổi.
Đây là chiến đấu vì danh dự của một người đàn ông!
Cảnh Vân Trăn: “Ánh sáng của Dagrist!”
Úc Khải: “Kiếm ánh sáng Victoria!”
[ Ha ha ha ha ha! Quả nhiên, đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên! ]
[ Ha ha ha ha, buồn cười quá, trăm triệu không ngờ tới bọn họ cư nhiên lại hài hước như vậy!]
[ Cười chết ta, ha ha ha, hai người này quả nhiên là tuyệt phối! ]
[Mẹ ơi, ta cười đến đau cả bụng ha ha ha ha!]
[Đại khái chỉ có Cảnh ca mới có thể khơi lên dục vọng chiến thắng của Úc bảo.jpg]
Đúng vậy.
Nhưng loại trò chơi về sức mạnh và tốc độ như này, Úc Khải sao có thể là đối thủ của Cảnh Vân Trăn được, ngay từ đầu còn có thể quẫy quẫy vây cá, về sau hoàn toàn không sánh bằng.
Thua bốn trận liên tiếp.
Úc Tiểu Khải bắt đầu bất mãn.jpg
Úc Khải: “Anh à……”
Cảnh Vân Trăn: “Máy phát ánh sáng!”
Úc Khải: “Anh à, anh……”
Cảnh Vân Trăn: “Quả bom mạnh mẽ!”
Úc Khải: “……”
Cảnh Vân Trăn: “Thêm một quả bom mạnh mẽ to đùng!”
Úc Khải: “…… A.”
[ Ha ha ha ha, sao ta có cảm giác Úc bảo tức giận!!]
[Cảnh ca có vẻ chưa nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề!]
[Ha ha ha ha, sao lại bắt nạt Úc bảo của chúng ta như vậy được?]
[Cười chết mất thôi, thật không ngờ, Cảnh ca lại thẳng nam như vậy???]
Cuối cùng, Cảnh Vân Trăn thắng một mạch 10 ván, mới nhận ra, mặt Úc Khải không cảm xúc.
Cảnh Vân Trăn căng thẳng trong lòng, cảm thấy không ổn: “…..Cá nhỏ? Em làm sao thế?”
Còn hỏi làm sao thế!
Người đứng đầu giới giải trí như cậu không cần thể diện à?!
Cá mặn trong lòng không hề gợn sóng, lạnh nhạt đứng lên: “Việc của người đẹp trai anh không cần quan tâm.”
[ Cảnh Vân Trăn, anh xong rồi! ]
[ Ha ha ha ha ha, việc của người đẹp trai anh không cần quan tâm! Quả nhiên là hai chiếc sa điêu! ]
[ Cảnh ca: À ha, bà xã bay?! ]
“Cá nhỏ!”
Cá đẹp trai không muốn để ý tới hắn, xoay người đi về phía sô pha, định ngồi xuống nghỉ một lát.
Cảnh Vân Trăn nhanh chóng đi theo, cầm đồng xèng vừa mới thắng được, dán lấy người Úc Khải: “Bảo bảo, em uống nước không? Anh đi mua nước cho em.”
Úc Khải giận dỗi: “Không uống.”
Cảnh Vân Trăn: “Đồ ăn vặt thì sao?”
Úc Khải: “Không ăn.”
Cảnh Vân Trăn: “Có muốn ăn dâu tây không?”
Úc Khải do dự hai giây vẫn là nói: “……Không ăn.”
Lúc khách mời đang chơi trò chơi bên cạnh không cẩn thận chạm vào rơi mất ba quả bóng kim loại, ba quả bóng nhỏ này lăn lóc đến gần chân Úc Khải.
Quả bóng kim loại tròn vo, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, Úc Khải và Cảnh Vân Trăn đang nói chuyện, không chú ý một cái liền dẫm lên, cả người ngã ngửa ra sau.
“Cẩn thận!”
Cũng may tốc độ phản ứng của Cảnh Vân Trăn nhanh, tiếp được Úc Khải, sau đó trực tiếp bế ngang người cậu.
Úc Khải:!
Úc Khải đầu tiên là bị hoảng sợ, ôm chặt lấy cổ Cảnh Vân Trăn, tới khi bình tĩnh lại, thấy tất cả máy quay đều hướng về phía mình, lập tức đỏ mặt: “Anh, anh thả em xuống…..”
Cảnh Vân Trăn mới không buông tay đâu, dựa vào bản lĩnh mới bế được bà xã, hắn mới không buông!
Vẻ mặt Cảnh Vân Trăn đầy đắc ý nhận sai: “Bà xã, anh sai rồi!”
Sau đó mặc kệ Úc Khải có thở phì phò thế nào, đều ôm chặt không buong tay.
Chờ tới khi Úc Khải lăn lộn mệt mỏi nằm yên, Cảnh Vân Trăn lập tức cúi đầu hôn thật mạnh lên má cậu một cái.
“Tha lỗi cho anh nhé, bà xã.”
“Sau này anh đều để em thắng, được không?”
[ yoo~~~~ ]
[ a a a a a a a!! ]
[Ngọt quá ngọt quá!!! ]
[Khóe miệng ta đã rạng rỡ ngang bằng mặt trời rồi!]
[Mẹ ta hỏi vì sao cười ngớ ngẩn như vậy, thật sự là vì CP ta gặm quá ngon!!]
Các khách mời bên cạnh: “……”
Rõ ràng đều khoe ân ái, thế sao bọn họ cũng cảm thấy có hơi no nhỉ?
Nấc ~
Rất nhanh, vòng PK thứ nhất kết thúc lại bắt đầu vòng PK thứ hai.
Lúc này đổi thành Úc Khải cùng ba khách mời khác chọn đối thủ, trả qua một vòng trò chơi vừa rồi, bọn họ cũng đã hiểu quy tắc, nhận ra vẫn nên lựa chọn CP của mình thì dễ được phần thưởng hơn, màn ảnh cũng nhiều hơn.
Nhưng đương nhiên tổ ekip sẽ không cho bọn họ lựa chọn dễ dàng như vậy!
Các cặp đôi lại lần nữa bị chia thành hai tổ, lần này mang lên 4 tờ giấy trắng, bên trên ấn bốn cái son môi.
Còn là màu phấn hồng babi chết chóc.
Bốn vị khách mời:???
Phải biết rằng, ngoài cặp đôi thần tượng đồng tính nữ kia ra, ba cặp đôi khác đều là nam tính.
Ba người đàn ông đi tô son môi? Còn là màu phấn hồng babi chết chóc?
[Ha ha ha, hình ảnh này quá đẹp đúng không???]
[Cứu mạng, ta rất muốn xem dáng vẻ Cảnh ca đánh son môi!]
[Ngoài lề ngoài lề!! Muốn xem ngoài lề!! ]
[Ta cho rằng cắn táo đã đủ lắm rồi, không ngờ còn có dấu môi, chương trình thật là biết chơi ha ha ha!]
[Ta cảm giác Hạ Diệp Đan sẽ dễ tìm nhất, những người khác thì không chắc.]
Đúng là như vậy, trong bốn vết hôn kia chỉ có một vết nhỏ nhắn xinh xắn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh, vừa nhìn là biết là môi con gái.
Ba vết khác thì khá tệ, đặc biệt là một vết trong đó.
Vừa nhìn là biết cực kỳ không tình nguyện.
Úc Khải nhìn kỹ mấy cái dấu môi, rất nhanh liền chọn ra một dấu: “Đây là Cảnh ca, đúng không?”
Chính là cái vết cực kỳ không tình nguyện kia.
Người dẫn chương trình lại kinh ngạc: “Sao cậu lại biết?”
Còn phải hỏi sao?
Úc Khải nhắm mắt cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt Cảnh Vân Trăn khi tô son.
Đàn ông đích thực tô son hồng nhạt cái gì chứ!
Đây là sự sỉ nhục đối với một người đàn ông đích thực!
[Oa ha ha ha, Úc bảo cũng rất hiểu Cảnh ca nha! ]
[ Không hổ là cặp chồng chồng đã đăng ký kết hôn ~ ]
[Tài khoản marketing nào nói bọn họ kết hôn là vì nhiệt độ? Ra đánh ăn đánh đi!]
Vì thế Úc Khải dễ dàng chọn ra người đàn ông đích thực, Đinh Tiêu Vũ cũng thành công chọn ra đối tượng của cô là Hạ Diệp Đan, hai người khác lần đầu tiên đều chọn sai, sau đó dùng lợi thế “hối lộ” người dẫn chương trình, chọn lại lần nữa.
Pk CP bắt đầu!
Vòng trò chơi mới, quy tắc cũng giống như vòng trước, cũng thắng thì có thưởng, nhưng lần này còn có trừng phạt. Người thắng có thể lựa chọn đạo cụ “bắt nạt” người thua.
Lần này, Úc Khải và Cảnh Vân Trăn rút phải trò chơi là Bilac.
Cảnh Vân Trăn ngoan ngoãn, cố tình nhường cho Úc Khải, xong còn thò lại gần hôn vợ yêu một cái.
“Bà xã, em giỏi quá, em thật lợi hại, tới hôn một cái ~”
Mặt Úc Khải càng đỏ, hắn lại càng hăng say.
Khắp màn hình đều là nụ cười mẹ hiền!
[Không hổ là Cảnh lão cẩu.doge ]
[ A!! Thu hồi lời nói vừa rồi!! Cảnh ca rõ ràng rất biết cưng chiều bà xã mà!]
[Hai người bọn họ ở bên nhau thật sự rất tự nhiên, vừa ngọt vừa cưng chiều!]
Cuối cùng Úc Khải thắng một mạch 10 ván.
Khi chọn đạo cụ trừng phạt, cậu nhìn nhìn mấy đạo cụ trong hộp.
Son môi hồng nhạt, phấn mắt màu xanh lục dạ quang, bút kẻ lông mày màu tím……
Tổ các khách mời khác, cơ bản đều lựa chọn ba loại này, sau đó vẽ một đám trái tim nhỏ, ngôi sao nhỏ trên mặt đối tượng, dốc hết sức để khoe.
Úc Khải lại cầm lấy một đạo cụ cuối cùng trong hộp, túi chun buộc tóc.
Cậu đi ra sau lưng Cảnh Vân Trăn, kéo tóc của hắn lên, buộc từng chỏm nhỏ một.
Cảnh Vân Trăn:?
Cảnh Vân Trăn: “Cá nhỏ……”
Tiếng kháng nghị của hắn còn chưa phát ra, Úc Khải đã buộc thêm cho hắn một chỏm nữa.
Cảnh Vân Trăn:??
Úc Khải tiếp tục buộc.
Cảnh Vân Trăn:???
Tới khi Úc Khải dừng lại, Cảnh Vân Trăn đã có được mái tóc đầy chỏm, hơn nữa mỗi một cái dây chun đều có màu sắc khác nhau.
Liếc mắt một cái nhìn qua giống như một con nhím rực rỡ màu sắc, xứng với vẻ mặt ra vẻ lạnh lùng của “đàn ông đích thực” của Cảnh Vân Trăn ——
Bình luận cười vỡ bụng.
[ Ha ha ha ha ha cứu mạng!!! ]
[ Cũng chỉ có Úc bảo mới dám muốn làm gì thì làm trên đầu Cảnh ca, ha ha ha! Những người khác mà làm chắc chắn bị đánh gãy tay!]
[Ha ha ha ha, lại nói kiểu tóc này cũng rất hợp với Cảnh ca, cũng rất đáng yêu.]
[Cảnh ca: Nói tôi đáng yêu, đêm nay làm thịt các người!]
Chờ thời gian trừng phạt kết thúc, Cảnh Vân Trăn lập tức kéo Úc Khải ra một góc nhỏ không có máy quay, vươn tay ra, báo đạo chắn cậu trên vách tường, vô cùng tức giận chất vấn cậu: “Cá nhỏ, em thật sự muốn đối xử với ông xã em như vậy sao?”
Úc Tiểu Khải nhìn vẻ mặt của Cảnh Vân Trăn, lại nhìn mấy chỏm tóc nhỏ đầy đầu hắn, vô cùng hài lòng về tác phẩm của mình, cười không dừng lại được: “Ha ha ha ha ha!”
“Còn dám cười? Em chờ đấy cho anh!”
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, vươn ma trảo đè cậu lại, sau đó bắt đầu tháo mấy chỏm tóc trên đầu, mỗi lần tháo ra một chỏm lại trừng phạt bằng cách hôn Úc Khải một cái.
“Ưm……”
Tận 10 lần, hôn đến mức hai chân Úc Khải mềm nhũn, đuôi mắt nhiễm màu đỏ, cậu ôm lấy cổ người đàn ông, nhỏ giọng mang theo vài phần oán giận: “……Anh, đừng hôn nữa, đang quay chương trình đấy.”
“Không sao, bọn họ không nhìn thấy.”
Cảnh Vân Trăn ngoài miệng nói, không chỉ không buông cậu ra, ngược lại nâng mông cậu lên, trực tiếp bế người lên trên mặt bàn hôn.
“Anh, đừng…..” Lời oán giận của Úc Khải bị chặn hết trong môi, chỉ còn lại tiếng thở dốc ái muội.
Bọn họ không biết, tuy người quay phim không đi theo, nhưng trên giá bên cạnh hai người có đặt một cái camera nho nhỏ.
Vừa vặn quay được.