Sunny loạng choạng lùi lại, choáng váng bởi sự xuất hiện đột ngột của Saint Tyris. Một sự im lặng căng thẳng và nguy hiểm bao trùm hòn đảo sau khi cô lên tiếng, chỉ có tiếng gió rít phá vỡ nó.
Tuyết lơ lửng trong không khí, từ từ đáp xuống mặt đất lạnh lẽo.
Tim cậu đập mạnh như một con thú bị nhốt trong lồng.
'Cô ấy từ đâu tới... chuyện gì đang xảy ra vậy, chết tiệt?'
Cormac cau mày, nhìn người phụ nữ mảnh khảnh với vẻ mặt tối tăm trên khuôn mặt cứng cỏi, phong sương của mình. Vị Saint không có vẻ hài lòng với sự xuất hiện bất ngờ của lãnh đạo gia tộc White Feather.
"Sky Tide… tránh xa chuyện này."
Saint Tyris vẫn không nhúc nhích, vẫn đứng chắn trước Sunny và Cassie bằng thân hình mảnh mai của mình. Gió nổi lên, và những đám mây dường như trở nên nặng nề hơn, như thể thể hiện cảm xúc bị kìm nén của cô.
...Chỉ là, như Sunny nhận ra, chúng không hề bị kìm nén chút nào. Sky Tide chỉ không thể hiện chúng trên khuôn mặt. Thay vào đó, chính thế giới xung quanh đã làm điều đó thay cô.
"Ta không nghĩ vậy."
Cormac nhăn nhó, những tia lửa căm hận xuất hiện trong mắt ông.
"Ngươi không biết mình đang can thiệp vào điều gì, Tyris. Tránh đường ta. Đây không phải việc của ngươi."
Cô hơi nghiêng người, tiếng gió gào rú lớn hơn. Những bông hoa violet bị uốn cong, ép xuống mặt đất.
"...Đây là đất của ta. Những Người Thức Tỉnh này thuộc về Pháo Đài của ta. Mọi chuyện xảy ra ở đây, và với họ, đều là chuyện của ta."
Vị Saint kia thở dài, rồi bước lên một bước.
"Toàn bộ quân đội của Night Temple đã bị quét sạch. Hai kẻ này là nhân chứng duy nhất. Ngươi chắc chắn rằng mình muốn gánh lấy số phận của họ?"
Sky Tide nhíu mày, rồi lên tiếng, giọng đều đều:
"Nếu điều đó đúng, chúng ta có thể thẩm vấn họ cùng nhau, tại Sanctuary."
Cormac cười tối tăm, rồi lắc đầu.
"Ta e rằng điều đó sẽ không tiện lợi. Ngươi có thể không biết nhiệm vụ của ta ở đây, Tyris, nhưng ngươi biết ai đã giao nó cho ta. Cản trở ta trong việc này cũng giống như cản trở ý chí của Valor… ngươi không muốn điều đó, phải không?"
Khóe miệng của Sky Tide đột nhiên nhếch lên. Cô nhìn chằm chằm vào vị Saint đáng sợ và nói, với một chút chế giễu trong giọng nói:
"Hắn sẽ làm gì? Hắn sẽ trừng phạt ta như thế nào? Lưu đày gia tộc ta đến một vùng biên cương xa xôi, có thể chứ? Oh… đợi đã…"
Cô cũng tiến lên một bước, giọng cô thay đổi, trở nên nặng nề và đen tối hơn. Những đám mây nuốt chửng mặt trời, nhấn chìm thế giới vào bóng tối.
"Ngươi đã quên, Cormac… Ta là Sky Tide của gia tộc White Feather, không phải của Valor. Ta là chư hầu của Nhà Vua… không phải tôi tớ của hắn. Sáu năm trước, ta đã quay mặt đi và cho phép âm mưu hèn hạ của ngươi xảy ra. Ta đã hối hận về điều đó kể từ lúc đó. Đây là đất của ta, là đảo của ta. Ngươi chỉ là khách ở đây. Ta cảnh cáo ngươi… đừng thử thách sự hiếu khách của ta!"
Khi cô nói những lời cuối cùng, một tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, lan khắp Quần Đảo Xích như một lời báo trước của cơn thịnh nộ thiên giới.
Cormac nhìn chằm chằm vào cô, không ấn tượng chút nào. Một biểu hiện khinh miệt hiện lên trong đôi mắt lạnh lẽo, nguy hiểm của ông. Vị Saint di chuyển vai, như thể đang vươn vai, và rồi nói với giọng tối tăm:
"Sự kiêu ngạo của ngươi thật mệt mỏi, Tyris. Cảnh cáo ta? Điều gì cho ngươi dũng khí để cảnh cáo… ta? Ngươi nói rằng ta đã quên, nhưng chính ngươi là kẻ dường như không nhớ. Ta là ai. Ta là gì. Và ta có thể làm gì…"
Ông bước tới, ý định giết người của ông càng dày đặc và ngột ngạt, gần như có thể chạm vào.
"Điều gì đã khiến ngươi nghĩ rằng đây là một cuộc thương lượng? Ngươi sẽ đứng xuống, hoặc ta sẽ hạ ngươi. Dù bằng cách nào, kết quả vẫn sẽ như nhau."
Saint Tyris lưỡng lự một lúc, rồi quay lại nhìn Sunny và Cassie. Ánh mắt cô bình tĩnh và trầm ngâm.
"...Đã đến lúc hai người rời đi."
Sunny lùi lại một bước, miệng đột nhiên khô khốc. Cậu mở miệng, cố gắng buộc ra một câu hỏi:
"Nhưng... nhưng còn..."
Sky Tide đã quay lại nhìn Cormac, người đang tiến đến với những bước chân vững chắc. Mái tóc cô nhảy múa trong gió như một dòng suối vàng nhạt.
"Chạy đi! Các ngươi sẽ không sống sót qua cơn thịnh nộ của trận chiến này!"
Sunny do dự trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi nắm lấy tay Cassie và chạy. Họ lao về phía rìa xa của hòn đảo. Cậu không biết một trận chiến giữa các Thăng Hoa sẽ như thế nào, nhưng không nghi ngờ rằng những con người bình thường như họ không có chỗ giữa cuộc chiến đó.
'Điên rồi... thế giới đã hoàn toàn điên rồi!'
Chỉ một khoảnh khắc sau, thứ gì đó va chạm với tiếng nổ đinh tai nhức óc đằng sau họ, và Sunny bị hất văng lên không trung. Một cơn sóng xung kích dữ dội quét qua cơ thể cậu, khiến cậu hét lên trong một tiếng kêu ngắn ngủi.
Cậu đập xuống đất và cảm thấy nó rung chuyển, như thể một trận động đất mạnh đang xảy ra cách đó chỉ vài mét. Sunny loạng choạng đứng dậy, sau đó giúp Cassie đứng dậy và tiếp tục chạy. Những mảnh đá bay qua họ như những viên đạn, và trận tuyết rơi đã biến thành một cơn bão tuyết dữ dội.
Đằng sau họ, hai cái bóng khổng lồ trỗi dậy trên bầu trời.
Một là một con chim săn mồi khổng lồ, lông vũ của nó trắng muốt, mỏ sắc và móng vuốt tàn phá của nó được rèn từ thép sáng bóng. Đôi cánh khổng lồ của nó được bao bọc trong những đám mây sấm sét, và những tia chớp nhảy múa xung quanh cơ thể nó như một tấm áo choàng rực rỡ.
Cái còn lại là một con rồng khủng khiếp, vảy đen của nó đen tối như vực thẳm, với những cơ bắp mạnh mẽ cuồn cuộn dưới làn da như những sợi xích sắt. Đầu của con quái vật được đội vương miện bằng những chiếc sừng xoắn, và trong hàm của nó, vô số chiếc răng sắc nhọn phát sáng tối tăm, được chiếu sáng bởi ngọn lửa đỏ rực đang thiêu đốt trong cơ thể adamantine của con quái vật.
Tyris và Cormac bay lên bầu trời, chẳng mấy chốc biến mất trong tấm màn mây bão. Một tiếng gầm kinh hoàng vang lên khắp hòn đảo, rồi một làn sóng xung kích khác ập tới, xé tan cơn bão tuyết.
Máu sôi trào đột nhiên đổ xuống từ trên cao, rơi xuống tuyết như cơn mưa đỏ tươi.
'Các vị thần… ôi trời ơi...'
Sunny và Cassie chỉ biết chạy. Thỉnh thoảng, một cơn chấn động dữ dội khiến họ ngã nhào xuống đất. Gió bão hất tung tuyết và những mảnh băng sắc vào mặt họ, và tai họ ù lên bởi những âm thanh đinh tai nhức óc của trận chiến khủng khiếp đang diễn ra trên cao.
Họ gần như đã tới rìa hòn đảo, sẵn sàng nhảy lên sợi xích, thì đột nhiên có một sự tĩnh lặng ngắn ngủi giữa cảnh tượng hỗn loạn kinh hoàng đó.
Và rồi, hai cái bóng rơi xuống từ bầu trời, nhanh đến nỗi Sunny không thể nhận ra ai là ai.
Hai vị Thánh va chạm vào trung tâm hòn đảo với một lực mạnh đến nỗi bề mặt của nó rung lên như mặt nước. Làn sóng xung kích của vụ va chạm dữ dội đến mức nó lập tức xóa sổ cánh đồng hoa, thổi bay lớp đất trên cùng và khiến pháo đài ở rìa phía bắc biến thành tro bụi.
Mặt đất tự nó nứt ra, một vết nứt rộng mở ra hai đầu của hòn đảo, chia đôi nó ra.
Hòn Đảo Phương Bắc rung chuyển... và rồi vỡ vụn, những mảng đá lớn rời ra và bay vào bóng tối khi càng nhiều vết nứt xuất hiện, và sự căng thẳng của các sợi xích trên trời đã xé nát hòn đảo.
Tất nhiên, Sunny không thể hiểu hết phạm vi của thảm họa này. Tất cả những gì cậu có thể cảm nhận là mình bị quăng ngã xuống đất một lần nữa, lần này còn dữ dội hơn trước. Nhưng lần này, thay vì đất hay đá, thứ mà họ tìm thấy bên dưới mình là... hư không.
Mặt đất biến mất, và Sunny nhận ra mình đang rơi xuống, xuống, xuống. Rơi vào bóng tối vô tận của Sky Below.
Tất cả những gì cậu có thể làm là nắm chặt lấy Cassie và giữ cô ấy thật gần, đảm bảo rằng họ không bị tách ra.
Máu me, tan nát, và yếu ớt, họ lao xuống vực thẳm khi xung quanh họ, sự tàn phá ngự trị.
Night Temple nứt ra, sau đó tan thành mưa đá đen. Bảy quả chuông vang lên trong tiếng kêu buồn bã khi chúng biến mất vào khoảng không.
Sợi xích khổng lồ vốn là một trong những mỏ neo của Quần Đảo Xích lao về phía Dãy Núi Hollow, va chạm với sườn núi với lực đủ để làm nứt lớp đá cổ xưa và tạo ra một lỗ hổng tạm thời trong màn sương trắng chảy xuống.
...May mắn cho Sunny, mắt cậu vẫn nhắm, nên cậu không nhìn thấy những gì ẩn giấu bên dưới.
Và ở đâu đó trong tất cả sự hỗn loạn này, hai vị Thánh vẫn tiếp tục trận chiến khốc liệt của họ.
Sunny giữ chặt lấy Cassie và rơi xuống, vui mừng vì mỗi giây trôi qua lại giúp họ cách xa trận chiến đó hơn.
Sau một lúc, âm thanh của trận chiến biến mất phía xa trên cao.
Những dấu hiệu của sự tàn phá cũng biến mất, và cả những tia sáng cuối cùng.
Giờ đây, họ đang rơi qua bóng tối tuyệt đối trong sự im lặng hoàn toàn và cô độc, không còn gì đe dọa đến tính mạng của họ nữa.
...Cảm giác thật bình yên.
Sunny thở dài, cuối cùng cho phép mình mở mắt ra, sau đó nhìn Cassie và cố gắng nở một nụ cười yếu ớt.
"...Thấy chưa? Chúng ta chưa chết. Lần tiên tri của cậu lại thất bại rồi."
Cô run lên.
"Sao... sao cậu có thể bình tĩnh như vậy? Chúng ta đang rơi vào Sky Below! Chưa chết... nhưng sớm thôi!"
Cậu cố gắng cười, nhưng sau đó nhăn mặt và quyết định từ bỏ ý định đó.
"Nơi này thực ra không tệ lắm. Đợi một chút... chúng ta sẽ rơi thêm chút nữa, rồi mình sẽ triệu hồi những Ký Ức để hoặc dẫn đường chúng ta trở lại, hoặc đẩy chúng ta về phía khe nứt. Chúng ta có thức ăn và nước mà... cậu sẽ không tin được thứ mình phải ăn lần trước đâu..."
Nhớ lại cái xác chết giả, Sunny rùng mình.
"Ừ, chỗ này chắc chắn không tệ đâu. Tin mình đi... mọi chuyện có thể đã tồi tệ hơn rất nhiều, rất nhiều."
Tuy nhiên...
Ngay khi Sunny nói xong, có điều gì đó thay đổi trong cái hư không không có ánh sáng.
Một cái bóng nhanh chóng lao về phía họ, được bao quanh bởi một vòng tròn ánh sáng giận dữ.
'Gì vậy...'
Trước khi Sunny kịp phản ứng, hai bàn tay duỗi ra về phía họ, một tay tóm lấy cậu, tay còn lại nắm chặt phần cổ áo của Cassie.
Không có gì để bám vào, họ bất lực như Pierce chỉ vài giây trước khi Sunny giết hắn.
'D—khốn nạn...'
"Oh, cảm ơn các vị thần! Mình tìm thấy các cậu rồi!"
Cậu chớp mắt.
Giọng nói đó... tại sao nó nghe quen thuộc như vậy?
Sunny nhìn vào ánh sáng, mắt cậu từ từ điều chỉnh lại để thấy rõ hơn. Chẳng bao lâu sau, cậu đã có thể nhìn thấy hình dạng của một chiếc đèn lồng giấy trôi lơ lửng trong không khí, ngay trên vai của một chàng trai cao ráo, cực kỳ đẹp trai, mặc bộ giáp không cần thiết quá thời trang.
Sunny mở miệng, rồi ngậm lại, rồi lại mở ra lần nữa.
"...Kai? Cậu đang làm cái quái gì ở đây?"
Chàng cung thủ quyến rũ mỉm cười, biểu cảm vui mừng và nhẹ nhõm hiện rõ trên khuôn mặt cậu ấy.
"Còn làm gì nữa? Đương nhiên là đến giải cứu các cậu rồi..."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
17 Tháng mười, 2024 15:33
Chương nào hiện tại đã làm rồi, mà xưng hô đang thấy không khớp mà nó diễn ra nhiều ở chương đó, các bạn vui lòng báo lỗi hoặc comment bên dưới bình luận này, để mình tổng hợp lại và sửa nha, ưu tiên sửa những chương quan trọng ạ.
17 Tháng mười, 2024 15:29
link hình nhân vật với chủ thớt ơi
17 Tháng mười, 2024 14:35
Mắm nào ác ghê, tác tả Kai sao mà vẽ hề thiệt chứ:)))
17 Tháng mười, 2024 12:46
Tầm chương 4xx sẽ thay đổi cách xưng hô cho hợp ngữ cảnh nha, tại dịch 1 chương cũng không có nhanh, bác nào từng dịch tiếng anh rồi sẽ biết, mấy chương đã dịch mình để Cậu/Tôi/Cô...để việc dịch đơn giản hơn, để dịch nhanh hơn, mình còn job chính nữa, cái này làm vì đam mê nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian của mình, dạo này mình cũng phải gác lại một số việc của bản thân để đẩy tiến độ truyện, giờ nghỉ trưa, hoặc tối rãnh đều dịch cho anh em, mình hay nên tầm xế chiều là vì buổi trưa có thời gian rãnh dịch thêm đó, anh em thông cảm.
Bộ này cũng free, không thương mại hoá.
17 Tháng mười, 2024 12:38
Truyện này người việt viết hả các bác ?
17 Tháng mười, 2024 12:27
Mấy h có chương vậy bác Hưng em nghiện bộ này r. Tại bác đấy
17 Tháng mười, 2024 12:00
Cái mục hình ảnh tôi dùng PC cũng k thấy nhở, hay là chỉ có Cvt mới mở được hè, có ai rõ không chỉ với, muốn xem ảnh nv mà tìm hoài mấy ngày không thấy :D
17 Tháng mười, 2024 10:08
khi phiên dịch các đại từ nhân xưng như "you," "him," "her,"... từ tiếng Anh sang tiếng Việt, bác dịch cũng phải lựa từ để hợp hoàn cảnh chứ ... đang đánh nhau, combat với kẻ thù thì lại dùng từ "cậu ấy" "người ấy" thì nó trật quẻ quá, làm mất hết chất u ám của truyện.
17 Tháng mười, 2024 09:13
ủa sao mất kha khá bl r vậy
17 Tháng mười, 2024 08:53
Cày 2 ngày, xong khát *** chương, truyện đỉnh vlllllll
17 Tháng mười, 2024 07:32
hảo t đã hiểu lầm tại hại r ?
17 Tháng mười, 2024 06:36
có bác nào có tổng hợp sơ lược về cấp bậc của người, quái , v·ũ k·hí trong truyện không ạ
17 Tháng mười, 2024 04:58
Hết quyển 2 main giờ là nô lệ không biết thích roi da hay ngọn nến đây
17 Tháng mười, 2024 01:54
Dịch dùng ta, ngươi, hắn thì dễ nhập cảm hơn, "tôi" cứ thấy ớn ớn
17 Tháng mười, 2024 01:13
bộ này có phải truyện trung không vậy, dùng nhiều từ tiếng anh quá?
17 Tháng mười, 2024 00:11
vô liêm sĩ thật :))
16 Tháng mười, 2024 21:47
Anh Liêm Tsundere còn chị Sao thì Yandere sợ vvl =)) nếu như chủ thớt hiểu ý tôi và đọc qua đoạn ở Nam cực lúc thoát khỏi Trái Tim Bóng tối :^)
16 Tháng mười, 2024 20:18
:)))) hiện tại hơn 1k9 chương nhưng thằng main vẫn bị hành như tró nha ae,đánh đấm vẫn phải chơi theo team không quái nó đì c·hết
16 Tháng mười, 2024 19:25
mình thắc mắc điểm yếu main là you cant lie. thì nó có thể ko trả lời mà?
thứ 2 là có thể ko nghe thấy. bằng items nào đó hỗ trợ nghe. hoặc nhờ cái bóng nghe hộ. @@
16 Tháng mười, 2024 18:49
Hay quá lão Hưng, bộ này đỉnh thật sự
16 Tháng mười, 2024 17:04
Truyện tác ra full chưa ha?
16 Tháng mười, 2024 16:55
Main về sau có tranh thoát kiểm soát ko vậy ae t dị ứng nhất đọc truyện main bị xích như tó (giống như mô tả cái true name chương 15):v
16 Tháng mười, 2024 16:55
bác Hưng ác quá, bác đăng quả truyện bánh cuốn quá làm e mấy hôm nay thức tới sáng để đọc.
16 Tháng mười, 2024 16:40
nói đúng ổng là người trung thực nhất thế giới vì ổng chỉ có thể nói thật thôi kkkk
16 Tháng mười, 2024 16:37
kết thúc quyển 2 rồi nha, có gì cho em xin đánh giá bên ngoài, e cảm ơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK