• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chị Tri Ngôn!”

6 giờ sáng, Úc Quân Sách đuổi tới bổn trạch Úc gia, mà Triệu Đào sớm đã hội họp với Úc Nam Diễn.

Lúc này Khương Tri Ngôn đang ăn sáng, nhìn thấy Úc Quân Sách còn sửng sốt một chút, “Sao cậu lại tới đây?”

Úc Quân Sách lớn tiếng nói: “Chị! Chị của em! Xảy ra chuyện lớn như vậy, em sao có thể không tới!”

Khương Tri Ngôn thả đôi đũa trong tay xuống, “Chuyện lớn? Cũng còn tạm đi?”

Tối qua tuy một đêm không ngủ, nhưng sau nửa đêm cũng không xảy ra hỗn loạn hay nguy hiểm gì, vết thương nơi tay Úc Nam Diễn cũng không nghiêm trọng, phó lãnh đạo càng là thuận lợi bị bắt về, ông cụ vì uống thuốc nên giờ còn chưa tỉnh, trước mắt xem ra hết thảy đều xem như hữu kinh vô hiểm.

Mà sao nhìn Úc Quân Sách kiểu gì cũng như kiểu sống sót sau tai nạn vậy cà?

Úc Quân Sách cũng không gạt, bởi vì anh ta biết nếu giờ mình không nói, sau khi tin tức tung ra Khương Tri Ngôn cũng sẽ biết.

Rốt cuộc vụ này còn ầm ĩ rất là lớn.

Úc Nam Diễn phỏng chừng là sợ Khương Tri Ngôn ở bổn trạch một mình sẽ sợ, hơn nữa còn có ông cụ lớn tuổi, cho nên cố ý dặn dò những người khác, bao gồm cả cảnh sát trong đó, đều đừng lộ ra quá nhiều tin tức.

Nhưng đối với Úc Quân Sách với Triệu Đào thì không cần cẩn thận như vậy, tối hôm nay không chỉ Khương Tri Ngôn suốt đêm không ngủ, hai người bọn họ cũng là không ngủ suốt đêm.

Sau khi vết thương nơi tay Úc Nam Diễn xử lý tốt thì căn bản không ở lại bệnh viện, mà là khẩn cấp về Nam Hằng triệu tập họp hội đồng quản trị.

Mấy chục vị quản lý quản cấp cao đang ngủ say ấy là bị gọi lên họp suốt đêm, có mấy người thậm chí cả tóc tai cũng không kịp chải vuốt lại một chút, cà vạt còn thắt sai, náo loạn ra chê cười.

Chẳng qua, lúc này cũng không ai quản việc nhỏ như thế.

Chuyện của Úc Minh Na không giấu được, vốn dĩ bọn họ đã chế định ra một bộ phương án xử lý vụ này, nhưng phó lãnh đạo điên cuồng kia lại làm tính chất vụ việc này ác liệt thêm mấy phần.

Gã ta trực tiếp lấy một đám bom trong phòng có thể phá hủy một khu vực đi uy hiếp cảnh sát, căn phòng kia chính là ở khu náo nhiệt đó, nếu thật bị nổ……

Không biết sẽ có bao nhiêu người bị thương tổn nữa.

Dù cho cuối cùng xem như đã bình an giải quyết, nhưng đám truyền thông kia và người qua đường cũng sớm đã quay phim lại, chờ một đám người khác rời giường đi làm đi học bắt đầu một ngày, vụ này chắc chắn sẽ bùng nổ.

Phương án chuẩn bị lúc đầu đã không đủ!

Không biết như này có xem như gián tiếp đạt thành tâm nguyện của Úc Minh Na không nữa, nếu xử lý không tốt, có lẽ thật sẽ làm Nam Hằng trọng thương.

Khi Khương Tri Ngôn được đến tin tức đã là kết quả “Phó lãnh đạo đã bị bắt” này đây.

Trên thực tế thì từ lúc Úc Minh Na khai báo đến khi cảnh sát đuổi tới địa chỉ kia căn bản chưa tới 1 tiếng, mà sở dĩ đến 5 giờ hơn mới chân chính bắt được gã ta chính là vì giữa đường đã xảy ra giằng co.

Căn hộ kia của Úc Minh Na cũng không phải đặt dưới danh nghĩa của bà ta, từ mặt ngoài mà xem nó căn bản chả có nửa mao tiền quan hệ gì với bà ta.

Cho nên khi cảnh sát dò tra cũng liền để sót chỗ này, trên thực tế tòa nhà này tọa lạc ở khu thương nghiệp phồn hoa, ở gần khu trường học, vật phẩm trong phòng giá trị đều là gấp trăm lần căn phòng.

Nếu phó lãnh đạo nguyện ý, gã ta hoàn toàn có thể xách theo một bộ phận tài vật trốn đi, cuộc sống hẳn là sẽ không kém.

Chỉ là ông ta với Úc Minh Na từng có ước định, nếu cuối cùng kế hoạch của bà ta thất bại bị bắt hay thế nào ấy, phó lãnh đạo liền phải phụ trách hủy hoại Úc gia.

Đúng vậy, mục tiêu từ đầu đến cuối của phó lãnh đạo đều là Úc gia.

Chư gia chỉ là một cờ hiệu của hắn trước đó, có thể chơi chết một thằng đương nhiên tốt rồi, mà chưa chết cũng chả sao, hắn cũng không phí quá nhiều tâm tư đi bố trí.

Nhưng Úc gia thì khác.

Chí ít phải chết mấy người mới xem như là được.

Người làm vườn này chỉ là bước đầu tiên, sau đó còn có vài bước đang chờ Úc gia kia kìa, có điều hẳn là phó lãnh đạo cũng không nghĩ tới bước đầu tiên đã chết non trước rồi.

Mà Úc Minh Na rõ ràng là biểu hiện mình hận Úc gia đến vậy, kết quả lại cũng khai hắn ta ra nhanh đến thế.

Phỏng chừng lúc đang bị bao vây ấy, trong lòng vị phó lãnh đạo kia đều là chửi tục.

“Vì sao phó lãnh đạo kia phải đáp ứng yêu cầu kiểu đó của Úc Minh Na chứ?”

Khương Tri Ngôn thấy khó hiểu, đây cơ hồ lấy mạng đổi mạng.

Chẳng lẽ trong tay Úc Minh Na có nhược điểm trí mạng gì của phó lãnh đạo? Nhưng mà trí mạng đi nữa, hắn ta làm chuyện thế này không phải cũng vẫn sẽ tèo à.

Khương Tri Ngôn nghĩ không ra.

Úc Quân Sách nhún nhún vai, anh ta lại không phải phó lãnh đạo kia, nào biết được ông ta nghĩ thế nào chứ, nhưng không ảnh hưởng anh ta lắm lời một câu: “Bởi vì tình yêu?”

Khương Tri Ngôn: ……

Còn những chi tiết cụ thể nhiều hơn thì Úc Quân Sách cũng không rõ lắm, anh ta tới đây hoàn toàn vì Úc Nam Diễn yêu cầu tới bồi Khương Tri Ngôn.

Hiện tại chính Úc Nam Diễn không cách thoát thân, lại sợ Khương Tri Ngôn thấy tin tức ngõ nhỏ lại lo lắng, liền phái Úc Quân Sách tới đây, chí ít cũng có thể đóng vai hề chọc cười cho vui vẻ hỉ?

Khương Tri Ngôn bị chọc cười nội tâm hiện lên một loạt dấu chấm câu, cơ mà mặc kệ quá trình như nào, dù sao vụ này có thể có kết quả là được.

Cô không muốn tiến hóa thành cái gì gọi là nữ chính phim hào môn đâu, chỉ mong an an bình bình mà làm một con cá mặn lấy tiền lương làm việc.

Chẳng sợ về sau thật sự ở bên nhau với Úc Nam Diễn rồi, Khương Tri Ngôn cũng sẽ không trở thành một phu nhân hào môn “đủ tư cách”, điểm này cô hiểu rõ trong lòng.

“Vậy bà nội ba thì sao?”

Khương Tri Ngôn đột nhiên nhớ tới còn có một người, lúc ấy bà nội ba không có về cùng với Úc Nam Diễn, ấy thật lại may nhờ vào đó mà tránh thoát vụ tai nạn xe kia, bằng không lấy cái tuổi với thân thủ kia của bà ấy, chỉ sợ……

Mà chả lẽ bà ấy ở cục cảnh sát cả một đêm?

Khương Tri Ngôn vẫn là có chút tò mò rốt cuộc bà nội ba đã nói với Úc Minh Na cái gì, rõ ràng biểu hiện của Úc Minh Na là chán ghét với hận Úc gia đến vậy, rất có tư thế đồng quy vu tận.

Chỉ ngắn ngủi chưa đến 1 tiếng đã mà đã bị bà nội ba khuyên bảo nghĩ thông?

Nên nói là không hổ là hiểu con không ai bằng mẹ sao?

“Không biết nữa.” Úc Quân Sách nào còn quan tâm đến bà nội ba, chỉ cần Úc Nam Diễn với Khương Tri Ngôn không sao, những người khác anh ta mới mặc kệ.

Cảnh sát lưu lại Úc gia sớm đã về từ nửa tiếng trước, Khương Tri Ngôn cũng không có khả năng vì việc này mà đi quấy rầy Úc Nam Diễn, hỏi một câu xong thì liền gạt sang một bên.

Nửa tiếng sau, lão gia tử rốt cuộc tỉnh.

Nghe thấy phó lãnh đạo bị bắt, Úc Nam Diễn bị chút vết thương nhẹ xong, ông cụ ngược lại còn rất bình tĩnh, không biết có phải vì gần đây nghe được nhiều tin giật gân quá không nữa.

“A Vinh! Gọi thằng cả với thằng hai về hết cho tôi, nếu tới 6 giờ tối mà không nhìn thấy mấy đứa nó, ông cứ nói về sau bọn nó cũng khỏi cần về nữa!”

Quản gia Vương gật đầu đồng ý.

Nói câu đó xong Úc lão gia tử lại hiền từ mà nhìn về phía Khương Tri Ngôn: “Nha đầu, con cũng cả đêm không ngủ rồi, đi ngủ chút đi, chỗ này có ông rồi, à, còn có Quân Sách ở đây này, sao có thể chuyện gì cũng giao cho con.”

Khương Tri Ngôn thấy cũng còn tạm, cảm thấy người trẻ tuổi thức khuya một lần chả là gì, nhưng Úc lão gia tử lại kiên quyết bảo cô đi ngủ, thậm chí còn giận dỗi nói cô không đi ngủ thì mình sẽ không ăn sáng!

Khương Tri Ngôn:???

Ông cụ bất thình lình tùy hứng, làm Khương Tri Ngôn không cách nào tiếp chiêu, cuối cùng vẫn là về phòng trước mà ngủ một lát.

Phải chăm sóc sức khỏe của mình cho tốt đã, dưỡng đủ tinh thần mới có thể làm việc tiếp.

Úc Quân Sách bị dư lại: Ông nội cả, thật ra con cũng một đêm không ngủ á!

Thôi, nam tử hán mà, chút vất vả này tính gì? Anh trai không ở, anh ta chính là Định Hải Thần Châm kia, phải ổn định quân tâm!

Khương Tri Ngôn nói không buồn ngủ, trên thực tế thì trong khoảng thời gian do cô vẫn làm việc và nghỉ ngơi rất quy luật, đột nhiên thức khuya một phen vẫn là có chút chịu không nổi.

Cơ hồ là vừa dính gối đầu đã ngủ rồi.

Chờ khi cô lại lần nữa có ý thức đã sắp tới 3 giờ chiều rồi.

Khương Tri Ngôn lấy di động ra, mở app, cơ hồ không cần search là đã có thể nhìn thấy các tít che trời lấp đất.

[Đội buôn lậu lớn nhất sa lưới, thế mà liên quan đến 2 tập đoàn lớn!]

[Nữ tổng tài công ty thiết kế nổi tiếng, lại là tội phạm buôn lậu?]

[Chủ tịch phu nhân tập đoàn Tinh Diệu, bị nghi ngờ có liên quan đến buôn lậu bị bắt]

……

Vừa click vào là có thể thấy thông báo phía chính phủ vừa tuyên bố 3 tiếng trước, trên đó viết sơ lược vụ việc toàn bộ đội buôn lậu bị tập nã quy án, có tất cả 136 người liên quan đến vụ án, số tiền phạm tội càng là cao tới chục tỷ.

Đây xem như là vụ án buôn lậu lớn nhất từ khi Hoa quốc được thành lập đến nay, lập tức đã khiến netizen thảo luận nhiệt liệt, nhanh chóng xông lên top 1 hot search, sau đó rất mau liền có người tung tin nóng bảo vụ án buôn lậu này còn liên quan đến 2 tập đoàn lớn là Tinh Diệu với Nam Hằng.

Cái gì?

Đã giàu thế còn buôn lậu?

Lập tức, gen ăn dưa của cư dân mạng bị kích hoạt, rất mau càng ngày càng nhiều tin nóng có giả có thật bị tung ra.

Trong này chắc chắn có những kẻ khác đục nước béo cò, nhân cơ hội thả chút tin giả ý đồ cắt xuống 2 miếng thịt to từ Tinh Diệu với Nam Hằng.

Rốt cuộc bánh kem chỉ có bây lớn, anh chiếm ít, tôi liền có cơ hội cắn nhiều thêm một miếng.

Với vấn đề này, Úc Nam Diễn sớm đã chuẩn bị, official weibo của Nam Hằng rất mau cũng đã thông báo, trả lời một vài vấn đề trả lời, lại đã phát thư luật sư tố cáo những kẻ tung tin phỉ báng kia.

Cùng lúc đó còn mời một ít đại V* lên tiếng, tóm lại là sức mạng của một tập đoàn thật sự vượt quá tưởng tượng.

*: tài khoản người nổi tiếng được chứng thực.

Đương nhiên, một điểm mấu chốt nhất vẫn là vì Úc Minh Na chỉ là một cổ đông nhỏ trong Nam Hằng, cũng không tham dự vào quyết sách công ty, dù cho bà ta là con gái của chủ tịch tiền nhiệm, cô của chủ tịch đương nhiệm, nhưng chính bà ta cũng đã thành lập công ty, còn kết hôn sinh con rồi, nên nói thiệt là quan hệ với Nam Hằng cũng không có chặt chẽ đến vậy.

Nhưng Tinh Diệu thì khác à!

Chủ tịch phu nhân nha! Chẳng sợ không phải nguyên phối, nhưng cũng là vợ đã kết hôn nhiều năm nha!

Tinh Diệu cũng mở họp báo làm sáng tỏ, cũng lấy ra chứng cứ chứng minh Chư Quốc Vĩ đích xác không biết chuyện này.

Đáng tiếc, netizen cũng không chịu tin.

Người bên gối làm ra chuyện, ông nói ông không biết?

Dù sao chuyện này có thật sự không liên quan đến ông đi nữa, ông cũng là tên đại tra nam.

Nhìn cái bộ dáng đầu hói ruột to thêm bụng bia kia đi, chính là không phải gã đàn ông tốt.

Không thể không nói, mặc kệ khi nào, kẻ xem mặt luôn tồn tại.

Giống như trước đó ở Nam Hằng có người đề nghị cũng mở họp báo, Úc Nam Diễn tự mình lộ mặt đi nói xin lỗi, hiệu quả chắc chắn max điểm, phỏng chừng sẽ có một đám người kêu to “Ông xã không sao hết!”

Đương nhiên, cái đề nghị này bị Úc Nam Diễn phủ quyết tại chỗ!

Trừ bỏ đối với Khương Tri Ngôn, vào những lúc khác Úc Nam Diễn mới sẽ không dựa vào mặt.

Nói tóm lại, trước mắt thì lửa đạn của netizen vẫn là tập trung trên tập đoàn Tinh Diệu, bên Nam Hằng này xử lý kịp thời thêm nhanh chóng, còn xem như có thể khống chế tốt được.

Tắm rửa một cái để mình thanh tỉnh hơn chút, Khương Tri Ngôn vuốt cái bụng bẹp bẹp xuống lầu.

Ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Úc Nam Diễn đang ngồi nói chuyện với Úc lão gia tử ở đại sảnh.

“Liễu Liễu.” Úc Nam Diễn nhìn thấy Khương Tri Ngôn thì liền muốn đứng dậy.

“Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích!” Vì để miệng vết thương khôi phục tốt hơn, tay trái Úc Nam Diễn bị băng gạc với băng vải bao lấy, trên mặt thế mà cũng có chút trầy da, khỏi cần nghĩ cũng biết ở chỗ không nhìn thấy chắc chắn cũng có.

Nói thế nào nhỉ, có chút đáng thương.

Khương Tri Ngôn chạy chậm đến trước mặt anh, “Anh ngồi yên là được rồi, động một chút rồi lỡ kéo đến miệng vết thương thì sao đây?”

Úc Nam Diễn bật cười: “Không nghiêm trọng đến vậy.”

Khương Tri Ngôn nghiêm mặt: “Anh nói những lời này với tay trái mình đi!”

“Rồi, anh biết rồi.” Úc Nam Diễn bất đắc dĩ ngồi xuống, “Liễu Liễu, em đói bụng rồi nhỉ? Anh bảo phòng bếp nấu chút đồ ăn, em ăn chút trái cây trước đi.”

“Đúng là có hơi đói, có điều đều sắp ăn chiều rồi, em……”

Đã hoàn toàn bị làm lơ, Úc lão gia tử, Úc Quân Sách với Triệu Đào: ……

Lần đầu tiên cảm thấy mình sáng lóa đến thế dó, cảm giác làm bóng đèn còn rất mới lạ nhể?

“Chúng ta cũng nói gần xong rồi, Nam Diễn con lên lầu thay bộ quần áo đi.” Lão gia tử đẩy xe lăn, “A Vinh.”

“Có.”

Quản gia Vương tiến lên đẩy xe lăn, ông cụ đi ngang qua bên cạnh hai người, lộ ra nụ cười hơi mang bỡn cợt: “Được rồi được rồi, có chuyện vào phòng nói, đồ ăn chuẩn bị tốt rồi, chờ chút liền đưa lên.”

Úc lão gia tử vừa định đi, lại đột nhiên như là nhớ tới cái gì đó mà quay đầu lại nhìn về phía Khương Tri Ngôn: “Đúng rồi, chờ chút nữa nha đầu con kiểm tra cho kỹ chút, trên người Nam Diễn chắc chắn còn có vết thương, vậy cũng đưa nước thuốc lên cho tụi con đi!”

Kiểm tra một chút?

Nụ cười trên mặt Khương Tri Ngôn cứng đờ, thế chẳng phải là cần……

“Ha ha ha, còn thẹn thùng à.” Ông cụ cười ra tiếng, “Vợ chồng trẻ chính là da mặt mỏng, không nói nữa, không nói nữa.”

Lúc này Úc Quân Sách rất phối hợp mà “A ~” một tiếng thật dài, được đến một đôi bạch nhãn của Khương Tri Ngôn.

Có điều lúc này Úc Nam Diễn đích xác cần thay quần áo, hôm qua sau khi anh bị thương thì Triệu Đào đã lâm thời mang theo quần áo qua, nhưng lăn lộn cả một ngày sớm đã cần thay.

Chỉ là trước đó Khương Tri Ngôn ngủ ở trong phòng, Úc Nam Diễn không muốn quấy rầy cô, liền tạm thời để vậy trước.

“Một mình anh thật sự được chứ?”

Nhìn Úc Nam Diễn một tay cầm quần áo tính vào phòng tắm, Khương Tri Ngôn có chút lo lắng: “Nếu không vẫn là để Triệu Đào tới làm nhé?”

Úc Nam Diễn: “Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, tay cũng không nghiêm trọng như vậy.”

Tuy Khương Tri Ngôn quan tâm làm anh rất hưởng thụ, nhưng mà Úc Nam Diễn cũng không muốn dùng vết thương làm cái cớ để khiến Khương Tri Ngôn lo lắng, “Em đi ăn chút gì trước đi, đừng để đói.”

Khương Tri Ngôn gật gật đầu, “Có việc nhất định phải gọi em!”

Úc Nam Diễn vào xong cô cũng không có rời đi, mà là lấy ra di động tiếp tục ngồi ở một bên, như vậy thì lỡ chờ tí có động tĩnh gì cũng có thể nghe thấy ngay lập tức.

Ước chừng nửa tiếng sau, Úc Nam Diễn với mái tóc nửa ướt đi ra, trên cổ anh vắt khăn lông, làm bọt nước không đến mức làm ướt quần áo, tay phải còn cầm một góc khăn lông thường thường lau tóc một chút.

Cái động tác này!

Lại phối với khuôn mặt bị nước ấm hun cho ửng đỏ kia!

Khương Tri Ngôn chỉ hận thời cơ không đúng, bằng cô tuyệt đối chụp một tấm!

Bởi vì chỉ mặc áo tay ngắn, Khương Tri Ngôn lại chú ý ngay đến thể tích chỗ băng gạc trên tay trái Úc Nam Diễn bị rút nhỏ gần một nửa, sau đó lộ ra một ít chỗ trầy da chưa xử lý, mỗi một chỗ đều không nghiêm trọng, nhưng từng chỗ như vậy thoạt nhìn vẫn là rất đau.

“Sao anh lại tự mình đổi băng gạc rồi?” Khương Tri Ngôn đứng dậy, “Gọi em không phải được rồi à!”

Úc Nam Diễn thả khăn lông, “Không có gì, anh từng chịu huấn luyện ở phương diện này.”

“Huấn luyện đổi băng gạc bằng 1 tay?” Khương Tri Ngôn chế nhạo một câu, “Chờ đó, em đi lấy máy sấy.”

“Không cần, chút là khô liền.”

Trong phòng mở khí ấm, tóc Úc Nam Diễn cũng không dài, một tay anh làm thì bất tiện nên cũng liền tùy ý lấy khăn lông lau hai lần.

Ai ngờ Khương Tri Ngôn trực tiếp cầm máy sấy đè anh ngồi trên sofa, “Ngồi yên, em sấy cho anh!”

Úc Nam Diễn bất động.

Giây tiếp theo, một cỗ gió nóng đánh úp lại.

Nháy mắt anh liền cảm giác được tay Khương Tri Ngôn xuyên qua kẽ tóc của mình.

Động tác rất mềm nhẹ, lại kích lên từng đợt nhột nhột ngứa ngứa.

Cái ngứa nhẹ kia từ da đầu đánh thẳng đến đáy lòng.

Thân thể Úc Nam Diễn đột nhiên căng chặt.

“Sao vậy? Quá nóng hả?” Khương Tri Ngôn cảm giác được động tác của Úc Nam Diễn dưới bàn tay, sợ mình sấy không tốt, bèn vội hỏi.

Cô cũng chưa từng sấy tóc giúp ai, chỉ sợ làm Úc Nam Diễn bị thương.

“Không có gì.”

Giọng Úc Nam Diễn dưới thanh âm của máy sấy có chút mơ hồ, thật ra anh rất muốn nói đừng sấy, nhưng lại luyến tiếc ôn nhu khó được của Khương Tri Ngôn.

Trước kia khi làm tạo hình cũng có người gội đầu sấy tóc giúp Úc Nam Diễn, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh biết da đầu của người ta… Có thể mẫn cảm đến vậy!

Ngón tay Khương Tri Ngôn quả thực có cỗ ma lực, làm cả người Úc Nam Diễn như ngâm mình trong suối nước nóng ấm áp, thoải mái đến nhịn không được mà nhắm mắt.

Một khắc khi gió dừng lại ấy, Úc Nam Diễn càng thêm không nỡ, nhưng anh lại không có lấy cớ tiếp tục, chỉ có thể âm thầm áp chế ý ngứa dưới đáy lòng.

Khương Tri Ngôn cất máy sấy, lại lấy nước thuốc trong hòm thuốc ra, thấy có mấy chỗ vết thương bị bọt nước làm trắng rìa, hơi hơi nhăn mày lại: “Anh thật đúng là đủ tàn nhẫn với thân thể mình.”

“Liễu Liễu, thật ra không đau.” Úc Nam Diễn ý đồ giải thích, nhưng dưới ánh mắt của Khương Tri Ngôn khi ngẩng đầu ấy, anh lập tức ngoan ngoãn vươn cánh tay ra tùy ý cô bôi thuốc.

Giữa chừng không hề lên tiếng, cũng không biết là không đau thật hay cố nén nữa.

“Rồi, hiện tại còn chưa tới 4 giờ, anh đi ngủ trước đi, tới lúc ăn chiều em sẽ gọi anh.”

Lần này Úc Nam Diễn là thật sự học ngoan rồi, một câu cự tuyệt cũng chưa nhả, đứng dậy đi vào phòng ngủ.

Khương Tri Ngôn kéo chặt màn cửa, sau khi đi đến cửa phòng ngủ thì nói với Úc Nam Diễn một câu: “Nghỉ ngơi cho tốt nha, em ở ngay bên ngoài.”

Không biết có phải vì Úc Nam Diễn bị thương hay không, ngữ khí của Khương Tri Ngôn cũng ôn nhu rất nhiều, làm Úc Nam Diễn thậm chí có chút cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Bụp, đèn bị tắt.

Trong phòng lập tức lâm vào một mảnh đen tối.

Nằm ở trên giường, Úc Nam Diễn còn có thể ngửi thấy cỗ mùi thuốc nhàn nhạt kia, rõ ràng hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng còn có nhiều chuyện chờ anh đi giải quyết đến vậy, nhưng lòng Úc Nam Diễn lại yên bình xưa giờ chưa từng có, anh tựa hồ xuyên thấu qua bức tường này thấy được Khương Tri Ngôn nửa nằm trên sofa.

Nhất định cũng là một bộ dáng lười biếng, giống như Lilith tắm nắng ấm mùa đông vậy.

Rất mau, Úc Nam Diễn đi vào giấc ngủ, tựa hồ là mơ thấy chuyện gì tốt đẹp, khóe môi anh đều mang lên một chút ý cười.

5 giờ rưỡi, khi Khương Tri Ngôn với Úc Nam Diễn xuống lầu ấy, lần này lại nhiều thêm mấy người.

Úc Minh Chí với cả nhà Úc Minh Diệp.

Làm cho đại sảnh vốn dĩ có vẻ trống trải nháy mắt lại như có chút náo nhiệt lên.

“Nam Diễn à, làm tiểu bối, con với vợ con sao có thể để trưởng bối chờ mấy đứa con ăn cơm chứ.”

Úc nhị gia vừa lên cái vừa không quan tâm thương thế của Úc Nam Diễn, cũng chả buồn hỏi tình huống của Nam Hằng, chính là trực tiếp cho một câu oán giận.

Úc Nam Diễn còn không có mở miệng…

“Áu! Á!”

Úc Minh Diệp đã ré lên trước.

Thì ra là quải trượng của Úc lão gia tử hung hăng mà nện lên người Úc Minh Diệp, đồng thời đi kèm còn có một câu lạnh lùng của Úc lão gia tử, “Không biết nói chuyện thì cút đi!”

Nhìn ra được là Úc lão gia tử nghiêm túc, Úc Minh Diệp nháy mắt liền rén, làm Úc Minh Chí bên cạnh cũng nhịn không được mà cười ra tiếng, tất nhiên cũng được đến con mắt hình viên đạn của ông cụ.

Bữa cơm này ăn thật sự an tĩnh, trên bàn cơm chỉ có thể nghe thấy Úc lão gia tử không ngừng bảo Úc Nam Diễn với Khương Tri Ngôn ăn nhiều chút.

Khương Tri Ngôn: Thật làm người ta thấy áp lực như núi.

Nhưng cô không nghĩ tới, đây chỉ là một cái bắt đầu.

Sau cơm chiều, luật sư Úc lão gia tử xuất hiện, trong tay cần văn kiện mặt đầy nghiêm túc.

Úc lão gia tử cũng không để ngỏ câu người, mà trực tiếp mở miệng.

“Hiện tại dưới danh nghĩa tôi còn có 23% cổ phần Nam Hằng, hôm nay tôi cứ nói thẳng vậy, 20% tôi sẽ cho Nam Diễn, 2% thì nhìn biểu hiện của các anh, còn 1%…”

Úc lão gia tử tạm dừng một giây, “Tôi tặng cho Khương Tri Ngôn.”

Khương Tri Ngôn:!!!

“Ba! Dựa vào cái gì?!”

Úc nhị gia là người nhảy ra đầu tiên, “Ba bất công Nam Diễn còn chưa tính, nha đầu này, nha đầu này chỉ là người ngoài, dựa vào cái gì nó được lấy 1% cổ phần!”

Trước đó đã nói rồi, 1% cổ phần đủ để người thường tiêu sái tới mấy đời, nhớ năm đó cô út Úc làm con gái ruột cũng mới lấy được có 1%, nhưng Khương Tri Ngôn nói đến cùng vẫn là người khác họ, cũng chưa sinh hạ đứa con nào.

Cái thứ như hôn nhân này, ở giai tầng của bọn họ là không đáng tin nhất.

Hiệp nghị trước hôn nhân càng là cần phải có, lỡ mà đầu chợt nóng lên chơi cái gì mà chân ái, bị chia đi cũng không phải chỉ mấy căn nhà đâu, như Úc nhị gia đây không phải cũng đã đổi mấy đời vợ à, ly hôn nhiều nhất chỉ có thể lấy được mấy triệu.

Đối với Úc nhị gia có được 5% cổ phần Nam Hằng mà nói chỉ là chín trâu mất sợi lông.

Chẳng sợ ông ta lại ghen ghét Úc Nam Diễn đi nữa, nhưng chung quy người ta vẫn là người nhà họ Úc, người khác họ như Khương Tri Ngôn thì dựa vào cái gì?

Còn 1%?


0.1% ông ta cũng ngại nhiều!


“Ông nội, con không thể lấy!”


Khương Tri Ngôn cũng không dám nhận lấy củ khoai nóng phỏng tay này, tiền là thứ chỉ cần đủ dùng là được, nhiều quá không nhất định là chuyện tốt.


Trước hết không nói vụ hôn nhân giữa cô và Úc Nam Diễn vốn chính là giả, lỡ, lỡ mà về sau hai người có mâu thuẫn, cổ phần này làm sao bây giờ?


“Nha đầu.”


Như là nhìn ra ý tưởng của Khương Tri Ngôn, Úc lão gia tử cười, “Con không cần lo, 1% này là riêng ông tặng con, mặc kệ con về sau có vẫn luôn ở bên Nam Diễn hay không, đây là đồ của con!”


“Là thứ chỉ thuộc về Khương Tri Ngôn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK