"Được rồi, tớ còn có thể tranh giành đàn ông với cậu sao, cậu cũng đã thèm kết hôn được mấy năm rồi, khao khát đàn ông đến phát điên rồi hả!"
'Thẩm Như Đồng trêu ghẹo: "Đường đường là cô chủ nhà họ Thi đây, đừng có †ỏ ra mình là một oán phụ thèm kết hôn như thế, cậu mới có hai mươi mấy tuổi thôi!"
"Cậu không hiểu đâu, nếu tớ không mau chóng gả đi, cha tớ sẽ bắt tớ gả cho tên đầu heo nhà họ Lưu đấy."
Thi Thiến Thiến bất lực nói: "Tớ cũng không muốn nửa đời sau này phải sống với một con lợn, lại còn phải sinh con đẻ cái cho anh ta nữa chứ. Đương nhiên là tớ phải thừa dịp nhan sắc của tớ vẫn còn để tìm một bắp đùi nương tựa chứ, như vậy nhà họ Lưu cũng không dám làm gì tớ nữa."
"Được rồi được rồi, cậu nói cái gì thì chính là cái đó, tớ nhất định sẽ tìm cho. cậu một đại gia con nhà giàu có, nhiều tiên quyền lực lại đẹp trai nữa để cậu suốt đời hạnh phúc, sống cuộc sống tạm ổn của riêng mình."
Thẩm Như Đồng vỗ võ lên đùi trắng đầy đà của cô ta.
Hai người nói nói cười cười khởi động xe rời đi, nhưng vừa mới lái xe ra khỏi cổng khu nhà thì đã thấy Vân Hiên đang đứng bên ngoài khu gọi điện thoại.
"Sao cửa nhà cậu lại có một anh chàng đẹp trai đứng đó thế? Anh ta là ai vậy, trông rất đẹp trai đấy!"
"Nhanh nhanh đi đi, người này là người mà ông nội tớ đã chỉ định là vị hôn phu của chị tớ, một thằng vô dụng không ra gì, cha tớ rất ghét anh ta, vừa bị cha tớ đuổi ra khỏi nhà, có lẽ bây giờ không có chỗ để đi nên mới phải đứng ngoài cửa vậy, tuyệt đối đừng để anh ta dính dáng gì đến chúng ta."
Thi Thiến Thiến cười nói: "Thảm như vậy à, cha cậu cũng thật là, luôn muốn cho chị cậu tìm một người đàn ông giàu có quyền lực mà không hỏi ý kiến của chị
em có muốn hay không."
"Nhưng tớ thấy anh chàng này rất đẹp trai, một mình anh ta ở đó không gọi xe được, hay là chúng ta mời anh ta lên xe rồi trêu chọc một chút nhỉ?”
"Thôi đủ rồi, đừng có gây thêm chuyện nữa, tớ không muốn nhìn thấy anh ta."
'Thẩm Như Đồng bất mãn lắc đầu.
Đêm qua, hai chị em gặp nguy hiểm ở khách sạn Đế Hào, may là Vân Hiên không thèm đếm xỉa đến an nguy xông tới cứu họ. Nhưng cô ta lại xuyên tạc, vu khống Vân Hiên không nghe điện thoại, và cướp công lao cứu người dành cho. Trương Soái.
Dù sao trong mắt cô ta, Trương Soái mới là người xứng đôi với chị cô ta.
Bởi vì như lời cha cô ta nói, nhà họ Trương là một thế lực hàng đầu ở Đông Hải mà.
Ở Nghi Thành, quyền thế và mối quan hệ của sếp Trương đứng đầu bảng. Nếu 'Thẩm Như Ngọc trở thành con dâu nhà họ Trương thì nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới.
Trái lại, Vân Hiên thì không tiền không thế lực, chỉ là một bác sĩ nông thôn từ đâu chui ra. Thẩm Như Ngọc gả cho anh cũng chẳng được lợi gì.
Tuy biết làm vậy hơi bất nhân, nhưng ai bảo xã hội vốn lạnh lùng thực tế như thế.
Lúc này thấy Vân Hiên nghèo túng sa sút tinh thần, cô ta cũng chẳng biết phải làm thế nào để đối mặt với anh, nên cố tình trốn tránh.
Ai ngờ Thi Thiến Thiến lại lái chiếc Ferrari đỏ rực về phía Vân Hiên.
Mà lúc này, đứng trước cổng biệt thự nhà họ Thẩm, Vân Hiên vừa cúp điện thoại với Vu Viên Triều.
Chưa kịp buông điện thoại xuống, số điện thoại của Long Cửu lại chủ động gọi sang.
Đúng lúc Vân Hiên cũng muốn hỏi về hợp đồng với nhà họ Thẩm nên liền nghe máy.
"Alo, Vân lão đại, tôi là Tiểu Cửu đây!"
Long Cửu trở nên cung kính khi nghe điện thoại, giọng điệu kính cẩn nói: "Chuyện nhà họ Thẩm anh đã biết rồi sao?"
"Tôi đang tính hỏi anh đây!"
Vân Hiên bất mãn hỏi: "Tôi nghe nói Tập đoàn Thẩm thị có một dự án hợp tác với tập đoàn Long Môn, nhưng hợp đồng không ký được, có chuyện gì vậy?”
"Vân lão đại không nói, tôi cũng định gọi giải thích với anh đây. Sự tình là..."
Long Cửu cung kính kể lại lý do từ chối hợp đồng với Tập đoàn Thẩm thị.
'Thẩm Như Đồng trêu ghẹo: "Đường đường là cô chủ nhà họ Thi đây, đừng có †ỏ ra mình là một oán phụ thèm kết hôn như thế, cậu mới có hai mươi mấy tuổi thôi!"
"Cậu không hiểu đâu, nếu tớ không mau chóng gả đi, cha tớ sẽ bắt tớ gả cho tên đầu heo nhà họ Lưu đấy."
Thi Thiến Thiến bất lực nói: "Tớ cũng không muốn nửa đời sau này phải sống với một con lợn, lại còn phải sinh con đẻ cái cho anh ta nữa chứ. Đương nhiên là tớ phải thừa dịp nhan sắc của tớ vẫn còn để tìm một bắp đùi nương tựa chứ, như vậy nhà họ Lưu cũng không dám làm gì tớ nữa."
"Được rồi được rồi, cậu nói cái gì thì chính là cái đó, tớ nhất định sẽ tìm cho. cậu một đại gia con nhà giàu có, nhiều tiên quyền lực lại đẹp trai nữa để cậu suốt đời hạnh phúc, sống cuộc sống tạm ổn của riêng mình."
Thẩm Như Đồng vỗ võ lên đùi trắng đầy đà của cô ta.
Hai người nói nói cười cười khởi động xe rời đi, nhưng vừa mới lái xe ra khỏi cổng khu nhà thì đã thấy Vân Hiên đang đứng bên ngoài khu gọi điện thoại.
"Sao cửa nhà cậu lại có một anh chàng đẹp trai đứng đó thế? Anh ta là ai vậy, trông rất đẹp trai đấy!"
"Nhanh nhanh đi đi, người này là người mà ông nội tớ đã chỉ định là vị hôn phu của chị tớ, một thằng vô dụng không ra gì, cha tớ rất ghét anh ta, vừa bị cha tớ đuổi ra khỏi nhà, có lẽ bây giờ không có chỗ để đi nên mới phải đứng ngoài cửa vậy, tuyệt đối đừng để anh ta dính dáng gì đến chúng ta."
Thi Thiến Thiến cười nói: "Thảm như vậy à, cha cậu cũng thật là, luôn muốn cho chị cậu tìm một người đàn ông giàu có quyền lực mà không hỏi ý kiến của chị
em có muốn hay không."
"Nhưng tớ thấy anh chàng này rất đẹp trai, một mình anh ta ở đó không gọi xe được, hay là chúng ta mời anh ta lên xe rồi trêu chọc một chút nhỉ?”
"Thôi đủ rồi, đừng có gây thêm chuyện nữa, tớ không muốn nhìn thấy anh ta."
'Thẩm Như Đồng bất mãn lắc đầu.
Đêm qua, hai chị em gặp nguy hiểm ở khách sạn Đế Hào, may là Vân Hiên không thèm đếm xỉa đến an nguy xông tới cứu họ. Nhưng cô ta lại xuyên tạc, vu khống Vân Hiên không nghe điện thoại, và cướp công lao cứu người dành cho. Trương Soái.
Dù sao trong mắt cô ta, Trương Soái mới là người xứng đôi với chị cô ta.
Bởi vì như lời cha cô ta nói, nhà họ Trương là một thế lực hàng đầu ở Đông Hải mà.
Ở Nghi Thành, quyền thế và mối quan hệ của sếp Trương đứng đầu bảng. Nếu 'Thẩm Như Ngọc trở thành con dâu nhà họ Trương thì nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới.
Trái lại, Vân Hiên thì không tiền không thế lực, chỉ là một bác sĩ nông thôn từ đâu chui ra. Thẩm Như Ngọc gả cho anh cũng chẳng được lợi gì.
Tuy biết làm vậy hơi bất nhân, nhưng ai bảo xã hội vốn lạnh lùng thực tế như thế.
Lúc này thấy Vân Hiên nghèo túng sa sút tinh thần, cô ta cũng chẳng biết phải làm thế nào để đối mặt với anh, nên cố tình trốn tránh.
Ai ngờ Thi Thiến Thiến lại lái chiếc Ferrari đỏ rực về phía Vân Hiên.
Mà lúc này, đứng trước cổng biệt thự nhà họ Thẩm, Vân Hiên vừa cúp điện thoại với Vu Viên Triều.
Chưa kịp buông điện thoại xuống, số điện thoại của Long Cửu lại chủ động gọi sang.
Đúng lúc Vân Hiên cũng muốn hỏi về hợp đồng với nhà họ Thẩm nên liền nghe máy.
"Alo, Vân lão đại, tôi là Tiểu Cửu đây!"
Long Cửu trở nên cung kính khi nghe điện thoại, giọng điệu kính cẩn nói: "Chuyện nhà họ Thẩm anh đã biết rồi sao?"
"Tôi đang tính hỏi anh đây!"
Vân Hiên bất mãn hỏi: "Tôi nghe nói Tập đoàn Thẩm thị có một dự án hợp tác với tập đoàn Long Môn, nhưng hợp đồng không ký được, có chuyện gì vậy?”
"Vân lão đại không nói, tôi cũng định gọi giải thích với anh đây. Sự tình là..."
Long Cửu cung kính kể lại lý do từ chối hợp đồng với Tập đoàn Thẩm thị.