• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi...tôi đâu có ngửi nách anh? đồ điên"

Bây giờ cô có thể mạnh dạn mà chửi anh được nữa cơ đấy. Anh cũng không muốn cứ mãi bắt nạt người tình nhỏ của mình liền thả cô ra.

Kết quả là cả ngày hôm đó cô chỉ có bổn phận ngồi nhìn anh làm việc, hạ thân cô cũng đã bớt đau vài phần, bây giờ cô có thể đứng dậy đi lại được nhưng không tự nhiên cho lắm.

"Phong tổng, hôm nay tôi được miễn làm việc sao?"

Thấy anh cứ chăm chú làm việc để cô ngồi nhìn đến phát chán mà không giao việc cho cô thì cô liền hỏi. Ánh mắt anh vẫn nhìn màn hình máy tính tay vừa gõ chữ anh vừa nói.

"Ai nói là tôi không giao việc cho em?"


"Vậy...vậy sao? Sao anh không nói sớm. Nếu vậy thì hôm nay tôi chưa làm dự án mới"

"Công việc ngày hôm nay của em đã làm xong rồi, không cần làm nữa"

"Làm xong rồi?"

Cô có hơi bất ngờ một chút, nghĩ đến bản thân vẫn chưa làm gì mà đã xong thì có hơi khó hiểu. Đột nhiên tiếng gõ phím dừng lại, anh tiến đến thì thầm vào mang tai cô.

"Hay em muốn tăng ca, tôi chiều"

Như nhận ra điều gì đấy cô liền đỏ mặt. Thấy anh hành động như thế là biết ngay ý đồ, hoá ra cái công việc mà cô làm cho anh là...

"Là làm chuyện đó sao!"

"Trình độ của em hơi kém, cần phải luyện tập thêm"

Cô đứng phắt dậy.

"Phong tổng, chuyện làm người tình của anh tôi cũng làm rồi, nợ nần giữa chúng ta cũng đã được giải quyết. Tôi nghĩ chúng ta không nên dính líu đến nhau nhiều như vậy thì hơn"

"Không muốn dính líu?"

Thấy vẻ mặt của anh có hơi tức giận vì câu nói hồi nãy mà cô nói, cô cũng hơi sợ.

"Chẳng phải tôi đã làm người tình của anh xong rồi sao?"

"Trần Anh Thư, hình như tôi chưa nói với em là làm người tình sẽ không có thời hạn"

"Anh nói gì chứ...Vô...vô thời hạn"

Lúc anh nói cô chỉ nghĩ đơn giản là làm chuyện đó với anh rồi xong thôi, ai ngờ đâu anh còn muốn lâu dài, nghĩ đến quãng thời gian sẽ phải làm người tình cho anh thì tâm tư cô như rơi xuống vực sâu. Cô đã sa vào bẫy của anh mà không thể nào thoát ra được.

"Người tình nhỏ, em ngốc nghếch quá rồi. Để tôi giúp em tăng thêm kinh nghiệm nhé"

Nghe thấy vậy cô liền bước lùi về phía sau. Anh lại muốn làm gì cô đây! Nghĩ đến cơn đau vừa mới đỡ vừa rồi cô kích động, tay nhỏ hơi run lên không cầm vững được khăn tắm mà rơi xuống.

Trên cơ thể cô hiện giờ đúng chính xác chỉ còn bộ đồ ngủ gợi cảm màu đỏ kia. Phần cổ khoét sâu hình chữ V lộ là hai vòm ngực tròn trịa đẫy đà cùng đôi vai nhỏ kiều diễm.

Eo thon nhỏ cùng vòng ba nóng bỏng. Thân hình cong chữ S có thể gói gọn lại bằng hai chữ hoàn hảo mà thôi.

Anh nhìn cô không chớp mắt, chỉ sợ bỏ qua những nét đẹp nhỏ nhất của cô dù chỉ là một khoảnh khắc. Phải ngắm nhìn thật kĩ kiệt tác ấy.

Không kìm lòng được anh kéo cô lại phía mình, tay ôm lấy eo nhỏ mà ép chặt thân thể cô dán sát vào thân hình lực lưỡng của anh, tuy cách một lớp vải nhưng cô vẫn cảm nhận được những múi bụng săn chắc. Không muốn trần trừ anh liền cúi xuống hôn cô.

Đây là lần đầu tiên anh nhắm mắt để có thể dễ dàng hưởng thụ nụ hôn ấy, bờ môi mỏng lạnh buốt cuốn lấy cánh môi mềm ngọt ngào, đầu lưỡi anh đang chuẩn bị tiến vào thì đột nhiên anh bị cô cắn một cái thật mạnh.

Anh trợn trừng mắt vì đau điếng, buông bỏ nụ hôn kia đẩy cô ra.

"Tiểu yêu tinh, em muốn cắn yêu bằng cách này sao?"

Anh đưa tay lên quẹt miệng thì thấy có dấu máu tươi, cánh môi anh bây giờ lại bị cô cắn cho một miếng thành một vết thương.

Sợ hãi, thật sự rất sợ. Cô sợ con ác ma kia làm hại đến cô lần nữa nên đã làm vậy.

Khuôn mặt anh thoáng đã tức giận, cô nhìn thấy tia lửa giận hiện lên trong mắt anh rồi đột nhiên ngồi bịch xuống sàn nhà khóc sướt mướt.

"Đừng đừng, anh đừng làm vậy! Cầu xin anh đừng làm vậy...hic hic, tôi sợ lắm...hic" Cô lắc đầu "Tôi không muốn như thế"

"Khóc sao?"

Nhìn người con gái nhỏ bé khóc lóc trước mặt thì anh có chút đau lòng. Anh lấy áo khoác dài đến choàng lên người cho cô, áo anh khá lớn nên cũng đủ để che gần như hết thân thể cô khi cuộn tròn lại.

Anh bế cô lên, nhìn đôi mắt ướt nhoè của cô anh nói.

"Nín đi em, lần sau tôi sẽ không làm vậy nữa"

Thấy cô nhìn anh có vẻ không tin tiếp tục nói.


"Tôi hứa đấy, giờ tôi đưa em về nhé"


Nghe anh hứa cô nín hẳn, chỉ hơi nấc cục một chút. Trước anh cô hoàn toàn như yếu đuối.


Phong Thanh Dương nhanh chóng bế cô ra ngoài. Anh đi vào thang máy không chần chừ mà nhất nút đi thẳng xuống tầng một.


Bế cô bước ra ngoài đi thẳng đến nơi để xe trước bao ánh mắt chứng kiến. Quá là sốc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK