• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Ưm.... "

Anh dịnh eo cô kéo cô về phía mình, dùng môi khóa chặt hai cánh môi của cô.

Anh không ngừng mút liến cho đến khi cánh môi cô sưng đỏ anh mới buông tha mà di chuyển xuống cái cổ trắng ngần của cô.

" A...a...đ...đau"

Hai tay cô quấu lấy vai của anh.

Anh tách hai chân cô ra chen chân của mình vào giữa. Cúc áo đầu tiên của cô được anh tự dùng miệng cởi ra.

Trước thân hình yểu điệu kia, anh không kìm lòng được nữa, yết hầu trượt lên xuống như một sự hiển nhiên.

Anh quơ hết tất cả hồ sơ trên bàn kể cả laptop xuống sàn trừ cà men cơm, anh lấy cái cà men đặt nhẹ xuống sàn.


Anh xé toạt chiếc áo sơ mi đang mặc ra cơ thể cường tráng lại hiện ra khiến cô mở to mắt.

"T...ổng giám đốc..."

"Ngoan đi em, tôi thương"

Bàn tay to lớn cởi xong đồ của mình lại tiến đến giật bay chiếc áo ra khỏi người cô ném xuống sàn, tiếng *xoẹt qua tai cô có thể cảm nhận được chiếc áo kia không còn nguyên vẹn nữa.

Chiếc áo ngực cỡ lớn màu đen lộ ra, lấp ló bộ ngực đẫy đà bên trong. Bàn tay anh lại sờ từ vùng  eo nhỏ mò mẫm dần dần lên trên, vì nhột mà đột nhiên cô bật cười thành tiếng.

"Haha...đừng..."

Hai chân cô kẹp chặt vào hông anh.

"Em dám cười sao?"

Không thèm cởi anh đẩy áo ngực của cô lên cao lộ ra cảnh xuân trước mắt, tay anh bóp nắn nhào nặn nhẹ nhàng. Thấy hành động biến thái ấy của anh hai mặt cô đỏ bừng.

Anh đặt cô ngã lên bàn, anh leo lên nằm trên người cô không ngừng liếm láp cái cổ của cô, hai tay thì xoa nắn hai hạt đậu đỏ của cô, thỉnh thoảng anh quên mất mà bóp thật mạnh ngực của cô làm cô bất ngờ đau mà rên rỉ.

" Ưhm....ưm... "

Anh di chuyển chiếc lưỡi từ cổ mà đi xuống ngực của cô, hai tay anh đặt sau mông cô mà xoa nắn.

Anh lại tách hai chân cô ra, anh leo lên bàn đứng ở khoảng trống giữa hai chân cô.

Anh tuột chiếc quần tây âu và chiếc boxer ra, cự long của anh củng vì được giải thoát mà vui mừng nhảy nhót lên.

Nhìn thấy những thứ vốn không nên thấy, hai mắt cô trợn tròn. Cái đó là đồ vật được phóng đại sao? Ôi mẹ ơi, to khủng khiếp.

Người cô nóng hừng hực, tại sao cô lại biến thành người như thế chứ. Căng thảng cô nuốt một ngụm nước bọt.

Anh tiến đến, hôn khắp người cô. Tay lại luồn vào bên trong chiếc váy, dùng một ngón tay kéo nhẹ chiếc quần lót xuống đến đầu gối thì dừng lại không có ý định cởi ra hẳn.

Vì sợ anh nhìn thấy nên kẹp đùi lại nhưng đáng tiếc là đã mặc chân anh ở giữa.

"Tổng giám đốc, không không" Cô lắc đầu liền tục.

Giọng nói tà mẹ của anh lại vang lên "Gọi tôi là Phong Thanh Dương"

"Phong....Thanh Dương"

Anh hôn nhẹ lên địa điểm cao nhất của đỉnh núi, vừa mềm mại như lớp ngoài của bánh bao cỡ lớn lại có một mùi hương quyến rũ của cô.

Ở phía dưới tay anh cũng bắt đầu hành động, ngón áp út chạm vào nơi mẫn cảm nhất, khuấy đảo cho tới khi thứ dịch màu chẳng chảy ra ướt hết tay anh

Cơ thể cô đột run lên, cô đẩy tay anh ra thì đột nhiên lại bị thứ khác chạm vào. Vén chân váy lên, vật to lớn của anh cà sát vào nơi đó khiến cô khó chịu.

Anh liên tục khơi gợi khiến cô không thể chịu đựng được.

Đột nhiên hai tay cô vòng dần qua cổ anh, anh nhìn thấy cảnh này quả thật rất ngạc nhiên, người con gái ngày nào cự tuyệt, từ chối mỗi khi anh gần gũi biến đâu mất rồi.

" Ưm...ư....ưmm.. "

" Em nói muốn tôi đi "

Anh ngồi xỏm xuống nâng càm cô lên.

" Ưm...em muốn anh mau đi "

Cô ưởng người lên.

" Dâm đảng "

Anh buông cằm cô ra, tay cầm cái vật thô bạo kia đâm thẳng vào nơi thâm sâu của cô mà không cần dạo đầu.

" Á...ưm....ư....ưm"

Tay cô đặt lên eo cô, hai tay anh vẫn không rời cặp ngực của cô.

Anh bị câu nói của cô làm anh trở nên điên cuồng hơn mà liên tục rút ra rồi lại đẩy vào.

" Ư...ưm......ưhm..."

Cô đặt tay trước ngực anh vuốt ve.

Đột nhiên anh dừng lại làm cô mất hứng nhăn mặt.

" A nóng....nóng quá "

Hai hàng nước mắt đã lăn dài trên gương mặt của cô.

" Ngoan....không sao đâu, chút sẽ hết thôi....ngoan, sẽ hết nóng nhanh thôi "

Bây giờ dưới thân anh cả cơ thể cô trần như nhộng, liên tục ưỡn người. Nhìn người con gái dưới thân mình nỉ non ăn vạ thì anh lại cảm thấy có chút đau lòng.

Sau một hồi mây mưa rất rất thích nhưng cơ thể cô làm sao chịu được cô ngất đi.

Thật sự cô không muốn ngất đâu, cô còn chưa thỏa mãn mà tại cơ thể cô không nghe lời.


Anh thấy cô ngất thì đẩy cái cuối cùng rồi luyến tiếc ra bên ngoài.


Phong Thanh Dương nhìn lại dưới đất thấy bộ đồ của cô hồi nãy vì phấn khích quá mà làm rách thì có chút tội lỗi.


Bế cô vào lòng cưng chiều rồi hai người cùng đi vào nhà tắm.


Anh cũng không muốn làm người xấu như vậy, tại em mê người quá thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK