Bình thường nếu có người vào thì đều gõ cửa và được sự cho phép của tôi.
Nghĩ tới mấy tệp hồ sơ quan trọng của công ty đang để trên bàn làm việc, không suy nghĩ nhiều tôi liền lấy chiếc khăn tắm vội vàng quấn quanh hông của mình để che đi chú họa mi nhỏ rồi bước nhanh ra ngoài.
"Là ai"
Nhưng điều đầu tiên tôi thấy lại làm tôi khá sốc
Là cô nhân viên mới của công ty đây mà...
Là cô ấy.
Lúc đó vì sợ bị đánh cắp hồ sơ quan trọng nên gương mặt của tôi khá đáng sợ nhìn cô gái kia đứng rụt rè cầm tách cà phê trên tay còn không vững.
Tôi đánh ánh mắt qua một lượt từ trên xuống dưới người cô ấy, gương mặt xinh đẹp cộng thêm cái sự nhút nhát tới đáng yêu kia thì tôi có chút buồn cười
Tôi nhận ra trên thân mình chỉ quấn vỏn vẹn một chiếc khăn tắm ngang hông, khuôn mặt cô gái nhỏ bắt đầu đó ửng lên khi nhìn thấy tôi
Lần đầu tiên đứng trước sự việc như vậy nhưng theo kinh nghiệm của thằng bạn thân kể lại lúc nó tán gái thì tôi cũng có chút kinh nghiệm, đến bên trêu chọc tiểu bạch thỏ nhỏ một chút.
Là quản lý Lục nhờ cô ấy đem cà phê lên phòng cho tôi nhưng cuối cùng thì tôi lại dọa cô ấy sợ chạy mất.
Tôi vốn là tổng giám đốc của công ty nên cũng có chút trò để bắt nạt, biết rằng chỉ là một nhân viên mới của công ty nhưng tôi cũng muốn thử nghiệm xem cô gái nhỏ này thú vị tới cỡ nào, cũng khá thông minh.
Vì cái thói quen ở công ty về trễ thường ngày không bỏ được nên mỗi lần làm xong công việc mãi tới tối muộn tôi mới là người cuối cùng ra khỏi.
Tối hôm đó cũng như thường lệ tôi bước từ thang máy ra thì đột nhiên lại thấy bóng dáng quen thuộc, đường thì tối tăm như vậy nhìn một cô gái lại đi có một mình bỗng lòng tôi rạo rực lên một cảm giác không yên tâm.
Tôi liền đánh chiếc xe Lamborghini của mình lại gần, lần này thì có vẻ như bản thân cũng có cơ hội để ghi điểm trong mắt người ta rồi nhỉ.
"Lên xe...tôi đưa cô về"
"Tổng...tổng giám đốc"
Cô ấy ngồi bên cạnh ghế phụ xe, gương mặt ửng hồng bờ môi căng mọng như chiếc kẹo ngọt cứ thôi thúc tôi muốn thử nghiệm hương vị của nó.
Tôi cúi sát lại gần khoảng khắc sắp chạm tới bờ môi nhỏ thì mới bất giác nhận ra hành động của mình thật sự không đúng đắn nên chỉ lấy tay kéo dây an toàn thắt vào cho cô ấy, tôi quay mặt đi có chút ngại rồi cố bình tĩnh làm mặt lạnh.
Không biết cô ấy có cảm tình với mình không nhỉ...
Phong Thanh Dương, mày đẹp trai ngời ngợi như thế này cô gái nào cũng mê, phải tự tin lên...
Hehe...nhưng mà trêu đùa cô ấy một chút xem sao
Sau nhiều lần bị tôi làm khó dễ về mấy vấn đề công việc cô gái nhỏ cũng vượt qua xuôn sẻ, không hổ danh là người mà Phong Thanh Dương tôi nhắm trúng, tài sắc vẹn toàn khá hài lòng.
Trong một khoảng khắc nào đó tôi chẳng thể nghĩ tới lời ba dặn, tôi không nghĩ là mình lại ghét phụ nữ.
Trong một khoảnh khắc nào đó khi ngắm nhìn cô ấy thì tôi đã nghĩ tới gia đình và những đứa trẻ.
Ôi...thật điên rồ, mày là tổng giám đốc, một con người lạnh lùng đấy.
Cuối cùng thì tôi cũng biết được tên của cô ây.
Trần Anh Thư
Một cái tên khá ấn tượng, nhưng mà mỗi lần ngắm nhìn nhan sắc thì tôi đắp chìm mãi không thôi.
Hay là mình chiếm đoạt luôn nhỉ...Không, phải làm cách nào để cô ấy thích mình chứ...Quyến rũ à, hay là dùng cái body sáu múi này nhỉ.
Tôi không dám chạm mặt nhiều vì mỗi lần gặp mặt lại sợ bản thân sẽ không kìm lòng được mà thổ lộ.
Hôm thằng bạn thân về nước có mời tôi đi uống rượu, tất cả đều bình thường không có gì bất thường cho tới khi tôi đau bụng, thế quái nào mà lại buồn đi vệ sinh ngay cái lúc đang lâm trận.
Nếu mà bỏ đi thì có anh em có cho rằng vì tửu lượng kém nên mới trốn tránh không! Nhưng mà buồn vệ sinh quá rồi, phải đi thôi.
Tôi nhanh chóng đi vệ sinh, vừa mới bước ra khỏi cửa phòng thì lại nghe thấy những tiếng động khác thường, ban đầu định bước đi luôn vì chẳng quan tâm lắm nhưng mà giọng hét thất thanh đó...
Trần Anh Thư
Trong đầu cũng chỉ có cái tên của cô ấy hiện ra.
Sao cô ấy lại xuất hiện ở nơi này được chứ nhỉ...Sau một hồi chiến tranh tâm lý thì tôi bước chân đến nơi phát ra âm thanh
Tôi khá bất ngờ, cô ấy đang bị một tên đàn ông thân hình to lớn cưỡng bức, lửa giận trong lòng tôi bùng cháy mãnh liệt khi nhìn thấy cảnh đó.
Chưa bao giờ tôi thấy bản thân khó chịu kinh khủng, chỉ cần chạm vào cô ấy một lần nữa thì sẽ không chắc chắn là bản thân tôi không giết người được
Tôi xông tới tẩn cho tên kia một trận nhớ đời rồi bế cô ấy rời đi.