Trước khi đi, hắn dặn dò: "Lớp trưởng có thể yêu sớm, nhưng em không thể học theo bạn ấy được biết chưa."
"Em vẫn còn là một đứa trẻ."
Thích Du: "..."
Thật xin lỗi, trẻ con cũng yêu sớm...
Lại còn bị yêu sớm.
May mắn Thích Tầm sốt ruột về công ty, không chú ý tới biểu cảm của em gái nhà mình, bằng không nhất định phải thẩm vấn một trận.
―
Thích Du về nhà liền chạm mặt mama nhà mình.
"Bảo bối à, con lên hot search đó."
Thích Du: "???"
"Mẹ, mẹ xác định là con lên hot search chứ không phải anh hai?"
Cô cũng không phải người trong giới giải trí, làm sao có thể lên hot search lâu như vậy được.
Thích phu nhân cười tủm tỉm lôi kéo Thích Du ngồi xuống, sau đó đem máy tính bảng đưa cho cô nhìn: "Con xem, fan hâm mộ cũng nói con dáng đẹp, khí chất tốt, còn tưởng rằng con là ngôi sao lớn chứ."
Con gái bà giống bà, nhưng đáng tiếc, con bé hoàn toàn không thích diễn xuất.
Đáng tiếc cho cái gen của mình.
Thích Du nhìn màn hình:
# Buổi concert của Thích Tầm, nữ sinh thần bí được trợ lý cung kính đón vào #
# Cô gái thần bí là tiểu hoa đán bạo hồng Tần Toa #
# Tần Toa đến xem buổi concert của Thích Tầm #
Các hot search trong top đầu, đa số đều liên quan tới concert của Thích Tầm. Càng xuất hiện nhiều hơn chính là tiểu hoa đán tên Tần Toa kia, cùng với anh cô tai tiếng truyền ra càng lúc càng lớn.
Thích Du nhìn dòng tiêu đề là Tần Toa, nhưng là ảnh chụp lại là mình, cuối cùng cũng hiểu mama nói lên hot search là có chuyện gì.
Thì ra là trên tấm ảnh ở hot search.
Thích phu nhân rất bình tĩnh đem hot search liên quan tới Thích Du và ảnh chụp tất cả đều lưu lại, sau đó an ủi: "Không có việc gì, anh trai con sẽ giải quyết."
"Có người muốn cọ nhiệt nó thôi, rất bình thường."
"Chúng ta có nhiệt độ, người khác muốn cọ thì từ từ mà cọ."
Mẹ thật đúng là... rộng lượng.
Thích Du thấy mẹ bình tĩnh, biết mình cũng sẽ không bị lộ thông tin ra ngoài công chúng, liền gật gật đầu: "Vậy con về phòng tắm rửa."
Ở bên ngoài chơi một chút, còn ôm Từ Mạn Oanh.
Thích Du cảm thấy mình...
Không được, không thể suy nghĩ.
Càng nghĩ cô càng thấy bẩn.
Thích Du vốn đang rất bình tĩnh, vừa nghĩ tới Từ Mạn Oanh, hai ba bước chạy lên trên lầu, suýt chút nữa xô ngã Thích Thần đang đi xuống cầu thang.
Thích Thần che lấy cánh tay bị đụng: "Tiểu Du, người em làm bằng sắt à!" Một chút cũng không có dáng vẻ mềm mại yếu đuối của con gái!
Thích Du: "..."
Tiểu tiên nữ là làm từ hoa tươi! Sắt gì chứ, cô không có chút sắt nào. Siêu mềm.
Trong phòng tắm có giá đỡ điện thoại, cô nghĩ đến ngày hôm nay lãng phí thời gian quá, chưa làm một bài nào.
Thế là cầm di động vào phòng tắm, vừa ngâm mình, vừa nhìn điện thoại di động download đề.
Ánh đèn rực sáng, Thích Du uể oải nằm trong bồn tắm, cả người một bên xoa bóp một bên làm bài, đây là sự hưởng thụ của thần tiên mà.
Đúng lúc này.
Điện thoại trước mặt bỗng nhiên đen vài giây, sau đó, một giây sau, Thích Du trơ mắt nhìn màn hình xuất hiện gương mặt tuấn mỹ thâm thúy của Tạ Cảnh.
Phản ứng đầu tiên: Cmn!
Phản ứng thứ hai: Bỗng nhiên dùng bàn tay đầy nước che lại camera.
Phản ứng thứ ba: "A, Tạ Cảnh, cái tên sắc lang này!!!"
Vì cái gì mà mỗi lần tên này xuất hiện cũng đều dùng phương thức đột nhiên như vậy chứ.
Có thể để cho người ta chuẩn bị tâm lý được hay không!
Thích Du tức giận, khuôn mặt đỏ phừng phừng, đôi tai nhỏ cũng đỏ như máu.
―
Tạ Cảnh cũng không nghĩ tới, vừa mở video ra thế mà lại nhìn thấy cảnh này.
Chắc là do suy nghĩ của hắn, không có người nào sẽ mang theo điện thoại vào phòng tắm lúc bản thân tắm rửa cả.
Ai ngờ, Thích Du lại là người như vậy.
Từ góc độ của hắn, vừa mới lóe lên một cái rồi biến mất hình ảnh cần cổ tinh xảo xinh đẹp cùng với cánh tay khi cô che lại camera.
Mỗi một giọt nước, giống như văng đến trên đầu quả tim của Tạ Cảnh, tạo nên một vòng một vòng gợn sóng.
Tạ Cảnh úp ngược điện thoại lại, không biết rằng màn hình đã đen kịt: "Tôi không nhìn thấy."
Điện thoại di động truyền đến giọng nói của Thích Du: "Cậu trông thấy!!!"
Trong phòng tắm, thanh âm của cô còn mang theo cả tiếng vọng.
Không khỏi có chút... gợi cảm.
Khi Thích Du che camera mới phát hiện nửa người của mình đều lộ ra ngoài mặt nước, may mắn có bọt sữa tắm che chắn, mới không bị nhìn thấy gì.
Cô một lần nữa nằm xuống, nghe ra được trong giọng nói thản nhiên của Tạ có cả sự căng cứng.
Nguy hiểm giải trừ.
Thích Du đảo mắt, cố ý nói: "Cậu có phải hay không cố ý muốn nhìn lén tôi tắm?"
Tạ Cảnh: "..."
Thích Du tiếp tục tìm đường chết: "Cậu có phải hay không đã sớm ngấp nghé nhan sắc của tôi?"
Tạ Cảnh: "..."
Coi như không nhìn thấy mặt của cô, Tạ Cảnh vẫn có thể tưởng tượng ra lúc này đôi mắt của cô lóe sáng, khuôn mặt đầy ý cười trêu tức.
Thích Du thấy điện thoại đã trở về bình thường, chắc là Tạ Cảnh đã xấu hổ nên đóng video lại rồi.
"Nè, Tạ Cảnh, cậu còn ở đó hay không?"
...
Không nghe thấy âm thanh nào nữa, Thích Du yên tâm từ trong bồn tắm đi ra ngoài.
Tiếng giọt nước tí tách rơi trên gạch men sứ quanh quẩn ở bên tai.
Bên này, Tạ Cảnh buông thõng đôi mắt, không để cho mình nghe nữa.
Ánh mắt lãnh đạm tập trung nhìn máy tính trước mặt đang để ở giao diện Weibo.
Trên tấm ảnh, cô đứng ở trước cổng vào buổi concert, áo phông trắng đơn giản và quần bò màu xanh, một đôi chân thon dài thẳng tắp. Cho dù chỉ là hình ảnh mơ hồ nhưng vẫn có thể nhận ra được dáng người thon dài, eo nhỏ.
Nhìn thấy có bình luận nói eo cô thật sự quá nhỏ.
Tạ Cảnh từng chạm vào rồi nên biết nhưng không cho phép có người xoi mói cô.
Ngón tay gõ nhẹ mấy lần, bình luận liền biến mất vô tung vô ảnh.
Đầu ngón tay hắn dừng hai giây, sau đó không chút do dự đem những hot search có ảnh của Thích Du, toàn bộ xóa bỏ.
Hắn biết công ty của Thích Tầm cũng đang xử lý chuyện này. Nhưng là hiệu suất làm việc của họ có hơi chậm.
Tạ Cảnh không thấy còn bất kì hot search nào liên quan tới Thích Du nữa mới hững hờ khép máy tính lại.
Bên này.
Thích Du đã mặc xong quần áo, mới dám lật điện thoại lên.
Lúc đầu cô còn tưởng rằng Tạ Cảnh đã treo máy, ai ngờ, vừa mở ra, lọt vào trong tầm mắt chính là gương mặt gần trong gang tấc của thiếu niên kia.
Ống kính cách rất gần, Thích Du thậm chí có thể nhìn thấy hắn khẽ mím môi môi mỏng.
"Cậu làm sao lại xuất hiện rồi?"
Thích Du nhỏ giọng lầm bầm câu, "Nghe lén tôi nãy giờ."
Ánh mắt Tạ Cảnh rơi ở trên người cô, dây váy ngủ màu xanh khói, bả vai gầy tinh tế, nhìn cô càng có vẻ giống đứa trẻ yếu ớt.
Tạ Cảnh nhìn một hồi, rốt cuộc cũng mở miệng: "Mặc xong quần áo đi."
Thích Du: "???"
Xong rồi mà?