• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Là Hắc Minh Hạo nói cho con biết sao? "

" Trả lời con! Tại sao ba lại cố ý đẩy con vào Hắc gia!? "

Ông ôn tồn bảo cô ngồi xuống, rót tách trà còn hương thơm thoang thoảng đưa cho con gái quý.

" Trước kia, Hắc đại phu nhân, là mẹ của Hắc Minh Hạo có đến gặp ta ngày con ra đời. "

" Bà ấy nhẹ nhàng đưa ta chiếc vòng tay nhỏ làm quà, ngỏ ý muốn kết thông gia lập hôn ước khi con lớn lên. "

Cho đến tận bây giờ cô mới ngẩn người, Hắc Minh Hạo chưa từng nhắc đến mẹ mình, ngoài câu chuyện ba của anh vì bệnh mà chết ra thì dù cô có gặng hỏi thêm về anh, anh cũng không trả lời.

" Lúc đó Hắc gia vốn rất hòa hợp với các gia tộc khác, vì lục đục nội bộ mà Hắc gia đã chia ra làm 2 phe. "

Hai phe mà Diệp Nam Quân nhắc đến là gia tộc chính và gia tộc phụ.

Cặn kẽ hơn chính là Hắc Minh Hạo và ba anh thuộc gia tộc chính, mẹ của anh về gia tộc phụ. Từ đó cắt đứt liên lạc ít khi gặp mặt thậm chí nghe lời đồn đại là cắt đứt quan hệ.

Nói vậy ngay từ đầu Qli và Hắc Minh Hạo là một người Diệp Nam Quân đều biết, ông hợp tác diễn ra một vở kịch dài đến vậy chỉ để che mắt con gái ruột.

" Con và Hắc Minh Hạo có hôn ước từ nhỏ? "

" Phải, vì hai gia tộc ta cường mạnh và cân xứng nên ta đã cân nhắc rất kĩ mới đưa ra quyết định. "

" Đó chỉ là một phần lí do thôi, trước khi ta bắt con phải kết hôn cậu ta đã đến tìm ba. "

Hắc Minh Hạo từ khi phát hiện Diệp La Manh Hạ là vị hôn phu của mình đã vui mừng khó tả, bởi ngay lần đầu gặp cô từ nhỏ anh đã phải lòng cô rồi.

Cô lớn lên bị bóp méo tính cách vốn hiền lành lương thiện chỉ mải ăn chơi trác táng đến tận khuya có hôm thâu đêm suốt sáng khiến ba sốt ruột.

Lời nói của Hắc Minh Hạo ngày hôm đó khiến ba cô có chút bất ngờ.

" Diệp La Manh Hạ và tôi có hôn ước do mẹ tôi chủ động đặt ra phải không? "

Khi nhận được câu trả lời thỏa đáng, anh đã vội vã yêu cầu kết hôn, và buộc phải giấu kín sự thật anh đã từng đến đây muốn chơi cô một vố giả nhân tình để cô lựa chọn.

" Tên khốn nạn! "

Cô căm phẫn thét lên, quá khứ day dứt đó khó lòng mà quên đi được, ngày mà cô bước vào lễ đường, anh cố tình lấy danh phận Qli để thử lòng muốn cùng nhau chạy trốn.

" Manh Hạ. "

Diệp Nam Quân nhẹ giọng, dõng dạc hướng ánh nhìn về phía cô ân cần.

" Hắc gia hiện giờ có rất nhiều kẻ thù và nhắm vào chính mạng của Hắc Minh Hạo thậm chí là nhắm vào con. "

" Ta hiểu nỗi lòng của Minh Hạo, cậu ta luôn phải tỏ ra bản thân hoàn hảo không có điểm yếu để tồn tại, một câu nói yêu thôi cũng đủ để khiến người con gái đó phải chết thảm. "

Hiện giờ anh muốn ly hôn là để cô có thể an toàn, chỉ một câu nói của ba, cô đã hiểu ra ngọn ngành.

" Con hiểu rồi. "

Nói xong dứt khoát đứng dậy phóng xe ra khỏi Diệp gia. Biết bản tính liều lĩnh của con gái ông cũng chỉ biết thở dài. Âm thầm cho người theo sau bảo vệ cô.

Tố Gia Linh vừa tắm xong toan ra ngoài mặc lại đồ thì nghe tiếng chuông cửa, mau mải bước ra mở thì gặp Manh Hạ.

" Cô đến làm gì? "

Hắc Minh Hạo cũng vừa kịp bước ra mặc áo tắm lại khiến cô thêm hiểu lầm hai người họ vừa ân ái vui vẻ trước khi bước ra gặp cô.

" Làm phiền không đúng lúc rồi. "

Manh Hạ vội xoay người rời đi bị anh nắm chặt giữ tay lại, cô vùng vằng hất ra bước lớn bỏ đi.

Muốn giải thích nhưng không thể giải thích chỉ có thể đứng yên nhìn bóng cô cho đến khi xa dần. Hiểu rõ tâm tư của người đàn ông trước mặt, Tố Gia Linh thở dài kéo anh vào trong đóng cửa lại.

" Sáng hôm nay anh đến gặp Manh Hạ đúng không? "

" Nhìn cả đống dấu hôn chằng chịt trên người cô ta là tôi đủ hiểu do ai làm rồi. "

Hắc Minh Hạo vẫn yên lặng, mải nghĩ đến Manh Hạ không nghe được lời của Gia Linh nói. Đôi mắt vô hồn nhìn vào hư không khiến gương mặt cứng đờ.

Cô bất lực hai vợ chồng nhà này liền bỏ mặc anh dưới lầu trở về phòng.

Trước khi đi vẫn cẩn trọng nhắc nhở anh vài câu mới bõ.

" Đừng quên hiện tại anh đang làm điều này là vì ai. "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK